ตอนที่ 18 Our Trip
Sau khi cưỡi ngựa và ngắm mặt trời lặn ,Phum với tôi cũng trở về tắm chuẩn bị đi ra đêm tối của thành phố Hua Hin , sẽ đi quán rượu club bar hay là À gogo
À gogo là địa điểm giải trí dành cho vũ công cờ vây Phong cách múa cột scantily clad Có loại chương trình này. Trong một quán bar go-go Có rất nhiều ở khu vực Patpong , Soi Cowboy ... Ở các tỉnh khác cũng có những địa điểm du lịch dành cho người nước ngoài như Pattaya.
Hihi, những gì nói vu vơ nãy giờ không có đi được chỗ nào đâu ạ . Bởi vì chúng tôi sẽ đi chợ đêm .Haha.Bởi vì là đi hỏi p' nhân viên là có chỗ nào đáng đi , họ cũng giới thiệu là đi chợ đêm đi , chắc là mặt tôi giống tụi chưa từng đi chợ ( nhà ở sau núi).
Resort này có dịch vụ cho thuê xe đạp nữa nha.Tôi sẽ di chuyển người đi đâu hay làm gì cũng phải tốn tiền tốn bạc , biết như vậy thì học Quản trị kinh doanh thì hơn , nhưng mà vướng vấn đề ở chỗ garde môn toán học của tôi chưa từng được hơn 2 , muốn cộng số hơn 2 phải dùng giấy note, bởi vì vậy cũng chơi màu ở cùng với Mỹ thuật này là đúng đắn rồi.
Chúng tôi thi đạp xe đạp với nhau , rất vui , vào khúc cua , xuống núi , giống như cóAilan Scharmstrong nhập vô người , tôi gần tới cây cột điện nhiều lần , thằng Phum cũng nhiều lần suýt vượt qua khúc cua, nhưng mà không có sợ , tốt nha vì cả hai đi tới chợ kiểu đủ 32 bộ phận.
Đi tới chợ tôi cũng mới nhớ ra là không có đem theo đồ khóa bánh xe , tính đậu xe cũng sợ xe đạp họ bị mất, mà cho đạp xe về lấy,ôi,mơ đi nha, mệt tới cỡ này , nếu như cho đạp về chắc chắn tôi sẽ không đạp trở lại chợ đêm ,Phum nó nói là đậu xe kiểu này , nếu mất thì bỏ cho nó mất luôn , bởi vì nó mua nguyên cái resort còn được mà ,ok, kết thúc.
Chợ đêm Hua Hin người đông khá sôi nổi , phần lớn sẽ là khách du lịch người nước ngoài , đồ ăn rất nhiều , đồ mua gửi về , đồ làm quà kỷ niệm cũng có , nhưng mà tôi không mua đâu, để ngày về hẵng mua.
Tôi mua sữa lắc uống cho chữa khát , nhưng mà thằng Phum cũng đến giành uống.
Cái lúc hỏi có muốn uống không thì không trả lời , rồi cũng tới giành của tôi , đã vậy còn đem đi cầm nữa , lúc tôi muốn uống thì phải xin thì nó mới chịu đem ống hút đến đưa vô miệng , đến đi nơi khác kiêu ngạo luôn nha mày, giúp ngại một chút có được không.
Chúng tôi đi ngang zone đồ ăn đến zone đồ mua gửi về tặng , phần lớn là đồ handmade , tôi dừng lại xem các loại công việc điêu khắc gỗ .
" Peem, chờ tao ở chỗ này nha , đi xem hình trước ."
" Ừm."
Phum bước vào cửa hàng bán postcard ,khi mà thằng Phum nó gặp photograph , gặp máy ảnh thì nó sẽ sẵn sàng bỏ rơi tôi kiểu này ạ.Tôi cũng xem món đồ một cách thong thả , rồi cũng thu hút ánh nhìn ở dây deo điện thoại búp bê bé trái điêu khắc gáo dừa , tôi cầm lên xem gần gần ờ ngầu nhỉ.
Nếu như mua đeo mỗi người một cái với thằng Phum thì liệu nó có chịu đeo không nhỉ , thì đợt này iPhone của mày sẽ có bản sắc Thái ,Phum ơi , tôi hỏi giá người bán cũng không mắc nhưng mà là rất mắc ,ha, thì chỗ này là thành phố du lịch , cũng phải đặt giá phòng hờ cho p' người Tây nữa , nhưng mà nếu như coi từ sự tỉ mỉ và tay nghề cũng coi như là đáng.
" Peem, phải Peem không ạ?"
Một cô gái có diện mạo đáng yêu đang đứng thở hỗn hển giống như vừa mới đi chạy 4×100 mét ,cô ấy cố gắng hít không khí cho kịp theo như cơ thể cần , làm cho tôi lỡ hồi hộp thở dài dài theo luôn ,sợ có người chết trước mặt.
Cô ấy nhìn tôi một cách không chắc chắn , có thể nghĩ là thằng này nó bị điên phải không , nhưng mà giống như vào hồi nãy cô gái xinh đẹp này gọi tên tôi , tôi cũng nhìn cô ấy với sự hoang mang , mặt quen quen nhưng mà không nhớ ra được ,tên nó vướng ở trong đáy vòm miệng cứng.
" Peem phải không?"
"Ỏ. Phải ạ . Còn bạn..."
Cô ấy biết tôi nữa , nhưng mà liệu cô gái này sẽ bị tổn thương hay không vì tôi không nhớ ra cô ấy , nhưng mà lại rất quen, nghĩ không ra , bình thường trí nhớ chuyện con gái mặt mũi càng đáng yêu ,no ne* ( dễ thương trong tiếng Nhật) kiểu này thằng Peem là xuất sắc chưa từng bỏ lỡ.
" Nes nè bạn Ploy,Peem không nhớ mình sao?"
Cô ấy bĩu môi cho biết là cảm thấy bị tổn thương , nhưng mà chắc là giả vờ dỗi thì đúng hơn ,Nes nào ,Nes,Ploy,hey , bạn cũ đây mà.
" Ỏ Nes ,xinh hơn á , mình suýt nhận không ra."
Chắc là thắc mắc là làm sao tôi làm bạn với Nes được ,trong khi tôi học trường nam sinh còn cô ấy học trường nữ sinh , chúng tôi biết nhau lúc học thêm , địa điểm mà kết nối mối quan hệ hữu nghị giữa chúng tôi người thèm khát con gái bởi vì chán đầu trọc quần đen , còn các cô ấy được ví như hoa lài mà đáng ngắm nhìn cũng được gặp gỡ bầy côn trùng từ nam sinh như chúng tôi .
" Hí hí , lý do có lý , đáng tha thứ ,ôi, mình rất vui mừng vì được gặp Peem á, nếu như kể cho Ploy nghe chắc nó sẽ ghen tị với mình ."
Nes nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch trộn lẫn với trêu chọc giống như sẽ ghẹo ,cô ấy vẫn vui vẻ hoạt bát không thay đổi , có thể có sự đáng yêu mà tăng nhiều hơn.
" Ừm , mình cũng vui mừng , rồi Nes với Ploy như thế nào rồi , chắc đã không gặp nhau gần 2 năm rồi ."
" Mình khỏe , vậy còn Peem học ở đâu?Chiang Mai phải không?"
" Không có , không có, mình cũng ở KrungThep như cũ."
" Ghen tị với trẻ KrungThep , mình ở sát biển , người đen hết rồi nè."
Nếu như Nes đen chắc tôi là than , tôi nghĩ da của Nes trắng tới mức giống ánh sáng rồi nha.
" Vậy còn Peem đến cùng với ai,à nè,hay là dẫn người yêu đến đi du lịch."
Muốn trả lời là phải, đến cùng với người yêu, nhưng mà cũng biết là nếu như nói ra chắc... không thích hợp.
" Mình tới cùng với bạn , nó đang đi xem hình . Còn Nes thì sao, chạy tới kiểu này , người yêu không phải sẽ tìm kiếm một cách vất vả sao?"
" Điên, người yêu gì, không có , mình tới du lịch cùng gia đình , đang mua đồ ở bên kia, mình thấy Peem ,ban đầu cũng sợ sẽ chào hỏi sai người nhưng mà may mắn vì thật sự là Peem, lâu rồi gặp gặp người Peem vẫn bằng như cũ nhỉ haha."
" Nói kiểu này đấm mình luôn thì hơn."
Tôi nói với Nes với nụ cười không có để bụng chuyện gì.
" Haha, mình ghẹo chơi, ờ cho mình xin số Peem , để về KrungThep sẽ ghé đi tìm, sẽ rủ Ploy đi nữa."
Nes nhướng mày cho tôi , tôi chỉ biết cười lại với cô ấy . Chuyện của tôi với Ploy cũng chỉ là chuyện trong quá khứ , nếu như tôi được gặp cô ấy thêm một lần nữa mối quan hệ của chúng tôi chính là bạn , chỉ là bạn mà thôi , không có ngày thay đổi thành thứ khác , tôi đứng nói con số điện thoại cuối cùng xong , cũng cảm thấy có cái bóng gì đó đến đứng ở sau lưng.
" Peem"
Tiếng lạnh lạnh và gương mặt điềm tĩnh của Phum làm cho tôi căng thẳng,đừng vội ghen nha mày,tao có thể giải thích được ,Nes cười với Phum một cách thân thiện , nhưng mà nó chỉ mãi lo nhìn chằm chằm mặt tôi.
" Ờ , Phum, đây là Nes bạn thời trung học phổ thông ,Nes đây là Phum, là ờ bạn ."
Mặc dù chúng tôi không phải là bạn , nhưng mà tôi cũng phải nói từ bạn , tôi chỉ sợ , không có ngại để nói với ai ai là tôi với Phum là gì của nhau , nhưng mà nó cũng không nhất thiết mà phải thông báo cho ai biết , chỉ cần chúng tôi biết là chúng tôi yêu nhau thì chắc cũng đã đủ rồi , tôi hy vọng là Phum nghĩ như tôi.Nhưng mà ánh mắt của đôi mắt đó đang nhìn tôi với sự thất vọng , tôi nhanh chóng giữ cánh tay Phum lại.
" Xin chào Phum, mình là Nes, bạn đẹp trai á Peem."
Câu đầu tiên Nes chào hỏi Phum nhưng mà câu sau cô ấy thì thầm với tôi , nhưng mà thằng Phum chắc nghe thấy được.
" Ờ Phum,Nes bảo là mày đẹp trai."
" Cảm ơn ạ."
Nó cười cho Nes đủ là phép lịch sự , rồi cũng trở lại nhìn chằm chằm mặt tôi tiếp, ờ tao nên làm sao giờ.
" Peem,Nes phải đi rồi."
" Aow về rồi sao?"
Dù hỏi kiểu đó , nhưng mà thật ra tôi cũng lén nhẹ nhõm lòng , mình xin lỗi nha Nes.
" Ja, mẹ mình chắc đã mua đồ xong rồi , để Nes sẽ gọi điện tìm nha Peem.Hẹn gặp nhau .Bye bye Phum."
" Vâng, hẹn gặp lại."
Tôi nói tạm biệt bạn cũ ,Nes ghẹo làm tay là ký hiệu điện thoại cho tôi rồi cũng quay sang làm với Phum nữa , tôi cũng cười với sự tinh nghịch của cô ấy . Nhưng mà khi tôi quay lại ,Phum đang nhìn tôi , làm cho tôi cười đơ khép miệng lại suýt không kịp.
" Vừa mới biết tao với mày là bạn của nhau."
" Phum ,tao xin lỗi, thì..."
" Ừ kệ đi , đi ăn cơm với nhau."
Nó quay lưng với tôi , đi trở lại ở zone cửa hàng đồ ăn , nó bước đi bước dài không chờ làm cho tôi phải nhanh chóng chạy theo nó.
" Phum giận hả?"
Tôi giữ lấy cánh tay Phum cho ngừng lại , nó không chịu quay lại nhìn tôi , tôi cũng phải đi vòng ra đứng ở trước mặt.
" Phum , mày giận tao sao?"
" Ừm giận."
" Xin lỗi nha,tao..."
" Tao không có giận mày, nhưng mà giận bản thân vì làm cho mày không thể nói cho ai biết là chúng ta là gì của nhau , chỉ giận vì tao không thể làm cho mày nói với người khác không được đầy miệng là chúng ta yêu nhau."
" Phum."
" Tao hiểu Peem, không có giận thiết , chỉ cảm thấy là muốn làm cho mày được nhiều hơn thế này."
" Cảm ơn nha , cảm ơn rất nhiều , mày đừng tự giận bản thân , không phải tao không dám nói với ai ai là chúng ta là gì của nhau ,cho tao nói cho mọi người trên khắp thế giới là chúng ta là người yêu của nhau tao cũng làm được , nhưng mà nó cần thiết sao vì phải làm kiểu đó , từ là yêu của tao chỉ nói cho một mình mày nghe thôi nó cũng có giá rồi không phải sao , không cần thiết phải nói trước mặt ai đâu."
Phum cười cho tôi , một lần nữa nó đã cười , từ giờ trở đi tôi xin hứa với bản thân bất kể cái gì sẽ xảy ra tôi sẽ bảo vệ nụ cười của Phum , sẽ chăm sóc trái tim của Phum , sẽ giữ gìn nụ cười này cho ở với người này , từ là mãi mãi có thể nghe ngoài khả năng vô tận , nếu như vậy tôi chỉ xin làm vì nó mỗi ngày là đủ rồi.
Tình yêu của tôi với Phum không nhất thiết phải có ai đến thấu hiểu , không cần thiết phải nhận được sự thừa nhận từ người khác .
Bởi vì trái tim không phải là chuyện của xã hội.
Xong 18^^^^^
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip