"Cuộc đời này có nỗi đau nào mà tôi chưa từng nếm trải. Nhưng chỉ mỗi em là giới hạn duy nhất khiến tôi phải trở nên cùng cực thế này."Writter: manchi_Tổng tài tôi đây không để em trốn thoát => Ma limiteCongrats 200followersChiếc fic này đánh dấu cột mốc 200fls của tớ và mang tớ đến được như hiện nay.…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
Tên truyện :Sư huynh,rất vô lươngTác giả:Tương Ba LụcThể loại: NP( 1 nữ n nam), xuyên không, dị giới, nữ cường, sủng văn, tu chân, huyền huyễn, cổ đại.Số chương: Bao gồm 4 quyển-Quyển 1:Thánh Long đại lụcTừ chương 1-84-Quyển 2:Bồng Lai tiên đảoTừ chương 1-143-Quyển 3:Từ chương 1-149-Quyển 4:Từ chương 1-49-Phiên ngoại:1-15 chươngNguồn CV:khuynhdiemEditor:HamNguyetTình trạng: +Chính văn & phiên ngoại (Hoàn) +Bản edit (đang tiến hành)Nơi post:Truyện được post duy nhất tại wattpad & Diendanlequydon đều được ghi dưới tài khoản có tên HamNguyet.=>Các nàng nhấn vô để đọc truyện nhé...!…
Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi trên thảm cỏ tựa lưng vào thân cây vuốt ve một con mèo lông trắng như tuyết.. -Băng nhi!! lát có thấy anh hai hỏi anh thì không được nói anh trốn sau bụi cây nha! ! Ngoan mai anh xin tiền mẹ mua kẹo cho em. Nhận được cái gật đầu của đứa em gái cậu bé có gương mặt tuấn tú mang nét tà mị hí hửng núp sau bụi cây. Một lúc sau , một cậu bé cũng bước tới chỗ cô bé đang ngồi gương mặt cậu bé giống y trang cậu bé lúc nãy nhưng cả người toát ra vẻ lạnh lùng khí chất cao quý lại âm lãnh... cậu rút ra 1 cây kẹo dơ ngay trước mặt cô bé: -Băng nhi!! Nói cho anh hai biết Vũ đang trốn ở đâu?? cây kẹo này sẽ thuộc về em.. Cô bé chớp chớp mắt nhoẻn miệng cười tươi chỉ về phía bụi cây rồi chộp nhanh cây kẹo.. Cậu bé bị túm cổ áo lôi ra miệng hét lên: -Băng nhi!! em bán đứng anh vì cây kẹo ư?? anh cũng hứa cho em kẹo mà.. Cô bé gái nở nụ cười ánh mắt loé lên tia giảo hoạt vừa mút kẹo vừa chu môi nhỏ lên về phía anh của mình: -Em không có!! Anh bảo không được nói chứ không cấm em chỉ cho nên em đã giữ lời hứa mai anh phải mua kẹo cho em không em méc mẹ.. cậu bé nào đó sau khi nghe câu trả lời của em gái thì nín thinh đau khổ.. ở gần hoa viên có một cặp đôi đang đứng nhìn về phía lũ trẻ, cô gái xinh đẹp tựa trên lồng ngực người đàn ông khẽ thì thầm: -Con gái em giống ai mà thực gian xảo a"! Người đàn ông khẽ cười giọng đầy sự cưng chiều nhéo mũi cô nói: -Giống con mèo nhỏ của anh..…
Tác giả: Thương Thử Đồ LongChuyển ngữ: Liêu====Giới thiệuVương Tiểu Thiên con nhà nghèo thi đại học bị xếp vào chuyên ngành liên quan đến game, không tình nguyện mà đi học, sau đó cãi nhau với phú nhị đại giường dưới.Vương Tiểu Thiên bị sửa lưng tức quá, tính hack tài khoản game của phú nhị đại, kết quả vô tình trở thành cp trong game với hắn...Thế là ngày nào cũng ở trong ký túc làm kẻ thù với phú nhị đại, vào game thì làm tình nhân, lấy được sự tin tưởng của phú nhị đại như ý nguyện, lấy được mật mã tài khoản của đối phương, lột tài khoản bán trang bị, sướng tê người.Nhưng phú nhị đại cũng chẳng ngồi không, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.Giường trên: "...Tôi trả tiền bán trang bị cho cậu."Giường dưới: "Không cần trả, làm gái của ông đi."Thế là đánh nhau.Thông tin: như tên truyện, tiểu thụ là một tên cực low (hãm), sau này thay đổi, không ngược nhưng rất lắm trò (hài hước?), 1v1, HE====Có một số chương bị ẩn, nếu không đọc được, các bạn xóa truyện sau đó follow mình + f5 lại nhé…
Thể loại: xuyên không, đồng nhân Harry Potter, kỳ ảo, ma thuật, nữ cường, nam hồ ly, HE.Tác giả:Hổ Bán LiênConvertor: U Tịch CốcEditor: Quyền KhuyênThể loại:Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường.Nguồn: Truyện FullĐọc xong bộ này thay đổi cách nhìn mọi thứ trong Harry Potter, thấy mình lại thích Draco hơn hẳn luôn. Mọi người đọc và cảm nhận nhé.Tại Slytherin, tôi vậy mà mơ mộng hão huyền khiêm tốn để làm cho người khác không chú ý tới...Tôi thật ngốc, ngốc quá.Đại khái tôi cũng rất khiêm tốn chính là tôi đã quên... sức mạnh không có, sẽ không đạt được tôn trọng cần có.Cường giả được coi trọng, kẻ yếu không có địa vị tại Slytherin, tạo ra bộ dạng yếu đuối, bị bắt nạt thật là xứng đáng...Khó trách giáo sư Snape hỏi tôi: "Trò là một người Slytherin sao?"Trò đã hiểu biết kiêu ngạo của Slytherin?Trò đã quyết định dung nhập hoàn toàn vào Slytherin?Trò đã biết cách sống trong Slytherin chưa?Tôi cuối cùng tôi đã hiểu vì sao giáo sư Snape vì sao lại nói tôi dại dột làm người khác thất vọng. Tôi... thật sự quá ngu xuẩn.Nếu... là một Slytherin không thể thay đổi, không đi cố gắng thích ứng quy tắc của Slytherin mà ngược lại đi rụt đầu rụt cổ khiêm nhường...Buồn cười cái khiêm nhường... bản thân khiêm nhường chính là cự tuyệt dung nhập Slytherin. Tôi vẫn oán hận Slytherin bỏ rơi tôi, nhưng đến bây giờ người bỏ rơi Slytherin là chính bản thân tôi.Là một hỗn huyết, nhược điểm này tồn tại, dựa vào đâu mà oán hận Slytherin không thu nhận?Khó trách giáo sư Snape đã nói: "Slytherin có phương pháp xử lý c…