Chương 9

Seungwan nhìn người đồng nghiệp đang để mặc nước trong miệng chảy tí tách xuống nền đất lạnh, thản nhiên cất tiếng hỏi:

"Sao? Cậu chưa từng thấy ai qua đêm ở ký túc xá của cậu ư?"

Seulgi không trả lời ngay mà bắt đầu ho sặc sụa, thậm chí cơn ho còn mãnh liệt tới mức khiến cô phải vươn tay đấm ngực, nhưng vẫn không quên giơ ngón cái tán thành.

"Không sai."

Thực ra còn vì một lý do quan trọng khác, chính là công ty không đồng ý để bạn bè hay người quen của nghệ sĩ tự do ra vào ký túc xá. Cho nên những lần Seungwan đến đây, đều là cô và chị Joohyun, hoặc chị quản lý gọi điện cam kết với bên bảo an trước. Bởi vậy cô mới đinh ninh rằng cậu ta chỉ chơi một lát rồi về. Nào ngờ chị Joohyun thực sự đã để cậu ta ngủ lại, chẳng hề sợ hãi việc bản thân có thể bị khiển trách.

Quả nhiên chị Joohyun mãi là chị Joohuyn.

"Cậu đừng trưng bộ mặt ủ ê ấy ra nữa được không? Bây giờ tớ sẽ làm bữa sáng thật ngon cho cậu." Seungwan bĩu môi dỗ dành. "Hôm qua chị Joohyun cũng trao đổi với quản lý của các cậu và nhận được sự đồng ý rồi. Thế mà nhìn cậu kìa, cậu cứ làm như tớ giãy nảy lên đòi ở đây làm hại chị em cậu không bằng."

"Ôi..." Seulgi than thở. "Thực ra chị Joohyun chẳng sợ gì đâu, vì chị ấy nhất định sẽ thực hiện những điều mà chị ấy đã quyết. Một người phụ nữ vô cùng cứng đầu."

Cô nói dứt câu, sau đó đợi rất lâu nhưng Son Seungwan không trả lời, hơn nữa cậu ta còn huýt sáo và tỏ vẻ chăm chỉ gọt cà rốt. Mãi đến khi bả vai bị một bàn tay chạm vào, cô mới sững sờ rồi vô thức nuốt khan.

"Son Seungwan." Seulgi nghiến răng gọi.

Đương nhiên Seungwan chọn cách giả điếc trước vị đồng nghiệp đang nói xấu thì bị bắt tại trận kia. Cuối cùng còn chậm rãi xoay người lại cười giả lả với Joohyun.

"Haha... tiền bối dậy rồi ạ? Lúc nãy em thấy chị ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức."

Nàng khẽ gật đầu, kế tiếp sải bước để có thể đứng đối diện Seulgi, thong thả nói:

"Cảm ơn lời nhận xét công tâm của em."

"..."

"Chị sẽ cố gắng phát huy."

"..."

Chờ nàng lại gần mình, bấy giờ Seungwan mới khúc khích đáp:

"Chị trêu cậu ấy khóc đến nơi rồi."

Seulgi hậm hực đi lấy chổi lau nhà, vừa run run dọn dẹp hậu quả của sự bất ngờ, vừa lầm bầm khẳng định:

"Son Seungwan, Bae Joohuyn, các người cứ cậy đông bắt nạt kẻ yếu đi. Đợi sau này tôi có người yêu, tôi nhất định sẽ trả đủ."

Sau này.

(Vẫn là) Kang Seulgi: "Park Sooyoung, Son Seungwan, Bae Joohyun. Các người cứ cậy đông bắt nạt kẻ yếu đi. Đợi sau này con chúng tôi chào đời, tôi nhất định sẽ trả đủ."

Sau này lần 2.

(Tiếp tục là) Kang Seulgi: "Park Sooyoung, Kang Soogi, Son Seungwan, Bae Joohyun. Các người cứ cậy động bắt nạt kẻ yếu đi. Đợi Seunghyun đi học về, tôi nhất định sẽ trả đủ."

Sau này lần 3.

(Mãi mãi là) Kang Seulgi: "Tôi chịu thua được chưa? Các người cứ cậy đông bắt nạt kẻ yếu đi. Tôi sẽ rời khỏi căn nhà này. Tôi xin trân trọng tuyên bố sẽ bỏ nhà ra đi."

Giây phút nghệ sĩ Kang bình tĩnh lại, Son Seungwan và Bae Joohyun đã vui vẻ cười đùa khắp gian bếp. Hoàn toàn coi cô là kẻ vô hình.

"..."

Đột nhiên lòng nghệ sĩ Kang xuất hiện cảm giác hối hận. Đó là đáng lẽ trước đây bản thân không nên giới thiệu chị Joohyun cho cậu ta. Để rồi hiện tại mất cả chị lẫn bạn.

Chỉ là cô bỗng nhớ đến dòng tin nhắn ngắn ngủi mà Seungwan gửi lúc tám giờ tối hôm qua, nội dung đặc biệt đáng lưu tâm rằng:

[Đồng Nghiệp Son] Ét o ét!!!

Tuy nhiên khi cô hồi âm, cậu ta lại không trả lời nữa. Kết hợp với việc đêm qua cô cũng về khuya, cho nên cả hai đều quên khuấy vấn đề này.

Nhưng trông dáng vẻ lạc quan của cậu ta hiện tại, cô đoán chắc không phải vấn đề gì to tát. Trông kìa, ông trời ơi hãy ngó xuống mà trông cùng con kìa, cậu ta cười tới nỗi hai mắt biến thành sợi chỉ, hàm răng phát sáng hơn cả bóng đèn.

Do Seungwan có lịch quay lúc chín rưỡi, nên cả ba tranh thủ dùng bữa và dọn dẹp bằng tốc độ rất nhanh. Cuối cùng, nhân cơ hội Joohyun về phòng lấy đồ, Seulgi lập tức tranh thủ luồn bàn tay còn ướt của mình vào lưng cô, mặc kệ cô vùng vẫy muốn thoát.

"Khai mau, đêm qua hai người tiến triển đến giai đoạn nào rồi?"

"Đến giai đoạn ngủ đất rồi." Seungwan vỗ mạnh vào mu bàn tay hư hỏng của đối phương, chất vấn: "Trong đầu cậu chỉ chứa chấp những thứ trần tục đó thôi ư?"

"Ôi, ai đang chê ai vậy? Ôi, tớ chưa nghe rõ chút nào." Seulgi vừa giả bộ kinh ngạc vừa ghé tai lại gần cô. "Cậu có cần tớ nhắc lại huyền thoại yadong (1) yaseol (2) trên sóng truyền hình của cậu không, thưa quý nghệ sĩ trực thuộc công ty KY - Wendy Son?"

Chớm dứt lời, tới lượt Seungwannie bị đặt tay lên vai.

"Haha..." Seungwannie với quá khứ huy hoàng chỉ biết cười nửa miệng.

"Bạn tôi ơi đừng lo." Seulgi thấy vậy liền nhân hậu trấn an cô. "Chị Joohyun rất tôn trọng sở thích của người khác, chị nhỉ?"

Joohyun giơ nắm đấm về phía kẻ nhiều chuyện, sau đó đặt một túi xách vào tay cô.

"Đây là chút quà nhỏ chị muốn gửi em. Chị rất vui vì mấy ngày qua em đã giúp chị giữ gìn son môi, hy vọng em sẽ thích."

Seungwan xúc động nắm chặt quai cầm, liên miệng nói cảm ơn nàng. Mà thực tế thì cảm ơn vì món quà nhiều, song cảm ơn vì nàng đã rộng lượng bỏ qua cặp sinh đôi yadong yaseol lại càng nhiều hơn.

Cô những tưởng chỉ có mình và Kang Seulgi mới rảnh rỗi chành chọe nhau từ sáng sớm. Thật không ngờ khoảnh khắc bước chân ra cửa, cô đã thấy khung cảnh náo nhiệt giữa chị quản lý thân yêu cùng một người phụ nữ với bóng lưng rất quen.

Quản lý của Aseul?

"Quản lý Ahn nên mời tôi cà phê mới đúng. Nếu không phải do thân già này lo liệu, thì nghệ sĩ dưới trướng cô có được bình an hay không? Hay lại thình lình lên trang nhất với tiêu đề: "Bắt gặp ca sĩ Wendy Son hẹn hò thâu đêm?". Tôi nói đúng chứ?"

Quản lý Ahn chỉ cười khẩy trước lời châm chọc của đối phương. Sau đó thẳng tay vạch trần:

"Cô bỗng rộng lượng dung túng như vậy, còn không phải do Wendy của chúng tôi là quân bài tiềm năng để cô thỏa sức lợi dụng ư? Quản lý Moon, nhiều năm qua rồi, thủ đoạn của cô cũng phải có sự cải thiện và mới mẻ hơn chứ? Đúng là nhàm chán."

"Ai là quân bài tiềm năng hả chị?"

"Wendy chứ ai. WHAT THE F... EM ĐỨNG ĐÂY TỪ KHI NÀO VẬY HẢ?"

Quản lý Ahn thiếu chút nữa đã ngã về phía sau, thật may vì kẻ được cho là đối thủ của chị ấy đã kịp thời vươn tay kéo lại.

"Sống bình tĩnh chút đi." Quản lý Moon lạnh nhạt nhắc nhở, kế tiếp mỉm cười chào Seungwan. "Quản lý đáng mến của em tới đón em rồi, vậy chị cũng không tiễn em nữa."

"Vâng, em cảm ơn chị về chuyện tối qua ạ."

"Chuyện nhỏ thôi. Hơn nữa em là người bạn đầu tiên được Joohyun chủ động xin chị cho ngủ nhờ đấy. Chuyện lạ nay thành sự thật rồi."

Seungwan ngập ngừng thắc mắc: "Vậy công ty..."

"Em yên tâm, đã có chị bảo vệ mấy đứa." Quản lý Moon nháy mắt, không quên bóng gió mỉa mai. "Đâu có vô tâm như ai kia? Lúc nào cũng lạnh lùng, cứng nhắc, rập khuôn với nghệ sĩ?"

"Cô im đi."

"Châm ngôn sống của tôi chính là đừng giận khi nghe ai đó nói sự thật về bạn, hãy mỉm cười lên và tìm cách khắc phục chúng."

Đoạn, quản lý Moon lại vờ coi đối phương như không khí, ngoảnh đầu mỉm cười với Seungwan:

"Tạm biệt em nhé, hy vọng lần tới chúng ta sẽ có cơ hội uống với nhau vài ly."

***

Trên đường quay về ký túc xá, quản lý Ahn không khỏi thắc mắc với nữ nghệ sĩ nãy giờ chỉ tập trung vào chiếc túi xách được nâng niu, ôm ấp trong tay. Cụ thể thì thỉnh thoảng cô sẽ cười thành tiếng, thỉnh thoảng lại ngắm những món đồ bên trong và hài lòng lẩm bẩm:

"Uchuchu, sao mà chữ ký cũng phải đáng yêu thế này?"

Đợi mãi nhưng đối phương không có dấu hiệu ngừng lại, quản lý Ahn đành cất tiếng hỏi:

"Seungwan à, sao chưa gì chị đã thấy em tràn trề năng lượng thế? Không sợ lát nữa sẽ mệt sớm ư?"

"Không ạ. Chị này, hôm nay tiền bối Bae lại tặng em chữ ký của chị ấy đấy. Đặc biệt hơn là thay vì ký trên giấy, chị ấy lại ký trên photocard của em. Hihi, hai chữ ký nằm ngay ngắn cạnh nhau, cả mặt trước lẫn mặt sau. À, hình như chị ấy còn thêm cả nước hoa nữa cơ, vì em ngửi được mùi của chị ấy. Mà khoan, cũng không phải, tiền bối Bae thích nước xả vải mà nhỉ? Thôi, nói chung mùi gì em cũng ưng, mùi gì cũng là mùi của chị ấy. Thích quá đi mất..."

Quản lý Ahn: "..."

Nội tâm quản lý Ahn: "Mình có nên làm đơn đề nghị cấp trên thu ngắn thời gian đi khám sức khỏe định kỳ của Wendy không? Cứ đà này mà để lâu dài, không khéo thành tâm bệnh mất."


















---

Chú thích:

(1) Yadong: Pỏn

(2) Yaseol: Truyện dằm khăm bù khu

---

22.11.2022

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip