Chap 16
Lưu ý một chút nha :"( xin lỗi mọi người là mai au đi Korea thăm bà nên sẽ không up chap vào ngày mai, nhưng bù lại up luôn vào hôm nay, t2 au vẫn sẽ up bình thường nha. Mọi người thông cảm ạ.
Mới sáng sớm, Wendy bước dậy, hướng tới phía cửa sổ rồi kéo nó ra
"Hôm nay tại sao lại mưa?" Nó nghĩ rồi giật phăng tấm màn ra, cô Joohyun đang cố kéo cái chăn lên che đi cái thứ ánh sáng chết tiệt đó.
Đi làm vệ sinh xong, nó ôm lấy cái điện thoại và gọi cho con Gấu.
"Alo? Chuột hả, có chuyện gì mà gọi mình tự sáng sớm vậy?~~ oáp" tiếng ngáp của con Gấu kéo dài mà đầu dây bên kia có thể nghe được.
"À, không phiền thì cậu xin giúp cô hiệu trưởng là cho phép mình và Joohyun nghỉ hôm nay nhé?"
Phụt..." Cái gì? Cậu nghĩ à? Sắp thi rồi cơ mà?" Con Gấu mới lúc nãy còn ngái ngủ giờ thì nó hoàn toàn tỉnh khỏi giấc mộng.
" Giúp mình đi~~ trời mưa to quá mình không chở Hyun đi được, vả lại chả có cái áo mưa nào hết" nó một tay bấm TV một tay cầm điện thoại nài nỉ Gấu.
"Hừm... để mình xem lại"
"Đi, giúp mình đi, nếu tối nay rảnh thì cậu mang vở sang cho mình mượn luôn cũng được, tối nay mình đãi cậu thịt nướng được chứ, dẫn theo Yeri luôn nhé"
Ánh mắt của con Gấu lóe sáng lên "Ok, vậy quyết định nha. Tối nay khoảng 6h mình qua nhà cậu, vậy nha" Seungwan chưa kịp nói gì thì Kang Gấu đã cúp máy, nó lắc đầu cười nhẹ đặt điện thoại lên bàn và xem dự báo thời tiết.
Hôm nay mưa to, có thể xảy ra hiện tượng sấm kéo dài cả ngày tại Seoul.
Nó thở dài tắt TV rồi bước lên phòng nơi con người nhỏ nhắn kia đang cuộn mình trong cái chăn êm ái, ấm áp. Nó nằm lên, chống ta lên và nhìn con người đó, dù có đang thức hay đang ngủ thì đối với nó cô đều rất tuyệt vời.
Thanh tao, nhã nhặn, dễ thương hơi phần yếu đuối làm cho ai nhìn cũng muốn được bảo vệ. Nó thôi nhìn cô, rồi nằm nhẹ nhàng xuống, cứ thế cô tự động tìm đến nó, tìm đến mùi hương, hơi ấm của nó, nó để cô kề lên tay mình rồi ôm lấy chú thỏ con đấy.
Nó vẫn nhớ đến câu chuyện mà chị Chorong kể cho nó, nó kéo nhẹ chăn xuống, cô chỉ mặc mỗi cái áo ba lỗ màu hồng phấn và cái quần đùi thun, nó đã thấy, thấy được những vết bầm tím còn vương vấn trên đồi tay mềm mịn của cô. Nó khóc, nước mắt nó chảy xuống tới má của cô, cô vì cái giọt nước mắt đó mà bất ngờ tỉnh dậy.
"Ơ Wan...em lạnh quá" cô chớp chớp lấy con mắt mình rồi tự thu người mình vào lòng con nhỏ.
Nó ôm ngay lấy cô thật sâu hơn, mùi hương trên cơ thể nó lại đưa cô vào giấc ngủ. Thiên thần của nó đã làm gì mà phải bị hành hạ như thế này? Ngay từ lần đầu khi gặp cô, nó đã cảm thấy choáng ngợp, huống chi giờ cô là của nó, tim nó nhói đau lên rồi thắt lại vì câu chuyện trước đây của cô.
.
.
.
Mở mắt, lấy tay dụi mắt mình "Wan à, mấy giờ rồi?"
"8h rồi Hyun à, hôm nay em ngủ sâu quá đấy" nó nhéo yêu cái lỗ mũi cô khi đang nằm xem TV.
"Chết rồi..." cô bật dậy hoảng hốt, tay vò đầu bức óc tự suy nghĩ tại sao hôm nay lại dậy muộn như thế.
"Em đừng lo, hôm nay trời mưa quá, Wan đã xin phép cho em và Wan nghỉ rồi" nó kéo cô lại vào lòng mình.
"Sao chúng ta không đi ô tô?"
"Ngốc này, em không nhớ lúc đi đám cưới cô Tae về thì đạp phải mấy cái cây đinh nằm trên đường sao" nó gõ nhẹ lên trán cô rồi hôn lên nơi vừa đánh.
Cô chu môi làm ra vẻ mặt dễ thương giận dỗi nó "Hứ, em là đồ ngốc đấy thì sao?"
"Thì để Wan yêu chứ sao?!" Nó cười khúc khích, tay kia vẫn ôm lấy cô.
Cô chỉ biết ngượng cười đứng dậy bước vào phòng vệ sinh.
Nó ngồi dậy đi xuống căn bếp lục lọi trong tủ lạnh kiếm thức ăn. Còn 3 phần thịt bò, 2 phần thịt heo ba chỉ, một ít Salad và hai phần gimbap đủ để nó và cô cùng ăn. Nó cầm hai hôp gimbap ra bỏ vào dĩa và đem đi làm nóng lại, nó lấy trên kệ ra một hộp sữa tươi đem từ Canada về đổ ra làm hai ly rồi cũng đem đi hâm, nó bẻ gói mì ra rồi nấu lên.
"Em xong rồi hả Hyun?"
Nó vừa bưng soong mì ra bàn thì thấy cô Hyun đang đứng trên cầu thang ngoắc nó. Nó chạy tới, nhấc bổng cô lên rồi ôm cô đi xuống.
Trong khi cả hai đang ăn sáng, Seungwan chợt nhớ tới một chuyện muốn hỏi cô "Em à, hôm nay Wan muốn làm gì đó mời mọi người một bữa, được không Hyun?"
Cô có vẻ thích tiệc tùng, đôi mắt hớn hở hỏi ngược lại "Vậy cũng được, chúng ta cần gì không để em đi siêu thị mua ít đồ"
"Oh...the weather (chết nhầm) so bad"
"Really?" Cả hai trổ tài tiếng Anh, cô nhìn ngay ra ngoài thì đám mây đen mù mịt, mưa to bao trùm lấy hết cả Seoul.
"Em gọi điện cho Chorong'ss đặt một phần chân gà và cái lẩu kim chi đủ 7 người ăn đi, à... mời chị ấy qua đây luôn em nhé"
"Wan mời ai mà nhiều giữ vậy?"
"Em với Wan, Cô Tae và cô Tiff, Gấu và Yeri, Chorong'ss hết"
"Vậy để em gọi giờ luôn không là con nhỏ đó sẽ chậm chạp lắm" nói rồi cô cầm máy lên gọi điện cho Chorong.
Nó cũng bận gọi cho cô Tae.
"Vậy là tối nay vào lúc 7h đúng không? Ok, cô và vợ cô sẽ qua. Em cần cô mua gì không?"
"Nếu không phiền thì cô mua giúp em hai chai Soju và vài chai nước ngọt, em sẽ gửi địa chỉ nhà sau khi cúp máy"
"Ok" cô Taeyeon cúp máy, nó liền nhắn địa chỉ qua cho cô.
Bên cô Hyun cũng bận rộn không kém
"1 suất chân gà yêu thích của Chorong và lẩu kim chi hải sản 7 phần. Tối nay 6h30 mình sẽ giao, đọc địa chỉ cho mình đi Hyun"
"Đường XX, nhà số 20/abc... cậu rảnh thì ghé qua làm vài ly với mình luôn"
"Nếu cậu mời thì mình không khách sáo. Vậy nha Hyun, tối nay gặp lại cậu"
Cả hai vừa đặt điện thoại xuống thì lại nhìn nhau cười ngượng. Nó đi rửa chén rồi ra ghế Sofa ngồi cạnh cô.
"Khi nào thì mình đi làm thịt để nướng đây?" Cô vừa hỏi vừa tựa đầu mình xuống cái đùi của nó.
"Bất cứ khi nào em muốn" nó vuốt ve cái má cô.
"Mình chỉ chuẩn bị đồ nướng, nước chấm và bàn nướng ngoài ra thì cũng chẳng có gì, vậy bắt tay vào làm chiều nay"
Nó gật đầu rồi cuối gập người xuống hôn lên môi cô, tình thế có vẻ bất tiện nhưng lại khá thuận lợi cho nó.
.
.
.
Vào buổi chiều, nó và cô cùng làm cùng vui đùa trong bếp, cô đang cắt carrot thì sơ ý cắt trúng tay.
"Aissh... khỉ thật" tiếng la có vẻ nhỏ nhưng cũng đủ để con nhỏ Seungwan nghe thấy.
"Có sao không Hyun?" Nó vừa thổi vừa bóp cho máu chảy ra nhiều hơn má muốn làm người ta mất máu chết tươi à? :v
"A...em ko sao, có chút xíu thôi mà" cô cười trừ.
Nó cầm lấy đầu ngón tay vừa bị cắt trúng ấy mà ngậm vào miệng mình mút mút như mật ngọt, cô khẽ rên nhẹ lên làm nó nóng bức người hơn, nó trở nên xảo quyệt hơn mà tự lấy tay cô phá rối bên trong khoang miệng nó. Cô phát hiện ra ý đồ của nó đành giật tay lại đem đi rửa sạch bằng xà bông và băng lại.
"Thôi nào Hyun, cho Wan một lần đi" nó nũng nịu ôm cô từ đằng sau.
"Đậu thủ khoa đi rồi tính" sắc mặt cô kiên quyết, lạnh hẳn khiến nó trở nên sợ hãi.
Nó chỉ biết mím môi phồng má như con Chuột Hamster rồi bỏ đi chỗ khác.
Trời bắt đầu tạnh mưa dần và cũng bắt đầu tối, vừa đúng lúc cô và nó dọn đồ ra thì mọi người cũng vừa tới.
Buổi nhập tiệc bắt đầu, không khí vui vẻ hẳn lên, không gian vắng vẻ nay không còn. Buổi tiệc hòa nhập khá lâu cho đến gần 10h đêm, ai giờ cũng mệt mỏi. Taeyeon thì say mèm mặt đỏ ngầu lên, Seulgi thì vẫn còn tỉnh táo phần nào, cô Joohyun cũng say ra đó đi lại nằm lên ghế sofa. Mấy con người tửu lượng thấp kia phụ chủ nhà dọn lại bãi chiến trường mình đã bày rồi xin phép cáo lui.
Được chưa? Chia tay mọi người ngày mai nhé, có gì au ghé qua SMtown thì mua gì đó về làm kỉ niệm^^ đùa thôi, au đi Busan chứ ko đi Seoul nên ngày mai mạng phép không up truyện.
Chúc một ngày tốt lành :") ♡
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip