Chap 18: Lấy lại trí nhớ
Chap 18: Lấy lại trí nhớ!
Tóm tắt chap trước: “Nhất cự li, nhì tốc độ” Yi Han đã dần chiếm được tình cảm của Ji Won, anh đang lên kế hoạch cho một lễ cầu hôn tuyệt vời và lãng mạn.......Trong khi đó, kế hoạch mang thai giả của Jin Hee đã thành công và hoàn toàn bí mật, cô đã lấy lòng được bà Ji để tổ chức đám cưới sớm nhất có thể,......lúc này, chỉ có Chang Wook là vẫn vô cùng đau khổ......Diễn biến tiếp theo sẽ ra sao, mời xem tiếp chap 18
.[ 7.30 pm]
Ji Won đang nhích từng bước chân một, bàn tay cô nắm chặt lấy Yi Han,............ không có gì lạ kì đâu, cô đang bị bịt mắt thôi mà.......
- Cậu dẫn mình đi đâu vậy?
- Tới nơi cậu sẽ biết ngay thôi......
....
- Đến nơi rồi, đứng im nhé, đợi mình một chút,.......
- Mình mở mắt ra được chưa vậy?
- Khi nào mình nói thì cậu bỏ nhé........
2 phút sau...........
- Được rồi Ji Won!
Cô từ từ tháo chiếc khăn che xuống, cô ngỡ ngàng, xung quanh mình là rất nhiều những cây nến nhỏ xếp thành hình trái tim lớn........khắp nơi treo đầy những trùm bóng bay tuyệt đẹp.......
....
Dưới chân cô là một bó hoa lớn, đính kèm theo nó là một mảnh giấy nhỏ.........
- Em hãy nhìn về phía trước nhé.....
Ji Won ngẩng mặt lên, nhìn thẳng, Yi Han rảo bước đến bên cô trên con đường rải đầy cánh hồng.........
Cô ngạc nhiên xem lẫn xúc động, chưa ai từng làm với cô như thế này.......
Anh đứng trước mặt cô, quỳ xuống, mở một chiếc hộp có chiếc nhẫn đính kim cương sáng lấp lánh.......
- Mình.......à không, TÔI YÊU EM.........
Ngừng một lúc, anh nói tiếp........
- Nếu em chấp nhận tôi, hãy đưa cho tôi bó hoa kia, còn nếu không.......hãy ném nó xuống đất và em có thể đi về, tôi sẽ không ngăn lại đâu.......
Ji Won quay sang hướng khác như cố lảng tránh ánh mắt kia,.......rồi cô quay lại.....
- Thực sự, em rất bất ngờ, nếu anh nói đây là lời cầu hôn, em quyết định.......
.........
- Em đồng ý!....._ Cô đưa cho anh bó hoa đang cầm trên tay,......chiếc nhẫn kia được đeo vào ngón tay cô.......
Ngay thời khắc ấy, những chùm pháo hoa nổ đầy trên bầu trời, hai người đang ôm nhau thật chặt.......
- Em đã đợi điều này từ rất lâu rồi, nếu anh nói trước thì em sẽ mặc một bộ trang phục đẹp hơn.......
- Anh luôn muốn tạo ra những bất ngờ, em trong trái tim anh cũng đã rất xinh đẹp rồi........
Màn đêm buông xuống, hạnh phúc dường như đã vẹn tròn, Ji Won đã trọn một lối rẽ khác, cô tự nhủ phải quên đi mối tình đầu,........ trái tim chỉ có một, không thể san sẻ cho cả hai người,.....Chuyện đã qua hãy để nó trôi đi, không còn lưu luyến lại nữa sẽ tốt cho tất cả........
Một giọt nước nhỏ lăn ra từ khóe mắt, đây sẽ là lần cuối cô để hình bóng Chang Wook trong trí óc, hiện thực đã quá rõ ràng, ta nên sẵn sàng mà đón nhận........
[ 5 ngày sau.......]
Đám cưới diễn ra.....
Sau đây là những cảnh diễn tả song song, về WookHee là in thường, HanWon là in nghiêng nhé!
Tiếng nhạc lại nổi lên, Ông Beak cầm tay Jin Hee tiến về phía Chang Wook, ánh mắt của anh vẫn đượm buồn......
Yi Han đón nhận Ji Won, hai người sánh bước cùng nhau trên chiếc thảm đỏ, đầy giỏ hoa lớn được đặt hai bên, tiếng vỗ tay rộn rã vang lên, đâu đó có tiếng ca ngợi vẻ đẹp đôi của cô dâu chú rể........
Khuôn mặt 2 người dường như rất vui, khác hẳn hôn lễ kia,.....cũng thời điểm này, nhưng là ở nơi khác........
Cũng là trên chiếc thảm trải dài, nhưng anh lạnh lùng và vô cảm, diện trên người bộ vest trắng, xuất hiện trong đám cưới của chính mình mà anh với cô chẳng khác gì hai người xa lạ........
Một cái nhìn cũng không, một cái nắm tay cũng không nốt........anh còn chẳng màng đến người đứng cạnh mình là ai? Xung quanh mình có những gì.........
Chỉ nói là cùng nhau đi thôi chứ thực ra anh cố tình bước trước, giữ khoảng cách với Jin Hee.......cả hai gia đình đều nhìn thấy........
- Chang Wook, con làm mẹ xấu hổ với thông gia và những người có mặt ở đây......
...........
Vị linh mục bắt đầu đặt câu hỏi sau bài diễn thuyết......
- Jin Hee, con có đồng ý lấy Chang Wook làm chồng, nguyện chung sống suốt đời, chăm sóc, yêu thương anh ấy không?
- Con đồng ý..........
- Chang Wook..........
- Được rồi, tôi đồng ý, dù gì cũng không còn lựa chọn đúng không?
Thái độ bất cần của anh làm cho những người xung quanh nhòm ngó, họ đang xì xào điều gì đó..........
- Con đồng ý!
- .........
- Con đồng ý..........
- Được rồi, bây giờ ta tuyên bố, hai con chính thức thành vợ chồng.......
Hai người nhìn nhau bằng ánh mắt long lanh, đôi môi khẽ cười........
Tay trao tay chiếc nhẫn cưới, họ kết thúc bằng một nụ hôn thật nồng thắm.........
- Mời cô dâu, chú rể trao nhẫn cưới........
“ Mong rằng, khi hôn em, anh sẽ cảm thấy hương vị tình yêu trong đó”
Chiếc nhẫn được đeo vào tay Chang Wook trước, rồi sau đó, đến lượt anh.......
Anh cầm nó lên, như một dòng điện xẹt ngang người, anh lại cảm nhận một cảm giác quen thuộc, lại vật vã với cơn đau dày vò, chiếc nhẫn rơi xuống...........anh ngất lịm ra sàn,
.......... mọi người bối rối và hỗn loạn, xe cấp cứu nhanh chóng được gọi tới........
Ở đây, Yi Han và Ji Won vẫn vui vẻ tiếp khách........
Họ nâng rượu chúc mừng hai người, tiếng cười rộn rã, không khí ồn ào khác hẳn.......
Bỗng đột nhiên, cô đánh rơi chiếc li thủy tinh, *Cách* Từng mảnh vỡ bắn ra, .........
“ Mình linh cảm thấy điều gì đó không ổn......”
- Có chuyện gì vậy em?
- Dạ không, em chỉ hơi mệt thôi, em đi nghỉ ngơi trước nhé........
- Được thôi........
( Cái này gọi là “ Thần giao cách cảm” Hehe!!)
--------------------------------------------------------------------
- Bác sĩ, anh ấy bị sao vậy? Tại sao?
- (cười) Chúc mừng cô, anh ấy đang có biểu hiện hồi phục trí nhớ.......
- Hồi....hồi.....hồi phục ư?
- Đúng vậy.......
........
- Mẹ ơi! Ta phải làm sao bây giờ, bác sĩ nói anh đã hồi phục 20% rồi, thảo nào dạo gần đây anh ấy rất lạnh nhạt với con, con không muốn mình cô đơn đâu mẹ, còn Makha nữa, anh ấy cũng không thèm để mắt đến đứa bé , con phải làm sao?
- Được rồi, mẹ sẽ cho người đặt vé máy bay, ta phải đưa nó sang Mĩ ngay khi chưa tỉnh lại........
- Vâng, con sẽ chuẩn bị đồ ạ.......
.......
Đôi mắt khẽ mở, anh mơ màng nhìn xung quanh, nhẹ nhàng ngồi dậy.......
- Đây là đâu? Tôi đang ở đâu thế này?
Cửa phòng bật mở, Jin Hee bước vào........
- Đây là nhà mới của chúng ta ở Mỹ, từ giờ chỉ có hai ta sống ở đây thôi.........
- Cho tôi về nhà......
- Mẹ anh đã đưa anh tới đây, em không biết anh nghĩ gì nhưng sao ta lại không chấp nhận nhỉ?
- Cô.........
- Thấy anh mệt nên em đã nấu bát súp này! Em mới làm việc này cho anh là người đầu tiên nhé! Em đã rất vất vả đấy, nó ngon lắm, anh ăn đi, em đã mất 4 tiếng đồng hồ trong bếp mà không cần nhờ đến người giúp việc, em rất giỏi đúng không?
- Cô im ngay đi, tôi không cần _ Chang Wook đi tay hất bát cháo xuống đất, đổ lên láng ra sàn, Jin Hee cũng bị bỏng một bên chân.....
- Tại sao anh lại nhẫn tâm như vậy? Anh có biết em đã cố gắng như thế nào không? Khi anh còn nằm viện anh có biết em đêm nào cũng thức trắng để chăm sóc không hả? Bây giờ anh đối xử với em như vậy sao?
- Ai bắt cô phải làm những việc đó chứ?
- Chỉ vì em yêu anh........
Với bên chân khập khiễng, cô lặng lẽ dọn đống đồ trên sàn, giọt nước mắt lăn dài..........
Makha đã dậy.........*Oa*Oa* Nó khóc ré lên........
Nghe tiếng khóc ngày một vang rõ, Jin Hee chậm chạp chạy sang, cô dường như khá đau, vết bỏng còn chưa sơ cứu, cô đã lo toan nhiều việc dưới nghĩa vụ là một người mẹ........
Chang Wook có vẻ đã cảm thấy hối hận........
[ Đêm..........]
Anh quay sang nhìn cô đang nằm ngủ bên cạnh, vết bỏng đã sưng tấy lên,.....
Anh lấy thuốc bôi lên vết thương ấy mà anh đã gây ra,.......
“ Em có đúng là người đó không? Có phải là tất cả những xúc cảm trước đây chỉ là ảo giác mơ hồ, tại sao em lại hi sinh nhiều như vậy? Anh xứng đáng sao?”
[ 1 năm trôi qua......]
- Ayu! Ra đây bố bế nào.........
Đứa bé chập chững đi từng bước nhỏ tiến đến theo hướng tiếng gọi xà vào vòng tay Yi Han, anh nhấc bổng nó lên.........
- Ayaaaaaaaaa! Con giỏi lắm,.....
- Con của em thì phải giỏi giống mẹ nó chứ........
- Ui Chà! Con thấy mẹ tự đắc chưa kìa, con trai!
- Mama........Papa.........
- Ayu nói hay thiệt đó!
- Dễ thương quá!
Cả nhà cười vang, hẳn là họ đang rất hạnh phúc.......
Bỗng nhiên Ji Won chau mày........
- Em cần ra đây một lát........
- Ừ.......
Cô ra một góc khuất, ôm ngực thở gấp, hình như là một căn bệnh gì đó, triệu chứng này đã xuất hiện gần 3 tháng nay, nhưng cô vẫn giấu kín, một phần vì không muốn Yi Han lo lắng.....
Một lúc sau, cô cảm thấy thoải mái hơn, chắc chắn rằng mình ở tâm trạng ổn định nhất, sau đó lại tươi cười bước ra.......
[ New York.....9.00 am]
- Happy birthday to you, Happy birthday to you!
- Chúc mừng sinh nhật con trai yêu!
( Chú thích: Ayu và Byul sinh cùng ngày vì là sinh đôi, tuy nhiên Jin Hee đã giả vờ để Byul sinh ra vào một ngày khác và đặt tên là Makha......)
Cả nhà nội ngoại đã tề tựu đông đủ để mừng sinh nhật tròn 1 tuổi của Makha, thằng bé cười nói vui vẻ và chạy quanh nhà......
- Nó thật hiếu động.......
- Đúng vậy......._ Bà Ji và bà Jin nói chuyện với nhau
Đứa bé chạy ùa đến bên Chang Wook....... “ Chắc là nhớ bố đây mà.......”
Anh mỉm cười trước sự dễ thương của nó.....
Nhưng rồi Makha lại vấp ngã ngay dưới chân anh.....
“ Mình không còn nhớ rằng, mình đã từng bế nó lần nào chưa?”
Anh đỡ nó dậy, bồng nó lên đùi,......
Nhưng,.........
“ Gì đây?” _ Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy bàn chân nó
............ “ Vết bớt ư? Vết bớt.........vết bớt.........mình, mình đã từng nhìn nó ở đâu rồi, ở đâu nhỉ?”...............
Đầu anh lại đau, nhưng giờ thì đã tự chủ được, anh biết rằng đang bế một đứa nhỏ và bây giờ thì thực sự không thể gục ngã...........
Anh cố gắng nhớ nhiều hơn, nhiều hơn chút nữa........
“ B......u.........y.......l ........Byul! Byul ư? Con là Buyl ư? Nhưng nó tên Makha kia mà......”
“ Buyl, buyl,........nó khiến mình nhớ ra điều gì đó.......”
Xiết chặt vòng tay, anh nhìn lên vết bớt một lần nữa.........
* Hồi tưởng*
- Nghe y tá nói, đứa bé sinh ra có 3 chấm sao trên mu bàn chân!
- Em nghĩ nên gọi nó là Byul!
---------
“ 3 chấm sao.......Buyl........H.....a.......J........i..........W..........o........n”
“ Ha Ji Won, Ha Ji Won ư?”
..........
Anh đã nhớ toàn bộ quá khứ,......
“ Tại sao Buyl lại là con của Jin Hee, nó đã chết rồi kia mà.......nhưng đây rõ ràng......không lẽ, cô ta chưa hề có con, chắc rồi........thì ra đây cũng là một phần trong kế hoạch của cô ta......., chước khi công khai, mình cần bằng chứng.........”
“ Khoan đã, nhưng Ji Won là chị gái mình mà, tại sao hôm nay chị không đến? Trong khi tất cả mọi người tề tựu đông đủ?.......mình phải tìm hiểu rõ ràng......Mình phải quay về Hàn Quốc,.......”
Anh nhanh chóng bứt nhẹ một sựi tóc của Maha..........lấy giấy gói lại........
Ra ngoài..........
Việc lấy mẫu từ Jin Hee cũng không khó khăn lắm..........
Tối đó, anh dọn đồ đạc bắt xe đi ngay trong đêm.........
[ To be continued]
Đến bây giờ anh vẫn chưa biết rằng liệu Ji Won có phải chị mình hay không? Quay về Hàn Quốc là cách duy nhất để anh tìm hiểu, fic sẽ rẽ theo lối khác.......tất cả các tình tiết liên quan đến đám cưới chỉ là cho chuyện thêm hấp dẫn chứ không hề mang lại kết quả gì cả, chuyện Yi Han lâu bền với Ji Won là không có, mình đã quá mệt mỏi để giải thích toàn bộ cho từng người một, trong nhiều chap gần đây mình đã luôn nói CHANG WOOK VÀ JI WON SẼ QUAY LẠI VỚI NHAU mà hình như các bạn không có nghe, nếu không đặt ra tình huống giữa Yi Han và Ji Won fic sẽ không còn hấp dẫn, cũng như không có một nhân vật nào tên là Wang Yoo trong Empress Ki vậy.....sức hút tùy thuộc vào cốt chuyện, do quá nhiều ý kiến phản hồi nên mình đã nói trước kết thúc rồi, sao các bạn còn thắc mắc thế nhỉ?
Các bạn không còn muốn đọc fic của mình vì nó có thêm nhân vật thứ 3 thì thôi, cứ tưởng tượng nó toàn màu hồng đi, hay các bạn tự viết fic cũng được luôn, ai cũng có quyền mà........Chỉ còn đến thứ 3 là chap cuối thôi! Nếu chỉ cần duy nhất một người còn đọc thì mình cũng sẽ còn viết tiếp, còn nếu ai không muốn đọc tiếp thì cũng không vấn đề gì, mình không quan tâm đến lượng người đọc, mình chỉ cần người đó tôn trọng cốt truyện mình đặt ra, thế thôi! Fic nào cũng có người thích và không thích, còn nhiều fic khác rất hay kia mà, We were in love đúng sở thích của một số người còn gì?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip