Chap 2: Nơi tình yêu bắt đầu
27 năm trôi qua.......
Chang wook ngày nào đã trở thành một chàng trai khôi ngô, tuấn tú, nước da trắng và nụ cười tỏa nắng, là con của một đại gia - tổng giám đốc của một doanh nghiệp lớn, vẻ đẹp của cậu làm rung động trái tim của biết bao cô gái trẻ. Chang wook đối với mọi người rất thân thiên và dễ mến nhưng nếu nói là đến tình cảm thì chưa có ai....
- Chang Wook à! Con 27 tuổi rồi đó! Mau mau kiếm cô nào rồi sinh cho mẹ đứa cháu bế bồng, chứ mẹ già rồi không biết có đợi đến khi con cưới không nữa_ Bà mẹ thở dài
- Con vẫn chưa có ý định gì mà mẹ! _ Nói rồi cậu đi lên phòng...
Đây không phải lần đầu tiên mẹ cậu nhắc đến chuyện lập gia đình, cậu cũng không vội,....
Từ hồi con đi học cậu đã quen nhiều cô gái, cậu học giỏi, đẹp trai, con một của gia đình giàu có, lại nhiều tài lẻ...ai mà không mê! Nhưng cậu chưa từng có tình cảm với ai, mọi thứ chỉ dừng lại ở mức bạn bè......
Nhưng mấy hôm nay cậu có một giấc mơ rất kì lạ...Trong mơ ngày nào cũng vậy, xuất hiện một cô gái rất xinh đẹp, cậu mơ cảnh: cậu và cô gái đó cùng sánh bước , cô ấy là Hoàng hậu của cậu......giấc mơ cứ lặp lại trong nhiều ngày
Mỗi khi thức dậy, khuôn mặt cô ấy mờ dần trong tâm trí, chỉ còn ánh mắt và nụ cười ấy là còn vương lại trong đầu cậu, có lẽ đây là điềm báo của định mệnh, nhưng cũng có thể là một giấc mơ bình thường, cô gái xinh đẹp kia không có thật......
--Tại thời điểm đó--
- Ha ji won ơi, nhanh lên con, sắp đến buổi coi mắt rồi đấy!
- Dạ! Con đi ngay!
Hôm nay, lại nữa là một thương nhân giàu có, đã li dị vợ đến hỏi cưới Ji Won, cô đi đến buổi coi mắt với dáng vẻ ủ rũ, tuy trong lúc nói chuyện, cô cười rất vui vẻ nhưng chỉ để đỡ làm mất mặt gia đình!
Trên đường về
- Mẹ ơi! Đừng bắt con đi với mẹ đến chỗ mấy ông đấy nữa! con ngán lắm rồi!
- Ji Won à! Đây là người thứ 15 rồi đấy, con không chọn được ai sao! Con đã 36 tuổi rồi! Tuổi này chưa có chồng là ế chỏng ế chơ rồi đấy con ạ....
- Nhưng con không thích mấy ông đấy! Cưới xin là chuyện cả đời, phải dựa trên tình cảm mẹ ạ
- Hết Thương gia buôn bán, đại gia bất động sản, chủ doanh nghiệp, tổng giám đốc con đều không vừa ý là sao?
- Con không muốn nhắc đến nữa!
Ji Won chạy thẳng lên phòng sau khi xuống xe. Nhấp một ngụm nước mát, cô suy nghĩ miên man...
Tiêu chí chọn đàn ông của cô khá đơn giản, yêu thương che chở cho cô, mang lại cho cô sự ấm áp khi ở bên, ....... chỉ vậy thôi, không nhất thiết phải giàu có, là mẹ cô làm quá lên...
Cô lại nhớ về quá khứ......
Hồi xưa, khi còn ở trong cô nhi viện cô đã hứa với Wi Ahn và đến tận bây giờ cô vẫn nhớ, cô vẫn sẽ tìm mẹ cho Wi Ahn, bất giác cô nghĩ lại cảnh khi Wi Ahn mất, một giọt lệ lăn dài trên má.....
Sau đó không lâu, cô được một gia đình khá giả nhận nuôi nhờ có khuôn mặt dễ thương và hiện họ là bố mẹ cô, họ không thể có con nên rất mực cưng chiều cô, từ một đứa trẻ mồ côi cô bỗng nhiên thành một tiểu thư lá ngọc cành vàng, ....cô không hay giao tiếp, sống khá kín, có lẽ vì vậy cô chưa có người yêu, đơn giản, họ không hiểu cô........
Cô đi xuống, nhẹ nhàng bước ra ngoài, cô muốn ra ngoài, hít thở không khí, để rũ bỏ những mệt mỏi, cô ngắm cây cối, bầu trời và phố phường nhộn nhịp.....
- Bạn ơi, làm rơi khăn tay này....
Ji Won quay lại, trước mặt cô là một anh chàng cao ráo, trẻ trung...(không cần nói chắc ai cũng biết là Chang Wook =)))
- Cảm ơn...Nói rồi cô quay đi
- Bạn....
Chang Wook bất ngờ, ngay khi nhìn vào ánh mắt cô ấy, anh đã cảm thấy nó rất quen thuộc, như đã gặp từ rất lâu trước đây, anh cười nhẹ,"Thật là một cô gái xinh đẹp"- Anh thầm nghĩ
Cả ngày hôm đó, anh chỉ nghĩ đến cô gái kia rồi tự cười một mình, khuôn mặt ấy cứ xuất hiện trong tâm trí anh. Anh chả biết gì về cô cả, không biết số nhà, số điện thoại và ngay cả tên nữa, nhưng anh biết một điều, đó là một cô gái đẹp, anh đã có cảm tình với cô ngay từ ánh nhìn đầu tiên bởi vì mắt cô, thật sự rất quen....
Sáng hôm sau....
Chang wook choàng tỉnh sau một giấc ngủ dài......có lẽ đem qua anh lại có giấc mơ như mọi hôm, nhưng lần này thì khác, anh đã tìm thấy cô ngoài đời thực
- Đúng là cô ấy rồi! _Chang Wook chợt nghĩ
Từ hôm ấy, ngày nào Chang wook cũng đi ra chỗ đã gặp cô gái kia, đi đi lại lại, và chờ đợi...từ sáng đến chiều muộn, nhưng không gặp.
Một hôm, đang trên đường đi đến công ty, anh nhìn thấy Ji Won cùng mẹ cô ấy ngồi trên chiếc xe ô tô, anh liền lái xe bám theo thấy họ tiến vào một quán cà phê, anh cũng bước vào
- Đây là con gái tôi, tên là Ji Won
- Rất hân hạnh được gặp em, Ji Won
Ji Won cười gượng, cô cảm thấy khó chịu, trong cả buổi, mẹ cô và tên kia nói chuyện với nhau, còn cô chỉ ngồi im không nói tiếng nào, lúc sau, cô bỏ về
" Thì ra vậy" Chang Wook nghĩ, "Cô ấy đang bị ép đi coi mắt để lấy chồng, vậy là vẫn chưa có người yêu" Chang Wook cười thầm
----Sáng hôm sau-----
- Ji won à, nhanh lên con dậy đi, hôm nay có buổi gặp mặt quan trọng với một người đó con!
- Lại nữa ạ, con không đi đâu, mẹ thích thì đi đi....
- Con chuẩn bị mau lên, chắc chắn lần này con sẽ thích...Đó là một chàng trai trẻ
- Chàng trai ư?
- Đúng vậy, cậu ấy khá điển trai và mới 27 tuổi
- 27 tuổi ư? Vậy là kém con đến 9 tuổi, con không đi đâu, vẫn vậy thôi, mà ngồi nói chuyện với một cậu 'nhóc' bằng tuổi em mình thì chả có gì thú vị...
- Thôi nào, con đi trang điểm đi
- Vầng...âng...âng! _Cô miễn cưỡng
# Tại quán cà phê:
- Chào cậu, chúng tôi đến rồi!
- Vâng, mời bác và chị ngồi!
- Ơ! Là..à..cậu ư??_ Ji won ngạc nhiên
- Sao phải ngạc nhiên như vậy ạ?_ Chang wook cười_ Bác ơi! Chúng cháu có thể nói chuyện riêng không ạ?
- À... được!!_ Ji Won, con ở lại nói chuyện vui vẻ nhé! Mẹ về trước đây....
- Mẹ....
Bà về, cố tình giật luôn túi xách của Ji Won (để cô không thể bỏ về giữa chừng vì không có tiền đi xe), Ji Won toan đuổi theo nhưng Chang wook đã cầm tay giật lại,
- Không sao, tí nữa tôi đưa chị về, cà phê tôi mời _ Chang Wook lại cười
- Không có gì đặc biệt lắm nhưng vui lòng bỏ tay tôi ra
- Tôi xin lỗi!_ Chang Wook rụt tay lại
- Phải công nhận là anh có nụ cười rất đẹp
- Vậy sao? Chị cũng nên cười thêm đi, trông mặt chị ủ rũ quá!
- Vậy được không? _ Ji Won quay đi, quay lại nhe răng làm như =)))))))
- * Phụt* _Chang wook phun hết cà phê ra đất, ho sặc sụa, vừa ho vừa cười
- Nụ cười của tôi kinh khủng như vậy sao _ Ji Won đưa cho Chang wook miếng khăn giấy
- Không, rất đẹp, tôi chỉ hơi ngạc nhiên và...buồn cười. Tối nay tôi có thể mời cô đi xem phim không? Tôi sẽ cười thật nhiều cho cô xem, miễn phí
- Chứ nếu không đi xem phim thì anh sẽ tính phí hả?
- Đúng đó! 50 won 1 lần cười ^^ ,nãy giờ tôi cười 3 lần trả ngay nếu không đi xem phim, + Trả tiền cà phê + Từ đi bộ về. Chị chọn đi! (Anh này thiệt khôn lỏi, anh biết thừa hiện chị không có tiền)
- Ok vậy tui cũng nói luôn, tôi đi xem phim cùng anh thì anh sẽ phải trả tiền cà phê + đưa tôi về + 300 won trả mỗi lần tôi cười + Trả tất cả các khoản tối nay tôi sẽ sử dụng. OK
- *cười* Vậy tối nay tôi đến đón chị nhé!
#9h tối, trên xe ô tô, sau khi đi xem phim
- Cảm ơn anh về buổi xem phim tối nay
- Rất hân hạnh được đi xem phim với chị
Trước cửa nhà:
- Chào anh!
- Chào!
Chang Wook cười, có vè bây giờ cậu ấy đang rất vui, hình như anh đã tìm được người vợ tương lai của mình rồi!!
Sáng hôm sau....Tại công ty:
- Của anh đây! _ cô gái đặt trên bàn làm việc của anh 1 tách cà phê
- Cảm ơn em, Baek Jin Hee
- Không có gì ạ!
Baek Jin Hee là trợ lý của Ji Chang Wook, cô gái này 24 tuổi, xinh xắn và được mệnh danh là hoa khôi của công ty, bị mọi người gán ghép với Ji Chang Wook vì những cử chỉ thân mật của họ
- Anh Chang Wook này,
- Gì vậy?
- Chiều nay em muốn đi shopping, anh đi cùng em nhé!
- Được thôi! _ Anh chàng trả lời nhưng vẫn cắm mặt vào máy tính
#15h30, tại shop quần áo:
- Anh thấy em mặc bộ này có đẹp không?
- Đẹp lắm, _ Chang wook gật và cười
- Vậy em thử nhé!
Từ xa một cô gái bước đến, chọn một bộ quần áo, Chang Wook đã nhìn thấy cô ấy
- Ji Won, Ji Won à!
- Chang Wook, thật trùng hợp, anh đến đây làm gì vậy?
- Tôi...
- Đây là ai vậy? _ Baek Jin Hee bước ra
- À, giới thiệu với em đây là bạn anh, chị tên là Ji Won.....Còn giới thiệu với chị, đây là em gái tôi, Jin Hee
- Em gái ư? Em là em gái anh hồi nào vậy?
- Thì...em kết nghĩa, được chưa? _Chang wook cười
- Chị Ji Won, chị xinh quá, chị cũng đi shopping à? Hay chị em mình cùng đi chọn đồ đi,.....Anh về trước được rồi đấy!!
- Mới quen nhau mà đã phản bội anh rồi à? Nhớ nha, dám đuổi anh nha, thôi 2 chị em đi vui vẻ nhé
- Anh khỏi nhắc, chị em mình đi thôi
- Ừm ^^_ Ji Won cười
Chang wook nhìn Ji Won, thấy cô cười, đây mới là lần thứ 2 anh nhìn thấy nụ cười của cô, "Thật dễ thương!" Chang Wook thầm nghĩ, "Ước gì, cô ấy cười thật nhiều, mình có thể ngắm nụ cười ấy mỗi ngày"...
Sau khi mua sắm:
- Cảm ơn chị đã dành thời gian đi chơi cùng em!
- Không có gì, đi shopping với em thật thích, gu thời trang của em tuyệt vời đấy
- Cảm ơn chị! Mà chị bao nhiêu tuổi vậy?
- Chị 36 tuổi!
- Ôi! Em tưởng chị mới 25 tuổi, trông chị trẻ thật đấy!
- Cảm ơn em
- Thôi em phải về đây, hẹn gặp lại chị!
- Tạm biệt!
Ji Won cảm thấy thật vui và hạnh phúc, từ khi Wi Ahn mất đến giờ, chưa ai cho cô một cảm giác ấm áp và thân thiện đến thế
Tối đó,
* Reng, reng* Chuông điện thoại reo vang
- Ji Won xin nghe, ai vậy ạ?
- Mới gặp mà chị đã quên tôi rồi sao?
- Chang Wook hả? Anh gọi tôi có việc gì? Mà sao anh biết sđt tôi vậy?
- Hỏi mẹ cô, thôi!
- Anh hay quá ha, mới gặp có 3 lần mà đã hỏi sđt..
- Tôi thích như vậy...Mai chị rảnh không?
- Có, việc gì vậy
- Trưa mai, tôi mời chị đi ăn nhé
- Được, mời luôn cả Jin Hee nhé!
- Gì cơ? Mời..ời mời...cả..cả...Jin Hee á...Em ấy bận rồi, 2 chúng mình đi ăn thôi
- Sao vậy, tội muốn mời cả Jin Hee đi cùng cho vui, có gì không ổn à?
( Chị ơi, anh ấy muốn riêng tư mà)
- À không! Nhưng em ấy bận rồi!
- Vậy thôi, tôi cũng bận rồi, để sau nhé!
- Ơ! Ơ! Thôi tôi mời Jin Hee đi cũng được (T.T)
- ^^ Mai 11h nhé, chào!
"Mời cả Jin Hee ư, vậy tôi mời cô đi ăn làm gì, thiệt là quá đáng mà" *Ném gối, ném gối* "Jin Hee nó đi làm gì chứ. Haizz!" "À, mai kêu nó đang ăn thì bỏ về là ok rồi!" "À không, như vậy mất lịch sự lắm, nó không chịu đâu" "Mai ăn xong mời cô ấy đi chơi, Jin Hee không thể đi cùng đâu, cứ vậy đi" Chang Wook nằm lăn ra, tự cười một mình, mong ngóng đến ngày mai....
#Sáng hôm sau:
- Jin Hee à, anh có chuyện muốn nói với em
- Gì vậy ạ?
- Trưa nay ta đi ăn nhé!
- Vâng ạ
- Nhưng sẽ đi ăn cùng chị Ha Ji Won
- Dạ, vậy thì tốt quá!
- Nhưng anh muốn em về sớm trước!
- Vậy...vậy..là...sao? Anh muốn em đi rồi đuổi em về sớm trước hả?
- Không! Ý anh là..à...hôm nay anh không định mời em nhưng Ji Won muốn em cùng đi...nên...sau khi đi ăn, anh chị sẽ đi chơi...em sẽ...về hơi sớm được không?
- Vậy em không đi nữa, anh đi mà đi với chị ấy...
- Vậy hay quá, em gọi điện với chị ấy bảo em không đi luôn nhé!
- Em không đi anh vui vậy sao?
- À...thì....
- Được rồi, đưa điện thoại đây...
- Cảm ơn em
*Bíp*Bíp*
- Alo, chị Won à? Trưa nay em có việc rồi em không đi được!
- Vậy à? Tiếc quá...
- Nhưng chiều nay chị đi mua sắm với em nhá, em thấy bộ này đẹp và hợp với chị lắm. (Ơ! Em nói gì vậy Jin Hee)
- Ừ, vậy đi ^^.
- Chào chị
---------
- Em nói vậy mà được à, anh định chiều nay đi chơi với chị ấy, em.... em....
- Thôi đi, em hẹn chị ý rồi,...... anh thích chị ấy đúng không?? Đừng đùa thế, chị đấy hơn anh đến 9 tuổi đấy!!
- Anh...Anh...
Jin Hee quay đi, cô ấy đang buồn, thực ra cô ấy thích anh Chang Wook từ rất lâu rồi, quan hệ của 2 người đang rất tốt, cho đến khi Ji Won xuất hiện "Lẽ nào, anh Chang Wook yêu chị Ji Won" "Không đời nào, chắc không phải đâu! Anh kém chị Won đến 9 tuổi, với lại anh ấy quý mình từ trước khi có chị Won mà" "Mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi" "Chắc anh Chang Wook chỉ coi chị Won là người chị tốt thôi"........
# Trưa hôm đó
- Có gì đó không ổn! Hình như anh bảo Jin Hee không đi đúng không?
- Sao...Sao..sao chị biết!
- Tôi đâu có nói mời em ý đi ăn trưa đâu, sao em ấy bảo là em bận không đi được!
- À........ Tôi nói trước với em ấy là trưa nay tôi mời đi ăn, đi cùng chị nữa
- Vậy nếu em bận thì Jin Hee sẽ nói với anh chứ sao lại gọi cho tôi
- Vì...vì...
- Anh không giỏi nói dối đâu...
Chang Wook cười, có lẽ đó thay cho câu trả lời, hình như Ji Won không biết anh đã yêu cô ấy, ngay từ lần đầu gặp mặt, có lẽ Ji Won vẫn chỉ coi anh như một người bạn......không hơn.......
"Chàng trai đó cũng thú vị đấy chứ..., nhưng cậu ấy có vẻ quá trẻ con, không thuộc tuýt người đàn ông của mình" _ Ji won nghĩ
- Tôi thấy Jin Hee là một cô bé khá dễ thương, tính cách có vẻ rất hợp với anh, anh thấy sao? Anh có tình cảm với em ấy không?
("Chị nghĩ tôi thích em ý hả? Không đâu, tôi thích người khác rồi ^^")
- Không, Jin Hee chơi với tôi từ nhỏ, từ bé nó đã là một đứa ngoan ngoãn, dễ thương nhưng em ý có một tật xấu đó là hay ghen tỵ với người khác và dành bằng được những thứ em thích không nhường cho ai cả, nhà em cũng khá giả lại là con một nên được chiều chuộng, mọi thứ em muốn đều được đáp ứng đầy đủ, do không có anh chị em nên việc nhường lại cho người khác là điều dường như không thể thực hiện. Cả nhà tôi rất quý em ý! Tôi cũng vậy, nhưng tôi coi Jin Hee là em gái thôi chứ không có tình cảm với Hee!
...........
............
Chap 2.1: Ta không còn là bạn........................
Ngày tháng cứ thế trôi, Jin Hee, Chang Wook và Ji Won như trở thành 3 người bạn thân thiết, mọi thứ cứ như vậy diễn ra sẽ rất êm đềm và đẹp đẽ nếu như tình cảm của họ chỉ mãi dừng lại ở mức bạn bè, không tiến xa hơn.........
- Jin Hee à, hôm nay là sinh nhật của Ji Won, anh muốn tặng một món quà thật đặc biệt cho cho chị ấy, đi chọn quà cùng anh được không?
- Vâng ạ, em cũng muốn mua quà cho chị!
- Nhưng anh chưa biết nên tặng gì cả, vì nhân dịp này, anh muốn....muốn...
- Sao ạ?
- Anh muốn tỏ tình với chị Won vào ngày sinh nhật
- Cái...cái....gì...ì....cơ? Tỏ.....tỏ....tình......ình....ư?
- Đúng vậy, anh nghĩ em giúp được gì đó cho anh!
- Nhưng chị ấy hơn anh tận 9 tuổi, chuyện này không thể xảy ra được đâu!
- Anh không nghĩ vậy, tình yêu không hề phân định tuổi tác, chỉ cần anh yêu chị ý thật lòng
- Vậy...anh tự đi một mình nhé, em bận rồi!
- Vậy thôi
Có vẻ Chang Wook không phải là người tinh ý, anh đã không nhận ra sự biến đổi trên khuôn mặt Jin Hee, anh vẫn nghĩ tình cảm anh với Jin Hee chỉ đơn thuần là anh em quý mến nhau, anh không biết Jin Hee yêu anh, cô đã khóc, rất nhiều, sao anh lại có thể nhờ cô chọn quà cho bạn gái của người mình yêu? Tại sao người anh tỏ tình không phải là cô mà lại là Ji Won, người chị cô yêu quý nhất? Tại sao Ji Won lại có thể cướp mất người cô yêu? Cô kém Ji Won ở điểm nào?
Gương mặt cô đỏ bừng, "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời" từ nhỏ cô đã rất ích kỷ và không bao giờ chịu thua kém người khác, nhất là đối với những thứ cô thích. Cô đứng lên, ánh mắt đã thay đổi "Ji Won, tôi sẽ không để cô cướp mất anh ấy đâu!" từ suy sụp, cô đã nhận ra mình phải chiến đấu, để dành lại Chang Wook, cô đã làm rạn nứt tình chị em thân thiết giữa cô và Ji Won, cô như trở thành một con người khác, âm mưu một điều gì đó...
"Mình sẽ khiến Chang Wook không thể tỏ tình vào ngày sinh nhật chị Won"
*Bíp, bíp*
- Chang Wook à, em thu xếp xong công việc rồi, tí nữa em sẽ đi chọn quà cùng anh!!
#3h chiều:
- Em khá thân với chị ý, em nghĩ chúng ta nên mua thứ gì?
- Con gái, ai cũng thích mỹ phẩm, em nghĩ chúng ta nên mua nước hoa đi!
(* Trong một lần đi mua sắm *: "Chị Won ơi, mình vào đây mua nước hoa đi" - "Xin lỗi em, chị bị dị ứng nước hoa, em vào mua nhé, chị sẽ ở ngoài đợi" - "Thôi ạ, để hôm khác!"....)
- Vậy ta đi nhé!
- Vâng _ Jin Hee cười, nụ cười ẩn chứa một điều gì đó, cô đã biết Ji Won dị ứng với nước hoa, cô đã biết hậu quả xảy ra khi Ji Won mở hộp quà của Chang Wook, cô muốn như vậy, phá vỡ bữa tiệc sinh nhật của Ji Won....
***
# 7h tối, tại nhà Ji Won:
- "Happy birthday to you, Happy birthday to you"
- Chúc mừng sinh nhật Won nhé!
- Cảm ơn mọi người! _ Ji Won nói
(" Ha Ji Won, chị sẽ không còn vui vẻ được bao lâu nữa đâu....")
- Tôi muốn tặng một món quà cho chị! Chị đi ra đây với tôi!
- Làm gì mà bí mật vậy trời!....
Chang Wook cầm tay Ji Won, kéo ra phía sau nhà... Jin Hee thấy vậy cũng đuổi theo....
- Chị mở ra đi,...
- Mở luôn hả? Thôi để tý nữa, mọi người đang đợi tôi trong nhà, ăn sinh nhật xong tôi sẽ mở quà nhé!
- Không chị mở luôn đi, tôi có điều muốn nói với chị...
- Được rồi!
Ji Won cầm hộp quà, xé lớp giấy bên ngoài rồi mở ra...
- Đây là, là.....nước ...nước...hoa...ư?
- Vâng, chị có thích không? Thực ra em muốn nói với chị là....
- Nhưng tôi bị...bị...
Chưa kịp nói hết câu, Jin Hee chạy ra, giành lấy lọ nước hoa.
* Xịt, Xịt* Cô xịt vào người Ji Won
- Chị thử đi thơm lắm đấy! Đích thân Chang Wook chọn cho chị mà
.........Ji Won trợn mắt, người phát ban nhanh những đốm đỏ, cô ngã xuống, ôm cổ, thở gấp, rồi hơi thở yếu dần, mồ hôi toát ra, cô ngất đi...........
- Mau gọi cấp cứu, nhanh lên!
* Bí bo, bí bo* *Bí bo, bí bo*
- Ji Won chị tỉnh lại đi, Ji Won....!
Jin Hee cười hếch mép, " Cô đã biết chưa, Ji Won, đó là kết cụ khi đối đầu với Jin Hee, nhưng mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi....., tôi sẽ làm cô không bao giờ có thể gặp lại Chang Wook được nữa,.....anh ấy là của tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip