Chương 6 - Những tối yên ả bên nhau

Bangkok về chiều, ánh nắng dịu dần, chuyển sang sắc vàng nhạt. William bước ra khỏi công ty, tay cầm túi hồ sơ, lòng vẫn còn lâng lâng sau một ngày dài cùng Est. Cậu nhìn lên trời, cảm nhận làn gió nhẹ mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng. Cậu biết rằng những ngày sắp tới sẽ còn nhiều khoảnh khắc đáng nhớ, và điều cậu mong nhất là được bên Est nhiều hơn.

Est đi cạnh William, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu, giọng trầm ấm: "Hôm nay cậu làm tốt lắm, William. Những bước đầu luôn khó khăn, nhưng em đang tiến bộ từng ngày." William đỏ mặt, cúi đầu, nhưng cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp cơ thể. Cậu biết rằng sự quan tâm, dịu dàng của Est khiến mình vừa bối rối vừa an lòng.

Hai người dừng lại tại một quán cà phê nhỏ bên đường, ánh đèn vàng chiếu lên khuôn mặt họ, tạo nên một không gian vừa lãng mạn vừa gần gũi. William gọi một món bánh ngọt, Est cười nhìn cậu: "Cậu vẫn thích những thứ ngọt nhỉ? Thế thì hôm nay anh sẽ chọn cho cậu món ngon nhất." William nghe mà tim nhói nhẹ, cảm giác vừa ngượng ngùng vừa hạnh phúc.

Ngồi đối diện nhau, ánh mắt họ liên tục chạm nhau, không cần lời nói, những nụ cười nhỏ đã đủ để William cảm nhận sự quan tâm của Est. Anh kể về những kỷ niệm thời sinh viên, về những ngày đầu bước vào công ty, đôi khi pha chút hài hước khiến William bật cười khúc khích. Cậu ngắm cách Est cười, cách anh nhấp một ngụm cà phê, cách anh lắng nghe cậu chăm chú, và nhận ra rằng từng chi tiết nhỏ đều khiến trái tim mình rung lên.

Sau đó, Est dẫn William dạo quanh một con phố nhỏ, nơi có những cửa hàng sách, quán trà và những cây cổ thụ rợp bóng mát. William đi cạnh Est, tay vô tình chạm vào tay anh vài lần. Mỗi lần như vậy, tim cậu đập mạnh, mặt nóng bừng, nhưng cậu không rút tay ra. Est nắm chặt hơn, ánh mắt dịu dàng: "Đừng lo, anh luôn ở bên em." William cảm nhận hơi ấm từ bàn tay Est lan tỏa khắp cơ thể, lòng dâng lên cảm giác bình yên khó tả.

Khi hai người dừng lại trước một cửa hàng sách cũ, Est kéo William vào, ánh mắt nhìn cậu dịu dàng: "Anh biết em thích đọc sách, nên hôm nay muốn dẫn em đến đây." William đỏ mặt, lặng lẽ nhìn quanh, tim rung lên vì sự tinh tế của Est. Cậu bắt gặp ánh mắt Est khi anh nhìn cậu chăm chú, và trong khoảnh khắc ấy, cậu nhận ra rằng trái tim mình đang dần mở ra, muốn ở bên Est nhiều hơn.

Buổi tối kéo dài, hai người đi dọc con phố, ánh đèn vàng phản chiếu lên mặt họ. William tự nhủ: "Anh... em muốn luôn được bên anh." Est quay sang, nắm tay cậu, ánh mắt dịu dàng nhưng chắc chắn: "Anh cũng vậy... mãi mãi." Trái tim William nhói lên, một cảm giác vừa ngọt ngào vừa ấm áp lan tỏa toàn thân.

Ngày hôm đó, William về nhà với trái tim lâng lâng, ánh mắt vẫn lưu giữ hình ảnh Est – nụ cười, ánh mắt và từng cử chỉ dịu dàng. Bangkok nhộn nhịp là thế, nhưng với cậu, nơi đẹp nhất chính là Est. Và cậu biết rằng những ngày sắp tới sẽ còn ngọt ngào hơn nữa, khi có anh bên cạnh, cùng trải qua những khoảnh khắc đời thường nhưng trọn vẹn và đầy yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip