9_WHEN THE MOUNTAIN FALL

Sáng Chủ nhật, khi thành phố còn lười biếng ngủ nướng sau một tuần dài, truyền thông giải trí bất ngờ cùng lúc đăng loạt ảnh độc quyền – William và Est tay trong tay, môi chạm má, ôm nhau giữa quán cà phê, dắt nhau qua sân bay, rồi cả khoảnh khắc hai người cười khúc khích trước cổng chung cư quen thuộc, nhà Est.

Dòng tít chạy rực rỡ khắp các diễn đàn.

[Phim chưa công chiếu, cặp đôi WAKE UP đã phim giả tình thật?]

[WilliamEst – Lộ ảnh thân mật ngoài đời, thật hay diễn?]

Chỉ trong vài giờ, các hội nhóm lớn nhỏ đã ngập tràn bình luận, hashtag #TeamWilliamEst và #ScandalWakeUp leo top trending. Dưới mỗi bài đăng, hàng ngàn bình luận nhảy múa.

[Dễ thương quá trời!]

[Vừa đóng chung một phim đã yêu luôn rồi à?]

[Đạo diễn chắc mát tay ghép đôi!]

[Chuyện này mà là thật thì showbiz sắp loạn luôn rồi].

Nhiều ảnh rõ ràng được chụp bằng ống kính siêu xa và hai người đều không phát hiện ra.

...

William và Est tỉnh dậy sau một đêm bình yên, còn chưa tỉnh ngủ hẳn đã thấy điện thoại rung không ngớt. Hàng chục cuộc gọi nhỡ từ quản lý, mẹ, bạn thân, nhà sản xuất phim. Line, X, Instagram... tất cả đều nổ thông báo liên tục.

Est nhìn màn hình, thấy những bức ảnh "ngoài đời thật" của mình cùng William được chia sẻ khắp nơi, từ những trang báo mạng lớn đến các hội nhóm fan.

Cảm giác đầu tiên không phải sốc mà là run lên vì lo sợ lịch sử sẽ lặp lại, tựa như cơn bão năm xưa từng quét nát cả một huyền thoại và một tình yêu đẹp.

Còn William, cậu chỉ cau mày một thoáng, rồi quay sang Est, tay vẫn giữ vai anh, "Chậc, em đoán chúng mình đã thành bản tin chào buổi sáng Chủ nhật rồi đấy. Thế này còn hot hơn cả chiến dịch truyền thông phim nữa".

Bên ngoài, bóng người rình rập quanh cổng chung cư báo hiệu một cơn bão lớn chính thức bắt đầu.

...

Căn hộ bỗng trở nên chật chội, ngột ngạt. Điện thoại trên vẫn rung liên hồi, từng thông báo mới như mũi kim châm vào não. Est ngồi xuống sàn, lưng tựa tường, bàn tay run run cầm điện thoại rồi đặt xuống, mở máy lại rồi lại khóa.

Đó là một phản xạ quen thuộc, xóa ứng dụng mạng xã hội, chuyển hết về chế độ riêng tư, khóa luôn cả máy, như thể chỉ cần cắt đứt kết nối, bão tố sẽ qua đi.

Est lầm bầm, "Hay là... mình đi đâu đó một thời gian? Anh có thể... đặt vé cho cả hai ngay bây giờ. Biến mất, vài tuần thôi, đến lúc phim chiếu thì lại về..."

William nhìn Est, vừa tức giận, vừa đau lòng. Cậu tiến lại, ngồi phịch xuống cạnh Est, bàn tay dằn mạnh xuống bàn, "Anh chạy đi đâu, em cũng theo! Nhưng mà trốn đến đâu cũng chẳng có gì thay đổi. Đừng tưởng mọi thứ sẽ lặng đi khi mình biến mất. Đã đến lúc phải đối mặt rồi, p' Est. Anh không phải một mình đâu. Em đang ở bên cạnh anh cơ mà".

Est nhìn sang, mắt ngấn nước, môi mím chặt. Một khoảnh khắc dài căng thẳng.

William không chịu buông, ngồi sát lại, nắm lấy hai vai Est, giọng chắc nịch như đá tảng, "Anh phải nhớ là em sẽ không bao giờ để anh phải chịu đựng một mình nữa. Đây là chuyện của hai chúng ta. Chúng ta sẽ không lặp lại bất cứ bi kịch nào của người khác. Em yêu anh, anh yêu em. Chúng ta chả làm gì sai cả".

Est chớp mắt, để cho những giọt nước mắt rơi xuống. Anh không yếu đuối, chỉ là lần đầu tiên có người dám cùng anh gánh lấy mọi nỗi đau lẫn đòn roi của dư luận, của số phận.

William kéo Est vào lòng, ôm rất chặt, thơm nhẹ lên tóc anh. Cậu thì thầm, "Cứ để bão đến đi. Miễn là anh không buông tay em. Còn lại, mặc kệ thiên hạ".

...

Tất nhiên, mạng xã hội như chiếc cối xay xoay mãi không ngừng đã nổ tung trong vòng chưa đầy một ngày. Chỉ một hashtag #WilliamEst hay #PhimGiảTìnhThật đã lôi kéo hàng trăm nghìn bình luận, bài đăng, story và clip reaction.

Fan chia thành hai phe rõ rệt.

Một bên phát cuồng vì "hóa ra tình yêu thật còn ngọt ngào hơn trong phim", ủng hộ hết mình, kéo nhau trend "Yêu là tự do".

Bên còn lại chửi rủa, ném đá, mỉa mai, không thiếu một cậu từ khiếm nhã nào.

[Không thể tin nổi, nếu không bóc ra thì họ định giấu đến khi nào nhỉ]

[Cứ tưởng phim giả, ai ngờ thật sự... đáng thất vọng quá]

[Lại một Ciss–Paper nữa chăng?]

Nhiều bình luận lặp lại những định kiến, thành kiến cũ rích đã từng giết chết hạnh phúc của không biết bao nhiêu người.

[Đồng tính vẫn là bất thường. Đừng cổ xúy cho giới trẻ bắt chước!]

[Tình yêu showbiz chỉ toàn scandal]

Nhưng cũng có hàng ngàn comment bảo vệ.

[Họ yêu nhau thì có gì sai?]

[Chỉ mong William và Est đủ mạnh mẽ để không bị kéo vào bi kịch như Ciss và Paper]

Báo chí giải trí thi nhau giật tít.

[William & Est – Tình ngoài đời còn đẹp hơn phim?]

[Cặp đôi WAKE UP gây bão MXH, yêu thật hay chiêu trò PR?]

YouTuber, TikToker phân tích biểu cảm, so sánh từng ánh mắt, từng cử chỉ, từng khoảnh khắc từ những bức ảnh được tung ra.

Tin đồn lan xa, đến cả nhà sản xuất phim WAKE UP cũng cân nhắc dời lịch công chiếu vì lo sợ dư luận ảnh hưởng xấu. Còn phía đầu tư thì gửi email với thái độ cứng rắn - Hai diễn viên cần giữ gìn hình ảnh, tuyệt đối không được phát ngôn tùy tiện.

Ngay cả những người ngoài cuộc cũng nhập hội. Một bài viết dài của một phóng viên kỳ cựu lật lại chuyện bi kịch của Ciss–Paper, nhắc lại cả vòng lặp đau đớn ấy.

[Nếu họ không đủ mạnh mẽ, lịch sử sẽ lặp lại. Còn nếu họ dám giữ nhau, có thể một ngày, chính họ sẽ phá vỡ vòng kim cô định kiến].

Ngày hôm ấy, căn hộ của Est như bị "cô lập" với thế giới ngoài kia.

Qua rèm cửa sổ, thỉnh thoảng Est nhìn xuống, thấy có vài bóng người lạ thấp thoáng quanh cổng chung cư.

Ống kính dài lóe lên một khoảnh khắc rồi biến mất. Tiếng nói chuyện xì xào, tiếng xe máy đỗ rồi lại đi.

Est biết, ngoài kia là cả một bầy "chó săn", paparazzi kiên trì chực chờ, mong bắt được thêm một khoảnh khắc, một nụ hôn, một giọt nước mắt. Không ánh đèn flash nào rọi vào tận nhà, nhưng cảm giác "bị nhìn chằm chằm" vẫn cứ khiến tim người trong cuộc nhức nhối.

Tiếng chuông điện thoại không ngừng réo.

Giọng mẹ Est nghèn nghẹn trong máy, "Có ổn không con? Nếu mệt thì về nhà với ba mẹ, nhé. Hay là để ba đến đón con".

Tiff xuất hiện ngoài cửa, ôm túi đồ ăn nóng hổi, thì thầm, "Để sóng qua đi đã. Đừng làm gì vội vàng, đừng lên mạng. Kệ hết đi. Mọi thứ sẽ lắng dần thôi".

Est chỉ biết gật đầu, trong lòng vừa cảm động vừa tuyệt vọng, bởi cái "bình yên" mà Tiff nói đến, anh đã chờ suốt biết bao lâu mà chưa từng thấy thực sự đến.

William nhận được voice của Nut, "Mày đã dám yêu, thì phải dám giữ người mình yêu đến cùng. Nhớ bài học của WAKE UP đi! Đừng để quá khứ của người khác thành dây trói cổ mình. Nếu cần gì, gọi cho tao. Không ai được làm tổn thương mày và p' Est. Anh em trong band sẽ luôn ở phía sau mày, mày muốn làm gì thì cứ làm đi".

Ngoài kia, thế giới nhốn nháo. Bên trong nhà, hai người vẫn ngồi sát nhau, tay nắm tay, biết rằng cơn bão này, họ sẽ cùng đi qua, ít nhất họ còn có nhau và còn có rất nhiều người thương yêu nữa.

...

Chiều muộn, căn phòng yên tĩnh. Est ngồi ở ghế sofa, điện thoại đặt trên bàn, ánh sáng màn hình xanh xanh phản chiếu lên đôi mắt đã lặng lẽ hơn rất nhiều sau tất cả giông bão. Anh đọc bài báo mới nhất vừa lên top trend.

[WAKE UP – Bi kịch Ciss–Paper và vòng lặp của showbiz Thái Lan].

Dòng chữ như mũi dao nhỏ khía vào ký ức, [Gần 30 năm trôi qua rồi, ngày ấy, không ai đủ dũng cảm lên tiếng bảo vệ họ. Định kiến đã nghiền nát hai con người tài năng nhất của một thế hệ. Giờ đây, liệu lịch sử có lặp lại?]

Est trượt ngón tay, lặng người đọc hết từng dòng phân tích lạnh lùng của giới truyền thông, từng bình luận ủng hộ rồi cả phản đối, từng mẩu ký ức được bới ra so sánh, mổ xẻ không thương tiếc.

"Có phải mình vừa đẩy cả hai vào vòng lặp bất tận này không? Có phải tất cả những gì mình làm, sau cùng chỉ là lập lại bi kịch một lần nữa? Liệu một lần nữa, tất cả sẽ kết thúc bằng mất mát, cô đơn và bóng tối?"

Est không có câu trả lời.

William vẫn ngồi bên, im lặng nắm tay anh suốt từ chiều đến giờ, không buông ra một giây nào.

Đến khi Est quay sang, lặng lẽ nhìn William như cần một câu trả lời cho mọi nỗi sợ vừa ùa về, cậu mới cười, bóp nhẹ tay anh, đáp lại một cách chắc chắn, "Anh không phải là Paper, em không phải là Ciss. Mình có thể chọn cách khác. Kết thúc của hai đứa mình sẽ khác. Em hứa đấy".

Est gật đầu. Trong đôi mắt vẫn còn đau đáu ấy, đã dần xuất hiện một tia tin tưởng, cho dù còn rất mong manh nhưng cũng đủ để anh không còn run lên vì sợ, đủ để ngồi lại, nhìn thẳng vào sóng gió đang chực trào ngoài cửa.

Dư luận vẫn xôn xao, nhưng với hai người họ, vòng lặp của quá khứ đã bắt đầu rạn vỡ.

...

Cả đêm, William ngồi bên cửa sổ, điện thoại sáng trưng giữa bóng tối. Cậu lướt từng dòng tin, đọc từng bình luận, nghe từng đoạn voice note, cảm xúc dâng lên, giận dữ, bất lực, nhưng càng lúc càng rõ ràng một điều – Chỉ có mình mới quyết định được đời mình, không phải ai khác.

Gần sáng, William đứng dậy, nhìn Est đang ngồi phía đối diện, rồi rút điện thoại, mở app livestream. Cậu chẳng chuẩn bị gì, không cần filter, cậu chỉ nhìn thẳng vào camera bằng ánh mắt sâu thẳm, giọng khàn và đanh thép.

"Chào mọi người, tôi là William. Mấy ngày nay, các bạn hỏi tôi rất nhiều. Tôi trả lời luôn, cho rõ ràng một lần – Tôi yêu ai, đến lượt các người có ý kiến chắc!? Cuộc đời tôi, tôi tự quyết. Tình yêu của tôi, tôi không cần xin phép ai hết.

Nếu các bạn thật sự là fan, hãy yêu thương người tôi chọn. Còn nếu các bạn không thích, cứ việc bỏ theo dõi. Nhưng tôi sẽ không che giấu, cũng không bỏ rơi người bên cạnh mình chỉ vì mấy bình luận vớ vẩn và định kiến lạc hậu đó đâu.

Cảm ơn những ai luôn tin tưởng và ủng hộ. Còn những ai muốn tẩy chay, dọa dẫm hay chán ghét tôi, vậy thì chắc chúng ta không thể đi chung đường rồi. Ai cũng có quyền tự do tìm kiếm người mình yêu, đúng không? Các bạn gọi tôi là ngôi sao nhạc rock, nhưng tôi cũng là một con người bằng xương bằng thịt, giống các bạn.

Tôi khẳng định rằng, tôi sẽ luôn sống cho chính mình và cho người tôi yêu. Thế thôi".

William tắt livestream, không một chút lưỡng lự, đặt điện thoại xuống bàn rồi thở phào như vừa kết thúc một trận solo với cả thế giới.

Không khí trong phòng đặc quánh lại.

Est tròn mắt, ngồi im nhìn cậu, vừa lo lắng vừa chưa hết bất ngờ. Anh ngạc nhiên đến mức phải cười bật thành tiếng.

"Em điên thật đấy William," Est nói, giọng khàn vì xúc động, "Không sợ bị tẩy chay à?"

William nhún vai, kéo Est lại gần, ôm lấy eo anh, nửa đùa nửa thật, "Sợ gì chứ? Tẩy chay thì mình làm rock underground. Dám yêu thì dám chịu. Nhưng mà... em chỉ cần có anh ở đây là đủ rồi, mấy thứ dớ dẩn bên ngoài kia thì nhằm nhò gì đâu".

Est mỉm cười, nhẹ lắc lắc đầu, trong lòng cuộn lên bao cảm xúc, vừa cảm động, vừa run, vừa thương, vừa... hạnh phúc.

Anh tựa đầu lên vai William, thở ra một hơi thật khẽ, "Cảm ơn em. Có thể cả đời này anh không dám làm như em đâu. Nhưng chỉ cần em dám giữ anh, anh sẽ không bỏ chạy nữa".

William siết lấy eo Est thêm lần nữa, cúi đầu nhìn xuống phía anh, "Đừng đi đâu nữa. Cứ ở cạnh em là đủ rồi".

Est cười, là nụ cười thực sự của tự do, dám sống và dám yêu. Anh đã có can đảm cho riêng mình, cho người đối diện và chắc chắn không còn là bóng của ai khác nữa.

William đăng lên Instagram một bức ảnh, hai bàn tay đan chặt vào nhau, trên cổ tay William còn đeo vòng chỉ đỏ bình an Est từng buộc cho cậu. Caption chỉ một dòng duy nhất – [Dám yêu, dám sống. Yêu anh].

Ngay lập tức, bài post lên top trending toàn mạng. Hashtag #TeamWilliamEst, #DámYêuDámSống bùng nổ.
Các hội nhóm fan tranh luận nảy lửa, nhiều bạn trẻ lên tiếng bảo vệ, nhắn gửi những dòng xúc động.

[Cảm ơn vì đã dám sống thật, dám yêu thật].

[Nếu WilliamEst dám đối mặt, mình cũng dám ủng hộ!]

Chiều hôm đó, William nắm tay Est bước ra khỏi thang máy chung cư, sải bước qua dãy hành lang dài. Biết có paparazzi rình ngoài cổng, William chẳng lảng tránh, mà còn chủ động kéo Est lại gần, xiết tay thật chặt.

Giữa ánh mắt tò mò, những ống kính lén lút lóe lên, William quay sang Est, nói to đủ để mọi người nghe thấy và chắc chắn máy quay thu lại được.

"Nếu anh sợ, cứ nắm tay em cho chặt. Vì em không buông đâu. Đời này chỉ có một Est và một William yêu anh thôi, anh nhớ chưa?"

Est bật cười. Bỗng dưng mọi sự sợ hãi hay lo lắng chẳng tý nghĩa lý gì giữa khoảnh khắc này. Hai người bước qua đám đông, sánh vai cùng nhau, mặc kệ mọi thứ phía sau.

Cả thành phố, cả mạng xã hội vẫn chưa ngừng bàn tán, nhưng giờ đây, không ai còn quyền quyết định tương lai của họ, ngoài chính bản thân họ.

...

Đêm hôm đó, căn hộ cuối cùng cũng lấy lại được chút tĩnh lặng sau một ngày bão tố. William ngủ gục bên bàn cạnh cửa sổ, còn Est vẫn ngồi trên sofa, ngắm những dòng bình luận không ngừng cuộn lên dưới bài post mới nhất.

Điện thoại rung, một tin nhắn đến từ số quen thuộc, [Dù thế nào, mẹ cũng chỉ mong con được hạnh phúc. Nếu con tìm được người yêu thương con thật lòng, hãy giữ lấy. Đừng để ý tới thế giới ngoài kia. Ba mẹ và gia đình mình luôn ở đây, nhé].

Est đọc đi đọc lại, nước mắt rơi xuống bàn tay lạnh. Chỉ một câu nói của mẹ, mọi lo sợ, hoài nghi trong anh bỗng dịu lại như được dòng nước ngọt lành rửa trôi tất cả mệt mỏi.

Mặt vẫn còn còn vương nước mắt, nhưng Est bất chợt bật cười khi ăn xong bữa tối, William chìa cho anh xem tin nhắn của mẹ, [Làm tốt lắm con trai. Est nhìn vừa xinh vừa đáng tin, sớm dẫn về nhà nhé, ba mẹ chờ]. Chính anh cũng không ngờ rằng, ngay cả những người chưa từng gặp mặt lần nào như ba mẹ William cũng dành cho mình sự quan tâm và tình cảm lớn đến như vậy.

Còn Tiff, thằng bạn thân kiêm quản lý của Est thì không nhắn gì nhiều, nhưng lại hành động quyết liệt hơn bất kỳ ai. Tiff chủ động liên lạc với bên sản xuất phim, họp báo chặn tin đồn, nhắn riêng từng đầu báo lớn, kiên quyết giữ vững "hình ảnh tích cực" cho hai người, không để truyền thông nào dìm chết được họ như từng dìm Ciss–Paper năm xưa.

Mỗi sáng thức dậy, Est lại thấy Tiff đã gửi tới những bản tổng hợp "tin bài cần chú ý", "phản hồi tích cực từ cộng đồng", "các phương án đối phó với scandal", rồi bảo, "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Mày đừng lo lắng nhé".

Làn sóng bênh vực, đồng cảm lan nhanh trong cộng đồng fan. Nhiều người trẻ chia sẻ chính câu chuyện của mình, cảm ơn William và Est đã dám công khai, dám đối mặt để họ cũng có thêm can đảm sống thật và yêu thật.

Giữa tất cả những lời ủng hộ ấy, Est ngồi lặng đi. Bên cạnh anh, William tỉnh dậy, mỉm cười, "Thấy chưa, em bảo rồi. Đến lúc phá vỡ mọi vòng lặp rồi".

Tới lúc này, Est đã tin, thế giới này có thể không hoàn hảo, nhưng vẫn còn đủ bao dung để yêu thương một tình yêu chân thành, dẫu phải đánh đổi bằng bao nhiêu dũng cảm và ngông cuồng.

...

Sân thượng lặng im giữa thành phố ngập ánh đèn, không còn chia đêm với ngày chỉ có bầu trời thăm thẳm, những dãy nhà xa xăm và tiếng gió mơn man. William và Est ngồi tựa sát vào nhau, mắt dõi ra không gian rộng lớn.

William siết nhẹ bàn tay Est, đôi mắt lấp lánh ánh sáng ngang tàng của tuổi trẻ, nhưng giọng thì trầm ấm, chín chắn và trưởng thành.

"Em không cho phép lịch sử lặp lại. Từ bây giờ, mình tự viết câu chuyện của mình, không phải của ai khác, được không anh?"

Est nhìn cậu, yên lặng một lúc lâu, rồi ghé đầu tựa lên vai William. Ở đó, mọi nỗi sợ tan dần. Thành phố vẫn lao xao phía dưới, nhưng trên này chỉ còn lại hai người đã chọn giữ lấy nhau, nắm lấy tay nhau cho dù phải đương đầu với phong ba bão táp.

Họ cho nhau can đảm để rời khỏi bóng tối của quá khứ, để lại sau lưng mọi nỗi sợ hãi, sẵn sàng viết tiếp một câu chuyện hoàn toàn mới chỉ dành riêng cho hai người, giữa đời thực vẫn còn nhiều sóng gió.

"Đến ngày giỗ Paper, chúng mình đến thăm anh ấy nhé", Est thì thầm còn William nhẹ gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip