Chương 11

Est tỉnh dậy vào sáng hôm sau.

William đã không còn ở đó.

Chiếc giường bên cạnh trống lạnh. Ga trải giường phẳng phiu.

Không còn mùi hương của người vừa nằm lại.

Không mảnh giấy nhắn. Không tin nhắn.

Không "cảm ơn", không "tạm biệt", không "gặp lại sau".

Chỉ có một căn phòng trống và một trái tim rỗng.

Anh ngồi dậy, kéo áo lại, ngón tay vô thức vuốt qua lớp vải ở bả vai mình nơi William đã chạm vào hàng chục lần đêm qua.

Chạm để giữ.

Hay để rồi buông?

Est không biết nữa.

Hoặc là...không dám hỏi.

_______

william.jkp

nnutdan và những người khác đã thích

william.jkp Thứ bảy chill 😌

nnutdan: Không ngủ thêm chút cho đủ à ku?

m.tuiiii: Ủa sáng nay mày từ đâu về thế thằng quần??

le_tsgo_eating: Không về một mình đúng không😏

Est đặt điện thoại xuống bàn sau khi xem xong story. Không nhắn lại. Cũng không thả bất kỳ biểu cảm nào. Anh chỉ nhìn màn hình một lúc, rồi vuốt qua như thể hành động đó có thể xóa sạch cảm giác vừa dâng lên trong lòng.

Chỉ là một story. Một câu "thứ bảy chill".

Nhưng cổ họng Est bỗng khô khốc như vừa nuốt phải một viên đá chưa kịp tan.

Hôm qua anh vẫn còn nghĩ mình đã ổn. Rằng lần ngủ lại ấy là kết thúc, là cột mốc để buông tay.

Thế mà sáng nay, chỉ vì một dòng chữ vô nghĩa, một hình ảnh chẳng liên quan gì đến mình, Est lại thấy tim mình rung lên một cái khẽ khàng, đau đớn.

Anh không trông mong một lời xin lỗi, cũng chẳng dám kỳ vọng một lời nhắn riêng.

Chỉ là...

Vẫn chờ.

Một điều gì đó. Một câu hỏi. Một cái tên được gọi.

Dù vô nghĩa.

Group tam thái tử

chen_rcj

William lại mất hút hả?

est_rvp

Không.

Nó đăng story kìa.

oueiija

Thế nó có nhắn cho mày không?

est_rvp

Không.

Nhưng mà...tao cũng đâu có nhắn.

chen_rcj

Vấn đề là mày chờ.

est_rvp

Tao nghĩ là tao ổn rồi.

Chỉ là...

Tao cứ nhớ nó như một thói quen.

oueiija

Thế giờ sao?

Cứ để vậy hoài?

est_rvp

Tao không biết.

Nó bảo "chill".

Mà tao thì thấy như chết trong lòng một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip