Cún con Minjeong

Kể từ khi Jimin biết nhớ là gì, Minjeong đã luôn ở đó vì cô. Sinh ra trong một gia tộc giàu có lâu đời, lại là con cầu con khẩn do bố mẹ hiếm muộn đã lâu, Jimin ấy vậy mà có mệnh chết yểu. Mới tròn một tuổi đã bị ốm nặng đến thập tử nhất sinh, lại còn thường xuyên bị té ngã, xui rủi đủ điều. Thầy nói số mạng Jimin không tốt, khó có thể sống đến tuổi vị thành niên, nhưng không phải không có cách, chỉ cần có một linh khuyển ở cạnh, ban phát may mắn và khắc chế sự xui xẻo, Jimin sẽ có thể bình bình an an mà lớn lên. Một sinh vật gần như đã tuyệt chủng, chỉ còn xuất hiện trong lời kể dân gian, ấy vậy mà ông nội cô vì muốn cứu đứa cháu nội duy nhất cũng tìm ra được.

Là một linh khuyển, Minjeong trông chẳng khác loài người là bao, điểm khác biệt có lẽ nằm ở  chỗ, em sở hữu thêm đôi tai và chiếc đuôi cún trắng muốt.

Cún con Minjeong lớn lên xinh đẹp, trắng trẻo, lại đáng yêu, nhưng chẳng mấy ai có cơ hội được nhìn thấy, bởi em chỉ được phép quanh quẩn bên trong dinh thự, chờ chủ nhân của em trở về.

Bé con Jimin thích chơi cùng Minjeong lắm, nhưng cô phải đi học đủ thứ trên đời, phải đáp ứng kì vọng của bố mẹ và ông.

Jimin cũng sẽ biết mệt, cơ mà chút thời gian rảnh rỗi vẫn tranh thủ ngồi dạy Minjeong từng nét chữ, từng phép tính, thấy em tiến bộ từng ngày, trong lòng cũng dấy lên nỗi tự hào không tên.

Có chút đồ ăn ngon, Jimin cũng ăn ít một phần, gói ghém lại để dành phần em. Thấy ánh mắt em đong đầy trong vị ngọt từ kẹo, khuôn miệng Jimin cũng tự dưng mỉm cười chan chứa

Jimin chẳng thích học piano chút nào, khó òm, lại còn phải nhớ cả ti tỉ thứ, nhưng Minjeong sẽ vỗ tay bộp bộp cùng bày ra ánh mắt sùng bái sau mỗi lần Jimin trình diễn khúc nhạc "Ba chú gấu" khiến Jimin nghĩ rằng, thì ra học piano cũng không chán như vậy.

Jimin trải qua mùa dâu đầu, chính thức trở thành thiếu nữ năm 14 tuổi. Nhưng Minjeong không phải trải qua cảm giác đó, bởi sự trưởng thành của em được đánh dấu bằng một thứ kinh khủng hơn nhiều, "ngày nhạy cảm của Minjeong", Jimin tạm gọi nó như vậy. Trong những ngày đó, cơ thể nhỏ bé của em sẽ nóng bừng, đau đớn, và quằn quại, em sẽ run lên rùng mình, thở hổn hển, chật vật cọ mạnh hai chân vào nhau. Lần đầu vẫn là lần Jimin sợ nhất, bởi cô chẳng biết phải làm gì, chỉ nằm cạnh ôm chặt lấy em, nhìn em hứng chịu từng cơn đau tê tái, rồi bật khóc nức nở. Khi đó Jimin chỉ mới 17 tuổi và Minjeong vừa tròn 16.

Thời gian, là một món quà kì diệu, chúng cho ta khoảng nghỉ để trưởng thành, để học cách thích nghi với những điều mới, để có thể đương đầu với thứ mà ta sợ hãi.

Jimin 22 tuổi đã thành thục hơn nhiều, cũng học được cách vỗ về Minjeong trong cơn nhạy cảm, cũng biết được nên làm thế nào để em thôi đau đớn. Nhìn em co ro ở trên giường, vùi mặt vào gối và run lên đầy khổ sở, Jimin liền nhanh chân bước đến, kéo em vào lòng, liên tục xoa dọc tấm lưng em.

"Chị ở đây rồi. Minjeongie đừng khóc."

Được Jimin ôm vào trong ngực, chiếc đuôi trắng tuyết liền ngoe nguẩy, đôi tai đang ủ rũ cũng hơi vểnh lên. Ngửi thấy mùi của Jimin, Minjeong liền dán chặt người mình vào vòng tay ấm áp, liên tục cọ mũi vào hõm cổ người đối diện.

"Bé đau...chị ơi...bé đau lắm..." Minjeong vừa mếu máo vừa hờn tủi.

Jimin xót em vô cùng, mỗi lúc nhìn em như thế này cô lại hy vọng người gánh chịu mọi đau đớn sẽ là cô.

Nhẹ hôn lên tai em, Jimin vừa xoa lưng dịu dàng vừa thủ thỉ: "Chị biết, Minjeongie ráng nhịn một chút nhé, chị thương."

Minjeong ngoan ngoãn gật gật đầu, miệng nhỏ vẫn ngâm lên những tiếng rên ư ử, trong khi cơ thể đã dính chặt vào người Jimin, đòi hỏi được cô vuốt ve âu yếm.

Nâng tay ôm lấy khuôn mặt nóng bừng của em, Jimin dịu dàng đặt môi mình lên phiến môi hồng đang hé mở, từng chút một thăm dò, đảo quanh, khiến hơi thở của em trở nên nặng nề, khẩn thiết. Tay còn lại cũng không ngơi nghỉ, liên tục lả lướt trên tấm lưng gầy, từng chút một dịch dần xuống dưới, cho tới khi lòng bàn tay cô chạm vào chiếc đuôi nhỏ đang hạnh phúc đung đưa.

"Ưmmm..."

Được chạm vào nơi nhạy cảm, Minjeong liền hụt hơi, cơ thể nhỏ nhắn run lên lẩy bẩy, miệng xinh cũng không nhịn được, liên tục hổn hển vào cánh môi đỏ mọng của đối phương.

Nhìn em nức nở ngâm mình, tay Jimin càng siết chặt lấy, liên tục di chuyển ngón tay lên xuống theo chiều dài của cự vật trắng mềm đáng yêu.

Phần đệm thịt ấm áp không ngừng cọ xát, thít chặt từng điểm ngọt ngào trên đuôi cún nhỏ, khiến Minjeong chỉ có thể thút thít mềm nhũn trong lòng chủ nhân em.

Dần dà, đuôi cún chịu quá nhiều kích thích đã không thể lắc lư được nữa, chỉ duỗi thẳng ra, cứng đờ, lông trắng trên đó cũng xù bông lên, là minh chứng rõ ràng cho việc em đang khó nhịn đến nhường nào.

"Minjeong của chị có thoải mái không?"

Nghe được tiếng gọi dịu dàng của Jimin, Minjeong liền vểnh tai lên, đôi mắt cún long lanh rã rời xuyên thẳng vào trong đáy mắt cô khi em sụt sịt: "C-có ạ..."

"Vậy ôm chị chặt vào nhé. Nếu quá mức chịu đựng thì phải bảo chị dừng lại, biết chưa?"

Minjeong lại ngoan ngoãn gật đầu, nhìn em đáng yêu như vậy Jimin không kìm được lại hôn mạnh lên môi em, tước lấy từng nhịp thở đứt đoạn từ em mà vuốt phẳng. Cùng lúc đó, những ngón tay trên đuôi em cũng ra sức mà luật động, liên tục tuốt động lên xuống, khiến sống lưng em tê rần, rung giật đến bủn rủn tay chân.

Xúc cảm mảnh liệt ở đuôi nhỏ đã khiến Minjeong không thể thở đúng cách được nữa, từng đợt sung sướng như vỡ bờ, thấm đẫm vào từng ngóc ngách trong cơ thể em. Trong cơn đê mê vô tận, toàn thân em run lên mạnh mẽ, miệng nhỏ nấc lên nghẹn nghào, nắm tay vụng về quơ quào lấy lưng áo của người lớn hơn.

Jimin liên tục chấn an em bằng môi hôn, lại lẵng lặng nhìn em tự dằng co với những khoái cảm tê dại của chính mình, mãi cho đến khi cơ thể bé nhỏ của em giật nảy, môi mỏng rít lên một tiếng rên nứt toạc, toàn thân rả rời mềm oặt ở trong vòng tay cô, Jimin mới chậm chạp ngừng động tác trên tay lại.

Đặt môi mềm lên tóc em thật lâu, Jimin chờ cho đến khi Minjeong dịu lại mới nhẹ giọng thủ thỉ: "Chị cởi quần áo của Minjeong ra nhé?"

"Dạ..."

Từng kiện từng kiện quần áo lần lượt được mở ra, làm lộ ra những tất da thịt phiếm hồng nóng rẫy. Jimin nhìn thấy cũng cảm thấy nóng trong người, liền quần áo trên người cũng trực tiếp thoát hết xuống.

Nhẹ tay kéo lấy hông nhỏ, đầu của Jimin rất nhanh cũng nghiêng qua một góc, cẩn thận đặt môi mình lên môi em. Được người trong lòng yêu chiều mơn trớn, Minjeong liền vội vàng đáp lại, tay nhỏ cũng chủ động quấn quanh cổ Jimin, cùng cô chia sẻ nụ hôn ngọt ngào nhưng thấm đẫm và đậm vị kích tình.

Trong những tiếng rên nhẹ cùng những cú run vai đầy khó nhịn của Minjeong, Jimin cuối cùng cũng đặt em xuống giường trong khi đảm bảo đuôi cún nhỏ không bị đè ép và đang ở trong trạng thái thoải mái hết mức có thể.

Nhẹ cắn lấy vành tai em, Jimin từ từ liếm lộng, đợi cho đến khi em rụt đầu muốn tránh thì mới từ từ hôn lên vùng da thịt thơm mềm nhạy cảm ở cổ, đồng thời bàn tay đang sờ soạng ở hông nhỏ cũng bắt đầu có thao tác, không ngừng chạy loạn lên trên, túm lấy một bên cao ngất mà nhồi nặn.

Minjeong bình thường đã không chịu nổi chứ huống chi là đang trong tình thế nhạy cảm như hiện đại. Em liên tục quằn mình, gót chân tì mạnh vào đệm giường nhàu nhĩ, hổn hển rơi nước mắt.

Mới chỉ có bấy nhiêu mà lõi của em đã đau nhói đến khốn cùng, các mép thịt rỉ nước đòi hỏi, và những nếp gấp đang đua đòi giật thắt.

Ham muốn xác thịt đang bào mòn Minjeong từng chút, khiến em quẩn bách trong tê dại, sung sướng nhưng lại chẳng đủ để được thỏa mãn.

Quá mệt mỏi với sự dày vò ngọt ngào đến từ Jimin, Minjeong gồng mình thút thít: "Haa...muốn em...vào trong em...lấp đầy em....hmmph...làm ơn...làm gì đó đi nếu không em sẽ chết mất..."

Jimin không hề biết sự chậm rãi nhẹ nhàng của mình lại khiến em khổ sở đến vậy, cô chỉ một lòng muốn khiến Minjeong của cô cảm nhận được tình yêu và sự trân trọng thông qua những cái chạm, muốn em được thỏa mãn. Bởi vì đây không chỉ đơn thuần là quan hệ tình dục, đây còn là ngôn ngữ tình yêu mà cô muốn gửi đến cho em, để em biết được rằng em là duy nhất.

Nhưng sự dịu dàng đó lại vô tình làm em thêm chật vật mất rồi, Jimin vô cùng hối hận.

Nhẹ hôn lên khóe mắt ướt nhèm của em, Jimin nhẹ giọng: "Chị xin lỗi. Xin lỗi vì đã để bé đợi lâu, Minjeong của chị."

Nói rồi Jimin lần tay xuống dưới, chạm vào nơi nóng rát nhầy nhụa của Minjeong, mơn trớn qua lại.

Nhận ra em đang run rẩy và không ngừng thở dốc, Jimin liền hôn lấy môi em, trao em yêu thương cùng sức mạnh. Giữa những nụ hôn rời rạc, nghẹt thở, Jimin thở hộc vào môi Minjeong, giọng cô trầm thấp: "Chị vào nhé."

Không phải câu hỏi mà là một câu khẳng định, Jimin chẳng để Minjeong kịp thở đã chen vội hai ngón tay vào những nếp gấp bóng nhẩy của em.

"Aahh..."

Em hơi rít lên, đầu tì mạnh vào gối, hông lắp bắp đến khó tin. Liền sung sướng đến quá choáng ngợp, lối nhỏ của Minjeong chỉ biết thít chặt lấy ngón tay của Jimin, co thắt vồ vã, rồi lại tự tiếp tục chảy nước.

Đợi em hơi nhả ra một chút Jimin liền thực hiện thế công của mình, liên tục là những cú thúc sâu và mạnh khiến Minjeong rên rỉ gằn giọng, khóc  nhòe cả khóe mi.

"Aaa...chị ơi...nhanh hơn..."

Nhận được yêu cầu, Jimin càng ra sức làm em sung sướng, ngón tay liên tục đâm nhanh vào lõi thịt non mềm ướt đẫm, va chạm với những thớ cơ đang thít chặt của em, cọ mạnh lấy, khiến em thét gào.

"Như thế này sao, Minjeongie thích chứ?"

Không có tiếng đáp lại, chỉ có một Minjeong hổn hển quằn quại đang ra sức gật đầu. Em đỏ lừ mặt, khung xương nhỏ nhắn liên tục run lẩy bẩy, chiếc đuôi nhỏ cũng không ngừng đánh qua đánh lại trên giường vì vui sướng.

Biểu tình mê đắm của Minjeong là động lực để Jimin hoạt động hết công năng ngón tay của mình. Cô thích nghe thấy âm thanh hoan hỉ từ em, muốn em ghì lấy cô trong từng cú đâm sắc vọt, muốn chiêm ngưỡng vẻ động tình của em khi em rùng mình trong tê tái.

Vội hôn lên môi em, Jimin đồng thời gập cong hai ngón tay của mình, mài mạnh vào một điểm gồ cụ thể bên trong mật đạo nóng ướt.

"Hưmmm...."

Minjeong quằn mình ngay lập tức, môi không thể tiếp tục hôn trả Jimin mà chỉ có thể thở mạnh nặng nề.

"Ưmmm...chị ơi...đừng chạm chỗ đó...sướng quá bé không chịu được...."

Nhưng Jimin không chịu buông tha cho điểm đặc biệt đó, cứ mãi cọ xát, gãy mạnh vào, khiến Minjeong chỉ bất lực thút thít cùng run rẩy bám chặt vào vai cô.

"Không...haa...đừng mà...bé ra mất..." Minjeong tiếp tục nài xin.

Một nụ hôn trên trán nhẹ điểm, và Jimin khản giọng: "Vậy cứ ra đi, đừng sợ, chị thương."

Chân Minjeong mỗi lúc một run, nơi giữa hai chân co nở một cách vồ vập, rỉ rách từng giọt nước tình lọt qua cả khe mông. Nhưng Minjeong không bận tâm, bởi tất cả giác quan của em bây giờ đều tập trung vào khoái cảm dồn dập nơi hạ thể, từng đợt, từng đợt xâm nhập như rút cạn khí lực của em. Minjeong òa khóc, sung sướng mãnh liệt khiến tay chân em luống cuống chẳng biết phải làm gì, trong khi cực khoái đã trực nổ tung nơi nữ tính sưng đỏ.

Cố cuốn chân quanh hông Jimin, ghì lấy tấm lưng cô thật chặt, gọi lên 'Jimin unnie' khi em đang hổn hển gào thét. Minjeong để cho bản thân mình đón nhận thêm vài lần đưa đẩy, rồi sau đó...

"AAHHhh..."

Em hét lên thất thanh, cong người ôm chặt lấy người đối diện, run rẩy vượt qua cao trào.

Toàn bộ cảnh tượng đó khiến Jimin sững người thở hắt, nữ tính của cô cũng tự động giật bắn, rỉ thêm nước nhờn bóng nhẩy. Rõ ràng là Jimin cũng bị kích thích đến hứng tình, nhưng cô vẫn cẩn thận đè ép nó xuống, bởi cô biết cún nhỏ nhà cô đã lao lực lắm rồi.

Nhưng ai mà có dè Minjeong vừa mới ngừng run rẩy lại dùng ánh mắt long lanh ngây dại nhìn cô mà thỏ thẻ: "Chị ơi, bé còn muốn..."

Và chỉ cần có thế, ngọn lửa nhỏ vốn chỉ còn lại chút tàn dư trong lòng Jimin lại nhanh chóng bùng lên như lửa trại.

Cưng chiều hôn nhẹ lên gương mặt nóng bừng của em, Jimin nhẹ giọng: "Chị hiểu rồi, chị cũng muốn Minjeong."

Hạnh phúc vì những gì em nghe thấy, háo hức vì những gì sắp xảy ra, tai Minjeong liền hếch lên lắc qua lắc lại, đuôi cún cũng ra sức mà ngoe nguẩy.

Trông thấy em đáng yêu như vậy, Jimin không nhịn được bèn hôn nhẹ lên khóe môi em, lại được em cắn môi khiêu khích, nụ hôn dịu dàng cứ thế liền biến thành hôn sâu.

Vốn đã ham muốn dâng trào từ trước, Jimin liền không màu mè vòng vo, trực tiếp gập cẳng chân Minjeong về phía đệm giường, phơi bày toàn bộ nụ hoa nhầy nhụa đỏ au của em vào trong tầm mắt.

"Của Minjeong đáng yêu ghê."

Nói rồi Jimin chạm tay vào nó, dùng nước nhờn từ lỗ nhỏ chà xát xung quanh lối vào, khiến đóa hoa bé nhỏ trông ướt đẫm và trơn trượt.

Xong việc, Jimin thu tay lại, vịn cả hai tay ở hai bên bắp đùi của em, rồi hẩy mạnh hông về phía trước, cọ xát ướt át của cô và trơn mềm của em vào cùng một chỗ.

Cả hai ngay lập tức liền ngâm lên, thở ra nặng nhọc vì sung sướng. Xúc cảm tê dại khiến Jimin rùng mình, chỉ muốn đập mạnh hông về phía em.

Tiếng nước, tiếng va chạm, và cả âm thanh hổn hển của hai người tràn ngập trong không gian ái muội lại nóng nảy.

Jimin liên tục siết chặt quai hàm, cố kìm cơn sướng buốt cả da đầu lại để tiếp tục đẩy hông. Nhìn em mê mang mụ mị, bản thân cô cũng chẳng thể giữ được bình tĩnh, cứ thế muốn em và muốn em.

"Jimin unnie...bé...ưmm...bé sắp..."

Vừa nhấp nhổm thân mình để cọ xát vào nụ hoa nhớp nháp của em, Jimin vừa nói: "Hưmm...chị cũng vậy...chị cũng gần đến rồi..."

Một vài cú đưa đẩy, va đập nữa, và rồi Minjeong đến, ngón chân co quắp và run rẩy không ngừng. Jimin cũng không chịu nổi, run giật hết cả mình mẩy, cổ ngửa ra sau, hông mãi mới hạ xuống được.

Ngay khi vừa dịu lại, Jimin liền lao vào hôn lấy em, hơi thở của cô nặng nề và gấp gáp, và em cũng vậy. Cẩn thận luồn chân qua chân em, Jimin khéo léo xếp bộ vị tư mật nhất của hai người vào cùng một chỗ. Cô chủ động đưa đẩy, cùng em tạo ra càng nhiều khoái hoạt.

Sự ướt át của em, nóng bỏng của em, cả những cú co xoắn, giật thắt của em cô đều cảm nhận được. Mỗi chuyển động đều tạo thành rung cảm, lan tràn trên cánh hoa, khiến châm tâm cô tê dại.

Jimin liên tục uốn éo ngọ nguậy mà đưa đẩy, Minjeong cũng nhiệt tình nâng hông mà đáp lại. Cả hai cứ thế chìm sâu vào nhục dục xác thịt đang dần thăng hoa.

Một cơn sóng triều cứ thế đổ ập vào cơ thể nhỏ bé của Minjeong, em đến, run rẩy và nức nở không ngừng, nơi giữa hai chân không kìm được mà cứ rỉ nước ra. Những cú co giật mãnh liệt từ cánh hoa đang chồng chéo lên cánh hoa của Jimin truyền sang, khiến cô cũng rùng mình ngay tắp lự, miệng rít lên một hơi dài rồi cũng nhuộm ướt nữ tính trơn mềm của em.

Thỏa mãn hôn lên môi em, Jimin sau đó cẩn thận nằm sang một phía, dang tay ôm lấy em vào lòng, rồi dịu dàng xoa đầu em mà thủ thỉ: "Minjeongie ngủ ngon. Mơ về chị nữa nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip