Kim TaeHyung
Cùng nghe lại ca khúc "Winter Bear "với au thui nàooo
Những tán lá rơi đầy trải dài trên những con đường trong lòng thành phố , không khí mùa thu làm tâm trạng con người ta đôi lúc trầm lắng nhẹ nhàng hơn . Nhưng vì sự xuất hiện của người kia đã làm cuộc sống trước mắt của cậu tràn đầy sức sống và ấm áp hơn ...
___________________
" Kookie à , cậu lại nhớ Taehyung à ? "
Thật sự lúc nãy cô đã tỉnh rượu ở quán dì Han rồi , cũng đã thấy cậu ấy khóc, YeongSeo đã nghĩ rằng Kookie của cô tại sao phải chịu đau thương như vậy chứ , tại sao lại không chia sẻ mà tự chịu đựng tất cả ... cô biết là cậu không muốn cô phải lo lắng , đúng là cái đồ ngốc nghếch ... nhìn cậu khóc , cũng không lên tiếng vạch trần , thôi thì im lặng để cậu có thể khóc thỏa thích để bày tỏ nỗi lòng mình .
" Cậu tỉnh lại rồi hả , sao hôm nay lại tỉnh nhanh như thế ? " - Jungkook cố gắng che dấu cảm xúc của mình trả lời cô , cậu không muốn bất cứ một ai phải lo lắng cho mình , nhưng chất giọng run run của cậu lại đạp đổ vở kịch mà cậu muốn cho người bạn của mình xem .
" Kookie à , nhìn tớ này ! " - YeongSeo nhẹ nhàng lấy tay áp má người đối diện , bắt buộc cậu ấy phải nhìn vào mắt mình , sau đó từ tốn cất giọng :
" Kookie à , đã bốn năm rồi đúng chứ ? Tại sao cậu lại chẳng chịu quên ? Người đó đã bỏ đi lạnh lùng như thế.... Cậu nhớ khoảng thời gian đó chứ , cậu đã tìm anh ta biết bao lâu ? Cậu đã khóc bao nhiêu lần ? Cậu đã uống bao nhiêu rượu ? Đã nằm viện bao nhiêu lần ? Jungkook , cậu không thương bản thân cậu sao ? Tại sao lại dằn vặt mãi như vậy chứ ... Kim TaeHyung anh ta thật sự không đáng , nghe mình nói không ? " - Cô vừa nói vừa khóc , giọng nói từ tốn ban đầu đã chuyển sang tức giận và bây giờ là đau lòng , đau lòng vì thấy cậu bạn của mình đau thương .
" YeongSeo à , tớ - tớ không biết bản thân tớ phải làm gì nữa cả , tớ giận anh ấy rất nhiều , nhưng mà ..... tớ thương anh ấy hơn ... " - Dây thần kinh mạnh mẽ của cậu đã đứt khi nghe YeongSeo nói những lời đó . Lúc này cậu không còn tự chủ được nữa , giọt nước mắt lần nữa rơi xuống gương mặt đỏ hồng vì thời tiết lạnh , cậu bản chất là không thể buông bỏ hình bóng ấy . Đúng là cậu giận hắn , rất giận , nhưng mà sâu trong thâm tâm cậu ... thật sự rất nhớ ...
" Kookie à , tại sao cậu phải đau khổ vì một người hiện tại không biết đang ở chốn nào chứ ? " - Yeongseo lại gần ôm nhẹ JungKook vào lòng , tay nhẹ nhàng xoa đầu cậu mà an ủi . Bất chợt cô nhớ lại những năm đại học , khoảng thời gian hạnh phúc mà cô không thể nào quên ...
Thấy Jungkook khóc mà lòng cô cũng trầm xuống , cô vẫn không biết hai người đàn ông đó thật sự đang ở đâu ? Qua bao năm vẫn không một lời hồi âm ...
.
.
.
8/2016
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu nhập học tại đại học Seoul , một ngôi trường mà lúc ở Busan cậu luôn muốn bước chân vào đây , không khí mùa thu vô cùng nhộn nhịp làm trong lòng cậu không khỏi nôn nao , vừa vui vừa sợ , không biết rằng thời gian sắp tới sẽ như thế nào , sẽ gặp những chuyện gì , mà dường như tất cả các bạn học xung quanh trên gương mặt ai cũng thể hiện ra vẻ lo lắng giống cậu cả . Đang đứng ngó ngang ngó dọc ngắm phong cảnh thì có một bàn tay của ai đó gõ nhẹ lên vai cậu .
" Chào , cậu là Jeon Jungkook sao ? Tớ là Bae Yeongseo này , rất vui được gặp cậu , cậu còn đáng yêu hơn trong hình nữa cơ " - Đơ một chút thì cậu cũng đã nhớ ra cô bạn này , vào mấy tuần trước cậu đã biết cô qua một hội nhóm dành cho tân sinh viên mới vào trường , ấn tượng của Jungkook đối với người bạn này là cô rất hòa đồng vui vẻ với mọi người , tràn trề năng lượng . Thật ra cậu đó giờ rất ít bạn vì không giỏi giao tiếp lắm , nhưng cô bạn Yeongseo này rất tích cực bắt chuyện với cậu , nằng nặc một hai nhắn tin đòi làm bạn với cậu , hỏi lí do thì cô lại bảo rằng tại cậu đẹp trai , tương tác facebook cũng rất tốt nên cậu thật sự có cảm tình với cô bạn mới này .
" À ~ Cậu là Yeongseo sao ? Sao cậu nhận ra tớ hay vậy chứ ? " - Jungkook không khỏi ngạc nhiên , sao cô bạn thày có thể nhận ra cậu giữa chốn đông người như vậy , ban nãy cậu còn chẳng nhận ra cô cơ nhưng cậu giấu nhẹm , sợ nói ra cô sẽ buồn , hơ hơ ...
" Vì tớ là Bae Yeongseo đó , hahaah , cũng tại cậu rất đáng yêu nhaa ~~ "- Cô vừa cười nói vừa vỗ ngực , thái độ giống như bản thân mình rất giỏi giang và vĩ đại .
" Tớ đáng yêu ? Tớ là con trai , sao có thể gọi là đáng yêu được chứ ? " - Hai bên má nộn nộn của Jungkook bắt đầu đỏ ửng lên , cậu đường đường là con trai nam tử hán , bị khen đáng yêu thì há chẳng phải mất quan điểm quá sao .
" Cậu lại đáng yêu nữa rồi này " - Bae Yeongseo chầm chậm nói , vừa nãy nhìn Jungkook hai má hồng hồng trắng nộn , cô thiệt sự muốn bóp cho một cái , nhưng sợ mới lần đầu gặp mà vô sỉ như vậy sẽ hù cậu chạy mất , nên thôi , để dành sau này bóp cái khác bù vậy !!
" C-cậu .... tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa , bây giờ chúng ta mau tìm lớp học thôi , sắp trễ rồi đấy !! "
Trong vòng 1 phút mà bị người ta khen đáng yêu tận hai lần , Jungkook nhà ta thẹn quá hóa giận sau đó liền kéo tay cô bạn đi một mạch lên lớp . JungKook từ xưa đến nay rất khó kết bạn , nhưng cũng không biết tại sao khi nói chuyện với YeongSeo cậu thấy rất hợp , cô ấy tỏa ra một năng lượng rất tích cực khiến cậu vui vẻ .
****
" Ủa rõ ràng là tầng này mà nhỉ , tại sao lại tìm không ra lớp ? Yeongseo ? YeongSso à , cậu tìm giúp tớ đi chứ , đừng ăn nữa " - Hồi lúc nãy đáng lẽ bọn họ sẽ đi tìm lớp sớm , nhưng cô nàng lại dắt cậu đi ăn sáng khắp nơi , bảo là đói sẽ bị ngốc đi và bây giờ cô nàng vẫn gặm ổ bánh mì ăn được hơn 30 phút rồi .
" Jungkook à , bình tĩnh đi , lên đại học không cần đúng giờ , bây giờ vẫn lập tức có thể cúp học đi chơi đấy . Sao ? Cậu muốn trốn học không , đại ca tớ liền dắt cậu đi " - Yeongseo không những không lo lắng trễ học , mà còn thản nhiên rủ cậu cúp học ư ? Rủ cậu cúp học ngay ngày đầu đi học ? Cháy thế ?
" Thật không nói nổi cậu , cậu đứng đây đi , tớ đi hỏi lớp , nhớ là KHÔNG - ĐƯỢC - CÚP , một lát tớ quay lại mà cậu biến mất thì cậu chết chắc " - Cậu có một suy nghĩ nên chỉnh đốn lại cô bạn này rồi , trước khi cậu quay lưng đi còn không quên đe dọa Yeongseo .
"Cậu quát tớ à , quát to thế á !! " - Yeongseo bĩu môi , thấy cậu căng thẳng quá nên giỡn với cậu chút xíu hoy chứ bộ , vậy mà quát người taa , nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đứng yên ăn bánh mì như lời Jungkook dặn .
***
She looks like a blue parrot
Would you come fly to me?
I want some good day, good day, good day
Good day, good day
Looks like a winter bear
You sleep so happily
I wish you good night, good night, good night
Good night, good night I magine your face
Say hello to me
'Til all the bad days
They're nothing to me
With youWinter bear
Ooh, ooh, ooh
Sleep like a winter bear
Ooh, ooh, ooh
Sleep like a winter bear
Đang đi dọc hành lang tìm lớp thì Jungkook bị hấp dẫn bởi giọng hát ấm áp phát ra từ phòng văn nghệ , tò mò nên cậu nhẹ nhàng bước đến cánh cửa để xem , ngay khi ánh mắt chạm đến bóng lưng ấy trái tim cậu bỗng trật một nhịp . Đó là con người hay sao ? Sao có thể hoàn mỹ đến như vậy ? Bờ vai người đó rất rộng , phải chi được dựa vào thì hết bài ! Nhìn mái tóc màu bạch kim đó đi , còn chiếc mũi cao cùng đôi môi mỏng ngồi kế bên chiếc piano lớn giữa phòng học , từng ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm lên từng phím đàn đen trắng mà cất lên giọng hát trầm ấm , đôi mắt nhắm lại thưởng thức giai điệu của bản nhạc . Ngay tại khoảnh khắc này , hình ảnh chẳng khác gì những chàng hoàng tử sống trong tòa lâu đài rộng lớn trong câu chuyện của bà nội hay kể cho cậu nghe lúc tấm bé cả , lúc này Jungkook chỉ muốn ghi nhớ mãi khung cảnh này trong trí óc . Giọng hát đó cứ như đang sưởi ấm mọi thứ lạnh lẽo trên cõi đời này , dù là cây xương rồng gai góc cũng có thể cảm động mà nở hoa . Bài hát này rất hay nhưng sao xa lạ quá cậu chưa từng nghe bao giờ ... Cậu cứ ngắm mãi , cho đến khi người kia đã đến gần bên cạnh nhưng Jungkook vẫn không phát giác ra ...
" Bé nhỏ gì đó ơi ? "
Bé nhỏ sao ?
" Bé nhỏ ? "
Anh ấy gọi ai là bé nhỏ vậy ta ?
" Nghe anh nói gì không ? "
Anh ấy gọi mình sao ?
" À à - dạ ? " - Jung - u mê - Kook bây giờ mới nhận ra mình thất thố , thật ngại quá , bây giờ cậu thật sự muốn đào cái lỗ chui xuống mặt đất , chứ quê muốn chết , ai đời lại đi ngắm trai mà bị bắt quả tang bao giờ không ?
" Anh hỏi bé tại sao đứng đây , cần anh giúp gì không ? "
Aiss , chếc tiệccc , anh ấy sao kêu mình bằng bé liên tục như vậy chứ , lỡ như .... lỡ như mình đổ anh ấy thật thì làm shao hả ?
" À , thật ra ..... " - Cậu lúc này không biết phải trả lời làm sao , không lẽ lại nói ' dạ em đi ngang thấy anh đẹp trai hát hay quá nên em mê ' , nói vậy thì mất giá quá thể đi ?
" Thật ra em muốn hỏi đường tới lớp B30-12 ạ , em hình như bị lạc rồi " , bị lạc trong ánh mắt anh - Đang trong lúc không biết trả lời làm sao thì lại nhớ ra nhiệm vụ ban đầu của mình , nên tùy tiện nói ra một câu , nhưng tất nhiên , cậu giấu nhẹm câu phía sau , nói ra chắc quê chếttt .
" À gần đây lắm , em chỉ cần đi thẳng theo hành lang rồi quẹo trái , là lớp học cuối cùng của dãy " - người đối diện nghiêm túc chỉ tay theo hướng đó rồi tận tình hướng dẫn . Nhưng thật sự cậu có nghe thấy gì đâu , 100% sự tập trung đều nhìn con nhà người ta ...
Thấy cậu vẫn còn ngây ngốc đứng đó , nghĩ cậu chưa hiểu , anh quyết định hỏi thêm một câu cho chắc :
" Hiểu chưa , bạn nhỏ ? "
" À - dạ ? , à em hiểu rồi , em cảm ơn ạ " - Nói vậy thôi chứ có nghe lọt lỗ tai câu nào đâu , ủa mà anh hồi nãy nói gì ấy nhỉ , quên mất rồi ....
Trong lúc lơ ngơ không biết làm sao thì từ đâu có một giọng nói từ phía bên kia gào qua làm cậu giật cả mình , như thức tỉnh tâm hồn :
" Yaa ~ Jeon Jungkook , tớ tìm được lớp rồi đây này , mau mau qua đây , trễ học mất thôiiiiiii "
Không ai khác chính là Bae YeongSeo , đứng đợi lâu quá nên cô mới di chuyển đi tìm lớp phụ cậu , ai dè mới quay lưng lại thì mới nhận ra , cô với cậu đứng trước cửa lớp nãy giờ mà không biết , vậy mà còn tách nhau ra đi tìm , khum hiểu nỗi....
Nghe cô bạn mình gọi cậu mới hoàn hồn , nhưng mà cậu không muốn đii , cậu muốn ở lại với anh ấy cơ ...
" Bạn nhỏ , hình như bạn học kia đang kêu em ? "
" À d- dạ ? "
" À đúng , cô ấy bạn em , thế .... thế em đi vào lớp đây ạ , cảm ơn anh nhiều "
" Ừ tạm biệt em ! "
" À mà anh này ... " - Tính đi thì cậu nhớ ra việc gì đó , liền quay lại hỏi anh .
" Làm sao đấy ? "
" B- Bài hát đó , tên gì vậy ạ ? Em thấy rất hay mà em chưa từng nghe nó trước đây "
" Winter Bear "
Winter Bear sao ? Nghe tên cũng thật lạ nhỉ ....
" À ~ em cảm ơn anh nhée . Em về lớp đây ạ " - Cậu vừa nói xong , định quay lưng đi vào lớp thật thì phía sau giọng trầm ấm đó lần nữa gọi cậu lại :
" Này , bé nhỏ ! "
" D - Dạ ?"
" Anh là Kim Taehyung , sinh viên khoa Kinh Doanh Quốc Tế năm 3 , rất vui được làm quen với em !! "
Kim Taehyung
Kim Taehyung
Kim Taehyung
chu choaaa , tên đẹp mà người cũng đẹp dzay shao ?
Chỉ là mãi đến sau này cậu chẳng ngờ rằng cái tên này sẽ trở thành cái tên cậu chẳng bao giờ quên .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip