29. Tách trà bốc hơi.


Min Yoongi quấn cậu bọc trong chăn tới ba giờ sáng hắn mới chịu buông, hắn không ngủ, đây mới là giờ thích hợp để tích hợp năng lượng, thu hút năng lượng dồi dào từ mặt trăng tròn vành vạnh treo lơ lửng trong màn đêm u tối. Đối với một phù thủy, việc không ngủ thì rất bình thường và hắn cũng không ngoại lệ, chợt nhớ đến điều gì đó hắn lại nhẹ nhàng ém lại chăn cho Jimin, đốt một ngọn nến thơm để bên cạnh, loại nên nhỏ bé mà hắn dùng là một dạng thuốc bào chế giúp ngủ sâu, sở dĩ hắn cần đi gặp một người quen và không an tâm nghĩ đến việc để việc cậu dậy giữa đêm, loanh quanh khắp nhà tìm hắn và phát hiện thư phòng của hắn, nơi in rõ và biểu hiện điển hình nhất của dấu vết một phù thủy như hắn, từ những quả cầu pha lê thủy tinh trong suốt cho đến hàng sách cổ dày đặt trên kệ treo tường và một vài nguyên liệu hơi đáng sợ để bào chế thuốc thậm chí là độc dược và cả bùa ngải.

Xoa nhẹ mái tóc cậu, Yoongi nhẹ nhàng thả một nụ hôn rơi trên má cậu, tựa như những cánh hoa mỏng manh rơi khẽ giữa những ngày đông tuyết, nằm lại đó trên làn da trắng như tuyết đầu mùa của cậu, đẹp tinh khôi.

Hắn rời khỏi nhà khi nhà hàng xóm chẳng mấy thân quen và cũng dường như ít khi nào giao tiếp đã đóng cửa đi ngủ, chỉ có những bóng đèn neon nhỏ nhấp nháy đồng hành cũng hắn, dõi theo những bước đi giẫm lên lớp tuyết trắng muốt của Min Yoongi không ngừng nghỉ, hắn có thể thấy rõ hơi thở tựa như khói của mình trông như hơi bốc ra từ ngăn đông của của tủ lạnh. Dưới cái tiết trời như này mà không được ủ ấm thì cũng sớm hay muộn chết cóng mà thôi, nhưng những lúc bước đi như này Yoongi lại nhớ đến câu chuyện "cô bé bán diêm" mà hắn nghe được khi đã sống trên đất Đan Mạch cách đây đã lâu rồi.

Trên đời này có những thứ tưởng chừng chỉ là những dòng truyện cổ tích cho những đứa trẻ mới chập chững học ghép câu ghép chữ nhưng thực ra chúng không hề biết đôi khi những nhân vật đó cũng có thật. Nhưng vì một lý do nào đấy hắn cũng gặp được "cô bé bán diêm" ngoài đời thật. Nhưng xui rủi sao là cô bé ăn cắp một chiếc bánh bao và đâm sầm vào người hắn, mặc dù đã trả tiền giúp rồi nhưng với giọng điệu thách thức chủ quán, hắn bất mãn bị đuổi khỏi đó với những ánh mắt dò xét kì dị, khiến hắn còn phải thốt lên:"Đúng là những gì đẹp, chỉ nên là cổ tích thôi, nếu nó có thật thì con người đã không mơ mộng".

Nhưng rồi hắn cũng nhận ra cái hại của việc mặc định ranh giới giữa kẻ xấu và kẻ ác như nào mà chúng thậm chí là một số người vẫn luôn đinh ninh là như vậy. Về chuyện hắn là phù thủy, có lẽ trong mắt rất nhiều người phù thủy luôn là điều xui rủi, thậm chí là ở thời kỳ nào đó từ xa xưa hắn cũng đã từng chứng kiến nhiều kẻ vô tội bị thiêu sống vì bị nghi ngờ là phù thủy. Trong cuốn sách cổ từ thư viện sâu nhất của Địa Linh có thuật lại về việc này nên Min Yoongi đã luôn lựa những ngôi làng thưa người để sống từ khi ở châu Âu. Hắn cũng phân vân về việc có nên để cậu biết hắn là ai không, dẫu sao hắn không muốn bắt buộc cậu phải chấp nhận con người thật của hắn nhưng Min Yoongi là kẻ ích kỷ, chỉ muốn độc chiếm tình cảm của cậu và dành riêng nó cho mình.

Hắn tấp vào một ngõ nhỏ sau mười mấy phút đi bộ dưới trời đông lạnh giá, rẽ vào một quán rượu và men theo con đường hầm mà chủ quán rượu mở ra cho hắn để đi xuống một căn hầm. Thoạt nhìn nó thật đáng sợ nhưng càng đi sâu vào bên trong thứ ánh sáng xanh dương đẹp mắt chói lóa dường như nuốt chửng hắn đến một nơi mà hoàn toàn quen thuộc với hắn.

- Còn tưởng anh sẽ dành thời gian cho nhân tình mới mà không đến, tôi chuẩn bị đi ngủ nữa chứ.

Taehyung cất lời khi gã thấy Yoongi ngồi phịch xuống ghế đối diện, gã rót một tách trà cẩn thận đầy về phía hắn, dường như vẻ mặt gã rất điềm nhiên mà chờ đợi sự chất vấn của hắn như gã đã cố ý chuẩn bị trước rồi.

- Cậu...

- Có liên quan tới màn trình diễn của Jimin đúng không?

- À tôi có theo dõi rồi, rất hòa hợp rất đẹp và rất xuất sắc, chúc mừng nha, Giáng Sinh vui vẻ!

Hắn liền hiểu ra chuyện.

- Cậu làm vậy là ý gì?

- Anh nói gì vậy tôi vẫn không hiểu?

Gã thong thả bóc một gói kẹo đổ đầy lên mặt bàn, đôi chân mày sắc nét vẫn giãn ra, ánh mắt nhàn nhạ ngắm đống kẹo đầy màu sắc trên mặt bàn.

- Kim Donghee, cậu hóa ra tiếp xúc với Jimin trong bao lâu rồi? Tại sao cậu để tôi thay thế trong màn trình diễn của Jimin, rốt cuộc cậu muốn cái gì?

- Như anh thấy đấy thám tử, tôi đúng là Donghee, đúng là người đáng lẽ sẽ biểu diễn với Jimin trong đêm nhạc hội vừa rồi, tôi đã học lỏm cách đánh đàn của anh, tôi đã sắp xếp tất cả, anh biết không tôi đã thấy Jimin cười và cậu ta rất vui sau khi màn biểu diễn kết thúc, có lẽ đó là điều hạnh phúc mà Jimin được trải nghiệm với người cậu ta yêu thương nhất, và có lẽ cũng là món quà Giáng Sinh tôi tặng hai người.

- Cái quỷ....

Min Yoongi bật cười rồi thở dài một hơi lại cầm tách trà nóng trên bàn, nó bốc hơi thơm lừng mùi trà mà hắn hay dùng ở Địa Linh.

- Tôi sẽ không để bất kỳ điều gì xảy ra với Jimin đâu.

- Cho dù Địa Linh sụp đổ? Anh cũng lựa chọn cậu ta sao?

Gã đứng dậy nắm lấy cổ áo Yoongi xóc ngược lên, đôi mắt dường như không nổi một chút bình tĩnh.

- Anh khốn nạn lắm anh biết không Yoongi? Anh biết rõ khi yêu một phù thủy thì con người như cậu ta sẽ gánh lấy hậu quả gì mà, tôi cố tình ngăn cấm một phần vì ghét một phần không muốn anh chán nản và tiếp tục cuộc sống u tối nếu một ngày cậu ta chết đi, anh hoàn toàn biết hậu quả mà, tôi không muốn một ngày quá khứ ám ảnh ngày ấy của Jungkook và tôi tiếp tục xuất hiện trên hai người, Jimin sẽ chết, cậu ta sẽ là vật tế trong ngày anh bước lên làm Thủ Lĩnh, anh thay đổi được gì?

Gã buông Yoongi ra và trở về ghế ngồi đối diện. Điều gã có thể làm làm gã đã làm, gã gặp lạ Jungkook vào một buổi chiều tuyết khi bắt gặp hình ảnh một linh hồn đợi ai đó ở tòa nhà cũ, khi gã bước đi em níu tay lại với ánh mắt khẩn cầu trước khi em tan vào hư vô.

- Taehyung, xin hãy nghe em lần cuối, sau này ngài sẽ không bao giờ gặp lại em nữa, Na Jung Ok nói Jimin cậu ta sẽ phải chết vì một yêu phù thủy, tâm huyết của cậu ta là sân khấu đêm nhạc hội. Ngài hãy làm điều gì đó để khiến nó trở nên ý nghĩa với Jimin trước khi cậu ta phải lãnh lấy hậu quả được không, đây là điều cuối em xin ngài?

Gã vung tay giáng một bạt tay bằng ma pháp của mình khiến em yếu ớt đổ rạp người xuống nền tuyết.

- Em thương tiếc cho cậu ta, thương tiếc cho chuyện tình của họ, em sẵn sàng kêu ta phải tác thành cho họ trong khi em không hề mảy may đến chuyện chúng ta, Jeon Jungkook ngần ấy năm giam cầm em vẫn là chưa đủ sao?

- Taehyung, tiền kiếp của Park Jimin là người đã giúp đỡ em rất nhiều, em đã không giúp được gì cho cậu ấy, nên em muốn làm điều gì đấy cho cậu ta trước khi cậu ta phải chết ở kiếp này. Em chưa từng hết yêu ngài, chưa từng phản bội ngài chỉ là chúng ta không thể đến được với nhau, em đã phạm rất nhiều sai lầm, nên cái giá em phải trả là tan biến vào hư vô nhưng trước khi chết em muốn làm điều gì đó trở nên ý nghĩa, để dù cho chết đi em cũng xin rửa sạch một phần tội lỗi, em không còn nhiều thời gian, Taehyung à, em không hối hận vì yêu ngài, những tình cảm em trao cho ngài lúc còn sống là tất cả chân thành của em. Hãy luôn nhớ rằng em chưa từng hết yêu....

Chứng kiến cảnh tượng Jungkook tan biến ngay trước mắt, giọt nước mắt trong tâm Taehyung trở nên ngào ngạt, gã thương em, nhưng sao em luôn sống hết lần này đến lần khác vì người ta. Taehyung bất lực, Jeon Jungkook chết, tâm gã cũng chẳng còn, tốt thôi nếu đó là điều em muốn gã cũng sẽ làm cho xong, nhưng em rửa tội cho thế gian vậy ai sẽ rửa tội cho em? Ngu ngốc hoàn ngu ngốc, Jungkook luôn khiến gã cảm thấy bức bối thay trong lòng.

- Đó là những gì Jungkook nói và để lại, anh nghe rồi đó, Jimin sẽ chết. Tiền kiếp của Jimin đã giúp đỡ Jeon Jungkook rất nhiều nhưng sẽ chẳng thay đổi được gì vì yêu anh, yêu một phù thủy. Cậu ta cũng sẽ phải lãnh hậu quả y chang như vậy, có một số chuyện chúng ta có thể biết trước được nhiều, nhưng giữa cán cân chông chênh chỉ có thể nghiêng về một bên để bên kia tự biến mất. Chẳng thay đổi được gì đâu, đừng lầm tưởng tôi tác thành cho hai người, tôi chẳng qua là làm vì lời Jungkook nói thôi.

Yoongi im lặng, từ đầu đến cuối nghe Taehyung nói, ánh mắt vô định nhìn xa xăm mà không có ý định lên tiếng, một kẻ trầm tư một kẻ ôm đầu chật vật trong những miền kí ức, đau đớn lắm hai tâm hồn, chỉ vì cùng yêu con người mà giờ đây một kẻ như trắng tay còn một kẻ luôn chao đảo tâm tình. Hắn đổ nốt số trà còn lại lên mặt bàn rồi úp tách lại và đứng dậy bỏ đi.

- Anh định như thế nào hả tên khốn kia? Anh muốn thử cảm giác nhìn linh hồn người mình yêu nay đây mai đó vất vưởng hay sao còn không dùng thuật cấm đoạn tuyệt với cậu ta đi?

Thuật cấm trong giới phù thủy mà gã nhắc hắn dùng là sẽ xóa hết tất cả ký ức từ khi gặp hắn trong trí nhớ của Jimin, để lại rất nhiều rủi ro như bệnh tật kéo dài hay thậm chí là các di chứng mà kể cả hắn cũng không lường trước được. Yoongi không thể liều nhưng cũng không dám chắc mình có thể khoanh tay nhìn cậu chết, ngay bây giờ tâm hắn cũng rất rối bời, nên Yoongi lựa chọn im lặng trở về.

Bước ra khỏi quán rượu, màn đêm vẫn còn tối nhưng đã là sáu giờ sáng của một ngày mới rồi, hắn nhìn đồng hồ trong quán rượu rồi tiếp tục bước đi mà không nói lời nào. Có lẽ những cơn gió lạnh ngoài kia đã còn chẳng hề hấn gì so với bão tố trong lòng hắn. Đúng, hắn bây giờ xin một lần được mơ mộng để được bình yên mà bên cậu mãi mãi, nhưng thực tế rũ bỏ và bắt hắn bước đi trong hiện thực, nỗi ám ảnh về những thứ bất lợi cho Jimin khiến hắn bắt đầu đổ mồ hôi tay và lạnh toát sống lưng, có lẽ hắn cũng có ngày phải mang tâm trạng tồi tệ như này để lê thê dưới giá tuyết lạnh thay vì nhàn rỗi tựa mình trên ghế như những năm trước.

- Được rồi Yoongi, chơi đùa đủ rồi, giết quách đi là xong, không phải vướng bận gì hết, cũng chỉ là một mạng người nữa thôi.

Nói là làm Min Yoongi rẽ về căn nhà của mình, lấy sẵn từ con dao ngắn tẩm thứ độc chết người bước sát vào giường. Jimin vẫn cuộn mình ngoan ngoãn ngủ, vẫn là hình quen thuộc trong tâm trí gã, Jimin vẫn thế, xao động lòng người, có một thứ gì đó rất vương vấn. Nét mặt hắn lạnh như băng giơ cao con dao trong tay.

- Em chết đi Park Jimin.

Nhưng...

Con dao trong tay hắn hạ xuống rồi bị Min Yoongi tiêu hủy ngay tức khắc. Là hắn kéo cậu vào tình yêu, là hắn chiếm đoạt tình cảm của cậu, Jimin không có lỗi, lỗi lầm duy nhất của cậu là yêu hắn, một bước ngoặt mà cậu không hề hay biết, những tưởng như hạnh phúc nhưng Jimin có thể bị tước đoạt mạng sống bất cứ lúc nào, đó là định mệnh, cậu sẽ phải chết. Kẻ có lỗi là Yoongi, hắn không thể nhẫn tâm xuống tay với cậu.

Hắn thừa nhận bản thân đã thật sự yêu cậu. Một tình cảm rõ ràng xuất phát từ trái tim không thể phủ nhận.

- Park Jimin, xin lỗi em vì tất cả. Anh nguyện dâng cả đời bảo vệ, bù đắp những tổn thương mà em chịu đựng, em đừng từ chối.

Ôm cậu trong lòng khi hắn thay chiếc áo tay dài và leo lên giường, hắn khẽ hôn lên tóc cậu, chu đáo kéo chăn cao hơn cho cậu. Thổi tắt ngọn nến thơm đã đốt, nó thực sự hiệu nghiệm nhưng hắn cũng cảm thấy tội lỗi vì phải dùng đến ma pháp trên người cậu.

- Tha lỗi cho anh Jimin.

-------------------------

- Hắn đã quyết định sao rồi?

Seokjin bình thản đỡ gã ngồi dậy lên ghế và rót một tách trà.

- Biết sao được cơ chứ!

Gã thẫn thờ cắn một miếng bánh từ tốn nhai trong miệng. Có lẽ vị ngọt dịu của bánh không đủ xoa đi đắng cay trong miệng gã.

- Taehyung, mấy hôm nữa là ngày giỗ của Jungkook anh có....

- Tình đẹp như ly trà nóng, bốc hơi ban đầu rồi dần lạnh ngắt, hương thơm tự nhiên lại chát dần. Anh biết không Seokjin, thứ còn lại của một cốc trà nguội là chát và đắng, có cố gắng cứu vớt bao nhiêu cũng là tạp lẫn tình yêu. Jungkook, Jungkook chết lâu lắm rồi anh biết không, giam giữ từng ấy năm em ấy vẫn ngốc như vậy, vẫn không ngừng yêu tôi vẫn không ngừng suy nghĩ cho người khác, tôi đã từng trách Jungkook rất nhiều nhưng thực ra sai lầm duy nhất mà em ấy gặp phải, đó là yêu tôi. Là tôi không giữ em ấy, vô tâm nhìn em ấy chết đi, cũng nhẫn tâm giam cầm em ấy sau khi chết. Tôi giống như một tội đồ, nếu cần một phép thanh tẩy thì người đó sẽ là tôi. Nhưng em ấy nói tôi phải mạnh mẽ sống, sống thay phần em ấy.

Nói tới đấy cảm xúc trong Kim Taehyung vỡ òa thành những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt điển trai, men theo xương hàm mà rơi xuống mặt đất lạnh lẽo. Nước mắt phù thủy rơi....

------------------------

Cố lên mụi người, sắp bước vô giai đoạn tá lả bùng binh rồi đêy. Đoán xem Jimin sẽ biết được thân phận của Yoongi không👀

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip