Chương 36: Tán gẫu trên đường
Tầm chiều tà khi mặt trời sắp lặn xuống, xe cũng tạm dừng lại trên con đường mòn hướng về phía Higfale. Higfale được gọi là một tiểu quốc trên danh nghĩa, nhưng đã bị sát nhập vào đế quốc Kugel nên ở thời hiện đại coi nó như một tiểu bang thì chuẩn hơn.
Mọi người tập trung lại ở khu vực trung tâm của chiếc xe pháp thuật này, tương đương với phòng khách của một căn nhà nhỏ. Bữa tối đã được dọn lên chiếc bàn kim loại được đóng đinh dính chặt vào sàn xe (như hầu hết mọi thứ khác trên xe).
Bốn dĩa mì nóng hổi được rưới lên sốt cà chua và hương thảo, với những viên thịt bằm tròn vo chiên xém cạnh và cuối cùng một chút phô mai xé nhỏ rắc lên để chảy ra bởi hơi nóng.
"Ồ, em nhớ món này, lâu rồi không thấy. Là món mì spaghetti Ý phải không?"
Ánh mắt của Mai sáng lên khi một lần nữa thấy món ăn từ 5 thế kỉ trước, khi chủ nhân của ẻm còn sống và trước sự kiện Đại Hoạ năm đó.
"Tương tự thôi." - Kyo giải thích - "Phân loại chính xác thì sợi mì dẹt và phẳng thế này là fettuccine chứ không phải spaghetti. Nhưng họ chỉ bán loại này thì đành vậy, đằng nào cũng đều gọi chung là pasta và làm từ bột mì (với trứng) cả nên hương vị vẫn thế."
"Cảm ơn vì bữa ăn~"
Yuuya háo hức vui vẻ cắm nĩa vào trước. Suzu cũng chắp tay cảm ơn rồi tận hưởng bữa trưa. Đồ ăn ở thế giới này cũng tuyệt (ít nhất là thức ăn trong cung điện dành cho tầng lớp quý tộc), nhưng một món ăn từ thời hiện đại do Kyo làm thì đem lại cảm giác quen thuộc hơn.
Đằng nào quen nhau từ đầu cấp 2 thì Suzu cũng được nhiều lần trải nghiệm bếp kĩ của cậu rồi. Nhưng mà nhìn Yuuya cứ khen cậu như vậy cũng khiến Suzu thấy ghen tị và bắt đầu học nấu ăn, tuy vẫn chưa thể nào bắt kịp.
"Mhm, thời gian có thay đổi bao nhiêu thì anh vẫn luôn là đầu bếp của nhóm nhỉ?"
"Chắc là vậy. Cảm giác khá là tự nhiên với công việc này. Như thể là xưa nay đều như thế."
"Mai-chan có quen Kyo-kun từ trước sao?" - Suzu chợt hỏi
"Hmmm... có thể coi như em quen biết tiền kiếp của Kyo-san đi cho đỡ rối rắm. Đằng nào thì tên đã thay đổi và anh ấy cũng mất phần lớn kí ức. Ấy là chưa kể Chân Danh cũng trở nên cấm kị, nói ra tên thật thì người ngoài sẽ nghe như âm thanh bị lỗi."
"Ồ, vậy cái lần em và Anna-san nói chuyện về quá khứ, chị không nghe rõ được vài từ vì đó là tên cũ của Kyo-chan à?"
"Ừm. Nhưng cũng không quan trọng quá đâu, tên mới hay tên cũ thì Kyo-san vẫn như xưa thôi. Cơ mà hồi đó thì tính cách anh/chị ta cũng năng động vui vẻ hơn, cách nói năng cũng nữ tính y hệt vẻ ngoài chứ không cục súc như hiện tại."
"Hây dà, đừng có bàn tán chuyện quá khứ của anh nhiều quá mà. Chỉ nghĩ lại việc đã mất kiểm soát thế nào cũng làm anh muốn độn thổ rồi."
Kyo thở dài và đập tay lên mặt, mong muốn rằng có thể thuyết phục mọi người thay đổi chủ đề.
"..."
"..."
"Được rồi, chủ đề khác..." - Yuuya ngẫm nghĩ một chút rồi nhìn ra bầu trời sao bên ngoài cửa sổ - "Vậy Suzu-chan có để ý là thế giới này không có tồn tại la bàn không?"
"Hơ? Hmm... đúng là vậy thật. Từ hồi tham gia nhóm của Junbei và chạy ngược chạy xuôi thực hiện nghĩa vụ, tớ vẫn chưa thấy cái la bàn nào. Những người đánh xe toàn dựa vào mặt trời và mặt trăng để định vị phương hướng, nên ban đêm thường không di chuyển xa để không bị lạc. Ơ đúng rồi... quỹ đạo của mặt trăng rất bất thường..."
Suzu nhìn ra cửa sổ, về phía trăng khuyết ở đường chân trời phía nam và nhận ra.
Nếu mặt trời mọc đằng đông và lặn đằng tây, thì mặt trăng nơi đây lại xuất hiện từ phía nam và trôi dần về phương bắc. Một chu kì xuất hiện và biến mất của nó kéo dài khoảng 30 ngày, tức là có 15 ngày mặt trăng luôn xuất hiện trên bầu trời (kể cả vào ban ngày) và 15 ngày nó biến mất không dấu vết.
Suzu không biết gì nhiều về thiên văn học, nhưng cũng đủ để nhận ra quỹ đạo như vậy là phi lí.
Để mặt trăng liên tục ở trên bầu trời suốt nửa tháng rồi biến mất cũng nửa tháng thì tức là tốc độ quỹ đạo của nó phải đủ nhanh để gần theo kịp tốc độ hành tinh quay quanh trục. Nhưng kể cả khi điều đó khả thi thì cũng chỉ áp dụng cho 2 hướng Đông-Tây chứ không phải Nam-Bắc.
"Giờ chị mới nhận ra sao?" - Mai đặt đĩa xuống bàn sau khi hút sạch từng sợi mì - "Cấu trúc thế giới và thiên thể nơi này có quy luật vận hành khác nhiều với thế giới cũ của mọi người."
"Khác thế nào?"
Yuuya cũng tò mò hỏi, cô từng có để ý đến sự bất thường nhưng không có đủ hứng thú với thiên văn học để đào sâu hơn. Pháp thuật và văn chương vẫn là ưu tiên hàng đầu với con otaku mọt sách này. Cũng có mảng thiên thể thuật trong đống kiến thức về pháp thuật Yuuya đã đọc, nhưng hiển nhiên nó thiên về sức mạnh thần bí hơn là nghiên cứu khoa học.
"Có thể chị đã đoán được là nơi này không có một lớp từ trường bao phủ, thế nên cái thứ gọi là la bàn ấy không có tác dụng. Thậm chí khái niệm Đông-Tây-Nam-Bắc cũng không tồn tại ở đây, chỉ là kĩ năng [Thông Thạo Ngôn Ngữ] của dị giới nhân phiên dịch ra cho chị hiểu thôi. Nếu để ý kĩ về từ ngữ và phiên âm thì bản dịch sát nghĩa hơn của 4 phương hướng sẽ là Bình Minh-Hoàng Hôn-Trăng Non-Trăng Già... Mà em nghĩ là em đang sở hữu cái la bàn duy nhất của thế giới này do Anna-sama tạo ra đấy."
Mai lấy từ trong Vòng Trữ Vật ra một cái la bàn nhỏ để khoe, là sản phẩm của chủ nhân cũ năm xưa. Tuy vô dụng nhưng con bé vẫn luôn giữ lấy làm kỉ niệm, bởi vì nó là tạo vật đầu tiên mà Anna đã nhờ Mai giúp, dù chỉ đơn giản là tạo cho cô ấy một cục nam châm nhỏ.
"Chị không rõ lí thuyết lắm nhưng hình như lõi kim loại nóng và chuyển động xoay quanh trục của Trái Đất là nguyên nhân chủ yếu cho từ trường tự nhiên của nó. Hành tinh này không có sao?"
"Không. Nơi đây có khi còn không phải là một hành tinh theo định nghĩa ở thế giới của chị. Thậm chí còn ngược lại cơ. Nó vận hành theo lí thuyết mà Anna-sama và tiền kiếp của Kyo-san gọi là thuyết địa điểm gì đó."
"Thuyết địa tâm..." - Kyo hiểu được ý Mai muốn nói và sửa lỗi cho - "Chà, cuộc trò chuyện này cảm giác deja vu thật."
"Vậy tức là Terrian này là trung tâm của vũ trụ và các thiên thể còn lại thì xoay quanh nó sao?" - Suzu trông bất ngờ, tuy đã biết là thế giới có thế lực thần thánh siêu nhiên nhưng sự thật này vẫn nằm ngoài dự đoán của cô
"Nếu vận hành bằng quy luật vật lí của thế giới kia thì chuyện này là không thể. Nhưng quỹ đạo phi lí của mặt trăng lại có thể giải thích bằng sự thật này." - Yuuya lẩm bẩm - "Đây là do pháp thuật hay Quyền Năng sáng thế của của bà nữ thần cai quản thế giới sao?"
"Chắc là vậy, nhưng đối với cư dân thế giới này như bản thân em thì đây là thường thức rồi. Nhìn thiên thể di chuyển trên bầu trời mỗi ngày thì việc xem nơi này là trung tâm vũ trụ cũng không có gì lạ." - Mai đáp lại - "Bản thân Terrian cũng không phải quả cầu đất đá như Trái Đất của chị. Thế giới này có một ranh giới vô hình, được bọc trong khối cầu trong suốt như thể là vật trang trí trên bàn làm việc."
"Như thế này?"
Kyo búng tay, trên bàn chợt xuất hiện một quả snow globe nhỏ. Bên trong lấp đầy một nửa bởi nước và có một mảng đất mang hình dạng lục địa Terrian trôi nổi ở trung tâm. Có cả mặt trời mà mặt trăng mini xoay quanh mô hình Terrian theo 2 quỹ đạo vuông góc nhau.
"Từa tựa vậy. Tăng kích thước đại dương vây quanh thì sẽ chuẩn hơn."
Mai đứng dậy thu dọn những đĩa mì trống rỗng bỏ vào bồn rửa, rồi mang khay trà nóng quay lại tiếp tục cuộc trò chuyện.
"Thông tin về thế giới quan trọng như vậy sao lại không có ghi chép gì cả?"
"Như em đã bảo, nhìn thấy vô số thiên thể và tinh tú băng qua trên đầu mỗi ngày đêm theo một chu kì cố định thì việc suy luận rằng Terrian là trung tâm vạn vật là điều hiển nhiên. Chỉ là trong trường hợp này nó cũng đúng là sự thật. Với lại việc ghi chép lưu trữ thường được ưu tiên hơn cho những kiến thức thực dụng như truyền dạy pháp thuật, thay vì sự thật hiển nhiên như lửa nóng băng lạnh và mặt trời xoay quanh thế giới."
Mai vừa trả lời vừa rót trà vào tách để mời cả 3 người còn lại. Đây là một thứ thức uống xa xỉ và đắt tiền với vị khó chịu mà năm xưa ẻm không thể hiểu được tại sao con người lại thích nó.
"Nhưng mà bảo là không có ghi chép thì cũng không đúng hoàn toàn. Anna-sama và Jullie-san đã từng có nghiên cứu vì tò mò. Mọi ghi chép họ tìm được đều để lưu trữ ở dãy 'Địa Lí & Lịch Sử của Terrian' ở trong Wandering Record • Kí Lục Lang Bạt đấy."
"Ồ, ra là vậy, chị lo nghiên cứu pháp thuật quá nên chưa ghé qua dãy sách đó. Mà cũng chỉ ở đó 2 tuần thì cũng chả đọc hết mọi thứ được."
Yuuya ngẫm lại khoảng thời gian 2 tuần ở lại trong căn cứ của Anna. Đó là khoảng thời gian quá ngắn để tận hưởng tàng thư khổng lồ của cô ta nên Yuuya chỉ tập trung vào một phần nhỏ. Chủ yếu là thông tin về 7 loại Cổ Thuật của 7 kẻ Phản Thần, tức là Anna cùng đồng đội.
Kiến thức địa lí ở Terrian thì Yuuya đã đọc sơ qua khi ở thư viện hoàng gia, thế nên khi đến Kí Lục Lang Bạt cô đã làm ngơ đống sách địa lí vì cảm thấy không cần thiết.
"Etou... Kí Lục Lang Bạt là gì thế?" - Suzu chợt giơ tay hỏi
"Là kho sách của Anna Norikov, là nơi cô ấy dùng pháp thuật sao chép kiến thức từ kí ức hoàn hảo ra thành sách để lưu trữ. Nó là tàng thư đã bị tách biệt khỏi toạ độ không gian thông thường và liên tục trôi dạt trong vùng số ảo để tránh bị đột nhập. Nói chung là sở thích khá lạ lẫm của Anna."
Kyo giải thích thay cho Mai. Dù bản thân chưa nhớ ra nhưng cậu vẫn hiểu được bản chất của thư viện do năm xưa chính bản thân cậu đã góp tay giúp hoàn thiện nơi đó, ít nhất là trước khi cậu trở thành kẻ thù của mọi người.
"Sức mạnh của [Nghịch Không Cổ Thuật] xịn như vậy đấy." - Yuuya vui vẻ nhận xét
"Chà, có lẽ tớ đã bỏ lỡ khá nhiều thứ thú vị mà hai cậu đã gặp nhỉ? Từ Mai-chan, đến cô gái Anna này, đến tạo vật và căn cứ của cô ta, và giờ là nguyên một thu viện khổng lồ chứa tri thức thời hiện đại." - Suzu thở dài và gượng cười...
Nói thẳng ra thì Suzu cảm giác như bản thân bị lạc lõng và ra rìa vì đôi khi không hiểu được 2 người bạn thân đang bàn chuyện gì. Nhưng cô cũng biết rõ, nếu ngày hôm đó vào 4 tháng trước mà Suzu cũng rớt khỏi cây cầu cùng bọn họ thì có lẽ cô chỉ làm vướng chân mà thôi.
Suzu đã được biết về huyết thống siêu nhiên cùng khả năng [Tự Hồi Phục] của Yuuya, [Tự Tái Sinh] của Kyo, và Mai thì bị chém đứt tay cũng thản nhiên tự gắn lại được. Bọn họ sở hữu những kĩ năng như vậy nên một Trị Liệu Sư như Suzu đi cùng thực sự là không cần thiết, thừa thãi là đằng khác. Được đồng hành cùng thế này có chăng cũng chỉ là sự thương hại.
"Cậu đang thấy tủi thân sao Suzu-chan? Đừng suy nghĩ vậy mà. Bọn tớ cũng cần sự hỗ trợ của cậu lắm đấy, chứ không có bất bại bất tử hoàn toàn đâu." - như thể biết đọc suy nghĩ, Yuuya đột nhiên với tay lên để xoa đầu an ủi cô bạn thân
"Ơ... nhưng..."
"Không có nhưng nhị gì cả, 3 người chúng ta lại đồng hành cùng nhau như những chuyến dã ngoại hồi cấp 2 thôi. Nếu có lo lắng về thiếu sót sức mạnh thì bọn tớ sẽ giúp cậu cải thiện."
"Được rồi... tớ sẽ cố gắng theo kịp mọi người."
"Ừm, chúng ta sẽ trở thành mạo hiểm giả mà, và sẽ đi chinh phục mấy hầm ngục cổ đại còn lại nữa. Nên sẽ còn nhiều thời gian cho cậu trở nên mạnh lên."
"Tớ biết rồi..."
Được Yuuya an ủi như vậy khiến Suzu dần cảm thấy tĩnh tâm hơn và sự tự ti cũng dịu bớt đi. Suzu cứ vậy tựa đầu vào bờ vai của cô bạn thân trong khi vẫn được nhẹ nhàng xoa đầu và vuốt tóc.
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip