012
Aishh nhục đâu cho hết được bây giờ. Tớ nhăn mặt ngồi lì đó như muốn độn thổ TT
- Có chịu đứng lên chưa, tớ thấy bụng cậu la ó lắm rồi đó.
" Này đừng có mà trêu tớ nhé, đi thì đi!
Nói rồi tớ cũng phụng phịu đứng dậy để đi tìm quán ăn với Wonbin. Mà từ bao giờ Park Wonbin lại xấu tính như vậy chứ, bộ cậu ta mắc trêu lắm hả^^
" Cậu muốn ăn gì? - tớ nhảy lên phía trước đối mặt với Wonbin, vừa đi thụt lùi vừa hỏi cậu ấy.
- Cậu muốn ăn Malatang không? Mình đi ăn nhé.
Nói rồi tớ với Wonbin đi đến tiệm Malatang ở Myeong - dong, nghe nói quán này có vẻ rất nổi tiếng, ông chủ là một đầu bếp có tiếng tại Trung Quốc.
Đến nơi, tớ với Wonbin đi ra quầy để chọn topping. Vì quá đói nên cứ thấy thịt với nấm là tớ lấy tới tấp, đầy ú ụ cả cái bát. Wonbin thấy thế liền quay sang cười tớ:
- Y/n ăn thịt để mau lớn, cho bụng dạ khỏi than thở nha!
" Park Wonbin, từ bao giờ cậu thích chọc tớ vậy hả?
Chọn đồ xong thì chúng tớ ra chỗ lấy nước sốt, thấy Wonbin lấy có tí tị tương ớt, tớ liền quay qua hỏi cậu ấy:
" Sao cậu lấy có xíu ớt vậy? Cậu không ăn được cay hả?
- Đúng rồi, tớ không thích ăn cay.
Ồ, thì ra cậu ấy cũng trái ngược tớ phết. Tuy tớ không giỏi ăn cay nhưng lại khá thích ăn.
Trong khi chờ chế biến, tớ với Wonbin ngó xung quanh tìm chỗ để ngồi.
- A kia rồi!
Wonbin khẽ reo lên sau khi nhìn thấy bàn chống cạnh của sổ, cậu ấy kéo nhẹ tay tớ tới chỗ đó ngồi.
" Cậu thích ngồi đây hả?
- Ừm.
Trông cậu ấy có vẻ vui lắm nên tớ cũng ngồi cùng cậu ấy. Vừa đặt mông xuống thì tớ đã thấy những bàn ăn khác mọi người tủm tỉm cười gì đó rồi cứ chỉ chỏ vào chỗ tớ và Wonbin ngồi.
" Wonbin ơi, mặt tớ có dính gì không?
- Không, sao thế
" Mặt cậu cũng vậy mà, mình cũng chỉ mặc đồng phục trường chứ có gì nhem nhuốc đâu mà họ cứ nhìn mình kiểu gì ấy.
Nghe đến đây, Wonbin tự nhiên bật cười rồi nhìn tớ một lúc. Dáng vẻ cậu ấy nhìn tớ có phần trìu mến, miệng lại mỉm cười làm tớ có chút rung động. Tớ chững lại một lúc rồi cũng lúng túng hỏi cậu ấy:
" C-cậu cười gì thế..?
- Không có gì
Vừa lúc đó, ông chủ đem tới cho chúng tớ 2 phần Malatang mà ban nãy đã chọn. Đột nhiên chú ấy nhìn tớ với Wonbin rồi cười. Sao tiệm này nhiều tiếng cười thế nhỉ=)))))))))))))))))))
- Trông hai nhóc có vẻ tình cảm đó, ăn Malatang ở quán chú mà ngồi ở chỗ này thì chắc hai đứa phải yêu nhau lắm!
" D-dạ?
Công nhận quán Malatang này ngon thật đó, mà ông chú này có hơi kì lạ nhỉ^^
Tớ qua qua nhìn Wonbin rồi thì thầm:
" Ông chủ quán này bị sao vậy?
Wonbin chỉ cười nhẹ rồi quay sang cảm ơn chú kia:
- Dạ cháu cảm ơn chú
- Không có gì không có gì. Haha 2 đứa ăn ngon miệng nhé!
Chú ấy đạt 2 tô Malatang xuống rồi mới rời đi.
Tớ không khỏi khó hiểu:
" Bộ cậu không thấy quán này nó cứ kì kì sao? Nổi tiếng là thế hả
- Chắc vậy đó
" Còn cả cậu nữa, tớ hỏi thì cứ cười miết thôi >^<
- Thôi ăn đi kẻo nguội
Ăn xong, chúng tớ ra thanh toán rồi đi về. Trên đường đi, tớ liền cảm ơn Wonbin:
" Wonbin, hôm nay cảm ơn cậu
- Việc gì?
" Tâm trạng tớ mấy nay không tốt lắm, nhờ có cậu nên vui hơn hẳn
- Không sao, tớ cũng cảm ơn cậu
" Cảm ơn việc gì cơ?
- Mọi việc
Sau ngày hôm nay, tớ cảm thấy chúng tớ thân thiết nhau hơn một chút. Nhìn Wonbin có vẻ hơi lạnh lùng, nhưng thực tế lại là người vô cùng đáng yêu và thú vị nữa. Đặc biệt, tớ vẫn chưa thể thôi cảm thán gương mặt của cậu ấy đươc. Trong lúc ăn, Wonbin đẹp trai đến mức tớ còn bị nghẹn mất mấy lần cơ>3<
Về tới nhà, tớ mở điện thoại lên rồi vào page của quán Malatang ban nãy để thêm vào mục yêu thích. Dù không khí trong quán có đôi phần kì lạ nhưng không thể chối bỏ mùi vụ món Malatang mà ông chủ đã tạo nên. Tò mò, tớ kéo xuống để xem một vài đánh giá của các khách hàng. Bỗng tớ thấy một đánh giá với bức ảnh chụp chỗ ngồi của tớ và Wonbin ban nãy kèm nội dung:
- Cảm ơn quán rất nhiều, nhờ vị trí ngồi này mà tôi đã cầu hôn bạn gái mình thành công. Hiện giờ chúng tôi đang rất hạnh phúc. Đa tạ ông chủ rất nhiều! -
# Bình luận :
> Đúng đúng, chỗ ngồi cạnh cửa sổ của quán này nổi tiếng lắm đó, nó được mệnh danh là chỗ ngồi tình yêu. Cứ cặp đôi nào ngồi đó đều có tiến triển tốt trong mặt tình cảm hết:33
> Ối! Chúng ta giống nhau vậy anh bạn, tôi cũng cầu hôn bạn gái thành công sau khi cùng nhau đi ăn Malatang ở quán đó và ngồi đúng vị trí kia luôn haha!!
> Chuẩn rồi nè
V-vậy là chúng tớ đã ăn ở chỗ ngồi tình yêu sao?? bảo sao mọi người xung quanh cứ bàn tán, còn ông chủ lại cứ nói mấy câu kì lạ. Cả Wonbin nữa, cậu ấy biết rồi mà còn dắt tớ tới chỗ đó ngồi làm gì cơ chứ. Aishh vậy không phải mọi người đâu mà tớ mới là đứa có vấn đề. Sao hôm nay tớ gặp nhiều tình huống giời ơi đất hỡi vậy chòi TT
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip