Chap 6

Tiết học cuối cùng vừa kết thúc, cả lớp rộn ràng chuẩn bị ra về. Wonwoo vẫn ngồi lặng yên tại chỗ, điện thoại trong tay nhưng chẳng lướt gì mấy. Từ sáng đến giờ, đầu óc anh cứ như trôi nổi, không thể tập trung.

Lý do là vì người ngồi ngay phía trước – Jun – cậu học sinh mới chuyển đến đầu tuần này.

Jun hoà đồng, vui vẻ và dễ nói chuyện. Với ai cậu cũng cười toe, ngoại trừ Wonwoo – vì chính Wonwoo là người giữ khoảng cách trước. Có điều, hôm nay ánh mắt của anh dành cho Jun mang nhiều hơn một sự tò mò thông thường.

---

Mọi chuyện bắt đầu từ tối hôm trước.

Khi online game như thường lệ, ID: WW của Wonwoo nhận được tin nhắn từ jmeow – người bạn chơi cùng anh suốt mấy tháng nay.

jmeow: “Hôm nay hên xỉu luôn á, được nghỉ tiết chiều nên rảnh sớm nè!”

Tin nhắn ấy khiến Wonwoo khựng lại.

Chỉ vài tiếng trước, anh vừa nghe Jun – cậu bạn mới trong lớp – nói với bạn bàn rằng hôm nay được nghỉ tiết chiều. Và càng bất ngờ hơn, tối đó Jun cũng vừa đăng story trên Instagram

junhui_moon: một tấm hình tờ thời khoá biểu bị gạch ngang mấy tiết chiều, caption: “được về sớm, mừng ghê”.

Chuyện này… trùng hợp quá.

---

Kể từ đó, Wonwoo bắt đầu để ý đến Jun nhiều hơn.

Jun có một kiểu cười rất đặc trưng – khẽ nghiêng đầu, nhướng mày nhẹ, rồi buông ra mấy từ như “gì vậy trời” hay “ghê quá vị ”. Mà đó cũng là những cụm từ jmeow thường dùng trong game mỗi khi chơi lỗi hoặc hốt hoảng.

Jun còn hay gửi meme mèo trong group lớp – giống hệt như cách jmeow hay spam ảnh mèo trong lúc đợi trận ghép đội.

Thậm chí, hôm nay Jun còn khoe vừa gỡ được vòng rank Kim Cương – mà tối hôm trước, jmeow cũng vừa nhắn với WW: “Tui lên Kim Cương rồi đóa nha~”

Càng ngày, mảnh ghép càng lắp khớp. Dù Jun chưa từng để lộ ID game, Wonwoo bắt đầu linh cảm cậu chính là người đó.

---

Đến buổi trưa, khi cả lớp đang ngồi ôn bài nhẹ, Wonwoo liếc nhìn Jun đang cúi đầu bấm điện thoại. Anh lén mở game lên và nhắn thử một câu:

WW: “Nay chơi sớm vậy? Không có bài tập hả?”

Vài giây sau, Jun bật cười, tay che miệng. Rồi cậu quay đầu liếc về phía sau – đúng lúc bắt gặp ánh mắt Wonwoo, nhưng chỉ mỉm cười nhẹ, như chưa có gì.

Khoảnh khắc ấy, tim Wonwoo đập nhanh một nhịp.

---

Tối hôm đó, anh lục lại những đoạn tin nhắn cũ trong game.

Có lần jmeow từng gửi ảnh một con mèo đen nằm trên yên xe: “Tui thấy con này tui đứng hình luôn á trời”.

Kéo xuống Instagram, Wonwoo thấy bức ảnh y hệt được đăng bởi junhui_moon, caption cũng giống 90%.

Không thể nào trùng hợp được nữa.

---

Wonwoo ngả người ra ghế, ánh đèn phòng học mờ phản chiếu trên màn hình điện thoại. Những chi tiết nhỏ lẻ giờ gom lại thành một đáp án quá rõ ràng:

Jun – jmeow.
Jmeow – Jun.

Người bạn chơi game chung, người khiến anh thấy ấm áp mỗi tối… giờ đang ngồi ngay phía trước, là người mà anh tưởng chỉ biết qua màn hình.

Wonwoo khẽ cười. Cảm giác như đang đứng trước một bí mật mà chỉ mình anh biết.

Nhưng bao lâu thì Jun cũng sẽ biết lại bí mật của anh?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip