CHƯƠNG 0270: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 55

CHƯƠNG 0270: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 55

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Nhìn thấy tấm danh thiếp kia, con ngươi của bác sĩ Lâm trong nháy mắt mở lớn, trong lúc hoảng loạn đó, lại có một loại cảm giác thất bại long trời lở đất:

"Không có khả năng!"

Hắn gầm thét: "Viện trưởng làm sao sẽ là cậu, hắn rõ ràng là... Là..."

Bác sĩ Lâm không dám lại nói nữa.

Bởi vì hắn là bác sĩ cao cấp, biết một chút cơ mật cao cấp của bệnh viện ——

Viện trưởng của bệnh viện thành phố Đường sở dĩ không lộ diện, liền là bởi vì, hắn là một quỷ hút máu thế hệ đầu.

Nghe nói, quỷ hút máu thế hệ đầu là vua tất cả quỷ hút máu tôn kính nhất.

Một khi trêu chọc hắn, nhất định sẽ bị tất cả quỷ hút máu ẩn dấu chia mà ăn.

Đến lúc đó đừng nói mạng sống, ngay cả lưu lại đủ thi thể đều khó!

Không chỉ có bản thân mình gặp nạn, còn sẽ họa đến cả nhà.

Không nghĩ đến, quỷ hút máu thế hệ đầu kia là... Tư Căng...

"Là người trẻ tuổi thần bí chưa bao giờ lộ diện." Tư Căng thu danh thiếp về, không muốn lại nói lời vô ích với hắn, khoát tay một cái nói:

"Đi làm thủ tục tạm rời cương vị công tác, bằng không thì..."

Quỷ hút máu khẽ mỉm cười, dùng thần lực truyền lờ thêm sau của mình đến trong lỗ tai bác sĩ Lâm.

Ôn nhu lại tàn nhẫn:

"Bằng không thì ngươi thì sẽ bị toàn bộ huyết tộc xé thành mảnh nhỏ nga."

Bác sĩ Lâm bị dọa sợ đến kêu la một tiếng, theo bản năng lùi về sau hai bước.

Đèn pin "Lạch cạch" một tiếng rơi trên mặt đất, nếu như không phải sợ hành vi quá khác thường, hắn thiếu chút nữa muốn quỳ xuống với Tư Căng!

Hắn thật vất vả nhịn xuống hoảng sợ, liên tục cầu xin tha thứ:

"Tôi sai rồi, tôi sai rồi viện trưởng! Tôi không nên thu hối lộ, đều là lỗi của tôi!"

"Là hắn, là hắn sai khiến tôi!"

Bác sĩ Lâm vì mạng sống, không chút do dự khai Cung Tư Lâm ra:

"Hắn nói hắn muốn vu hãm ngài là quỷ hút máu, cho nên thì đâm bị thương mẹ mình, để cho tôi một mực chắc chắn phu nhân cung là bị quỷ hút máu gây thương tích, vu hãm ngài là quỷ hút máu!"

"Viện trưởng, tất cả những điều này đều là lỗi của Cung Tư Lâm, tôi đều nói hết, van cầu ngài buông tha tôi, buông tha tôi..."

Nghe tự thuật run lẩy ba lẩy bẩy của bác sĩ Lâm, cha Cung giận đến trái tim trực tiếp nhảy lên ầm ầm.

Cổ họng tanh ngọt, một búng máu thiếu chút nữa nôn đi ra.

Ông không kịp suy ngẫm Tư Căng tại sao sẽ là viện trưởng, chỉ chống đỡ thân thể nhanh chóng tới gần Cung Tư Lâm.

Bốp bốp bốp bốp!

Trái phải ra tay.

Trong nháy mắt, mười mấy cái tát toàn bộ vứt ra ngoài.

Đánh một cái tát, mắng một câu "Nghiệp chướng"!

Tay cha Cung dốc hết sức lực.

Cung Tư Lâm bị đánh hai bên má phồng lên thật cao, lợi chảy máu, trượt ra khóe miệng.

Hai lỗ tai kêu ong ong, đau đến đầu óc choáng váng.

Thật vất vả đợi đến cha Cung dừng lại, Cung Tư Lâm còn muốn ngụy biện:

"Ba, ba đừng nghe cậu ta nói bậy a, con là con trai ruột của nhà họ Cung, làm sao có thể sẽ hại mẹ ruột của mình?"

"Tư Căng không phải là viện trưởng sao? Nhất định là cậu ta và bác sĩ thông đồng hãm hại con... A a a a a!"

Thế nhưng, Tư Căng đã chẳng muốn lại nghe hắn làm bộ làm tịch.

Mỗi lần tới tới lui lui thì vài câu như vậy, ngay cả làm trò tác quái đều không chút ý mới, nhấc không nổi hào hứng của người.

Tư Căng không muốn chơi nữa.

Cho nên, trò chơi kết thúc đi.

Lúc Cung Tư Lâm nói chuyện, Tư Căng đã nhặt đèn pin trên mặt đất lên, bỗng nhiên đánh ánh sáng mạnh vào trên người Cung Tư Lâm.

Cung Tư Lâm bị huyết thanh ảnh hưởng, nhất thời biến thành quỷ hút máu, không thể chiếu xạ ánh sáng mạnh.

Một khối da đụng phải ánh sáng đèn pin trong nháy mắt thối rữa, có máu và nước mủ chảy ra, tanh hôi kinh dị.

Cung Tư Lâm bị hù dọa rồi, đau đến liên tục thét chói tai.

Cùng lúc đó, hình thể của hắn cũng bắt đầu xảy ra thay đổi.

Da của Cung Tư Lâm biến trắng, con ngươi biến đỏ, răng nanh cũng dần dần dài ra.

Tiếng động thật lớn dẫn tới mọi người vây xem.

Bọn họ rối rít mở to hai mắt nhìn, không thể tin tưởng nhìn Cung Tư Lâm.

Người nhát gan thì nín thở.

Người gan lớn thì trực tiếp lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Tiếng nghị luận hết đợt này đến đợt khác vang lên:

"Này chính là quỷ hút máu sao?"

"Ông trời của tôi ơi, thì ra loại giống loài này thật sự tồn tại a!"

"Đây không phải là thiếu gia thật nhà họ Cung tìm trở về kia sao? Thật đáng sợ, thì ra là quái vật như vậy, trách không được gần nhất luôn nhìn thấy xì căng đan của hắn!"

"Đừng nói như thế, quỷ hút máu không hoàn toàn là người xấu, tôi nghe nói qua tồn tại của tổ chức thợ săn máu đấy, ông nội tôi trước đây ở nơi đó ngốc quá. Nhân loại và quỷ hút máu, kỳ thực vẫn luôn đều là chung sống hoà bình, không nên xếp lỗi của Cung Tư Lâm một người đến trên người quỷ hút máu!"

Trong nghị luận bảy mồm tám miệng, đèn pha cái này tiếp theo cái kia sáng lên.

Ánh sáng mạnh kích thích Cung Tư Lâm đau đớn vô cùng, hận không thể chết tại chỗ.

Chuyện sao vậy, hắn không phải là quỷ hút máu, Tư Căng mới là!

Tại sao sẽ như vậy, làm sao sẽ biến thành như vậy?!

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip