CHƯƠNG 0452: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 43

CHƯƠNG 0452: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 43

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Làm sao làm?"

Tư Căng lặp lại một lần, khẽ thở hổn hển mấy cái, ôm lấy cổ Mặc Lâm Uyên, đè y xuống.

Lần thứ hai hôn lên.

Cùng lúc, đưa tay ôm lấy đuôi y...

Động tác này vô cùng mạnh dạn.

Câu Mặc Lâm Uyên đến ngay cả hôn đều mang vài phần tính công kích.

Thanh âm của ác ma kìm nén lại trêu người: "Căng Căng, nếu không phải là không hợp thời, tôi thật sự bây giờ thì muốn..."

"Nơi này là lầu một nhà thờ thần tình yêu."

Thừa dịp khoảng trống tách ra, Tư Căng bỗng nhiên chuyển đề tài: "Anh đã nói, lúc tới đây, sẽ kể chuyện xưa của anh cho tôi."

"Cho nên bây giờ, muốn nói sao?"

Lời này giống như một chậu nước lạnh, tưới nguội ý nghĩ trong nháy mắt nóng lên của Mặc Lâm Uyên.

Y quay đầu, vẻ mặt đổi mấy lần, tựa hồ nhiều hơn vài phần kiêng dè.

Kinh ngạc nhìn chằm chằm ngoài cửa.

Nửa ngày, mới giống như là hạ rồi quyết định to lớn gì rồi, nắm chặt tay Tư Căng, nói: "Thì ở ngoài cửa, tôi dẫn em đi xem."

"Yên tâm." Tư Căng nắm chặt tay y lại, một chữ một nhịp: "Yêu anh."

"Sẽ không không muốn anh."

Tuy rằng đã sớm biết đáp án, nhưng nghe được tỏ tình chính miệng Tư Căng nói ra, vẫn là sẽ nhịn không được cảm động.

Bởi vì hai câu đơn giản, Mặc Lâm Uyên hoàn toàn có tinh thần can đảm đối mặt quá khứ.

Y hít sâu một hơi, kéo Tư Căng ra căn phòng, đi xem bích họa bên ngoài.

Mấy bức bích họa liên tục cùng một chỗ là qua lại của y và thần tình yêu.

Đại khái giảng thuật quá trình Mặc Lâm Uyên nhẫn tâm phản bội, làm bị thương thần tình yêu, sa đọa thành ma.

Thần tình yêu tấm lòng nhân hậu, mấy lần khuyên can đều không làm nên chuyện gì.

Cuối cùng, chỉ có thể nhẫn tâm trục xuất Mặc Lâm Uyên tế ti đầu tiên ra khỏi nhà thờ, cũng đoạn tuyệt có quan hệ.

"Chuyện xưa ban đầu là, tôi không quen nhìn thần tình yêu lấy tà thuật biến nhân gian thành địa ngục, khống chế thiên sứ, thậm chí ăn trộm thần lực của tổng lãnh thiên thần."

Mặc Lâm Uyên mở miệng, giống như là muốn đào nút thắt trong lòng nhiều năm của mình.

Mỗi chữ mỗi câu, trân trọng vô cùng.

Trong hơn hai trăm năm bị hiểu lầm, đây là lần đầu tiên y giải thích quá khứ chân thực của mình người khác.

Bởi vì y rõ ràng, những người khác, bất kể là thiên sứ, ác ma, hay là tín đồ loài người của nhà thờ tín đồ

Bọn họ càng nguyện ý tin tưởng bích hoạ, mà không phải là y.

Nói ra, ngoại trừ tăng thêm trò cười, không có một chút có ích.

Nhưng Căng Căng không giống vậy,

Căng Căng sẽ kiên định không do dự tin tưởng y, đồng thời, giúp, đoạt lại tất cả y vốn nên có.

Mặc Lâm Uyên tiếp tục giải thích: "Tôi khi đó trẻ tuổi khí thịnh, không đè ép được ý nghĩ đáy lòng, đi tìm thần tình yêu lý luận, khuyên hắn thu tay lại."

"Ngày nào đó, trong thần điện tầng cao nhất của nhà thờ chỉ có hai người bọn họ, thần tình yêu nghe xong khuyên can của tôi cự tuyệt không ân hận, còn tức giận chê tôi cổ hủ, ở trên người ta hạ nguyền rủa."

"Nhưng ở sau khi hạ bùa chú cho tôi, tự mình làm mình bị thương, báo cho mọi người biết là tôi tổn thương hắn, là tôi lòng muông dạ thú, tôi tự mình sa đọa."

"Thậm chí ở nơi này, lưu lại những bích họa này, để cho tôi ở trong thiên sứ thành trò cười vô cùng lớn..."

Đang nói, chợt nghe "Rầm" một tiếng.

Bích hoạ toàn bộ bể nát.

Tiếng vang thật lớn chấn động nhà thờ từ trên xuống dưới.

Các tùy tùng của thần tình yêu sớm thì bị tiểu thiên quân làm sợ, càng là giống như chim sợ cành cong.

Bị một kích bất thình lình này của Tư Căng dọa sợ đến kêu loạn á á, nước mắt chảy ròng.

Vội vàng đóng cửa phòng, trốn ở trong phòng của mình run lẩy bẩy.

Tư Căng thu hồi thần lực, đôi mắt đẹp ngạo nghễ tà ác khoe khoang, mở miệng ngông cuồng tự cao tự đại.

"Có ít thứ nếu chọc anh không vui, còn giữ lại làm gì a? Phá huỷ là được."

"Còn có một ít người chọc anh không vui, cũng có thể phá huỷ."

Nói, nâng con ngươi nhìn trên lầu một chút.

Cậu nhớ kỹ tiểu thiên quân ý thức chủ đã nói với cậu, thần tình yêu bị kẹt ở một tầng phía trên nhất.

Khóe môi không khỏi khơi gợi một tia độ cung xinh đẹp, nắm thật chặt tay Mặc Lâm Uyên, cưng chiều vài phần.

"A Uyên, đi tầng cao nhất nhà thờ. Tôi tặng anh một niềm vui bất ngờ thật to."

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip