Chương 23: Lịch trình.
Edit: medaomatcuatieuthu.
Sáng sớm ngày thứ hai thức dậy, Lâm Dung rửa mặt xong thời điểm chuẩn bị ra ngoài, phát hiện trên bàn có bữa sáng đã chuẩn bị kỹ càng.
Vài lát bánh mì, hai quả trứng gà, một ly sữa bò, còn có một đĩa hoa quả.
Đĩa hoa quả này vô cùng phong phú, có quả wiki cắt thành từng lát, táo, nho lột vỏ như pha lê trong suốt.
Một tờ giấy phía dưới ly sữa bò, Lâm Dung cầm lên.
【Nhớ ăn bữa sáng, anh làm không thạo lắm, ăn tạm một chút. 】
Lâm Dung nhìn hoa quả cắt có thể so với hàng mẫu, hoài nghi Tần Ngôn trước kia là đầu bếp nhà hàng.
Lần này ngay cả cơ hội cự tuyệt đều không có, Lâm Dung ngoan ngoãn ngồi xuống ăn bữa sáng, hoa quả thực sự ăn không hết, liền bỏ vào tủ lạnh.
Tần Ngôn xem hắn là heo mà nuôi sao?! Lâm Dung phát hiện Tần Ngôn chưa bao giờ cho hắn cơ hội cự tuyệt, hắn mỗi lần đều chỉ có thể bị động hưởng thụ sự chăm sóc của Tần Ngôn.
Ngược lại cũng không ghét, chỉ là vừa nghĩ tới Tần Ngôn trước đây đối bạn trai cũ cũng là như thế này, có lẽ càng hơn thế nữa, đột nhiên tâm lý Lâm Dung có một chút cảm giác kỳ quái.
Người a, quả nhiên không thể độc thân quá lâu.
————————
Tần Ngôn từ buổi sáng bắt đầu xoay quanh mấy vòng khu thương mại rồi, chân thực cảm nhận được nhân loại hiện đại đối với phương hướng giáo dục trẻ em dùng bao nhiêu sức lực.
Các loại lớp học thêm đa dạng chính là không bàn luận đến, còn có lớp học phát triển trí tuệ, lớp nhạc cụ, lớp bơi lội, lớp trượt patin, thư viện quốc học v.v..., đơn giản là đem tất cả các loại hình có thể chơi có thể học đều bao gồm trong đó.
Y không khỏi hoài nghi, bọn nhỏ học được nhiều thứ như vậy sao?
Ngay thời điểm anh định bỏ cuộc, cuối cùng anh đã tìm thấy một cơ sở đào tạo trẻ em quốc tế trên tầng cao nhất của một khu thương mại. Các khóa học được thiết lập trong đó là thuật cưỡi ngựa, đấu kiếm, chơi bowling....v...v..
Ô cửa* sáng treo quảng cáo tuyển người gợi ý: 【 Tìm kiếm lão sư cưỡi ngựa, đấu kiếm kĩ thuật tốt! 】
*Ô cửa: Một lỗ hổng trên tường, hàng rào; đặc biệt là lỗ hổng có thể đóng lại bằng khung hoặc cửa có thể di chuyển được.
Kĩ thuật cưỡi ngựa? Đấu kiếm? Đó không phải là thời điểm trước đây y ở Thuần Dao Các đều là nội dung huấn luyện mỗi ngày sao?
Ngẩng đầu nhìn lên cổng cao cấp màu xám của cơ sở đào tạo trẻ em quốc tế, Tần Ngôn đẩy ra cửa kính đi vào.
Một giờ sau, Tần Ngôn cầm hợp đồng rời khỏi cửa cơ sở đào tạo, quản lý phía sau vỗ vỗ vai anh, trên mặt nở nụ cười ấm áp nói: “Tiểu Tần, ngày mai gặp lại, đừng đến muộn!".
Tần Ngôn nhìn hợp đồng trong tay một chút, quay người hỏi: "Quản lý Triệu, tôi thấy hợp đồng ghi là phải huấn luyện kỳ hạn một tháng, mà tôi..."
"Không cần không cần! ! Hoàn toàn không cần!" Quản lý Triệu vội vội vã vã mà phủ nhận, chỉ lo nam lão sư chất lượng tốt đến tay này sẽ bay đi mất, "Tiểu Tần cậu không cần có bất kỳ băn khoăn nào a, chúng ta ngày mai là có thể bắt đầu giảng bài rồi!"
Chờ Tần Ngôn đi rồi, quản lý Triệu đi về quầy lễ tân gọi điện thoại cho ông chủ lớn: "Ông chủ! Người tuyển được rồi! Biết kĩ thuật cưỡi ngựa, kiếm pháp cực kỳ lợi hại, lão sư mới còn có thể một bên cưỡi ngựa một bên chơi đấu kiếm! Hơn nữa chàng trai trưởng thành cũng rất có tinh thần!"
Đối phương không biết nói cái gì, quản lý Triệu vội vã trả lời: "Quy tắc đấu kiếm chúng ta có thể từ từ chỉ bảo, ngài không thấy được đây, kiếm kia ở trong tay cậu ấy a, có thể múa ra hoa! Nghe lời vô cùng! Động tác tư thế gì cũng đều dễ dàng!"
Quản lý Triệu cảm thấy mỹ mãn mà cúp điện thoại, nhìn trong cửa hàng lễ tân cùng tài vụ làm việc chăm chỉ, vung tay lên: "Đi, ngày hôm nay tôi mời khách! Chúng ta tan ca, ăn lẩu đi!"
————————
Lâm Dung cúi đầu lướt điện thoại di động từ trong phòng học đi ra, một bên không tập trung cùng Lý Linh bên cạnh tán gẫu.
"Lâm Dung, cậu lúc thường thể lực tốt như vậy, hội thao (đại hội thể dục thể thao) ghi tên một cái chạy 1000 mét nha, nếu không nhảy cao, nhảy xa đều được a!"
"Hội thao?"
"Đúng, tuần sau chính là hội thao, lớp chúng ta nữ nhiều nam ít, còn rất nhiều hạng mục đều không có người ghi tên, hướng dẫn viên nói nam sinh mỗi người ít nhất phải báo danh một hạng mục."
"Được," Lâm Dung một bên ngoài miệng đáp lời, một bên gửi tin nhắn cho Tần Ngôn nói đã tan học, bảo Tần Ngôn ở trước cửa chờ hắn, "Vậy cậu xem mà làm thôi, tùy tiện báo cho tớ một cái. Thế nhưng tớ không thể bảo đảm thứ hạng."
"Được! Hướng dẫn viên nói thứ hạng không trọng yếu! Vậy thì 1000 mét! Lâm đại soái ca cậu thật sự là người đẹp thiện tâm! Đi, tớ mời cậu ăn cơm!"
"Không cần đâu, tớ hẹn..."
"Lâm Dung, tan học rồi?" Lâm Dung đang định từ chối lời mời của Lý Linh thì thấy Tần Ngôn bước ra từ dưới giàn hoa tử đằng trong khu vườn nhỏ bên cạnh.
"Thật ngại, tớ hẹn người ăn cơm rồi, đi trước nha." Lâm Dung đi hai bước tiến lên, cùng Tần Ngôn đứng chung một chỗ sóng vai hướng ra ngoài trường đi.
"Ồ... vậy lần sau..." Lời còn chưa nói hết, hai người cũng đã đi ra ngoài rất xa, Lý Linh bĩu môi, "Cũng quá không coi ai ra gì rồi..."
Không đúng soái ca mới vừa là ai a? Bạn cùng trường sao? Làm sao chưa từng thấy qua?
"Cô gái vừa rồi là ai?" Tần Ngôn thấy miệng Lâm Dung có chút khô, từ trong túi lấy ra một bình nước khoáng đưa cho hắn.
"Đó là bạn học của tôi Lý Linh." Lâm Dung mở ra cái nắp uống một ngụm nước lớn xuống, mới phát hiện chai này nước giống như không phải đầy...
"Khụ khụ, nước này anh đã uống qua?"
Tần Ngôn gật gật đầu, không cảm thấy được có cái gì không đúng: "Đúng, anh thấy em khát, liền cho em uống."
Hắn trong sáng như thế, Lâm Dung trái lại thật không tiện nói cái gì, chỉ là hắn nghĩ đến cái miệng bình Tần Ngôn uống qua, hắn hiện tại cũng uống, tim đập có một chút nhanh. Chai này nước siết trong tay trả cũng không phải, không trả cũng không phải.
"Em không uống? Vậy cho anh đi." Tần Ngôn liền đem nước cầm tới, ngước cổ lên hai ba ngụm liền uống hết, tiện tay ném vào thùng rác, không để ý chút nào Lâm Dung mới vừa uống qua.
Lâm Dung mặt đỏ bừng, đây không phải là hôn môi gián tiếp sao? Hắn trước tiên hôn Tần Ngôn, Tần Ngôn liền hôn hắn... hôn đến hôn đi... Cái gì loạn thất bát tao vậy chứ!
Hắn để cho mình tỉnh táo lại, bước nhanh đến khu ẩm thực rồi tùy tiện bước vào một quán ăn nhỏ.
"Chúng ta gọi vài món ăn, mang về nhà ăn đi?" Tần Ngôn từ cửa quầy thu tiền cầm lấy thực đơn, đem cằm đặt bên trong hõm vai Lâm Dung, cùng hắn xem thực đơn, "Muốn ăn cái gì?"
Lâm Dung dư quang thoáng nhìn liền thấy sống mũi thẳng tắp của Tần Ngôn, lông mi thật dài, khuôn mặt tuấn tú ngay trước mặt hắn.
Không được. Nam nam thụ thụ bất thân.
Hắn làm bộ bình tĩnh mà vươn tay đem mặt Tần Ngôn từ trên vai mình đẩy ra, bắt đầu cùng ông chủ gọi món ăn.
"Ông chủ, khoai tây chua cay thái sợi, sườn xào chua ngọt, đều đóng gói, Tần Ngôn, anh đến gọi món?"
Tần Ngôn cảm thấy được phản ứng Lâm Dung rất thú vị, lấy tay nhẹ nhàng vỗ vỗ đỉnh đầu hắn, nhìn thực đơn một chút, liền gọi thêm canh sườn nấu bí đao.
Những việc cần chú ý trong thời gian mang thai giống như có nói phải uống nhiều canh xương hầm chút, bổ canxi. Tần Ngôn vừa nghĩ vừa lấy ra ví tiền, đang muốn trả tiền, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
Vừa nhìn điện thoại, chính là quản lý Triệu mới mới vừa ký hợp đồng, hẳn là liên quan đến việc muốn bàn giao để ngày mai đi làm.
Tần Ngôn đem ví tiền tiện tay giao cho Lâm Dung, căn dặn hắn trước tiên trả tiền, liền đi tới cửa quán nhận điện thoại.
Cái ví tiền này là gấp làm đôi, Lâm Dung mở ra rút ra một tờ100 nguyên giao cho ông chủ chờ trả lại tiền thừa, lại không cẩn thận nhìn thấy bên trái kia chếch bên trong túi phụ trong suốt kẹp một tấm hình.
Đó là trên cầu thủy tinh ở Thương Cổ Sơn, một mặt cười đến xán lạn, đối diện chiếc máy camera trên thiết bị bay không người lái tạo hình trái tim.
Lâm Dung nhất thời cảm thấy được cái ví tiền này có chút bỏng tay.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip