Chương 11: Thuộc Về Em (Hoàn)

Đêm đã khuya, vẫn nên về nhà làm tình tốt hơn, bằng không giám đốc sẽ sinh bệnh.

Kim Minjeong nghĩ thầm, nhặt giày da, xách cặp máy tính, nhặt quần áo đắp lên người giám đốc, kéo dép lê, ôm giám đốc bước từng bước về nhà mình.

Yu Jimin là bị Kim Minjeong ôm thẳng đến cửa nhà, Kim Minjeong vừa với tay tìm chìa khóa, vừa nói: "Về đến nhà rồi."

Lần đầu tiên đến nhà Kim Minjeong, hưng phấn cùng kinh hỉ làm cho Yu Jimin nhịn không được trộm ngước lên, nhìn lén nhà Kim Minjeong.

Không bằng biệt thự nhỏ hai tầng của Yu Jimin, phòng ở hơn 30m2 kia của Kim Minjeong ở một người thì dư dả, ở hai người thì nhỏ như ổ chó, may mắn cũng coi như gọn gàng, nếu không thì đúng với tên ổ chó.

Yu Jimin không kịp xem vài lần, Kim Minjeong bỏ xuống máy tính cùng quần áo, vài bước liền tiến vào phòng ngủ, đem em đặt lên giường, lập tức cũng đi lên giường.

Giường đơn chỉ đủ cho một người làm cho ánh mắt của Yu Jimin không chỗ tránh, vươn cánh tay che mặt, không dám nhìn khuôn mặt tục tằng chị tuấn trước mặt, lại càng không dám nhìn lồng ngực cường tráng, bởi vì Kim Minjeong có một loại hấp dẫn trí mạng với em, chỉ liếc mắt một cái cũng có thể khiến cho em biến thành dâm thú động dục.

"Giám đốc, nhìn em che mắt, toàn thân chỉ mặc một chiếc áo sơmi, bộ dáng thực gợi tình, còn phát run, có phải là một loại phương pháp ám chỉ khát cầu tôi làm em không?" Kim Minjeong vuốt ve thân hình em, bàn tay thô ráp âu yếm ngực cùng bụng em, nhẹ nhàng xoa nắn rãnh mông cùng đùi trong của em.

Yu Jimin run mạnh hơn, không thể không chú ý tới mỗi một phần da thịt nóng lên khi bàn tay kia ma sát qua.

Kim Minjeong dừng động tác, ôm Yu Jimin nằm lên giường, Yu Jimin ghé vào trên người cô trước sau không có bỏ cánh tay đang che mắt, Kim Minjeong kéo tay em ra, phát hiện đôi mắt dưới đôi kính chẳng những hồng hơn nữa còn ướt, đáng thương giống như ai vừa bắt nạt em.

Kim Minjeong thừa nhận quả thật mình có ức hiếp Yu Jimin, còn vô cùng thích ức hiếp, nghĩ muốn ức hiếp vài lần nữa.

"Giám đốc, nếu em khóc, tôi sẽ dùng cái này ra sức ức hiếp em." Côn thịt giữa háng đỉnh đỉnh âm nang của Yu Jimin.

Yu Jimin xoay người, khàn khàn hỏi: "Minjeong a, thích... thích trêu chọc tôi sao?" Chân chính muốn hỏi là thích em sao? Không phải ức hiếp, nhưng đến bên miệng lại không dám nói ra.

Vỗ vỗ cái mông trắng nõn cong cong, Kim Minjeong lại ôn nhu trả lời: "Đương nhiên thích."

Thật tốt, Minjeong a nói thích em.

Trong mắt càng ngày càng ướt, Yu Jimin lừa mình dối người vui mừng, không cho nước mắt bi ai rơi xuống, nhìn chằm chằm ánh mắt Kim Minjeong nói: "Tôi cũng thích chị."

Nói xong hai chân quỳ ở hai bên hông của Kim Minjeong, cầm đỉnh côn thịt của mình, dùng côn thịt thong thả ma sát âm nang, di động về phía trước một chút, Yu Jimin xoay xoay thắt lưng, tính khí ma sát qua lại linh khẩu trên quy đầu, Kim Minjeong phát ra tiếng hừ rầu rĩ, vẫn không nhúc nhích nhìn chăm chú vào động tác dâm đãng của Yu Jimin.

"A... Minjeong a, thoải mái không?" Yu Jimin rên rỉ hỏi.

"Thoải mái, giám đốc em lại xoa xoa đi." Côn thịt của mình bị tính khí ma sát, Kim Minjeong thoải mái nhu nhu mông em.

"Ân." Yu Jimin hơi hơi nâng thắt lưng, đỉnh của tính khí đặt trên đỉnh quy đầu cực đại của côn thịt, đem dâm dịch của mình bôi loạn lên quy đầu, cũng đem chất nhầy ở quy đầu bôi lên đỉnh tính khí, Yu Jimin liếm liếm ngón tay dính chất lỏng của hai người, đôi mắt hơi khép lộ ra thần sắc say mê, hai tay nắm lấy tính khí của hai người ma sát, làm cho tính khí của đối phương đều dính đầy chất lỏng trong suốt giao hòa của hai người.

"Giám đốc, thích quá." Kim Minjeong phối hợp lắc lư phần hông, tính khí ma sát trong tay Yu Jimin, kích thích tình dục của cô.

"Tôi cũng rất thích, ngô..." Yu Jimin hơi hé môi, tính khí run rẩy ma sát linh khẩu côn thịt, thích đến mức làm cho Kim Minjeong đụng đến tiểu huyệt giữa rãnh mông.

"Giám đốc, tôi cũng cho em thích."

"Nha... Không... Sẽ bắn ra mất! A a..." Đầu ngón tay ma sát nội bích mẫn cảm một chút, khoái cảm nhất thời dâng trào, Yu Jimin nắm không chặt tính khí của hai người, hầu như lực chú ý đều ở kích thích phía sau.

"Giám đốc, không cho phép không chuyên tâm." Kim Minjeong đánh cái mông của em coi như nhắc nhở.

Yu Jimin miễn cưỡng đem lực chú ý quay về, dùng tính khí của mình tận tình hầu hạ côn thịt của Kim Minjeong, mà Kim Minjeong luôn cố ý kích thích tuyến tiền liệt của em, em chịu không nổi cắn chặt môi, ngón tay Kim Minjeong ra vào trong tiểu huyệt càng lúc càng nhanh, tiếng nước xì xì vang vọng trong phòng ngủ nho nhỏ, thật là dâm mĩ.

"A... Đừng chọc! Tôi thực sắp bắn ra!" Yu Jimin không thể chuyên tâm, xiết chặt đỉnh tính khí của mình, đồng thời ma sát quy đầu càng nhanh, linh khẩu chạm vào linh khẩu, dâm dịch chảy ròng, tiểu huyệt bị đâm cũng chảy ra tinh dịch màu trắng, "Minjeong a, tôi chịu không nổi! Tôi muốn bắn!"

"Vậy em liền bắn cho lão tử xem." Đầu ngón tay hung hăng lướt qua điểm mẫn cảm, Kim Minjeong cảm giác bên trong chặt lại.

Yu Jimin không hề nhẫn nại dục vọng bắn tinh, linh khẩu liều mạng ma sát quy đầu, chỉ chốc lát sau, tinh dịch lao ra cổng niệu đạo, từng đợt từng đợt phun lên quy đầu, tiểu huyệt lập tức nuốt lấy ngón tay càng sâu, "A —— Minjeong a ——"

Kim Minjeong quấy loạn tiểu huyệt đang co rút, "Đói thành như vậy, muốn ông xã bón cho cưng không?"

"Muốn." Cao trào làm cho tiểu huyệt càng thấy hư không, Yu Jimin không hề phản kháng quỳ lên giường, ôm lấy đùi, banh cái mông trắng nõn ra, lộ ra tiểu huyệt cơ khát dâm đãng, "Ông xã bón em."

Nhìn thấy tiểu huyệt co rút không thôi, côn thịt của Kim Minjeong trướng thêm vài phân, côn thịt vốn thật lớn lại càng thêm dữ tợn, nhất là quy đầu, lớn đến đáng sợ, có thể bị côn thịt lớn như vậy đâm vào tiểu huyệt, Yu Jimin lại chỉ cảm thấy hưng phấn, tính khí kích động thành lớn, đem tiểu huyệt phía dưới càng mở ra, huyệt khẩu mở rộng cầu Kim Minjeong bón cho em.

"Động này của cưng rất háo sắc, vừa thấy đại gia hỏa tôi đã muốn ăn, tôi còn không cắm vào, đã bắt đầu nuốt nước miếng." Kim Minjeong đem côn thịt đâm lên tiểu huyệt, còn chưa tiến vào, tiểu huyệt đã muốn tham lam co rút lại nuốt quy đầu to lớn của cô, lại như thế nào cũng nuốt không được, côn thịt đẩy về phía trước một chút, quy đầu kéo căng huyệt khẩu nhỏ xinh ra, nếp uốn toàn bộ biến mất, huyệt khẩu co lại cắn chặt quy đầu, quy đầu một chút một chút chen vào tiểu huyệt, tiểu huyệt cũng một chút một chút nuốt vào quy đầu, cho đến thân côn thịt.

"Ưm a a... Ông xã, thật thoải mái!" Yu Jimin cảm giác được nội bích bị kéo căng phình lên, em có thể cảm giác được quy đầu ma sát vách động của mình, càng vào bên trong, càng có thể cảm giác được thoải mái khi bị kéo căng, "Ông xã... Ông xã... Em thích... Em thích chị a!"

"Tôi cũng thích em, thực con mẹ nó thoải mái." Kim Minjeong rút ra một nửa côn thịt, lại lập tức đâm toàn bộ vào, vẫn đâm đến chỗ sâu trong, khoái cảm kịch liệt không giống với lúc thong thả tiến vào làm cho Yu Jimin thét chói tai, "Bà xã, muốn ông xã bón cho cưng chậm một chút, hay là bón cho cưng nhanh như vậy."

"Nhanh lên... Nhanh lên!" Thần sắc Yu Jimin hỗn loạn trả lời.

"Chính là ông xã thích chậm một chút." Kim Minjeong cố ý chậm rãi đưa đẩy.

"Không... Em thích nhanh lên..." Tốc độ thong thả tựa như khổ hình, em thích Kim Minjeong thật nhanh thao em, làm cho em tận tình hưởng thụ sự sung sướng đầm đìa mồ hôi của tình ái.

"Tôi chính là muốn chậm, em không thích tôi sẽ không bón cho em." Kim Minjeong uy hiếp.

Yu Jimin hít mũi, không dám kháng nghị nữa.

Lúc này, Kim Minjeong rút hết côn thịt ra, nắm ngay quy đầu của mình đâm thẳng vào huyệt khẩu, sau đó rút ra, lại đâm vào lại rút ra, thưởng thức tiểu huyệt hé miệng khi rút ra, căng ra khi cắm vào, chính là không chịu đâm hết vào.

"Ưm..." Yu Jimin phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, nâng thắt lưng nghĩ muốn nuốt hoàn toàn côn thịt vào, mới vừa nuốt vào một nửa, côn thịt lại rút ra bên ngoài cơ thể, tiểu huyệt khó nhịn co rút lại, "Sâu một chút... Sâu một chút a!"

Lập tức, côn thịt hung tợn đâm vào, vẫn đâm đến chỗ sâu nhất, khoái cảm kịch liệt làm cho Yu Jimin run lên, phản ứng mãnh liệt cong gập ngón chân.

"Ông xã làm em thích đến khó chịu?" Kim Minjeong ra sức đâm chọc.

"Rất thích rất thích! Ông xã thao em thích muốn chết!" Yu Jimin vặn vẹo mông, hai mắt thất thần trả lời, thân hình mẫn cảm bày biện ra phản ứng hoàn mỹ làm cho Kim Minjeong vô cùng hưởng thụ khoái cảm thao em, kéo chân em, mê say liếm cắn mút vào cẳng chân của em, âu yếm đùi trong mẫn cảm.

"Ưm... A..." Nhìn thấy Kim Minjeong liếm chân của mình, Yu Jimin sung sướng nắm lấy bàn tay đang sờ đùi em, ngón tay vuốt một đầu ngón tay thô ráp, "A... Ưm... A... Dùng... Dùng sức thao em..."

Nháy mắt, Kim Minjeong ôm lấy đùi em, mãnh lực cuồng thao em, nhiều lần đụng vào điểm mẫn cảm, nhiều lần đâm đến chỗ sâu bên trong, Yu Jimin kịch liệt vặn vẹo giãy giụa, không chịu nổi tốc độ đâm chọc nhanh như vậy, mỗi lần khi đầu sắp đụng vào đầu giường, đã bị Kim Minjeong kéo lại.

Kim Minjeong nắm chặt thắt lưng em, phòng ngừa em bị đánh lên đầu giường, cuối cùng rõ ràng đứng ở dưới giường, đem em kéo đến bên giường, ra sức thao tiểu huyệt.

"A a a..." Trong óc Yu Jimin trống rỗng, chỉ phát ra tiếng kêu khàn khàn, thân thể theo va chạm của Kim Minjeong mà xóc nảy, huyệt động nho nhỏ chỉ còn lại bản năng nuốt vào côn thịt, tính khí trừ bỏ phân bố dâm dịch, cũng chỉ còn lại dục vọng bắn tinh.

"Lão tử giết chết em!" Kim Minjeong hung mãnh hôn lên đôi môi đang không ngừng kêu rên của Yu Jimin, bàn tay cực lực tách hai cánh mông ra, côn thịt ra sức đâm mạnh vào chỗ sâu nhất.

"Giết chết em! Mau giết chết em!" Yu Jimin sớm bị thao đến thần trí không rõ, Kim Minjeong nói cái gì thì chính là cái đó.

"Mẹ kiếp! Dâm phụ!"

Bàn tay ép lên ngực trái, Kim Minjeong giống như muốn bóp ra sữa từ đầu vú, đầu núm nhỏ xinh bị mút vừa sưng vừa cứng, nhan sắc đỏ tươi diễm lệ, hút xong một bên lại hút bên kia.

Chỉ chốc lát sau, đầu vú sưng lớn phiếm thủy quang đứng thẳng trên bờ ngực phập phồng, Yu Jimin bấu chặt cánh tay Kim Minjeong thét chói tai đạt cao trào.

"Mẹ nó, lỏng một chút! Em sắp hút chết lão tử!" Kim Minjeong đánh lên mông em, Yu Jimin ngược lại càng hút chặt, Kim Minjeong hưng phấn giận dữ, "Cho em hút, lão tử cho em hút đủ!"

Côn thịt tàn nhẫn đâm lung tung vào tiểu huyệt đang cao trào, vẻ mặt Yu Jimin cuồng loạn kêu la, Kim Minjeong ra sức tiến lên, thao em đến căn bản không thể hoàn hồn từ trong cao trào.

"Bà xã có nghĩ ăn tinh dịch của ông xã không?" Kim Minjeong rất thích ở lúc Yu Jimin không thể khống chế được nhất đưa ra vấn đề rất phóng đãng.

"Muốn... Muốn ăn... A... Cho em!"

"Mặt trên muốn ăn hay là phía dưới muốn ăn."

Yu Jimin nghiêm mặt, nhìn như tự hỏi, kỳ thật là biểu hiện trong óc trống rỗng không thể tự hỏi.

"Không trả lời vậy cho miệng trên của em ăn!" Kim Minjeong rút côn thịt ra, túm tóc của em, đem mặt em đưa đến háng của mình, "Nuốt vào cho lão tử!"

Tinh dịch nhất thời phun ra, Yu Jimin theo tiềm thức hé miệng, một ít tinh dịch bắn vào trong miệng em, em nuốt tinh dịch vào, liếm sạch sẽ tinh dịch bắn lên môi.

Nhìn thấy tinh dịch đặc dính của mình bắn lên thấu kính chảy đến trên mặt, Kim Minjeong xúc động di chuyển côn thịt, bài trừ vài giọt tinh dịch cuối cùng bôi lên bờ môi cùng đầu vú của em.

Yu Jimin nhìn chằm chằm côn thịt còn chút tinh dịch màu nhũ bạch trên linh khẩu, quyến rũ cười nói: "Ông xã, phía dưới cũng muốn ăn, bón cho em."

"Hỗn đản!" Bị em làm hại, côn thịt vừa cứng vừa to không chút lưu tình đâm mạnh vào tiểu huyệt, Kim Minjeong vừa tức vừa giận, cuồng dã thao Yu Jimin, "Lão tử phải thao đến mức em không bắn được cái gì! Nhìn em còn dám muốn lão tử bón cho em nữa không!"

"Lớn quá... A! A! Ông xã thật là lợi hại a!" Đáp lại Kim Minjeong chỉ có dâm thchị loạn ngữ, Kim Minjeong hận không thể làm đến mức em kêu cũng không kêu được.

Yu Jimin chỉ nhớ rõ mình không ngừng cao trào bắn tinh, côn thịt một khắc cũng không ngừng thao tiểu huyệt của em, em bắn không ra một giọt tinh dịch, côn thịt vẫn tinh lực dư thừa thao em như cũ.

"Không cần bắn! Em bắn không được!" Yu Jimin phe phẩy đầu, nước mắt từng giọt lăn xuống, đấm vào ngực Kim Minjeong cầu xin.

Kim Minjeong xoa nắn tính khí của Yu Jimin, ôn nhu nói: "Bắn không được thì bắn nước tiểu, tôi sẽ liếm sạch sẽ cho em."

Đây là một loại hấp dẫn, hấp dẫn Yu Jimin không hề cố kỵ đem một mặt không biết xấu hổ bày ra trước mặt cô, mà từ trước đến nay Yu Jimin không thể cự tuyệt hạ thể của mình bị Kim Minjeong cẩn thận liếm sạch sẽ, "Ưm..." Yu Jimin từng có kinh nghiệm bắn tinh trước đó bấu lấy tay cô, mở ra cặp đùi đang run rẩy, mặc cho côn thịt nữ nhân ngoáy loạn trong tiểu huyệt đang ướt đẫm của em.

Em dịu ngoan làm cho Kim Minjeong càng ngày càng muốn bắt nạt em, làm cho em hoàn toàn tan vỡ khóc kêu.

Ôm lấy Yu Jimin, Kim Minjeong ngồi trên giường, Yu Jimin theo đó ngồi lên đùi cô, lưng dựa vào ngực cô.

Kim Minjeong ôm lấy hai đùi Yu Jimin, côn thịt ma sát huyệt khẩu của em, "Nhìn phía trước."

Yu Jimin ngẩng đầu nhìn về phía trước, rõ ràng nhìn thấy phía trước cửa tủ quần áo được khảm một tấm gương, gương chiếu ra em đang mở rộng hai chân ngồi trong lòng Kim Minjeong, côn thịt thừa dịp lúc em xuất thần đâm thẳng vào trong tiểu huyệt, hình ảnh bị tiến vào rành mạch.

"Đối với gương bắn nước tiểu có cảm giác không?" Kim Minjeong nói nhẹ bên tai em.

Những lời này tiến vào trong lỗ tai, Yu Jimin thchị tỉnh, "Không, Minjeong a... Không thể!"

Chính là côn thịt nhanh chóng đưa đẩy, Kim Minjeong cắn lỗ tai của em, liếm bên tai của em, "Thả lỏng, không có gì, chỉ có một mình tôi mới có thể thao em đến bắn nước tiểu, ai cũng không được phép nhìn bộ dáng em bắn ra."

"A!" Vì làm cho Yu Jimin thả lỏng, luật động của Kim Minjeong cũng có kỹ xảo, dùng môi lưỡi trấn an hai má, lỗ tai cùng cổ của em, bàn tay kết hợp âu yếm đùi, Yu Jimin vẫn là giãy giụa, hai tay che hạ thể của mình, không nghĩ nhìn thấy hình ảnh mình bị Kim Minjeong thao đến bắn nước tiểu, nhưng kỹ xảo luật động cùng âu yếm của Kim Minjeong lại khiến cho thân thể em dần dần đi ngược lại lý trí của em.

"Ưm... Ưm... Không... A a..."

"Tự mình sờ sờ phía trước." Kim Minjeong thấy ánh mắt hoảng hốt của em, hấp dẫn dẫn đường.

"Được..." Yu Jimin nghe lời lấy ngón tay kích thích tính khí, tính khí trướng trướng bắn không ra cái gì, Yu Jimin híp mắt nhìn mình trong gương, bàn tay đang đùa tính khí bất tri bất giác đi xuống phía dưới, vuốt ve chỗ kết hợp, "Minjeong a, yêu em..."

Kim Minjeong đi vào càng sâu, khố bộ vặn vẹo một trận, quy đầu mát xa điểm mẫn cảm, Yu Jimin vặn vẹo thắt lưng kêu rên, "Còn muốn... Còn muốn chị yêu em!"

Kim Minjeong ra sức một cái, không có nửa điểm ôn nhu thao em, "Dâm phụ chết tiệt!"

Yu Jimin bắt lấy cánh tay Kim Minjeong, không hề phản kháng mở ra hai chân, cho dù nhìn thấy mình nhục nhã bắn nước tiểu ở trong gương, em cũng sẽ không phản kháng Kim Minjeong, chỉ cần Kim Minjeong vui vẻ, thích em một chút, em sẽ rộng mở thân mình lấy lòng Kim Minjeong.

Nhìn gương, tiểu huyệt không biết thẹn ngược lại vô cùng có cảm giác, dâm lãng phun ra nuốt vào côn thịt tím đỏ, tính khí vểnh cao, linh khẩu hơi hơi mở ra, vài tia dâm dịch chảy xuống từ linh khẩu.

"Giám đốc, tôi yêu em."

Lý trí như cánh cung vô tình đứt đoạn, Yu Jimin trừng lớn ánh mắt, toàn thân run rẩy kịch liệt, "A ——"

Chất lỏng màu vàng đậm trong suốt đầu tiên chảy ra một ít, Kim Minjeong đâm mạnh vài cái, chất lỏng màu vàng đậm phun ra linh khẩu tính khí, Yu Jimin đạt cao trào càng kịch liệt run rẩy, chất lỏng màu vàng đậm kích tình bắn ra linh khẩu, nội bích co rút bóp chặt quy đầu, quy đầu hưng phấn run rẩy, hung hăng đâm vào tiểu huyệt, một lát đã bị nội bích mấp máy kịch liệt làm cho bắn tinh.

Tinh dịch nóng bỏng bùng nổ đập mạnh vào vách tràng, dịch nước tiểu bắn không xong của Yu Jimin chảy xuống từng giọt, nữ nhân ôm lấy mông em, em liếc mắt một cái liền nhìn thấy hình ảnh tiểu huyệt của mình đang chảy ra tinh dịch, "Không ——" hình ảnh hẳn là cảm thấy thẹn ngược lại làm cho thân thể mình đặt tới cảm giác hoàn mỹ nhất.

"Giám đốc, nơi này của em thật xinh đẹp, không ai xinh đẹp hơn em." Kim Minjeong mê luyến tán thưởng, qua gương Yu Jimin thấy cô ôn nhu hôn lên từng giọt lệ trên khuôn mặt mình, biểu tình mê luyến không có một tia giả dối.

Thật muốn vào giây phút này thời gian ngừng trôi, không cướp đi mê luyến của nữ nhân này đối với em.

"Ôm em." Yu Jimin nhắm mắt lại, ngay sau đó, đôi tay đang ôm đùi em rơi xuống lưng, Kim Minjeong gắt gao ôm chặt em từ phía sau, dường như muốn ôm chặt em đưa vào trong thân thể của mình, xoay qua khuôn mặt đang khóc kia, hôn lên nước mắt mặn chát, hôn lên đôi môi mềm mại, xâm chiếm em.

Trong bụng tràn đầy tinh dịch nữ nhân, sinh ra cảm giác phát trướng, hai mắt Yu Jimin hoàn toàn thất thần, vô lực thở dốc, rên rỉ khàn khàn, sớm bị nữ nhân làm đến cả người mềm nhũn mồ hôi chảy ròng ròng, thân mình chỉ cần chạm nhẹ một cái liền mẫn cảm run rẩy, tùy tiện đâm một chút, còn có chất lỏng màu vàng đậm chảy ra linh khẩu, nhưng nữ nhân vẫn không chịu buông tha em, kéo đùi sang hai bên, côn thịt vẫn đang ở bên trong tiểu huyệt ấm áp ướt sũng lại rất nhanh tiến lên.

"Rất thích! Giám đốc, lỗ nhỏ của em càng thao càng chặt, làm tôi sướng muốn chết!" Côn thịt bị huyệt động nho nhỏ cắn chặt quả thực là hưởng thụ cực lạc, nữ nhân thích đến mãnh lực va chạm cánh mông đã sớm đỏ bừng, "Tôi lại sắp bắn!"

"Không cần... Đừng bắn... Bụng rất trướng... Rất trướng a! A..." Yu Jimin nói xong thì vỡ tan ra, một bàn tay lập tức đặt ở trên bụng em, ma sát cái bụng ăn no phình ra, Kim Minjeong cười đắc ý, tiến lên càng lúc càng mạnh, côn thịt đâm càng sâu, đem tinh dịch của mình thống tiến vào sâu trong nội bích.

Niêm mạc mẫn cảm tê dại, rõ ràng có thể cảm giác được tinh dịch chảy len lỏi xung quanh khi côn thịt ma sát vách tràng, bụng càng to lên.

"Ưm... Lỗ nhỏ tê quá..." Yu Jimin đè lên bàn tay đặt trên bụng, ngữ khí mềm mại cầu xin nghe vào trong tai Kim Minjeong trở thành một loại hấp dẫn khác, trở tay bắt lấy tay Yu Jimin.

Mười ngón tay đan vào nhau, gắt gao quấn cùng một chỗ, Kim Minjeong hạ thấp người, nhìn chằm chằm vào mắt Yu Jimin, yêu cầu nói: "Nói em yêu tôi, cả đời em chỉ là người của tôi."

"Em yêu chị, cả đời em chỉ là người của chị..." Côn thịt hung mãnh công kích tiểu huyệt, từng trận khoái cảm làm cho đầu óc trống rỗng không còn suy nghĩ, Yu Jimin chỉ dựa vào bản năng lặp lại, khóe miệng chảy ra nước bọt trong suốt.

"Nói tiếp Kim Minjeong là nữ nhân duy nhất của tôi, mông của tôi chỉ có thể để cho Kim Minjeong thao." Kim Minjeong hung hăng véo mông Yu Jimin, không cho phép em rơi vào khoái cảm không biết là địa ngục hay là thiên đường.

Nghe được tên "Kim Minjeong" này, Yu Jimin hưng phấn nắm chặt năm ngón tay của cô, "Kim Minjeong là nữ nhân duy nhất của tôi, mông của tôi chỉ có thể để cho Kim Minjeong thao... Nha a ——" côn thịt như tưởng thưởng rút hết ra, xì một tiếng, lại đâm mạnh vào tiểu huyệt mẫn cảm đến cực điểm, tinh dịch vẩy ra, thân mình dâm đãng lập tức cong lên, "Minjeong a... Minjeong a... Em yêu chị... Lại đâm em... A... Lỗ nhỏ chỉ cho chị đâm!"

"Giám đốc, tôi cũng yêu em, tôi muốn đem 'tình yêu' của tôi bắn đầy bụng em, muốn em vĩnh viễn nhớ kĩ chỉ có tôi mới có thể thao em!" Vừa nói xong, Kim Minjeong điên cuồng đâm chọc, côn thịt sắp bắn tinh cứng rắn vô cùng, nhiều lần vô cùng chuẩn xác ngoáy trong vào điểm mẫn cảm, khoái cảm đáng sợ cắn nuốt Yu Jimin, khóc lóc tan vỡ, móng tay bấu vào cánh tay Kim Minjeong, từng vết cào đỏ sẫm hiện lên trên cánh tay màu đồng cổ của Kim Minjeong.

"Giám đốc, tôi bắn cho em!" Bụng Kim Minjeong căng thẳng, quy đầu xâm nhập trong nội bích sảng khoái ngoáy lộn khuấy loạn tràng thịt, "A... Quá sung sướng, thực không nghĩ bắn! Nhưng vì bón ăn no lỗ nhỏ vừa dâm vừa đãng của em, tôi bắn có vẻ tốt hơn."

Vừa dứt lời, Yu Jimin chỉ cảm thấy có một lực đánh sâu vào đưa em đẩy lên chỗ rất cao, kia đã không đơn thuần chỉ là khoái hoạt thỏa mãn tính dục, trộn lẫn với sung sướng khi bị người âu yếm bắn tinh.

Kim Minjeong thong thả rút ra côn thịt, tiểu huyệt co rút từng cái từng cái, từng dòng tinh dịch từ tiểu huyệt không thể khép lại chảy xuống giường.

Kim Minjeong cúi đầu, chậm rãi hôn lên đôi môi hơi mở của Yu Jimin.

"Ưm..."

Yu Jimin phun ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ, đầu lưỡi ôm lấy đầu lưỡi với vào trong miệng.

Kính mắt đặt trên mặt em, gương mặt ửng hồng tuấn tú lộ ra hơi thở nồng đậm tình mầu, khóe mắt đỏ hồng, hai con mắt dài nhỏ lóe lệ quang, làm cho tim Kim Minjeong cảm thấy yêu thương, mềm nhẹ hôn em, tay lại nhẹ nhàng vuốt ve rãnh mông em, xoa nắn tính khí mềm nhũn, ngón tay đùa bỡn tiểu huyệt.

Yu Jimin ở trong hôn môi cùng âu yếm của Kim Minjeong, mệt mỏi dần dần ngủ say, không biết khi nào Kim Minjeong ôm mình đi tắm.

Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Yu Jimin là ghé vào lòng ngực Kim Minjeong mở to mắt, đầu tiên nhìn đến chính là ánh mắt của Kim Minjeong.

"Giám đốc, tỉnh, giờ đi làm của em đã sớm qua hai giờ, lập tức sắp giữa trưa, em muốn ăn cái gì? Tôi làm cho em." Kim Minjeong cười tủm tỉm nói, bàn tay di chuyển trên cánh mông cong của Yu Jimin.

Yu Jimin không nói được một lời, bỏ chăn ra trực tiếp xuống giường, chịu đựng đau đớn nóng rát ở mông, vẻ mặt lạnh lùng lau khô mắt kính đeo vào, sau đó tìm quần áo của mình, áo vest còn có thể mặc, quần âu không thể mặc, quần lót cũng không thể mặc, em cầm lấy quần bò của Kim Minjeong xỏ chân vào.

Lưng quần quá lớn làm thế nào cũng kéo không chặt, lỏng lẻo rơi xuống trên hông, rãnh mông như ẩn như hiện, Kim Minjeong nhìn thấy em rút thắt lưng ở quần âu thắt chặt quần bò, lại nhìn em tìm không thấy tất, chân không đeo giày da.

"Giám đốc, em dùng xong sex doll là tôi thì đã nghĩ vỗ mông chạy lấy người sao?" Kim Minjeong cười lạnh hỏi.

Yu Jimin quay sang, ánh mắt dưới thấu kính khôi phục nét bình tĩnh cũng lý trí bình thường, nêu không phải áo vest nhiều nếp nhăn, cùng quần bò không vừa người, ai nhìn vẻ mặt của em cũng không nhìn ra em cơ hồ bị một người nữ nhân chà đạp một đêm.

"Đây chẳng qua là một đêm tình giải quyết nhu cầu sinh lý mà cô tình tôi nguyện, nếu cô muốn tiền, hiện tại tôi sẽ viết chi phiếu cho cô." Yu Jimin nâng mặt lên, từ trong túi áo vest lấy ra một quyển chi phiếu trống cùng bút máy.

"Mẹ nó!" Kim Minjeong bắt đầu giận dữ, nắm lấy cổ áo vest, cả giận nói: "Lão tử là yêu em thích em, bằng không như thế nào lại muốn em gọi tôi là ông xã!"

Lỗ tai Yu Jimin ong ong vang lên, còn không tiêu hóa được câu nói của Kim Minjeong, Kim Minjeong lôi kéo em ngồi trên giường, đặt em lên đùi, kéo quần xuống, đánh bốp bốp lên mông, đánh cho cái mông trắng nõn phiếm hồng, "Yu Jimin, lão tử lặp lại một lần nữa, lão tử yêu em, em phải làm bà xã của lão tử, em không chịu lão tử liền thao đến lúc em phải đồng ý, bằng không em đừng nghĩ có thể chạy ra cánh cửa này."

Yu Jimin không thể tin được vào lỗ tai mình, "Không phải cô nhất thời hứng khởi sao?"

"Em xem bộ dáng tôi giống nhất thời hứng khởi sao?" Kim Minjeong xoa xoa cánh mông bị mình đánh đỏ ửng, nhẹ nhàng mát xa tiểu huyệt sưng đỏ do sử dụng quá độ, thấp giọng nói: "Làm bà xã của tôi đi, tôi sẽ đối tốt với em cả đời."

Đây đối với Yu Jimin là hấp dẫn trí mạng, em cự tuyệt không được, lắc đầu nghĩ muốn cự tuyệt, bỗng nhiên, môi Kim Minjeong bao trùm tiểu huyệt, đầu lưỡi ôn nhu liếm từng nếp uốn, thậm chí kéo ra liếm bên trong huyệt khẩu, giảm bớt đau đớn của Yu Jimin, thừa dịp lúc Yu Jimin bị khoái cảm chiếm giữ tâm thần, túm xuống cà vạt của em, thoải mái trói chặt hai tay em.

Ôm Yu Jimin ngồi lên đùi mình, Kim Minjeong dùng hết sức khả năng của mình âu yếm điểm mẫn cảm toàn thân em.

Tay bị trói ở phía sau, Yu Jimin không thể ôm lấy cô, cũng không thể an ổn ngồi trên đùi cô, Kim Minjeong lại cố ý không ôm em, em chỉ có thể dựa vào lòng ngực của cô thở dốc, chịu đựng khoái cảm do bàn tay thô ráp ma sát từng tấc da thịt.

"Ưm... A..."

"Có làm bà xã của tôi không?" Kim Minjeong hỏi.

Yu Jimin nâng mắt lên, mông ma sát háng của cô, thần sắc do dự, cuối cùng hôn lên cằm Kim Minjeong, thchị âm nhỏ đến đáng thương nói: "Minjeong a... Nếu chị nghĩ muốn chơi đùa thì không nên muốn nói với em là chị yêu em, em cũng có thể bảo trì quan hệ tình dục với chị, bởi vì em yêu chị, là thật yêu chị, đừng làm cho lòng em càng lún càng sâu, em sẽ điên mất."

Kim Minjeong ôm lấy mặt em, hôn thật sâu bờ môi của em, cởi tay em, "Ngu ngốc, không có gì phải sợ."

Tay đạt được tự do, Yu Jimin gắt gao ôm cổ cô, giọng có vẻ run rẩy nói: "Em còn sợ hãi, chị là người duy nhất em chân chính yêu từ lúc phát hiện tính hướng của mình, Minjeong a, nếu chị không thương em liền trực tiếp nói cho em biết, em sẽ thả chị đi, cho chị trở về cuộc sống bình thường."

Yu Jimin nói những lời này lòng cảm thấy đau cực kỳ, Kim Minjeong hừ mạnh một tiếng, "Thả tôi, em sẽ đi tìm nữ nhân khác thao mông của em, đem cái động tôi đã dùng qua cho nữ nhân khác đâm, đem hạ thể tôi liếm qua cho nữ nhân khác liếm, đem thân mình tôi đã sờ qua cho nữ nhân khác sờ, đem biểu tình hỏng mắt tôi đã xem qua cho nữ nhân khác xem, sau đó banh mông ra khóc cầu nữ nhân khác thao chết em, lão tử mới có thể bị em bức điên đấy! Tinh anh, lão tử mới là nữ nhân của em!"

Khóe miệng Yu Jimin cong lên thành một nụ cười, khóe miệng hơi hơi nhếch lên trông rất đẹp mắt, hai má ma sát hấp dẫn cằm cô, tự tay cởi ra quần áo của mình "Ưm, Minjeong mới là nữ nhân của em, đừng cho nữ nhân khác có cơ hội nhìn đến bộ mặt dâm đãng của thân thể này, mời chị tận tình yêu nó."

Trong ngực nhiều điểm ứ ngân, núm vú vẫn sưng đỏ như cũ, mông mặc quần bò lại không mặc quần lót, toàn thân Yu Jimin đều có dấu vết mãnh liệt yêu thương của nữ nhân, chiếu thẳng vào da thịt trắng nõn, dụ dỗ dục vọng độc chiếm, cùng với thú tính của nữ nhân.

"Minjeong a, em đói bụng, chừng nào thì chị bón em?"

Kim Minjeong nhìn miệng của em, lại xem phía dưới em, vô cùng vô cùng muốn trước tiên bón ăn no cái miệng nhỏ nhắn phía dưới luôn ăn không no của em, chính là sắp đến giữa trưa, hai người ngay cả điểm tâm cũng chưa ăn, nếu hiện tại lại làm, Yu Jimin sẽ không thể chịu được.

"Rốt cuộc là mặt trên hay mặt dưới của em đói?"

"Đều đói." Tính khí đâm đâm vào bụng Kim Minjeong, có thể tưởng tượng được muốn bón thế nào.

"Chỉ có thể làm một lần, biết không?" Kim Minjeong cảnh cáo nói.

"Ưm." Yu Jimin chủ động hôn lên cô, núm vú trên ngực ma sát cơ ngực rắn chắc của Kim Minjeong, lớn mật vuốt ve tấm lưng rộng lớn của cô, giống như một con mèo khêu gợi, híp mắt lại, ở trong lòng ngực nữ nhân gãi gãi, làm cho nữ nhân nổi lên thú tính ôm lấy mông em mãnh liệt thao lộng.

Ôm chặt lưng Kim Minjeong, mặt Yu Jimin lộ ra nụ cười, cọ xát cổ Kim Minjeong, Kim Minjeong bị em trêu càng khó nhịn, hôn cái trán bóng loáng của em.

Nữ nhân ôn nhu lại thô lỗ này sau cùng cũng đã chân chính thuộc về em.

~~~ HOÀN ~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip