Chap 3: Cún con


Sau khi đã nhận ra người mình đang đè lên là ai, cô  nàng chậm rãi ngồi dậy và tránh sang một bên .Tôi vẫn nằm đó , xoa xoa chỗ va chạm vừa xong rồi bất chợt nhìn sang cô bạn ngồi cạnh.Satona đang nhìn chăm chú vào phần tay hơi đỏ của tôi.Rồi một tiếng thở dài,ngón tay thanh mảnh khẽ vén sợi tóc mai vào nếp , cô ấy nhìn sang . Cả hai chạm mắt,nhưng người quay đi trước là tôi.Đằng sau lưng , nghe rõ tiếng Satona vang lên:

- Là tớ bất cẩn, xin lỗi.

" Chẳng có vẻ hối lỗi gì cả " - tôi nghĩ và không trả lời .Có tiếng động. Satona phủi váy đứng dậy,hời hợt cất tiếng :

- Đi trước nhé .

                                                  " Đâu có dễ vậy"

Cô quay người đi,nhưng bị tôi kéo lại,những ngón tay mảnh khảnh nằm gọn trong lòng bàn tay tôi. Phiền thật,cuối cùng vẫn phải đứng lên rồi. Nhìn thẳng vào mắt đứa con gái rắc rối kia , tôi lên tiếng - giọng rất nhỏ, chỉ vừa đủ lọt vào tai :

- Tiết tháo của cậu vứt đâu rồi.. xin lỗi cũng không nên hồn..

- ???????????????? - Này này , cậu đùa tôi đấy à ? - Satona cười nhếch mép,  đưa tay  hướng lên đầu tôi. "Theo thói quen muốn vò tóc  thằng này chứ gì ? Thử xem" - tôi nghĩ. Rõ ràng là phải tránh,nhưng không hiểu sao cơ thể lại bất động, cứ đứng yên tại chỗ. Vớ vẩn thật ! Không lẽ mình đang mong chờ được cô ấy vò tóc như ngày xưa sao ?.. Dù vậy,vẫn không nhúc nhích,vô thức chờ đợi.  Cơ mà....giờ mới để ý,từ lúc tôi độc thoại đến giờ,cái con điên kia cũng không di chuyển gì hết !!!! Làm cái quái gì thế không biết ? Tay cô vẫn hững hờ trên đầu tôi,không tiến tới nữa. "Chẳng lẽ..đang ngượng sao ? "- một ý nghĩ lóe lên trong đầu .Có chút hồi hộp, tôi liếc nhìn cô....Chòi má ! Khuôn mặt nó lộ rõ vẻ khó hiểu, ngước nhìn tôi bằng đôi mắt chính xác là như - đang-nhìn-sinh - vật- lạ không bằng. Cái mặt như này mà là  ngượng ngùng ,chắc tôi đi đầu xuống đất.Mà..

                                                  "Ngước nhìn .. sao?"

 Hiểu rồi. Tôi tặc lưỡi,hai tay để túi quần, khom người cúi xuống, mặt kề sát cô. Mắt chạm mắt. Mái tóc ánh bạc của cô phản chiếu sắc nắng lên tôi hay mái tóc sắc nắng của tôi phản chiếu lên cô, chính tôi cũng không biết.Nhưng rõ ràng hai màu sắc đang hòa quyện vào nhau . Đôi mắt hồng ngọc mạnh mẽ rọi thẳng vào cặp mắt lai của tôi.Đã bao lâu kể từ lần cuối tôi nhìn khuôn mặt cậu ta ở khoảng cách gần như này, thật sự không thể nhớ nữa. "Nhưng chẳng lẽ cứ đứng mãi thế này ?" Nghĩ thế ,tôi lên tiếng,phá tan không khí trầm lặng :

- Được chưa ? .. - Mắt vẫn không rời khỏi cô

- Hở ? - Cô trân trối nhìn lại. Gần nhau vậy mà chẳng thấy nó đỏ mặt chút gì,đúng là mặt đơ mà .

- ..... Tay cậu để trên tóc tôi làm cảnh à ? - Tôi nhíu mày

Nghe tôi nói thế , Satona vội rụt tay lại. Ơ cái con này, vậy là sao chứ ?

-.. Ý tôi không phải thế... rõ ràng tôi đã cúi người để cậu..dễ dàng hơn mà ! - Tôi lắc đầu ngán ngẩm

- Cậu muốn tớ xoa đầu á ? - Nó hỏi lại tôi , tỉnh-bơ

-......

Im lặng. Cả hai cùng im lặng. Nhưng trong đầu tôi lại là cả một bầu trời gợn gió." Mình vừa làm cái gì thế này ??? Đòi được xoa đầu ư ? Chắc tôi chết quá trời ơi ! " - tôi vừa nghĩ vừa sa sầm mặt mày, chắc cô ấy thấy tôi biến thái lắm đây.. 

- Phụt ! AHAHAHAHAH .

- Cười gì .. - tôi thấp giọng

- Xin lỗi nhưng mà cậu dễ thương quá ! :DDDD - Satona hớn hở , cười rõ tươi, tay còn ôm bụng nữa chứ.

- Im đi.. - Tôi gục đầu lên vai cô ấy - Mỏi cổ lắm rồi..

- Thế ngồi xuống đây đi , tớ cũng cười đến đau bụng rồi. - Cô ấy vừa nói vừa chỉ xuống bãi cõ, sau đó nhanh chóng ngồi xuống.

Tôi cũng ngồi xuống, gần cạnh Satona.Rồi thì..

- Tớ tết tóc cho cậu đây . - Cô ấy chạm vào tóc tôi , khẽ lướt từng ngón tay lên nó , một cảm giác rất dễ chịu.Cô ấy gầy như thế, ngón tay chắc toàn xương,vì vậy lấy ngón tay vuốt tóc thì chẳng khác nào lấy lược chải cả. Nghe hơi quái một chút nhưng cũng đúng mà.

-...Đừng có nghịch ! - Dù vậy, tôi vẫn để cô ấy mặc sức sáng tạo.Bãi cỏ xanh rờn,lại rợp bóng cây xanh, thật khiến người ta dễ thả hồn đi mất.Cuối cùng , hình như đằng sau gáy tôi có thêm một chùm tóc đuôi gà thì phải. Mà thôi kệ đi.

Trong khi tết tóc cho Soraru, Satona vừa làm vừa cười tủm tỉm . Cậu ta dường như đã trở lại thành cậu bạn cùng bàn năm nào rồi. Khi nãy, lúc đưa tay lên định vò tóc Soraru, cô phát hiện mình phải nhón chân lên mới với tới.Cậu ta cao nhanh đến đáng kinh ngạc,điều này khiến cô sững sờ,bởi mới năm ngoái cả hai vẫn còn bằng nhau. Cô cứ trân trân nhìn cậu mãi,phải tận đến khi Soraru đột ngột cúi thấp xuống,cô mới bừng tỉnh.Nhưng Satona không hề nghĩ cậu ấy khom người là để cô xoa đầu,thực ra cô nghĩ cậu định nhắc nhở đừng dùng tay bẩn để chạm vào tóc cậu cơ.Nhưng..." Nãy giờ mình cứ thấy cậu ta giống ai, thì ra là giống con cún nhà hàng xóm " - vừa nghĩ , Satona vừa cố gằn tiếng cười lại - " Con cún nhà hàng xóm .PFFT ! " Trong đầu cô hình dung hình ảnh chú cún nũng nịu muốn được gãi đầu và Soraru . Má ơi ! Hết kiềm nổi rồi . Thế là Satona lăn ra cười bò trước con mắt khó hiểu của Soraru . " Bây giờ cũng giống con cún khi bị ghẹo vậy , cười đứt ruột mất thôi " - cô vừa nhìn cậu một lát thì lại ôm bụng lăn lóc. 

                                                        ***

- Thôi chết ! Yuki ! - Satona bật dậy

- ?

- Tớ để quên Yuki rồi ! Con bé chắc đợi từ nãy giờ . - Satona nhanh chóng đứng dậy và xách cặp lên

- Gì chứ ? Vô tâm thật mà.. - Soraru nhếch mép, cũng đứng lên theo

- Là tại kẻ nào đó tha thiết muốn được xoa đầu nên tớ mới quên mất - Satona quay lại , cười nham hiềm

-.... VỀ ! - Soraru đi trước, Satona vội theo sau, không quên cười thêm vài tiếng chọc ghẹo khiến cậu bạn tức tối.

Vào lại sân trường, không còn bóng ai nữa, nhà xe cũng vắng tanh.Yuki thì biệt tăm. Cả trường chắc chỉ còn lại hai đứa ham chơi này.Satona đi một vòng các dãy nhà , chỉ khi đã chắc chắn Yuki về rồi thì cô mới xách cặp chạy đi. Không thấy Soraru đâu hết.Cậu ta cũng bỏ về rồi sao !! Nhưng vừa bước qua cổng , Satona đã nhìn thấy dáng vẻ quen thuộc đang đứng trước cây hoa anh đào ở đầu đường gần đó. Cô rảo nhanh bước chân tiến đến.

- Tôi chỉ đang đợi đèn giao thông mà thôi - Soraru cho tay vào túi quần , hời hợt nói

- Ngoan lắm ! Ngoan lắm .. - Cú- .. A,không- Satona vừa nói vừa vỗ vai cậu bạn 

- Cú ?  - Soraru nheo mắt khó chịu

- Ý tớ là cuối cùng cũng được về nhà rồi ! - Satona nhanh miệng đáp,cười cười gian tà

Hú hồn ! Suýt nữa đã gọi cậu ta là cún con mất rồi...

* Thằng nhỏ dễ thương quá haaaa !!! Có điều bị nói là cún nhà hàng xóm thì có hơi tội tội :<< Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ :3 Bad boy đâu chưa thấy , chỉ thấy một cậu trai cute phô mai que chết được ^x^

                       ỦNG HỘ MÌNH NHÉ !












Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip