Chương 7: Mẹ tôi dị ứng hoa
Tiếng thút thít ngày một nhỏ dần rồi ngưng hẳn, Cự Giải kéo chiếc áo trên đầu mình xuống, để lộ khuôn mặt với đôi mắt ửng đỏ lên vì khóc, ngước lên nhìn cậu bạn. Rất nhanh sau đó, Cự Giải lấy tay quẹt vội đi những giọt nước mắt cuối cùng trên mi, sụt sịt vài cái rồi cố gắng đứng dậy.
Cầm chiếc áo trên tay, Cự Giải định trả lại cho Xử Nữ, nhưng cậu bạn đã nhanh hơn một bước, đứa cho cô một chiếc khăn giấy. Cự Giải lại ngẩn ra nhìn cậu rồi cũng chậm rãi nhận lấy. Xử Nữ vẫn im lặng nhìn Cự Giải lau mặt mũi sạch sẽ xong xuôi, mới từ tốn cất tiếng:
- Đến tiết giáo dục quốc phòng rồi, cậu ra nhà đa năng tập trung đi.
Cô bạn ậm ừ gật đầu, nhấc từng bước chân khỏi nhà kho sau trường, vì vừa đi vừa cúi gằm mặt xuống nên khi bất chợt ngẩng đầu lên, cô chẳng thấy Xử Nữ đâu cả. Lúc này, bóng dáng Bắc Giải từ phía nhà đa năng hớt hải chạy tới.
- Cự Giải, mày vừa đi đi đâu đấy, sao nãy tao gọi không nghe?
- À thì tao...
Cự Giải còn đang bối rối không biết nên trả lời bạn mình như nào cho phải thì Bắc Giải đã chú ý tới thứ cô cầm trên tay:
- Mày cầm áo của ai đấy?
Nghe Bắc Giải hỏi vậy, Cự Giải mới giật mình nhớ ra bạn nãy quên chưa đưa áo cho Xử Nữ mà cậu bạn đi đâu mất rồi.
- Áo này của... lớp trưởng...
- Cảm ơn nha!
Không để Cự Giải nói hết câu, Xử Nữ lần nữa đột ngột xuất hiện mà cầm lấy chiếc áo từ tay cô trước con mắt ngạc nhiên của Bắc Giải.
Không khí lại bất giác trùng xuống, ba người không ai nói ai câu nào, đồng loạt cùng nhau tiến về phía cả lớp đứng tập trung.
Phải đến khi mọi người đã xếp hàng khởi động xong xuôi, Bắc Giải mới nghiêng người, ghé vào tai Cự Giải thì thầm với một giọng điệu vừa tiếc nuối vừa hờn giận:
- Sướng nhất mày, được cầm hộ áo lớp trưởng!
Cô bạn nghe xong thì méo mặt cười khổ, tự nhủ bản thân lần sau nên hạn chế tiếp xúc với Xử Nữ, dù sao cậu cũng là đối tượng thầm thích của bạn thân cô cơ mà, biết đâu sau này hai người họ lại thành đôi với nhau thì sao.
Nhưng Cự Giải cũng đâu có biết, người tính là một chuyện, còn trời tính lại là một chuyện khác.
Những tiết học còn lại của hôm ấy kết thúc một cách chóng vánh, Cự Giải mệt mỏi cất dọn sách vở vào cặp, cùng Bắc Giải ra đến cổng trường rồi chào tạm biệt, nhà ai nấy về, đường ai nấy đi.
Con đường ra bến xe buýt lần trước vẫn gây ám ảnh đối với Cự Giải nên cô bạn không dám đi qua thêm một lần nào nữa, cô chọn một lối đi khác tuy dài hơn nhưng luôn luôn có người qua lại, an toàn lúc nào cũng là trên hết.
Đem theo tâm hồn treo ngược cành cây mà bình thản bước đi, Cự Giải mải mê nhìn mây nhìn gió, nhìn đất nhìn trời mà không hề nhận ra có một chiếc xe đạp của cậu bạn nào đó vẫn đang chậm rãi theo sau cô từ lúc ở trường.
Một tiệm hoa nhỏ nhỏ xinh xinh mới mở nơi góc phố đã thành công thu hút được sự chú ý của Cự Giải, cô bạn hớn hở vô cùng, không ngần ngại mà chạy tọt vào trong cửa tiệm.
Xử Nữ ở xa xa thấy vậy cũng dừng lại, dựng xe bên vỉa hè rồi đứng ngoài quan sát. Anh chủ tiệm đang tưới hoa trông thấy cậu bạn cứ ngó nghiêng mãi liền niềm nở ra bắt chuyện, còn nhiệt tình tư vấn cho cậu.
Cự Giải vẫn đang lúi húi chọn mấy bông hoa linh lan trắng muốt, chọn thêm vài bông cẩm tú cầu xanh xanh tặng mẹ, xong lại bị hấp dẫn bởi những nhành lưu ly màu hồng phấn.
Tiệm hoa này có nhiều loài ghê ý, Cự Giải nhìn mà mê luôn, thậm chí còn có những loài cô chưa bao giờ trông thấy.
Tất nhiên ngoài sở thích ngắm sao và thiên văn học, Cự Giải còn rất yêu thiên nhiên hoa cỏ. Vậy nên sau khi chọn một hồi, cô bạn quyết định thanh toán mỗi thứ một ít.
Cự Giải nhanh chóng đi tìm chủ tiệm, liền phát hiện anh đang thao thao bất tuyệt với một khách hàng nào đó. Cô bạn tính chờ nhưng mùa đông trời mau tối, với cả hôm nay là ngày ít tiết học nhất trong tuần, nên cô mới được tan học sớm, chứ không thì kể cả thấy thích tiệm hoa đến mấy cô cũng không có đủ thời gian ghé vào.
Cự Giải nghĩ tuy hơi bất lịch sự khi phải cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, song cô cũng chẳng còn cách nào khác. Ngoài đường mọi người đi lại đông đúc là thế nhưng bên trong cửa tiệm lại chỉ có đúng ba người gồm anh chủ, cô và vị khách kia.
Cái khoảnh khắc nhìn thấy Xử Nữ quay mặt đối diện với cô, Cự Giải kinh ngạc mở to mắt đồng thời "ơ" lên một tiếng.
Cậu bạn thì cố tỏ ra bình tĩnh, gãi gãi đầu một hồi rồi chỉ vào một trong số những bông hoa Cự Giải đang cầm trên tay.
- Anh lấy cho em một bó cẩm tú cầu, với cả... hoa giống này đi.
Anh chủ tiệm giật giật khoé miệng khi nghe cậu bạn nói như vậy, vừa rồi giới thiệu bã bọt mép cả đống hoa ý nghĩa lung linh rực rỡ cậu không thích, ngoảnh đi ngoảnh lại cậu lại chọn đúng cây hoa dại có sầu không cơ chứ. Mà cô bé này cũng có mắt nhìn phết chứ nhỉ, bao nhiêu hoa tươi anh vừa nhập về cô gom bằng sạch.
Nhưng buồn cho anh là Cự Giải không mua hết số hoa đó, vì không đem đủ tiền nên cô nghĩ lại, cô chỉ lấy vài chậu sen đá nhỏ xinh xinh, còn mấy cây hoa kia thì hỏi mua hạt giống để đem về nhà trồng.
Ngắm hoa khiến cho tâm trạng thất vọng buồn tủi hồi sáng của Cự Giải bay hết sạch, cô bạn vẫn chăm chú nhìn những chậu sen đá với cánh hoa mập mạp đầy màu sắc mà quên đi sự tồn tại của Xử Nữ sau lưng. Đến khi cậu bạn hắng giọng e hèm một cái, cô mới chịu dừng chân lại, quay ra hỏi cậu bạn.
- Sao hôm nay cậu lại đi đường này?
Xử Nữ lúng túng liếc ngang liếc dọc, cậu không thể nói ra sự thật là cậu bị mẹ ép đưa cô về cùng nhưng cậu không biết bắt chuyện như nào nên đành bám theo cô được. Rồi Xử Nữ lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có, bình thản đáp:
- Lối này về nhà nhanh hơn.
Cự Giải nhận được câu trả lời liền "ồ" lên khe khẽ, cô không biết lý do tại sao Xử Nữ phải nói dối song cũng chẳng có gan để vạch trần cậu bạn. Hai người không có gì để nói nữa cả, cô bạn thấy trời đã sẩm tối, liền nói lời chào tạm biệt cậu bạn rồi nhanh chân chạy ra bến xe buýt. Nhưng Xử Nữ đã nhanh hơn một bước, cậu ngượng ngùng gọi cô lại rồi đưa cô hai bó hoa cậu vừa mua từ cửa tiệm ban nãy.
- Tự dưng nhớ ra mẹ tôi bị dị ứng hoa, nên... cho cậu này, mà cậu không thích thì vứt đi cũng được.
Ôi trời hoa đẹp như vậy sao Cự Giải nỡ lòng bỏ, cô bạn cười cảm ơn rồi nhận lấy bó hoa, nhưng tiếp đó lại loay hoay không biết nên cầm như thế nào cho tiện, vì lên xe buýt giờ này khá đông, nếu đem theo có thể sẽ bị nát, mà hoa nát thì sẽ không còn đẹp.
Dường như Xử Nữ đã nhận ra nỗi băn khoăn khó nói của Cự Giải, cậu lập tức mở lời nếu không ngại thì cậu có thể đèo cô về, hoa để ở giỏ xe yên tâm không lo va chạm. Cũng may trước khi đi học, mẹ cậu đã nhắc cậu gắn giỏ và đệm sau xe đạp, nếu không cậu cũng chẳng biết lấy cớ gì để đưa cô về cùng nữa.
Cự Giải bình thường rất ngại làm phiền người khác nhưng lúc này lại bạo dạn đồng ý với gợi ý Xử Nữ. Đằng nào nhà cô với nhà cậu cũng ở cạnh nhau, cô còn đỡ được tiền vé xe buýt một hôm, lời thế còn gì.
Đợi Cự Giải yên vị trên xe, Xử Nữ thở phào một hơi nhẹ nhõm, vậy là nhiệm vụ mẹ giao đã hoàn thành được một nửa.
Còn đường về nhà hôm nay quả thật dài hơn bình thường, tuy nhiên nếu đi một mình thì chỉ cần vài phút là cậu đã có mặt ở nhà, nhưng chở thêm Cự Giải, cậu không dám đi nhanh. Vì với tốc độ như vậy, sợ là chưa kịp đến nơi thì thân thể gầy gò của cô đã bị gió cuốn bay đi mất.
Nhiệm vụ đầu tiên của Xử Nữ cứ thế đã được thực hiện một cách xuất sắc. Cậu dừng xe trước cửa nhà Cự Giải, đợi cô mở cửa rồi cầm hoa xong xuôi mới yên tâm dắt xe vào nhà mình.
Cự Giải hớn hở đặt hoa xuống bàn, vội chạy vào bếp tìm lọ để cắm. Vừa lúc cô bạn hoàn thành công việc tỉa tót lại những chiếc lá cho hợp với cái lọ thì bố mẹ cô cùng vợ chồng bác Vương cười nói bước vào phòng khách, đặc biệt mẹ Xử Nữ trông thấy lọ hoa lập tức xuýt xoa:
- Ui con gái khéo tay cắm hoa đẹp quá nhỉ! Con mua hoa ở đâu tươi thế, mai mua giúp bác mấy bó bác đem trang trí nhà cửa cho sáng sủa nha con!
Cự Giải được khen thì sướng cười tít mắt, gật đầu vâng dạ. Nhưng dừng khoảng chừng là hai giây sau đó, cô bạn lại thắc mắc.
"Ủa mình tưởng bác gái bị dị ứng hoa?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip