Chương 9. Khách không mời mà đến

Lý Húc nghe được lời cô nói, trong một cái chớp mắt, lập tức sắc mặt trở nên điên cuồng ngẩng phắt đầu lên. Hắn bỏ qua Mạc Quân Lâm đang đứng một bên xông lên trước muốn túm lấy cô, lại bị Mạc Quân Lâm nghiêng người ngăn cản, hắn nổi giận đùng đùng cách Mạc Quân Lâm muốn kéo Từ Nghiên, quát, “Em có biết em đang nói cái gì hay không? Chúng ta ở bên nhau đã bao lâu, hôm nay em tùy tiện nghe lời nói của một người phụ nữ liền muốn cùng anh chia tay?”

Từ Nghiên tránh ở phía sau lưng Mạc Quân Lâm, né tránh không cho hắn bắt được tay mình, giờ khắc này cô đã sợ Lý Húc gần chết, nhưng ở phía sau Mạc Quân Lâm cô lại cảm thấy yên tâm…… Cô nghẹn ngào nói to, “Không chỉ là bởi vì cô gái kia! Lý Húc, em nên sớm cùng anh chia tay, em……”

Cô dừng một chút, cắn cắn môi, hạ quyết tâm nói, “Em không thích anh!”

Lý Húc không thể tin, đồng tử co rụt lại, “Cái gì nói không thích, em không thích chỗ nào, em nói đi!”

“Hiện tại liền không thích, không thích anh lớn tiếng với em! Không thích anh hùng hổ doạ người! Còn có rất nhiều rất nhiều!” Cô khóc to, “Lý Húc, chúng ta chia tay đi! Anh về sau không cần đến tìm ta! Ở trường học cũng không cần tìm! Về sau chúng ta ai đi đường nấy……!”

Từ Nghiên sau khi nói xong che mặt chạy đi, Lý Húc muốn đuổi theo, Mạc Quân Lâm lại một phen ngăn cản hắn, hắn ngăn cản nói, “Cậu trước bình tĩnh lại, bộ dáng này của cậu dọa đến cô ấy.”

Lý Húc tức muốn hộc máu muốn đẩy hắn ra, nhưng Mạc Quân Lâm giống như bức tường, chính hắn đẩy cũng bị lui ra sau nửa bước. Hắn nhìn Từ Nghiên chạy xa, phẫn hận nắm chặt nắm tay hung hăng đạp tường hai cái.

‘ phanh, phanh ’!

Tường bị đạp như muốn hỏng, hơi rớt xuống dưới, rơi vào trên giày Lý Húc, hắn còn chưa hết giận, lại đá hai chân, lại đấm hai cái, ủ rũ cắn răng, đầu cúi xuống.

Một lát sau, có gì đó rơi trên mặt đất, một giọt, hai giọt, tam giọt.

Trên mặt đất lan ra mấy điểm đen.

Lý Húc một phen lau mặt, đẩy Mạc Quân Lâm còn đang chắn ở phía trước, đầu cũng không quay lại bỏ đi.

Mạc Quân Lâm đứng ở tại chỗ, nhìn bóng dáng Lý Húc rời đi, ánh mắt hiện lên áy náy, nhưng ánh mắt rất nhanh lại trầm xuống, trở nên kiên quyết.

Sau ngày hôm ấy,, ở trường học Từ Nghiên cơ hồ không cùng Lý Húc nói chuyện, Lý Húc cũng không tìm thấy Từ Nghiên, cô đi WC cũng tìm một bạn học nữ cùng đi, một chút cơ hội đều không cho hắn.

Khi tan học hắn ăn vạ bên người cô, hắn nói cái gì cô đều không lên tiếng, tiếng chuông vào học vang lên, hắn cũng chỉ có thể mang sắc mặt xanh mét thất bại rời đi.

Mà lúc tan học, vốn dĩ Từ mẹ đã đau lòng cô mỗi ngày đi học mệt nhọc, hàng ngày đều tới đón cô về nhà, Lý Húc càng không tìm thấy cơ hội.

Thời gian dài, số lần nhiều, Lý Húc biết cô là quyết tâm muốn chia tay, cũng không tìm cô nữa, chỉ là những cô gái tới tìm hắn nói chuyện, Lý Húc cũng không hề cho bất luận kẻ nào sắc mặt tốt, luôn là một khuôn mặt lạnh lùng, không khí quanh thân vẫn luôn rất áp lực.

Từ Nghiên đều xem ở trong mắt, cô tâm tình thực phức tạp, lại vẫn không nói gì…… Nếu đã làm ra quyết định, cô liền sẽ không quay đầu lại.

Về phía Mạc Quân Lâm cũng chưa từng quấy rầy cô, chỉ là trên bàn học của cô lại nhiều thêm một chút đồ uống nóng, thậm chí khi học thể dục quên mang khăn bông, ngăn kéo đều sẽ nhiều thêm một cái khăn sạch sẽ.

Cô biết là Mạc Quân Lâm làm, cho nên cô không uống cũng không cần, mỗi lần đều trực tiếp vứt vào thùng rác.

Hắn làm ra loại chuyện này, lần đầu tiên có thể nói là ngoài ý muốn, nhưng còn lần thứ hai kia? Mặc kệ nghĩ như thế nào, đều không thể tha thứ cho hắn!

Một tháng sau, đại học đưa kết quả xuống dưới, trên phiếu điểm, Từ Nghiên kém 0.5 điểm, chỉ kém như vậy một chút, cũng chỉ kém như vậy một chút! Cô khổ sở đến muốn chết, về nhà chôn ở ổ chăn gào khóc một hồi.

Nửa tháng sau trường học thi cuối kỳ, kiểm tra xong sẽ cử hành lễ tốt nghiệp, chính thức tạm biệt cao trung, trường học tan, thời gian còn sớm, Từ Nghiên tính toán tự mình về nhà, nhưng vừa ra cổng trường, liền nhìn thấy Lý Húc đang chờ cô.

“Cùng anh nói chuyện một chút.” Hắn nói.

Từ Nghiên không để ý tới hắn, đi thẳng về phía trước.

Lý Húc theo đi, vừa đi vừa nói chuyện, “Trong khoảng thời gian này anh sẽ không làm phiền em, em yên tâm chuẩn bị thi…… Từ Nghiên, chờ em  thi xong hãy suy nghĩ lại, có phải thật sự muốn chia tay hay không! Anh thừa nhận anh không đủ khả năng làm em tin tưởng, anh về sau sẽ không lại cùng những cô gái khác tiếp xúc thân mật quá……”

Hắn mới nói được một nửa, liền thấy Từ mẹ đi xa máy lại đây, Từ Nghiên lập tức lên xe cùng Từ mẹ đi rồi, một câu nói với hắn cũng không có.

Lý Húc mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rời đi.

Thời gian thi Đại học còn có hai tháng, Từ Nghiên nắm chắc thời gian ôn tập, trừ bỏ buổi sáng cùng mẹ đi tập thể dục, cơ hồ không ra khỏi cửa.

Nhưng cô ở trong nhà không đến một ngày, thời gian yên tĩnh đã bị quấy rầy.

Từ Nghiên ngủ trưa xong, vừa mở cửa phòng ra ngoài, nhìn thấy phòng khách nho nhỏ nhà mình kia có một vị khách không mời mà đến, dáng người cao to đẹp trai, liền cảm thấy cả người đều không khỏe…… “cậu, cậu cậu cậu sao lại ở nhà tôi?” Cô khiếp sợ đến nói lắp, thất thanh hô.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip