Chương 4 : Vật Sủng

Mơ mơ màng màng tỉnh dậy phát hiện bản thân đang nằm trên giường lạ, kế bên cạnh nàng là khuôn mặt tựa như thiên tiên của Y Tịnh công chúa. Nháy mắt Tiểu Lam phản xạ có điều kiện bật dậy đầy hoang mang, nhưng vì trên giường nên hành động này chẳng khác nào muốn tiếp xúc thân mật với mặt đất.

"Chít! (A!)"

Nhưng rất may phía bên dưới mặt đất được lót lên một tấm thảm mềm mại, Tiểu Lam vừa rớt xuống đã cảm nhận được sự mềm mại chưa từng có trước đây, nàng vừa thở phào một hơi lại giật mình.

"N-ngươi sao thế?"

Phía trên giường phát ra tiếng động, một giọng nói có vẻ như là giật mình vì tiếng tiểu hamster một bàn tay khanh mảnh lò từ trên giường xuống nắm trọn lấy người Tiểu Lam từ từ lên trên.

"Chít chít (Sao ta lại ở đây? Nơi này là đâu thế?)"

Tay chân nho nhỏ của chuột hamster chỉ chỏ loạn xạ vào xung quanh phòng nàng như một câu hỏi gì đó.

"Chắc ngươi không biết đây là đâu phải không? Đây là phòng ngủ của ta. "

Y Tịnh công chúa lên tiếng giải thích khi thấy cử chỉ của tiểu hamster.

"Chít? (Phòng ngươi sao?)"

Nghe vậy Tiểu Lam nhìn xung quanh căn phòng cổ đại mà cảm thán, đúng là công chúa có khác, luôn xa hoa tráng lệ như vậy dù cho xung quanh có giản dị tới mức kinh ngạc.

Ngay lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa *Cốc Cốc*

"Công chúa điện hạ, Yên nhi xin thất lễ một chút..."

Bên ngoài vọng lại một tiếng nữ nhân khá dễ nghe.

"Vào đi."

Nhận được mệnh lệnh cho vào, nữ nhân tên Yên nhi bên ngoài nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, một nữ nhân có khuôn mặt ưa nhìn thậm phần nghiêm túc cùng với chất giọng dễ nghe cúi người hành lễ.

"A Yên tham kiến điện hạ."

Ngay khi hành lễ A Yên ngước mặt lên nhìn Y Tịnh công chúa ánh mắt quan sát xung quanh thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

"Thật mừng người không sao..."

"Lâu rồi không gặp, A Yên. Thật có lỗi khi làm phiền ngươi vào giờ này."

"Chít...? (Ai vậy ta? Mà quan trọng nàng ta đẹp thật đó!)"

Ánh mắt Tiểu Lam đầy tán dương khi nhìn nữ nhân tên A Yên.

A Yên lắc đầu cúi đầu không nhìn Y Tịnh công chúa nói.

"Không làm phiền gì cả, việc chăm sóc công chúa điện hạ là việc của A Yên. "

Ngay sau đó A Yên quỳ xuống đầy vẻ mặt tự trách.

"Ngược lại A Yên đã thành một tội nhân vì đã không ở bên cạnh công chúa điện hạ bảo vệ được cho người khi người gặp khó khăn. "

"Tội của A Yên quá lớn để bị trừng phạt, vì thế A Yên xin dùng cái chết để tạ tội vì đã không bảo vệ được công chúa điện hạ."

Vừa dứt câu, bên trong ống tay áo bên phải lấy ra một con dao nhỏ ngay khi vừa muốn đâm chính mình Y Tịnh công chúa kịp thời ngăn chặn.

"Đúng là việc trung thành là tốt, nhưng đừng hở ra muốn tự sát đền bù tội lỗi."

"Chít! (Y Tịnh hay lắm!)"

"Công chúa điện hạ nhưng...!"

A Yên vội ngẩng đầu lên muốn nói thêm gì đó đã bị Y Tịnh công chúa xen vào.

"A Yên, ngươi không cần phải tự trách mình như thế. Lúc ta bị mất tích, cũng là lúc ngươi phải rời khỏi đây vì nhận nhiệm vụ từ phụ hoàng mà. Chỉ việc ngươi không bắt tay với nhị vương gia, ta cũng đã thấy mãn nguyện với lòng trung thành của ngươi rồi."

"Công chúa..."

"Nếu ngươi vẫn thấy tự trách hãy chăm sóc bé chuột tên Tiểu Lam Nhi này."

Ngay sau đó Y Tịnh công chúa ôm trọn cơ thể Tiểu Lam về phía trước.

"Nhưng...!"

Thấy A Yên có vẻ mặt khó coi khi thấy Tiểu Lam, Y Tịnh công chúa cắt ngang.

"Không nhưng nhị gì hết."

"Vâng ạ..."

A Yên thấy quyết định của Y Tịnh công chúa cũng không phản đối gì nữa.

"A, công chúa điện hạ nếu không thất lễ, A Yên xin phép được hỏi người quay trở về cùng đoàn lính hoàng gia một cách an toàn như thế nào?"

"Theo như A Yên được biết, người đã bị thương rất nặng..."

"Chuyện đó à? Chắc ngươi cũng tò mò tại sao ta lại quay về không một vết thương nào sao?"

Y Tịnh công chúa vừa nói bàn tay khẽ động đi tìm Tiểu Lam đang muốn nhảy xuống giường tiếp bắt nàng lại.

Bị nắm trọn cả cơ thể không thể phản kháng, Tiểu Lam bèn chịu trận để Y Tịnh công chúa muốn làm gì thì làm.

"Đây này."

'Sao công chúa điện hạ lại lấy một con chuột kỳ lạ làm vật nuôi chứ? Mà sao công chúa lại bắt nó?'

"Ta biết ngươi đang nghĩ gì, A Yên."

"Nhưng mà ngươi không biết, Tiểu Lam đã tìm thảo dược cho ta khi ta bị thương nặng, ngoài ra nó còn lãnh đạo đàn chuột lang giúp ta nhiều lần khác nữa."

Nghe Y Tịnh công chúa kể, ánh mắt A Yên tràn đầy vẻ không tin nhìn chằm chằm vào vật sủng mà công chúa đang cầm.

"Sao có thể được..."

'Đại công chúa lạnh lùng tàn nhẫn lẫy lừng vậy mà nở nụ cười dịu dàng với một con chuột kỳ lạ ư?'

'Ngay cả một con chuột nhỏ bé mà có năng lực như vậy, đôi mắt nhìn trúng được con chuột có trí khôn công chúa điện hạ thật tinh vi. Không! Mình không thể thua kém một con chuột được!'

Đang được Y Tịnh công chúa xoa đầu nhỏ, nàng vừa quay lại nhìn trực diện A Yên lại thấy ánh mắt đầy khí thể hùng hục từ nàng ta.

'Gì thế? Ánh mắt của nàng ta khí thế là sao? Chẳng lẽ đang nghĩ gì đó về mình mà mình không biết sao?'

Ngay lúc suy nghĩ vừa loé lên, A Yên như nhớ ra đều gì đó bèn nói.

"A Yên quên mất một chuyện quan trọng thưa công chúa điện hạ. Tam công chúa, Lăng Tĩnh công chúa đòi muốn gặp người cho bằng được."

"Lăng Tĩnh sao? Muội ấy muốn gặp ta có chuyện gì gấp lắm hay sao?"

"Không ạ, Lăng Tĩnh công chúa muốn gặp người để hỏi ai đã cứu mạng công chúa điện hạ."

"Ra vậy."

Y Tịnh công chúa vuốt cằm, ánh mắt khẽ nhìn Tiểu Lam vài giây đôi mắt chuyển sang nhìn A Yên xua tay.

"Cứ để muội ấy vào đi, ta sẽ nói trực tiếp."

"A Yên tuân lệnh."

Ngay sau đó cả cơ thể A Yên dần mờ nhạt và biến mất một cách thần kỳ làm Tiểu Lam ngơ ngác đảo mắt lia lịa tìm kiếm thân ảnh nhưng bất thành.

"Chít!? (Nàng ta đâu rồi? Cư nhiên biến mất?)"

"Bình tĩnh nào Tiểu Lam, ngươi cứ nằm ở đây đi, đừng ló đầu ra là được rồi, muội muội ta khá ghét chuột đấy."

"Chít (Được rùi)"

Thế là Tiểu Lam dùng cơ thể nhỏ bé chạy li ti vào sâu trong góc khuất của chiếc giường cuộn tròn cơ thể lại đôi tai dựng lên đôi mắt không khỏi tò mò quan sát phía ngoài giường.

"Muội tới rồi sao? Nào ngồi xuống nói chút chuyện"

Lăng Tĩnh công chúa không nói gì, nàng ta chỉ quan sát xung quanh thấy thật sự không có ai mới an tâm ngồi xuống chiếc ghế một cách tao nhã.

"Tỷ, tỷ nói xem người cứu tỷ là ai?"

"Đó là bí mật, người đó cũng không có nói ra danh tính."

"Thật sao?"

Ánh mắt Lăng Tĩnh công chúa như không tin vào lời nói của vị tỷ tỷ Y Tịnh công chúa này.

Y Tịnh công chúa dựa vào vách tường cạnh giường khẽ liếc mắt nhìn cục bông nhỏ đang nhìn mình, nàng cũng không nhìn thêm mà ánh mắt chớp chớp nhìn muội muội nhún vai đáp.

"Muội có thể không tin, dù sao ta cũng nói sự thật mà."

"Được rồi, nếu bây giờ tỷ không nói, muội cũng sẽ tìm y cho bằng được dù đó là nam nhân hay nữ nhân."

Ánh mắt Lăng Tĩnh đông lại đầy kiên quyết, nàng ta đập bàn đứng dậy quay người cắt bước đi ra khỏi phòng Đại công chúa.

Y Tịnh công chúa nhìn bóng lưng Lăng Tĩnh công chúa đi một cách dứt khoát cũng không nói gì chỉ cười khổ.

'Dù ta biết chắc muội sẽ phải thành thân với người đã cứu ta vì đó là ý chỉ của phụ hoàng, nhưng chẳng lẽ muội phải thành thân với vật sủng của ta sao? Một con chuột lang kỳ lạ?'

"Ngươi có thể ra rồi đó."

Khi chạy ra khỏi không gian trong góc giường, Tiểu Lam đứng bằng hai chi sau ngước lên nhìn Y Tịnh công chúa.

"Chít? (Này, khuôn mặt của ngươi là sao vậy?)"

"Ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ đói bụng sao?"

Y Tịnh công chúa không hiểu được lời nói từ tiểu hamster, nàng cứ nghĩ đứa nhỏ này đói nên mới ngước nhìn nàng.

"Đợi ta một chút."

Thế là nàng ta đứng dậy rời khỏi phòng mình đi tìm trụ phòng dặn dò vài món ăn.

'Hiểu sai ý ta rồi... Công chúa ạ..'

Tiểu Lam dỡ trán bằng một chi trước nhìn bóng dáng Y Tịnh công chúa đi khuất mới lũi thủi chạy vào trong gốc cuộn tròn mình lại định đánh một giấc.

Tuy nhiên, Y Tịnh công chúa lại vừa đi chưa được 1 phút đã quay trở lại cùng ba cung nữ và đống trái cây/rau khô, vài dĩa bánh quy khô.

"Các ngươi lui xuống đi."

Y Tịnh công chúa phất tay ra lệnh, ba cô cung nữ cũng không làm trái mệnh lệnh cúi đầu lui ra đóng cửa phòng lại.

"Đây này, đồ ăn của ngươi. Dù dặn bọn họ lấy ít nhưng không ngờ họ đưa nhiều vậy."

Y Tịnh công chúa có chút than vãn nhìn đóng trái cây/rau đã được phơi khô cùng với vài dĩa bánh quy được cung nữ đem vào, đây là những món ăn khoái khẩu của con người lẫn loài vật như chuột hamster.

"Chít (Này, ngươi cầm một miếng ăn đi, trái cây này ngươi cũng ăn được đó)"

Tiểu Lam vừa gậm nhấm một miếng cà rốt khô tay nhỏ còn lại cầm lấy một miếng dâu tây đưa lên trước mặt Y Tịnh công chúa.

"Ngươi muốn ta ăn sao?"

Thấy đầu nhỏ tiểu hamster gật đầu, Y Tịnh công chúa cầm lấy miếng dâu tây cho vào miệng cắn từng ngụm một cách từ tốn.

"Đã phơi khô nhưng vẫn rất ngon."

Y Tịnh công chúa tán thưởng vừa thưởng thức đồ ngon vừa nhìn nàng gặm nhấm miếng cà rốt khô.

Cả hai cứ như vậy ăn cho đến khi bụng Tiểu Lam căng tròn, nàng dừng việc ăn mà nằm dài trên giường ngủ lúc nào không hay.

Thấy tư thể ngủ có chút khó coi từ tiểu hamster, Y Tịnh công chúa gọi người vào dọn đồ ăn dư thừa ra ngoài, còn nàng thì cố gắng nhẹ nhàng nhất đẩy nhẹ cơ thể tiểu hamster đang ngủ dang chân ra bên trong giường chút, nàng ta cở y phục leo lên giường nằm cạnh tiểu hamster quay phía đối diện mặt nàng ấy an tâm nhắm mắt không chút phòng bì.

___ To be contine ___

Tiểu Ngọc: Lúc đầu đặt là Tiểu Lam Nhi, nhưng thôi, bỏ chữ Nhi đi khi đại công chúa gọi thì là Tiểu Lam Nhi, còn lúc suy nghĩ, thì để bình thường tên của nàng ta:) Còn việc ra chương này là do rảnh rỗi sinh nông nổi mà ra=)))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip