Bệnh trạng thiếu gia × Tiểu tùy tùng (4)
"Nga, phải không?" Hô hấp nóng rực sái lên gò má của Ninh Thư, hắn trừng lớn mắt nhìn khuôn mặt trước mặt mình, khoảng cách từ chính mình đến khuôn mặt của Cố Sâm bất quá chỉ cách chừng có hai ngón tay.
Gần.... có thể nói là gần đi!!
Hắn chỉ cảm thấy da mặt mình bất giác nóng lên, có điểm quẫn bách nói:
"Thiếu gia...."
Thiếu niên trước mặt tuấn tú quá mức, ngay cả đôi mắt phượng đan kia cũng gần như mê hoặc người khác. Hắn rũ mắt mắt xuống, khóe mắt tựa hồ mang theo một chút ý cười trêu chọc, bàn tay bạch ngọc kia duỗi tới.
Cằm của Ninh Thư cứ như vậy đã bị nắm chặt. Cố Sâm cúi đầu tới.
Trong nháy mắt, Ninh Thư cơ hồ cho rằng hắn muốn hôn qua tới, da mặt trắng nõn cơ hồ đỏ đến mức có thể chảy máu. Có chút kinh ngạc, đôi mắt hình elip kia hơi mở ra nhìn thiêys niên trước mắt.
Mà thiếu niên lại tiến đến bên tai hắn, ngón tay chậm rãi trèo lên, không nhanh không chậm nắm lấy lỗ tai hắn, giọng nói mang theo từ tính ở bên tai hắn thấp giọng nói
"Như thế nào, cho rằng ta muốn hôn ngươi a."
Thanh âm kia mang theo một chút ý tứ không rõ ý cười.
Ninh Thư cứng đờ thân thể, rũ mắt.
Cố Sâm dường như không có việc gì đứng dậy: "Yên tâm, xu hướng giới tính của ta là bình thường."
Ngay sau đó ánh mắt dừng ở trên mặt nam sinh, khuôn mặt cậu trắng bệch, chỉ cần nhiễm một chút màu đỏ, liền đặc biệt thấy được.
Có một loại cảm giác diễm lệ của ngọc châu màu đỏ, làm cho người ta lúc nhìn thoáng qua, liền không dời được ánh mắt
Ánh mắt Cố Sâm trở nên tối tăm. Vừa rồi sờ qua lòng tay nhỏ nhắn của đối phương, liền có cảm giác không muốn rời. Làn da mịn màng giống như miếng tơ lụa lạnh lẽo vậy.
Anh hơi nhếch khóe môi, một lần nữa trở lại chỗ ngồi, cúi đầu chơi điện thoại di động.
Ninh Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hắn biết người càng hoàn mỹ ưu tú, trong xương cốt càng có một mặt không ai biết, thậm chí có thể là
Biến thái...
Thực hiển nhiên, Cố Sâm hai người đều là.
Ninh Thư nhất thời cảm thấy da đầu có chút tê dại, có chút luống cuống nói:
"Zero, trước kia cậu có mang theo vật chủ khác không? "
Zero có chút chột dạ nói: "... Tôi vừa mới làm việc, khụ khụ, nhưng tôi biết tất cả mọi thứ, cậu có thể hỏi tôi! "
Nó bảo đảm nói
Ninh Thư hỏi: "Vậy cậu có biết, người như Cố Sâm, làm sao mới có thể tăng được độ hảo cảm không?"
Zero cố gắng nhớ lại: "Bình thường thì một kẻ biến thái như vậy, cậu càng nghe lời, thì họ càng thích nó."
Ninh Thư cảm thấy chính mình đã thực rất nghe lời.
Nhưng hắn vẫn là gật gật đầu, nếu hệ thống đã rất có kinh nghiệm, kia hẳn là không có sai đi.
Nơi Cố Sâm đang học là trường Nhất Trung. Có thể nói là một trường học dành cho quý tộc điều kiện và hoàn cảnh bên trong trường đều là những ưu đãi tốt nhất.
Ngay cả thân thế gia đình của Ninh Thư ở kiếp trước cũng không tính là gì, cũng không thể không thừa nhận, cái trường này vô luận từ góc độ gì đều là đứng đầu.
Địa vị và thân phận của Cố thiếu, đó là loại tồn tại mà tất cả mọi người đều ngưỡng mộ, ngay cả lão sư cũng phải khách khí với hắn vài phần.
"Liền an bài cậu ta ở cùng một ban đi."
Thiếu niên quý phái phân phó xong. Ninh Thư cùng lão sư điền vào mẫu đơn, sau đó đi theo đối phương vào lớp.
Cậu đứng trên bục giảng, đến một lần tự giới thiệu: "Tên tôi là Ninh Thư."
Thanh âm kia mang theo một chút mềm mại nói không nên lời, hơn nữa khuôn mặt của hắn còn quá mức thanh tú, còn có đôi mắt hình elip.
Một số cô gái có đôi mắt sáng hơn.
"Cậu ấy thoạt nhìn rất đáng yêu nha."
Cảm giác của bà nội a, hơn nữa thoạt nhìn cậu ấy có chút nhu thuận, làn da cũng quá tốt đi, có thể so với nữ sinh chúng ta còn tốt hơn.
"Bình thường đi, so sánh như thế nào cũng không bằng Cố thiếu của chúng ta."
Ninh Thư nói xong, đứng tại chỗ, theo bản năng nhìn một vòng về phía lớp học.
Cố Sâm ngồi ở vị trí giữa, đôi mắt phượng nhìn về phía hắn, đôi môi mỏng nhếch lên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip