Bệnh trạng thiếu gia x Tiểu tùy tùng (17)
Ninh Thư không chút hoài nghi nghĩ đây chính là ý đồ của đối phương.
Tên biến thái này sẽ không có ý định sẽ giảng đạo lý với cậu, Ninh Thư thở hổn hển nhìn chằm chằm thiếu niên.
Cố Sâm lại như bất động, rũ mắt xuống, giống như đang ám chỉ cái gì đó.
Trong đầu Ninh Thư nháy mắt bỗng có chút mờ mịt.
Ninh Thư chưa từng hôn môi qua, kinh nghiệm duy nhất chính là vừa rồi, cậu hồi tưởng lại cách thiếu niên hôn mình.
Da mặt bỗng nóng đến lợi hại, nhưng không thể không thuận theo hắn.
Nhìn nam sinh trong ngực, đang học tập theo hắn mà thăm dò đầu lưỡi ra câu tới. Đôi mắt Cố Sâm hơi tối. Dùng sức nắm cằm nam sinh, tiến lại gần, cong môi nói:
"Làm rất tốt. "
Ninh Thư không biết từ lúc nào bị phản lại quyền chủ động, cậu tức giận thở hổn hển, khóe mắt đều đỏ lên, không biết là do tức giận, hay là thiếu oxy.
Ninh Thư thở đến lợi hại.
Hết lần này tới lần khác Ninh phụ ngoài cửa vẫn tiếp tục gõ cửa, có chút nghi hoặc nói:
"Thiếu gia, cậu đang nói chuyện với ai vậy?"
Ninh Thư cả kinh hoảng sợ.
Hơi nghiêng nghiêng mặt muốn tránh đi, mím chặt môi. Cố Sâm một bên ép chặt lại. Làm cho cậu trở nên sợ hãi.
Không biết qua bao lâu, Cố Sâm bên môi mang theo một chút ý cười, nói với người ngoài cửa: "Chú Ninh, chú ra ngoài xem cha tôi đã trở về chưa? "
Theo tiếng bước chân của Ninh phụ rời xa. Sau lưng Ninh Thư đều toát ra một trận mồ hôi lạnh.
Cố Sâm cắn cậu một cái, ngón tay sờ sờ khóe mắt, thấp giọng nói:
"Khóc cái gì, khóc nữa ta lại hôn. "
___________
Ninh Thư nằm trên giường, môi đều sưng đỏ. Thân thể cậu da rất mềm mại, hơi dùng sức một chút liền lưu lại dấu vết.
Ninh Thư có chút mờ mịt, không rõ vì sao sự tình lại biến thành bộ dáng như bây giờ?
Zero rất hạnh phúc nói: "Ký chủ, cậu thật tuyệt vời ah, mức độ hảo cảm hiện tại đã là năm mươi nha!"
Cậu hơi sững sờ, ngồi dậy hỏi: "Năm mươi sao?"
Zero: "Ân Ân, chấn động lắm, tôi vốn tưởng rằng nhiệm vụ này của cậu phải vài năm nữa mới hoàn thành. Không nghĩ tới mới hơn một tháng, độ tiến hành nhiệm vụ của cậu đều đã hoàn thành được hơn một nửa! "
Ninh Thư cũng có chút giật mình, cậu không ngờ, Cố Sâm lại cho cậu nhiều hảo cảm đến như vậy.
Zero: "Chỉ là ký chủ, cậu đã làm chuyện gì, mà độ hảo cảm lại đột nhiên cọ cọ lên thật cao ah! "
Bị Zero nhắc nhở như vậy. Ninh Thư nhớ tới chuyện vừa rồi, cậu vùi mặt lại, buồn bực nói: "Cố Sâm là tên biến thái."
Ninh Thư có chút khó mở miệng nói: "Hắn ta hôn tôi. "
Zero: "!!! " Ninh Thư mờ mịt nói ra những chuyện đã xảy ra.
Zero nói chuyện lắp bắp: "Làm sao lại có thể! Nam chủ chính là người có nữ chủ a! "
"Hình như hắn không thích Nguyễn Đình Đình." Ninh Thư hồi tưởng lại một chút, có chút ủy khuất nói: "Làm sao bây giờ, không lẽ ta sẽ bị hắn quấn lấy như vậy suốt sao? "
Cố Sâm quá bá đạo, cậu bị hôn đến thở không nổi, nhưng người này vẫn bóp chặt lấy môi và sờ thắt lưng cậu.
Ninh Thư cả người đều bối rối, cậu không biết nên ứng phó như thế nào. Trong mười chín năm qua, cậu cũng từng được thổ lộ bởi những người đồng tính.
Nhưng những người đó đều là người bình thường, bị cậu cự tuyệt cũng sẽ không làm gì nữa. Nhưng Cố Sâm thì khác, sao hắn ta lại có thể làm như vậy.
Ninh Thư ủy khuất lại tức giận nói:
"Hắn cái gì cũng không tốt! Thế quái nào lại có nhiều cô gái khác thích hắn ta nhiều đến như vậy chứ ! "
Trong lời nói có chút lộn xộn.
Hệ thống nó lần đầu tiên được lên chức, vốn tưởng rằng có thể vui vẻ cùng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nào biết được ở thế giới đầu tiên, lại liền cùng nhau lật xe như vậy.
Vì vậy, nó bối rối luống cuống nói: "Ký chủ, cậu không cần hoảng sợ, tôi có rất nhiều tiền bối yo! Tôi sẽ hỏi họ!"
Ninh Thư vì thế mà chờ mong.
Linh Linh không bao lâu sau đã trở về, nó buồn rầu nói: "Các tiền bối nói, nam chính trong thế giới ngôn tình đều là nam thẳng, bọn họ đều thích nữ sinh."
Cố Sâm như vậy, có lẽ chỉ vì muốn tìm kiếm cảm giác kích thích mới, ký chủ có lẽ vận khí không tốt lắm, cho nên mới xảy ra một chút phản ứng dây chuyền không tốt. "
Ninh Thư hơi sững sờ, lẩm bẩm nói: "Cảm giác kích thích? "
Zero: "Ân Ân! Những tên thẳng nam này đều là đồ tồi! "
"Vậy ta phải làm sao bây giờ?"
Ninh Thư trong lòng có chút không thoải mái, cậu tận lực đè xuống cái cảm giác này, nghi hoặc hỏi hệ thống.
Zero chột dạ nói: "Ký chủ, ngươi bây giờ cần nhịn xuống mọi việc ! Chờ đến khi Cố Sâm thích nữ sinh khác, cho dù không phải là nữ chủ thì cũng tốt hắn có thể sẽ buông tha cho ngươi!"
Sau đó hệ thống lại tràn đầy tự tin nói :
"Bất quá hiện tại, cậu có thể nhân cơ hội này, đem độ hảo cảm của Cố Sâm đánh tới độ 100 ! Chúng ta liền có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ! "
Ninh Thư không nói lời nào. Nếu Cố Sâm chỉ vì muốn tìm cảm giác kích thích mà tìm đến cậu, vậy không lẽ thiếu niên còn muốn cùng cậu chậm rãi chơi nữa hay sao? Ninh Thư không muốn chút nào.
Nhưng Zero nói cũng không còn cách nào khác.
Ninh Thư có chút khổ sở cuộn mình lại, buồn bực nói: "Chỉ cần không kháng cự, ngoan một chút, nhiệm vụ sẽ nhanh chóng hoàn thành sao? "
Zero an ủi nói: "Ký chủ đừng lo lắng, chờ cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ, tất cả mọi thứ sẽ tốt hơn thôi."
Ninh Thư mất ngủ cả đêm. Buổi sáng liền không có tinh thần mà thức dậy. Lúc cậu đi xuống lầu, nhìn thấy Cố phụ ở phòng khách, không khỏi sửng sốt.
Cố phụ nhìn cậu một cái, hỏi: "Thiếu gia còn chưa rời giường sao? "
Ninh Thư vừa định nói chuyện, Cố phụ liền mở miệng nói: "Quên đi, con theo ta đến thư phòng một chuyến."
Ninh Thư im lặng đi theo người đàn ông trung niên phía trước.
Vừa vào thư phòng, liền có chút không được tự nhiên. Cũng may Cố phụ cũng không phát hiện, chỉ mở miệng hỏi:
"Thiếu gia trong khoảng thời gian ở trường có xảy ra chuyện gì hay không?"
Ninh Thư trong lòng lộp bộp một chút, kiên trì, đem một ít chuyện không quan trọng nói qua một lần.
Cố phụ nghe xong, trên mặt cũng không có biểu tình gì. Một lúc lâu sau, mở miệng nói:
"Thiếu gia ở trường có yêu đương với ai không ?"
Ninh Thư hơi sững sờ, chậm rãi lắc đầu, cậu trầm mặc một chút, nói: "Nữ sinh thích thiếu gia có không ít, nhưng thiếu gia lại không để ý tới các nàng. "
Vẻ mặt cmCố phụ nhìn qua có chút hài lòng, ông gõ gõ mặt bàn nói: "Nếu thiếu gia có dấu hiệu yêu đương, con cứ nói cho ta biết."
Ông thản nhiên nói: "Cố gia đã sớm có hôn nhân, vị hôn thê của A Sâm chỉ có thể là tiểu thư Cung gia, về phần những A Miêu A Cẩu kia, chơi đùa có thể không tính tới."
"Nhưng tình cảm dư thừa không nên phát triển tốt, thiên kim Cung gia cũng không dễ lừa gạt, chờ nàng du học về nước, ta ở đây không muốn có bất kì sai phạm gì! Ngươi thay ta giám sát cho kỹ."
Ninh Thư từ trong thư phòng trở về, trong đầu đều là chuyện Cố Sâm có vị hôn thê.
Cậu có chút nghi hoặc hỏi:
"Zero, không phải nữ chủ của Cố Sâm là Nguyễn Đình Đình sao? Vậy tiểu thư Cung gia là ai? "
Zero nói: "Trên thực tế, sự phát triển của câu chuyện ta cũng không chắc chắn. Chỉ có thể xác định được nam nữ chủ là ai thôi, còn về phần các vai phụ khác, cũng không rõ ràng cho lắm."
Ninh Thư trầm mặc đi xuống lầu. Liền nghênh đón ánh mắt nhàn nhạt của Cố Sâm.
Cậu cảm thấy da đầu như bị tê dại một trận.
Cha Cố đã ngồi xuống, chuẩn bị dùng bữa. Ninh Thư nghĩ nơi này cũng không có chuyện gì khác cần mình, vừa định rời đi.
Thanh âm thiếu niên truyền đến:
"Đứng lại. "
Cố phụ ngẩng đầu, nhìn theo, nhíu mày.
Cố Sâm nhàn nhạt mở miệng: " Tới ăn cơm cùng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip