CHƯƠNG 0592: CÁO ĐỎ HỆ CÂU CÁ Ở HOANG DÃ NGỰ THÚ XƯNG VƯƠNG 25
CHƯƠNG 0592: CÁO ĐỎ HỆ CÂU CÁ Ở HOANG DÃ NGỰ THÚ XƯNG VƯƠNG 25
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
Thi Lâm Uyên kéo Tư Căng dựa vào nhau ngồi dưới tàng cây.
Vừa hạnh phúc nhìn thần minh của y, vừa giải thích: "Trái này là ta phát hiện lúc thỉnh thoảng bay lên trời, ở thượng cổ là nhân duyên nhân duyên, có thể bồi bổ cơ thể."
"Tương truyền, bạn đời tương giao ở dưới cây ăn quả nhân duyên, là cả đời đều không thể tách ra, ta trước đây không tin này, nhưng bây giờ..."
Y nói, từ từ xít lại gần Tư Căng.
Nhẹ nhàng cuốn đi nước trái cây màu đỏ lưu lại bên môi cáo đỏ.
Lại ôm người vào trong ngực, tiếp tục khẽ hôn: "Nhưng bây giờ, ta lại hy vọng là thật sự."
Môi của y thì tựa vào bên môi Tư Căng.
Đại nghịch bất đạo, nhàn nhạt quấn quýt.
"Căng Căng." Y gọi, thanh âm vừa thấp lại nghẹn: "Coi như là ta dĩ hạ phạm thượng, to gan lớn mật đi."
"Thần của ta, ta muốn vì ngươi xưng bá thế giới thú nhân, để cho ngươi... Trở thành bạn đời cả đời của ta."
"Ở trong đây."
Thi Lâm Uyên nói thật chậm, hô hấp rất không ổn định.
Rất nhanh, thì cũng nhiễu loạn hô hấp của Tư Căng rồi.
Gió hơi lạnh thổi qua, Tư Căng lại cảm thấy có chút nóng.
Những trái này, tựa hồ thật sự có công năng "bồi bổ cơ thể."
Vừa vặn.
Tư Căng dứt khoát nắm bả vai Thi Lâm Uyên.
Đầu ngón tay run rẩy.
Cậu nghe được đối phương ở bên tai cậu an ủi.
"Căng Căng không sợ, kia... Toàn bộ nghe lời ngươi..."
...
Bên kia, dưới chân núi cáo.
Các thú nhân mang theo sợ hãi đắc tội thần minh, lục tục rời khỏi.
Đêm tối lặng yên, người đàn ông áo đen cứu Mạnh Thất Thất lần trước lại một lần nữa xuất hiện.
Tròng mắt của hắn tròng mắt máy.
Mượn bóng đêm che lấp, lượm microchip trí não chứa đựng tư duy lúc còn sống của Mạnh Thất Thất, mang trở về.
Người đàn ông áo đen về tới phòng thí nghiệm, lại vì Mạnh Thất Thất làm một bộ thân thể như thật bằng máy.
Đưa ký ức và tâm tình trong trí não của ả vào, "làm sống lại" Mạnh Thất Thất.
Vừa thấy Mạnh Thất Thất một lần nữa mở mắt ra, liền ha ha cười ra tiếng: "Làm sao? Chủ ý nát kia của cô có cái gì hữu dụng à? Vẫn như cũ không cách nào bắt Cùng Kỳ, không cách nào giết Diệp Tư Căng, còn bồi mạng của mình đi vào rồi ha ha ha."
"Vẫn là nghe lời của ta đi, nghe ta, chúng ta mới có thể bắt Diệp Tư Căng trở lại làm nghiên cứu."
"Ngươi nói cái gì?" Mạnh Thất Thất lý ý không được: "Không phải nói muốn bắt giống đực ưu tú nhất mỗi một chủng tộc sao? Tại sao đối tượng đuổi bắt, biến thành đồ vô dụng Diệp Tư Căng kia?"
"Đồ vô dụng?" Người đàn ông áo đen cười: "Diệp Tư Căng một người liền có thể nháy mắt giết đàn chó liếm đuổi theo phía sau ngươi."
"Tiến sĩ trưởng nói, có lẽ, chúng ta thật có thể thông qua Diệp Tư Căng, giải mã sức mạnh viễn cổ thần bí."
"Giải phẫu Diệp Tư Căng, thành quả nghiên cứu của chúng ta nhất định sẽ khiếp sợ thế giới."
"Đến lúc đó... Cô tôi thì có thể thành giàu nhất rồi."
Mạnh Thất Thất nghiến răng tức giận: "Anh nói thì nhẹ nhàng, con cáo kia bất thường như vậy, làm sao bắt?"
"Giống đực hổ kia của cô không phải là thú vương sao?" Người áo đen đề nghị: "Tôi và tiến sĩ trưởng suốt đêm tra xét tài liệu, Diệp Tư Căng trước đây rất yêu thích hắn, chính là không có cơ hội nói ra khỏi miệng."
"Cho nên cô để cho hắn đi tiếp cận Diệp Tư Căng, cầu Diệp Tư Căng làm bạn đời của hắn."
"Đến lúc đó, cho thêm hắn một chút máy móc hiện đại, bắt Diệp Tư Căng..."
"Nhưng... Tôi làm sao giải thích tôi sống lại?" Mạnh Thất Thất bối rối nhìn người đàn ông.
Người đàn ông cúi người, ở bên tai ả nói nhỏ vài câu, Mạnh Thất Thất gật đầu, lần thứ hai cưỡi máy thời gian, trở về thế giới thú nhân. Lúc này đây, ả để bảo đảm kế hoạch không sơ hở, trực tiếp chở mình đưa đến nhà thú vương Ngải Tư.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip