Chương 6
Xuyên Việt Chi Ở Núi Dựa Sông
Edit : Myo
________________
Người trong thôn chỉ chỉ trỏ trỏ nói ồn ào, cha Đào Thanh cùng mấy ca ca Đào Thanh đến nơi nghe được, lập tức có ý kiến làm chuyện càng thêm lớn, đứng ra hỗ trợ nói chuyện.
A ma Đào Thanh nói "Thôn trưởng, chuyện này ông phải giúp ca nhi nhà ta làm chủ a, nếu ca nhi trong nhà mình gả đến nhà người khác đều là cái dạng này, vậy về sau còn có ca nhi nào dám xuất giá nữa!"
A ma Đào Thanh nói lời này chính là cố tình nói cho người trong thôn nghe, trong nhà người khác có người rất yêu thương ca nhi nhà mình, nghe được những lời này lập tức có chút lo lắng.
Mà trong những người đó trong nhà chỉ có hán tử, nhà phải đợi cưới ca nhi nghe được lời này có chút oán a ma Đào Thanh, nhưng cẩn thận tưởng tượng, lời nói này cũng không sai, nếu không phải Ninh lão tam làm ra chuyện như vậy, người nhà cũng sẽ không nói ra như vậy, nắm được ngọn nguồn này, người sai vẫn là Ninh lão tam.
Vì thế người trong thôn đối với một nhà Ninh lão tam càng thêm bất mãn.
Nhìn tình hình trong nhà bị Đào Thanh nói ra, mấy huynh đệ Ninh gia nghe không nổi nữa, bọn họ cũng biết, nếu Đào Thanh tiếp tục nói tiếp, về sau nhà bọn họ thật sự không còn thể diện trong thôn.
Đào Thanh sẽ không để bọn họ được như ý, thừa dịp lúc này đem quá khứ chịu uỷ khuất của mình, hắn cùng Ninh Diệu Trạch hai người cùng toàn bộ hài tử bị bắt ra bên ngoài để làm việc.
Ninh Diệu Phát là người đầu tiên trong mấy huynh đệ Ninh gia nhất thời xúc động, nghe được Đào Thanh nói những lời này, hai ba bước chạy qua nhéo Đào Thanh, tát một cái vào trên mặt Đào Thanh tạo tiếng "Chát": "Sát thần, đồ đê tiện, ta cho ngươi nói bậy, xem hôm nay ta có đánh chết ngươi hay không!"
Dựa theo bối phận, Ninh Diệu Phát là đệ đệ Ninh Diệu Trạch, nhỏ tuổi hơn so Đào Thanh, làm đệ đệ thế mà đánh tam tẩu mình, trong miệng còn nói ra nhiều lời không sạch sẽ thế này, người Đào gia không thể nhịn nổi.
Nhà Đào gia tuy rằng cũng coi như không giàu nhưng rất tốt, người Đào gia chưa bao giờ biết Ninh gia như vậy, nhi tử cũng phân ba bảy loại người.
Ninh Diệu Phát vừa đánh chọc người Đào gia tức giận, mấy huynh đệ của Đào Thanh lập tức liền từ trong đám đông lao tới, đè Ninh Diệu Phát lại đánh tơi bời.
Tình hình này xảy ra xung quanh nhiều người, thế nhưng không có một người nào tiến lên khuyên can, những người này đối với Ninh gia còn không còn chút hảo cảm nào, hôm nay Đào Thanh nói mọi chuyện ra như vậy, càng sẽ không có người hỗ trợ.
Ninh Diệu Trạch lúc này cũng không ở trong phòng quỳ khóc, hắn đứng dậy lướt qua hai huynh đệ Ninh gia, chạy ra bên ngoài.
Ninh Diệu Trạch thoạt nhìn có chút thảm, trên trán dính máu đỏ tươi còn nhỏ giọt xuống, cánh tay trái cũng rũ xuống rõ ràng bị thương rất nặng, rất có khả năng là bị gãy xương, hai mắt đỏ bừng, trên mặt còn có nước mắt.
Một đại nam nhân, khiến cho bản thân thảm như vậy, khó tránh khỏi làm mọi người sinh ra đồng tình.
Bởi vì muốn cùng người giống ông chủ kiếp trước đứng ở trên một suy nghĩ, Ninh Diệu Trạch cũng rất là ra sức.
Hắn đi tới nhưng không động thủ, chỉ nhìn thôn trưởng nói "Thôn trưởng, cái nhà này ta thật sự không ở nổi nữa, ta không biết lúc ta hôn mê không tỉnh dậy, gia đình đó đối đãi với chúng ta như thế nào, ta hôm nay tỉnh lại, bọn họ cũng đối đãi với chúng ta như vậy, mắng ra những lời này thì chúng ta còn biết nói cái gì? Thôn trưởng, cái việc này hôm nay chúng ta nhất định phải xử lý hoặc là phân gia, hoặc là chúng ta đi nha môn!"
Ninh Diệu Trạch kiên cường nói những lời này, không phân gia thì đi nha môn.
Nếu nói phân gia, quá khứ của Ninh Diệu Trạch cùng Đào Thanh ở cái nhà này chịu khổ nhiều, phân gia cũng không có gì.
Nếu không phân gia thì đi nha môn, đừng nói có thể tố cáo Ninh đại ca tội danh mưu hại huynh đệ, Ninh Diệu Phát người này bất kính tam tẩu của tam ca mình tội danh cũng có thể cáo, cho nên đi nha môn đều là Ninh gia có hại, hai người Ninh Diệu Trạch chiếm được tiện nghi nhiều hơn.
Hơn nữa một khi đi nha môn, toàn gia đình Ninh lão tam này thanh danh còn có thể tốt như lúc xưa sao? Tuy rằng nhi tử đồng lứa đều đã thành thân, ca nhi cũng đã gả ra ngoài, nhưng còn Ninh Diệu Phát chưa cưới ca nhi? Nếu lên nha môn thì chẳng còn ai dám cưới.
Cho nên chỉ cần người có chút đầu óc đều biết nên lấy hay bỏ.
Lúc này đám người vẫn luôn đứng ở ngoài nhìn náo nhiệt thì thấy Ninh Bình Hỉ đi ra, chưa nói gì liền cho Ninh Diệu Trạch một cái tát "Bất hiếu, súc sinh, lòng dạ hiểm độc, lời như vậy mà ngươi cũng nói ra, có tin ta hôm nay đánh chết ngươi hay không!"
Ninh Diệu Trạch không đánh trả, hiện tại không phải thời điểm đánh trả, nếu lúc này xúc động lời bọn họ nói lúc nãy tất cả đều uổng phí.
Ninh Diệu Trạch hạ giọng đối Ninh Bình Hỉ nói "Hoặc hôm nay ngươi đánh chết ta, nếu đánh không chết ngươi nửa đời sau đừng nghĩ đến việc sống bình yên."
Thời điểm Ninh Diệu Trạch nói lời này đôi mắt hung hăng trừng Ninh Bình Hỉ, hắn kiếp trước xuất thân là bộ đội đặc chủng, đã trải qua chuyện nguy hiểm nhất, sau này làm bảo tiêu, cũng không gặp được chuyện gì tốt, một Ninh Bình Hỉ hắn không bỏ ở trong mắt.
Ninh Bình Hỉ bị Ninh Diệu Trạch hù dọa, đúng là bị dọa thật, hắn phản ứng lại rất mau, hắn là cha của Ninh Diệu Trạch, thật sự muốn đem Ninh Diệu Trạch đánh chết, cũng sẽ không có người nói hắn cái gì.
Trong miệng Ninh Bình Hỉ lại bắt đầu mắng lên "Súc sinh, ngươi còn dám làm ta sợ, xem hôm nay ta đánh chết ngươi không!"
Ninh Diệu Trạch cứ như vậy đứng không nhúc nhích, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Bình Hỉ, thời điểm Ninh Bình Hỉ muốn xuống tay phát hiện chính mình không hạ thủ được, hai tay đều run run.
Ninh Diệu Trạch nhìn hắn như vậy liền biết hắn không có gì uy hiếp, ngược lại tiếp tục đem ánh mắt đặt ở trên người thôn trưởng, sự tình phân gia còn phải dựa người trong thôn hỗ trợ mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip