Chap 51

Sau mười ngày dày vò, Tô Kiều rốt cuộc ở trong trường học lần nữa thấy được Lục Từ.

Thiếu niên càng gầy, tóc đen che khuất mặt mày, càng có vẻ cả người tiên khí phiêu nhiên.

Hắn mặc đồng phục giặt đến trở nên bạc màu, vai đeo balo, từ bên cạnh cô đi thoáng qua, liền một cái ánh mắt đều không có nhìn tới trên người cô, thật giống như cô chỉ là một người qua đường xa lạ không quan trọng gì.

Tô Kiều không ngửi được trên người hắn một điểm tin tức tố thuộc về Omega.

Miếng dán ngăn trở tin tức tố làm thành cùng màu da gần như trong suốt, lại có thể đem tuyến thể che giấu thật tốt.

Loại này cùng cảm giác người lạ làm Tô Kiều theo bản năng có chút không thoải mái.

Cảm giác Sói mắt trắng này là tình huống như thế nào?

Tuy rằng cô ngay từ đầu xác thật làm việc tốt không hồi báo, nhưng như cũng thật quá đáng đi? Còn có chút cảm giác......Mất mát?

Giống như là sủng vật nhỏ nuôi dưỡng một đoạn thời gian đột nhiên rời khỏi chính mình.

Thật tốt nha, kỳ thật tính cách Lục Từ chính là lạnh nhạt như vậy.

Hơn nữa hắn vốn không phải là tiểu sủng vật gì, mà là một co hung thú có được sức mạnh vô hạn.

Chỉ là ở thời điểm còn chưa có trưởng thành, đụng phải bốn con ác ma kia, mạnh mẽ đem nhổ  răng nanh non nớt của hắn, chém đứt móng vuốt hắn.

Bất quá...... hắn vẫn là để ý lần đánh dấu tạm thời đó đi? Mới có thể nhanh như vậy cùng cô xa cách.

Tô Kiều đã có thể tưởng tượng đến lúc Lục Từ biết chuyện này, sau lưng mắng cô "Alpha cầm thú", sau đó mang theo tiểu đao của chính mình, cõng cặp sách rời đi.

Cô thật đúng là oan uổng a.

Nhưng cô cũng là không có biện pháp khác.

Nhưng mà lại nói trở về, lúc ấy Lục Từ...... Tô Kiều dùng sức nuốt nuốt nước miếng.

Thật sự rất xinh đẹp.

Mặt khác một bên, thiếu niên quay lại khu dạy học, hắn lưng dựa ở nơi đó cúi đầu.

Tóc đen che đậy, ngăn trở sắc mặt âm trầm.

Này hẳn là chính thứ cô muốn đi.

-

Kỳ kiểm tra cuối kỳ đến gần, trong trường học hiếm khi gió êm sóng lặng.

Đây cũng là điều Tô Kiều có thể lý giải.

Tuy rằng F4 ở trong trường học hô mưa gọi gió, nhưng thành tích cuối kỳ lại đi theo bọn họ cùng nhau tiến vào quân bộ, đối với chức vị về sau hay thăng quan tiến chức cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng.

Tô Kiều cũng có chút khẩn trương, bởi vì đây lần đầu tiên cô tham gia khảo thí.

Dựa theo thành tích trước kia, cô nhất định sẽ là đứng đầu toàn khóa.

Cuối kỳ bắt đầu bao gồm kiểm tra văn cùng kiểm tra võ.

Văn đương nhiên chính là bài thi viết đáp án kiến thức học được, nhưng thi võ bao gồm bắn súng, vật lộn,...

Từ sau khi xuyên vào thân thể, Tô Kiều liền không có buông thả quá đối với chính mình.

Bởi vậy, lần này thi cuối kỳ, tuy không thể nói mười phần nhẹ nhàng, nhưng cô vẫn là nắm được vị trí số một.

Sinh viên năm bốn, đại bộ phận đã tiến vào quân bộ thực tập, không cần thi.

Đứng đầu năm ba là Chu Lan Cẩm.

Đứng đầu năm hai là Tô Kiều.

Năm nhất đứng đầu, đương nhiên chính là Lục Từ.

Bản điện tử cổng trước trường học thông báo, ba bức ảnh bị đặt ở cùng nhau luân phiên xuất hiện.

Sau kì kiểm tra cuối kỳ chính là nghỉ đông, dựa theo kế hoạch của Tô Kiều, cô hẳn là ở trong nhà chính mình huấn luyện chiến đấu.

Nhưng sự thật là, bởi vì Tô Duật Bạch thi văn đứng đầu bảng đếm ngược, cho nên Tô Kiều đang ở nhà cho hắn học bù.

Tô Kiều luôn cho rằng chính mình là người có kiên nhẫn, nhưng tới khi dạy Tô Duật Bạch rồi cô mới biết chút kiên nhẫn này của mình không đủ dùng

Giờ Tô Kiều mới minh bạch vì sao trưởng bối trong nhà bởi vì phụ đạo con cháu, dẫn đến cao huyết áp, thậm chí ngất đến kêu 120.

"Tô Duật Bạch, đây là đáp án của ngươi ?"

"...... ừm."

Tô Duật Bạch đã học được xem ánh mắt Tô Kiều.

Hắn lặng lẽ nhìn Tô Kiều nháy mắt nét mặt âm trầm xuống, thân hình cao lớn đĩnh bạt ngồi ở trên ghế, cứng đờ phảng phất một khối gỗ.

Tô Kiều nỗ lực hít sâu, đem bài thi một lần nữa thả đến trước mặt Tô Duật Bạch, "Chị không dạy được ngươi."

Lại dạy nữa, tuổi thọ của cô nhất định sẽ ngắn lại.

Tô Kiều nỗ lực tồn tại như vậy, không phải vì dạyT ô Duật Bạch mà sống.

"Chị sẽ tìm cho em một gia sư."

Ngay từ đầu, Tô Duật Bạch nghe nói Tô Kiều muốn dạy chính mình, còn hưng phấn thật lâu, thẳng đến dạy xong buổi thứ nhất, người chị tính tình tốt lại kiên nhẫn với hắn này, không buồn hé răng mà mở cửa đi ra ngoài, trong lòng hắn liền "Lộp bộp" một chút.

Ngày hôm sau, ngày thứ ba, Tô Kiều mặt càng ngày càng xấu.

Rốt cuộc, hôm nay là ngày thứ tư, Tô Kiều đã hoàn toàn từ bỏ.

Tô Duật Bạch thi võ thành tích rất tốt, đứng hàng thứ hai.

Nhưng thi văn, thành tích thật sự là học lệch khó mà tưởng tượng.

Đối mặt với lời đề nghị của Tô Kiều tìm gia sư, Tô Duật Bạch không có cách nào phản bác.

Quản gia động tác rất nhanh, nhanh chóng ở trên mạng tìm được vài người nhận lời mời làm gia sư.

Tổng cộng tới mười người, phải tiến hành phỏng vấn.

Tuy rằng là tìm gia sư cho chính mình, nhưng Tô Duật Bạch không để tâm, buổi sáng liền đi ra ngoài chơi.

Tô Kiều một mình dưới tầng hầm trong nhà luyện tập chiến đấu.

Cô thay đổi một bộ quần áo vận động đơn giản màu xám, mang bảo vệ cổ tay cùng bảo hộ khớp xương bằng vải.

Hiện tại cô cùng máy tính đối chiến, đã có thể đạt tới chín thắng một thua.

Nghe nói gần nhất còn khai phá chức năng xếp hạng, đó chính là hình thức hai người đối chiến , ngay sau đó lập đôi đồng đội, tiến hành đối chiến.

Tô Kiều có nghĩ thầm thử xem, bất quá với thực lực của chính mình, vẫn là quyết định khi có thể đạt tới thành tích toàn thắng của nguyên thân thì thử lại.

Thời điểm Tô Kiều từ tầng hầm ra tới, nhìn đến nhóm hầu gái trẻ tuổi tập trung ở cửa sổ nhìn vào trong phòng hội nghị.

Phòng họp này không lớn, bên trong ngồi mười người, bọn họ đang vùi đầu viết bài thi.

Đây là quản gia an bài kiểm tra nhóm gia sư mới.

Nhóm hầu gái có móc di động ra, có người đang kề tai nói nhỏ.

"Hắn thoạt nhìn thật nhỏ, như thế nào lại nhận lời mời làm gia sư?"

"Nhìn qua có thể là thiếu tiền, nghe nói là một beta."

"Beta còn có thể lớn lên xinh đẹp như vậy?"

Tô Kiều nghe nói mấy câu, mạc danh cảm thấy có chút quen tai, cô theo bản năng nghiêng đầu  nhìn thoáng qua, liền thấy được hình bóng quen thuộc kia.

A, quả nhiên là Lục Từ.

Cốt truyện quả nhiên ở nơi nào đều sẽ bắt đầu.

Tô Kiều nghĩ tới, dựa theo cốt truyện nguyên tác, Tô Duật Bạch bởi vì thành tích không tốt, cho nên tìm Lục Từ tiến hành học bù.

Nói là học bù, trên thực tế chính là vì làm chuyện đó.

Toàn bộ nghỉ đông, Tô Duật Bạch lợi dụng danh nghĩa học bù, đem Lục Từ giam cầm bên người.

Cô cư nhiên quên mất đoạn cốt truyện này.

-

Lục Từ là người thứ nhất viết xong, hắn đem bài thi giao cho quản gia.

Quản gia trung niên sai hầu gái dẫn hắn đi phòng cách vách dùng trà chờ đợi thành tích cùng thông báo.

Lục Từ cõng cặp sách, ngoan ngoãn đi theo hầu gái ra khỏi phòng họp.

"Cái kia, cậu muốn tưởng đi dạo sao?"

Hầu gái trẻ  đột nhiên đề nghị.

Lục Từ sửng sốt, "Có thể chứ?"

"Có thể nha, chủ nhân thông thường sẽ không tới nơi này."

Trừ bỏ tiểu thư nhà nàng sẽ từ nơi này đi qua tầng hầm ngầm, bất quá vừa rồi nghe nói tiểu thư đã lên lầu, cho nên sẽ không tới đây.

"Bên kia hoa viên rất đẹp, tôi sẽ đem điểm tâm cùng hồng trà đưa qua cho cậu, cậu có thể ở bên kia ăn."

Hầu gái hưng phấn mà nhìn Lục Từ hướng một bên hoa viên nhỏ đi.

Trong lúc bọn họ xuyên qua phòng khách lớn, Lục Từ vừa ngẩng đầu, nhìn thấy phía trên cầu thang treo một bức tranh sơn dầu thật lớn.

Trên bức họa vẽ bốn người.

Một đôi vợ chồng và hai đứa nhỏ.

Tuy rằng dung mạo có chút biến hóa, nhưng Lục Từ vẫn là ngay ánh mắt đầu tiên liền nhận ra, cậu bé trên bức họa cùng Tô Duật Bạch lớn lên rất giống.

Đến nỗi dung mạo cô bé kia ......

"Đó là gia chủ cùng phu nhân chúng ta, còn có thiếu gia cùng tiểu thư."

"Gia chủ các ngươi ...... Họ Tô sao?"

"Đúng vậy. Đúng rồi, nghe nói cậu là học sinh Học Viện Hoàng Gia? Tiểu thư nhà chúng ta cùng thiếu gia cũng ở nơi đó đọc sách."

Hầu gái lải nhải nói chuyện, Lục Từ đem tầm mắt từ trên bức họa dời đi.

"Nghe nói cậu vẫn là học sinh năm nhất? Thiếu gia nhà chúng ta hiện tại đã là năm hai....."

"Tôi đã tự học xong chương trình đại học."

"Nguyên lai là như thế."

"Ừm."

Lục Từ đi theo hầu gái đi vào hoa viên nhỏ, tuy đã gần vào đông, nhưng trong hoa viên này lại không hiu quạnh, thậm chí còn có thể nhìn ra sự tỉ mỉ xử lý, mỗi một gốc thực vật đều có hình dạng cùng vị trí của nó.

Tiền lương gia sư rất cao, trong lúc nghỉ đông, học sinh không thể lưu tại ký túc xá.

Lục Từ được yêu cầu đi ra bên ngoài thuê nhà.

Tiền thuê nhà hơn nữa phí điện nước, lập tức liền phải giao ra tiền học phí, về sau phí sinh hoạt, còn có một khoảng không nhỏ tiền thuốc ức chế.

Nếu có thể được công việc này, hắn có thể giảm bớt rất nhiều gánh nặng.

Nhưng...... 

Quản gia cầm thông báo một mình đi tới, "Lục Từ?"

"Là tôi." Lục Từ đứng lên.

"Là cái dạng này, tuy rằng cậu là người đứng nhất kiểm tra lần này, nhưng bởi vì tuổi quá nhỏ, hơn nữa vẫn là lớn cả đời, cho nên không có được tuyển dụng."

Nói tới đây, quản gia nhíu nhíu mày, nhìn bài thi hoàn hảo này, cảm thấy có chút đáng tiếc.

"Tốt, cảm ơn ngài."

Muốn tìm cái khác công việc khác.

Lục Từ cõng cặp sách ra bên ngoài đi, hầu gái trẻ tuổi vừa rồi đương chạy tới, "Cái kia, có thể thêm phương thức liên lạc sao?"

Lục Từ nhấp môi.

Hầu gái tiếp tục nói: "Tôi có công việc khác có thể giới thiệu cho cậu"

Như thế, Lục Từ mới cùng hầu gái này thêm WeChat.

Thêm tốt phương thức liên hệ, Lục Từ đang chuẩn bị rời đi, hầu gái hạ giọng, nói: "Kỳ thật tôi nghe được bác quản gia rất đề cử cậu, chính là tiểu thư nhìn qua tư liệu của cậu, không đồng ý, mới đem người thay đi."

Đồng tử Lục Từ khẽ run, hắn cầm di động, thanh âm khô khốc mở miệng, "Tốt, cảm ơn cô."

"Cái kia, chúng ta lại liên hệ a."

"Được."

-

Tô Kiều đứng ở cửa sổ lầu 3 nhìn xuống, nhìn hầu gái nhỏ cùng Lục Từ nói đến khí thế ngất trời, nghĩ thầm tiểu tử ngươi, quả nhiên đến nơi nào đều che giấu không được chính mình.

Thật nam nữ đều giết.

Bất quá dục vọng chiếm hữu của F4 đáng sợ đến khiến người giận sôi, nếu dựa theo nguyên tác cốt truyện mà nói, hiện tại cô gái nhỏ đáng yêu này hẳn là đã bị F4 xếp vào danh sách chờ giết đi, chỉ là bởi vì tiếp xúc đơn giản một chút với Lục Từ.

Dù sao mục đích của nhóm F4 vừa điên vừa biến thái, chính là hủy diệt tất cả ánh sáng xung quanh Lục Từ.

-

Trang viên rất lớn, xe không thể tiến vào.

Lục Từ cõng cặp sách, đi ở trên đường lớn không người qua lại.

Hắn cùng tòa trang viên hoa lệ kia nên chính là như vậy đi ngược lại.

Trở lại phòng thuê nhỏ hẹp ẩm ướt, Lục Từ nằm ở trên giường làm từ mấy khối ván gỗ.

Phòng cho  thuê không có trang bị điều hòa, cũng chỉ có một phòng, xây từ thập niên 90, phòng ốc cùng nền xi- măng ẩm ướt, đỉnh đầu còn có vết mốc do nước nhỏ giọt lâu ngày.

Tuy rằng rất tệ, nhưng ở đế đô, địa phương như vậy một tháng cũng đã hai ngàn khối.

Lục Từ móc di động ra, tiếp tục xem xét tìm công việc.

Người liên hệ : 【 Có cái vị trí ở quán bar, thời điểm cuối năm cần người, tiền lương gấp ba, làm không? 】

Là người lần trước liên hệ ở chợ đen.

Lục Từ: 【 Làm. 】

-

Hôm sau, Lục Từ thu thập một chút, dựa theo địa chỉ tìm được quán bar.

Người liên hệ như cũ hướng dẫn Lục Từ từ cửa sau tiến vào.

Quán bar phía trước quét tước trơn bóng tráng lệ, mặt sau chính là một cái ngõ nhỏ âm u nhỏ hẹp, có hai cái thùng rác thật lớn .

May mắn đang là mùa đông, bên trong đồ vật còn chưa tới mức hư thối có mùi.

Lục Từ nghiêng người đẩy ra cửa sau, người liên hệ vừa lúc ra tới, mang theo Lục Từ tìm được phòng ban.

Bởi vì bề ngoài xuất sắc, cho nên tính chất công việc cần mặt này đối với Lục Từ mà nói căn bản là không có bất luận cái gì khó khăn.

Lục Từ thay quần áo làm việc, duỗi tay sửa sang lại một chút cổ nút thắt Windsor.

Liên lạc người tên là Tào Miểu, là một beta.

Hắn duỗi tay chọc chọc Lục Từ, "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới đâu."

"Vì cái gì?"

"Lần trước ở KTV, không phải có khách VIP nhân cơ hội làm khó dễ ngươi sao? Ta còn tưởng rằng ngươi xong rồi, không nghĩ tới cư nhiên lại đi theo chị gái của vị đại khách nhân kia. Sau lại có giám đốc tới xử lý chuyện này, ta mới nghe nói, vị ấy là trưởng nữ Tô gia, chính là người trong truyền thuyết quân đội cầm quyền chi chính Tô gia, ta nói ngươi, bằng quan hệ tốt như vậy....."

"Phanh" một tiếng, Lục Từ đóng lại cánh cửa tủ quần áo trước mặt.

Thiếu niên nhìn như nhu nhược, kỳ thật thanh lãnh, thời điểm hắn lạnh lùng, giữa mày khí lạnh liền nhịn không được trút xuống, mang theo lệ khí khiến người sợ hãi.

"Nói xong rồi?" Lục Từ lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái.

Tào Miểu duỗi tay sờ sờ cái mũi, câm miệng.

-

Quán bar từ buổi tối 20 giờ bắt đầu buôn bán đến 3 giờ sáng.

Thời gian này, đúng là thời điểm quán bar náo nhiệt nhất.

Bởi vì là quán bar xa hoa chuyên tiếp các VIP, cho nên tiến vào đều là kẻ có tiền.

Cả đêm, tiền boa đều có thể cầm đến mỏi tay. Đương nhiên, nếu ngươi khai thác thêm nghiệp vụ khác là có thể kiếm càng nhiều tiền.

"Soái ca, liên hệ ta a."

Một khách hàng dùng son môi viết số di động lên giấy ăn nhét vào trong túi Lục Từ.

Thiếu niên trong túi trừ bỏ tiền boa, toàn là phương thức liên hệ .

Tào Miểu đầy mặt hâm mộ, sau đó lại nhìn đến gương mặt Lục Từ, lại cảm thấy điều này không phải đương nhiên sao?

Một cái beta như hắn còn động tâm, đừng nói là những cái Alpha cầm thú đó chịu sự khống chế của tin tức tố.

"Lục Từ, ngươi lại đây một chút."

Quản lí đột nhiên đem Lục Từ gọi qua đi.

Lục Từ bưng khay đi qua.

"Trên lầu VIP có đại nhân vật, cậu đi tiếp đón một chút."

Lục Từ gật đầu, đem khay buông xuống, sau đó dẫm lên cầu thang đi lên.

Không gian cầu thang tối tăm không ánh sáng, Lục Từ đi đường từ trước đến nay không có âm thanh.

"Nhớ kỹ, ta muốn ngươi đút cho cái người mặc đồ đen kia."

"Biết rồi, bất quá  cái này không phải là đồ vật nguy hiểm gì đi?"

"Chỉ là một chút thuốc mê hoặc tâm trí mà thôi."

"Thứ này...... dùng nhiều sẽ gây nghiện đi?" Nữ nhân hiển nhiên là  thường xuyên trải qua việc này.

Nam nhân cười một tiếng, "Lấy tiền làm việc, không nên hỏi thì đừng hỏi, hiểu?"

Lục Từ thấy nhiều loại người này lấy tiền làm việc, bởi vậy, hắn căn bản là không thèm để ý.

Đối với hắn, ở nơi xã hội sinh tồn, bo bo giữ mình mới là quan trọng nhất.

Cửa cầu thang bị đẩy ra, ánh sáng bên ngoài tiến vào.

Lục Từ nhìn thấy người nói chuyện là một nam một nữ.

Nữ nhân ăn mặc váy dài đỏ xinh đẹp, lộ ra tảng lớn da thịt trắng nõn. Nam nhân ăn mặc áo sơmi trắng, trên mặt mang mắt kính không viền, không chút để ý cười.

Cố Phỉ Thanh?

Lục Từ ở tay vịn cầu thang tay đột nhiên lùi lại, sau đó hướng  chỗ càng sâu ẩn giấu.

Cố Phỉ Thanh hình như có cảm giác đi xuống nhìn qua.

Đó là một mảnh đen nhánh.

-

"Tìm ta làm gì? Ta còn muốn kiếm tiền boa."

Lục Từ đem tiền boa thu được hướng Tào Miểu đưa tới, "Đi giúp tôi nhìn xem, ghế lô bên trong mặc quần áo màu đen là ai, bên cạnh hắn có phải có một nữ nhân mặc váy hai dây màu đỏ."

Tào Miểu tuy rằng nghi hoặc, nhưng đối mặt với tiền boa dụ hoặc, vẫn là đồng ý.

"Đây chính là ngươi nhường ta cơ hội, nếu ở bên trong cầm lấy tiền boa, liền tính là của ta."

"Tùy ngươi."

Bởi vì không có gương mặt tốt như Lục Từ, cho nên Tào Miểu không lên ghế lô VIP hầu hạ, không nghĩ tới Lục Từ cứ thế ném cho hắn cơ hội tốt như vậy.

Tào Miểu đẩy rượu đi vào.

Ba phút sau, hắn từ bên trong ra tới, "Thấy được, người mặc áo đen ngắn tay kia, chính là người lần trước ở KTV đánh ngươi, Tô gia nhị thiếu gia. Như thế nào trùng hợp như vậy? May mắn ngươi chưa tiến vào. Đúng rồi, bên người hắn xác thật là một nữ nhân mặc váy đỏ hai dây."

Nói tới đây, Tào Miểu hồi tưởng một chút, "Ta nhớ ả ta, giống như thích lấy tiền làm việc. Không thể nào, Lục Từ, ngươi chẳng lẽ hướng Tô nhị thiếu gia hạ dược?"

"Ta không tiền mua nước thuốc gì."

Tào Miểu nghĩ nghĩ, gật đầu, "Quả thật."

Lục Từ móc di động ra, do dự một chút liền gọi cho Tô Kiều một cuộc điện thoại.

Bên kia không có bắt máy.

Không có thời gian.

Lục Từ nhíu mày, tìm được Wechat Tô Kiều.

【 Em trai chị có việc. 】

【 Địa chỉ?】

"Ai, Lục Từ, ngươi muốn làm gì?"

"Đi thanh toán."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip