ngoại truyện
Asura thở dài khi làm việc không công liên tiếp 3 thang...Là ba tháng đó!!!
cánh tay đen từ từ mò ra khỏi vai Asura, ngó nhìn anh.
-Sao thế?-
Asura lườm nó -Mày tò mò lắm hả?-
Cánh tay đen "Ừa" một tiếng rõ rệt.
Tò mò lắm, tò mò gần chết luôn!
Asura híp mắt, môi thoáng ý cười, bảo.
-Vậy à...-
-!!!- Cánh tay đen rùng mình, nó vô thức lùi ra sau, trực giác mách bảo nó có gì đó không bình thường lắm...
Nó quá quen với kiểu cười này rồi...
Mỗi lần con người này muốn lừa bịp nó đều như vậy hết á!
-Hôm nay chạy tới chạy lui cả ngày, tao mệt lắm, nhưng mà tao vẫn còn cả đống công việc chưa làm xong nữa, mà nhớ lại quá khứ cũng khá là tốn thời gian chứ...- Asura cười tít mắt, nói -Vậy đi, mày xử lý tài liệu giúp tao một tháng, tao kể chuyện cho mày nghe-
-...-
Tui biết lắm mà!!!
Nó nghiến răng -Nửa tháng!-
Asura vô cảm nói -Hai tháng-
-...-
Đờ mờ, xảo trá.
Cánh tay đen đành phải lùi bước -...Một tháng thì một tháng vậy-
Asura thờ ơ nói -Hai tháng rưỡi-
Cánh tay đen -!-
Nó phẫn nộ cực kỳ, bảo -Anh làm vậy là áp bức! Là bóc lột! Đồ tư bản vô nhân tính!-
...Xem ra từ hồi chơi điện thoại nó đã học được kha khá từ mới rồi.
Điện thoại trên bàn bất chợt đổ chuông, màn hình sáng lên trong bóng tối.
Asura ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn sang.
Cánh tay đen vươn người với lấy chiếc điện thoại xem thử
Sau đó nó ngạc nhiên thốt lên -Má!-
Diệp Ca cau mày -Chuyện gì thế?-
Cánh tay đen vội vàng dịch sang đưa điện thoại cho anh, giọng nói lạc hẳn vì kinh ngạc -Anh nhìn đi! Nhìn mau!-
Asura nhìn điện thoại, sau đó anh trố mắt.
-Ơ...-
Thông báo chuyển tiền chớp nháy trên màn hình.
Là Varias gửi sang.
-Nhiều tiền quá đi!- Cánh tay đen ôm chặt chiếc điện thoại như bảo bối, nó sướng đến váng đầu, mừng đến suýt khóc -Lần đầu tiên tui thấy nhiều tiền như vậy đó!-
...Nhất là sau khi biết rõ tình hình thẻ lương của Asura, nó nhận thức sâu sắc rằng nhà mình siêu nghèo.
Asura nhìn lại hai lần mới dám chắc rằng mình không hoa mắt.
Anh chậm rãi hít sâu, đôi mắt lấp lánh đầy kiên định.
Công việc bán thời gian này, đáng!
Mắt Asura chợt lóe lên.
Có cách rồi.
Anh quay sang nhìn cánh tay đen vừa lẳng lặng trèo lên vai mình, nở nụ cười "thân thiện".
-...-
Tuy tui không phải là người, nhưng anh thì chắc chắn là một thằng chó.
Nó lắc tay liên tục -Anh đừng có mơ!! Tui không đi!!!-
_____________________
Trong căn nhà thuê chật chội và nhỏ hẹp, đủ thứ đồ vật hình thù quái lạ chất đầy cả căn nhà, không để cho một tia sáng nào len vào.
Nhiệt độ trong nhà rất thấp, bụi băm bay khắp nơi, một mùi thối rữa buồn nôn lan tràn, như thể có thứ gì đó đã chết ở đây.
Nhìn vào vô số những chiếc bình, chiếc lọ chồng chất từ vách tường đến mặt đất, có thể thấy những mảnh chi méo mó kỳ dị lơ lửng giữa chất lỏng đục ngầu, đầu người được bôi dầu đen teo lại chỉ còn bằng nắm đấm lẳng lặng nhìn thế giới xám tối bên ngoài chiếc bình.
Ngoài ra còn có thể trông thấy những món đồ khác lạ trong từng chiếc thùng chẳng bao giờ đóng lại, bị ép dẹp chất đống trong góc tường... Như chiếc quạt cũ rách, búp bê với khuôn mặt cười dị hợm, đồng tiền phủ kín bụi bặm...
Giữa phòng có một chiếc bàn, mặt bàn bị tẩm dầu đen bóng, còn có một sấp tiền rất dày sáng loáng bên trên.
-Lần này kiếm chác thế nào?-
Một gã béo lùn ngồi sau bàn hỏi.
Gã ngồi bắt chéo chân, xỉa hàm răng vàng khè.
-Được, được lắm ạ-
Một người đàn ông cao gầy đứng bên kia bàn, nơm nớp cúi mình -Đã có bốn, năm khách cũ muốn thêm hàng rồi ạ-
-Tên trộm kia thì sao? Đã tìm ra chưa?-
Tên đàn ông cao gầy tuyệt vọng ra mặt, nhăn nhó nói -Vẫn chưa ạ... vả lại... vả lại tôi thấy hơi lo...-
Gã béo lùn ngừng xỉa răng, híp mắt -Cậu lo cái gì?-
-Chúng ta, chúng ta... Tên cao gầy lo lắng nói -Chúng ta sẽ không sao chứ?-
Gã béo lùn bật cười -Có chuyện gì được? Chúng ta toàn kiếm khách tầm trung và cao cấp, người quen quảng cáo cho nhau, cũng chỉ có mấy món đồ bị trộm đó sơ sẩy tuồn ra ngoài thị trường thôi-
-Một tên trộm chúng ta còn không tìm thấy thì Cục Điều tra gì đó kia làm sao mà lần tới chỗ chúng ta được chứ?-
Gã béo lùn đắc chí cười -Người có thể bắt được tao...-
-...Vẫn chưa ra đời đâu-
Một giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn tiếng cười vang lên trong góc tối căn phòng, tiếp lời gã một cách tự nhiên -Vậy à?-
Ngay lúc ấy, mặt gã béo lùn biến sắc.
Gã trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm về phía âm thanh phát ra, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, gã há hốc miệng lại không thể phát ra âm thanh nào, trông hệt như gặp ma.
Một bóng người lẳng lặng bước ra.
Chiếc mũ màu đen đổ bóng xuống mặt anh, che kín mắt mũi anh, chỉ để hở ra chiếc cằm nhọn tái nhợt cùng bờ môi mỏng đẹp đẽ.
Anh khẽ mỉm cười, nói.
-ACE, có nhớ hồi trước tao từng nói gì không?-
ACE Lùn ướt sũng mồ hôi, gã vô thức rụt người ra sau -Không, không, anh... không phải...-
Đối phương bỏ ngoài tai lời gã nói, chỉ khẽ đáp lại bằng chất giọng dịu dàng và lười biếng.
-...Nếu mày còn làm nghề này nữa, tao sẽ chặt chân mày, cắt ngón tay mày, ném mày vào ổ nhện quỷ-
Ngay khi câu nói của đối phương vừa dứt, Kevin như bừng tỉnh từ trong mộng, hai chân gã run rẩy, lập tức xoay người muốn chạy.
Thế nhưng do vóc dáng quá mức cồng kềnh, gã vừa chạy hai bước đã vấp phải đống đồ lộn xộn dưới chân, ngã lăn ra đất.
Tên đàn ông cao gầy còn lại thì sợ đến nhũn chân, ngồi bệt xuống sàn, đờ đãn nhìn cảnh tượng trước mắt.
Asura chậm rãi đến gần đối phương.
-Đừng! Đừng mà!!- Kevin sợ hãi thét lên -Đại ca Death! Có gì từ từ nói! Em, em làm vậy cũng chỉ để kiếm sống qua ngày thôi!-
-Kiếm sống qua ngày?- Asura dừng lại, anh nghiêng đầu thắc mắc -Theo tao biết thì mua đi bán lại những vật phẩm bị nguyền rủa trong trò chơi hình như không phải là chuyện mà người chỉ muốn kiếm sống qua ngày có thể làm đâu nhỉ?-
Không sai, đây không phải lần đầu tiên gã làm chuyện này.
Kevin là người của hệ thống.
Trong trò chơi hướng dẫn người xuyên không, gã vô tình có được năng lực đặc biệt có thể kháng lại tất cả những vật phẩm bị nguyền rủa, từ đó, gã nảy sinh những ý đồ lệch lạc. Gã bắt đầu gom góp những món đồ bị nguyền rủa trong trò chơi, sau đó rắp tâm giết hại người xuyên không của mình, chiếm lấy điểm tích lũy của đối phương. Có lúc gã ta còn đầu cơ trục lợi, bán những vật phẩm nguyền rủa mình có cho những người xuyên không có ý đồ xấu, lợi dụng việc này kiếm thêm điểm.
Có kĩ năng này, Kevin "xuôi chèo mát mái" suốt một khoảng thời gian dài, cho đến khi gã tiến vào cùng nhiệm vụ hướng dẫn người xuyên không với Death.
Chính vì vậy, Kevin đã để mắt tới Death.
Gã ta giở ngón nghề cũ, định bụng tiếp tục dùng vật phẩm bị nguyền rủa hại chết anh, nhưng không ngờ gã lại gặp phải kẻ khó gờm.
Không ai biết Death đã làm gì sau khi bắt được gã, họ chỉ biết kể từ ngày đó, Kevin rửa tay gác kiếm, không dám mua bán bất cứ một món đồ bị nguyền rủa nào nữa, chỉ kiểm thêm thu nhập bằng cách giải quyết vật phẩm nguyền rủa giúp những người khác.
Asura híp mắt, quay sang nhìn quanh những món đồ chất đầy căn phòng, anh cười khẽ.
-Hệ thống không tìm mày thì mày lại như cá gặp nước nhỉ?-
Mặt mũi Kevin tái mét, khuôn mặt béo phì nở nụ cười nịnh nọt -Đại, đại ca à, em cũng chỉ là...bất đắc dĩ mà thôi. Anh biết đó, thế giới bây giờ khó sống đến cỡ nào, cũng chẳng biết làm gì nữa... Nếu như không dựa vào cái này, sao mà em kiếm sống được đây!-
Giọng Asura vẫn không thay đổi.
-Sao tao lại có cảm giác, mày kiếm được nhiều tiền lắm cơ nhỉ?-
Cánh tay đen thò người ra từ bên vai Asura, nó nhìn xuống mặt bàn, sau đó xuýt xoa bảo.
-Móa, thật luôn nè!-
Nó tức giận nói -Đã thế còn kiếm bộn hơn anh nhiều!-
-...-
Mày không cần xát muối vào tim tao đâu.
Anh lạnh lùng ấn cánh tay đen xuống, rồi nhấc chân đạp lên đầu gối Kevin. Anh ghìm mạnh chân xuống, khớp gối của gã phát ra những tiếng "răng rắc" rợn người.
-Aaaaaa!!- Kevin gào lên thảm thiết -Cầu xin anh! Em, em không dám! Em không dám nữa đâu!-
-Tao không thu lại mấy thứ này của mày- Asura chỉ những thứ đồ chất đầy xung quanh, lạnh lùng đạp thêm một phát vài đúng chỗ cũ -Mày tự đem đến "sảnh chính" tự thú, nghe rõ chưa?-
Khuôn mặt mập vừa béo vừa sưng của Kevin run lên, gã đau đớn gật đầu liên tục -Dạ dạ dạ!-
Đúng lúc này, một tiếng thét oán độc thảm thiết chợt vang lên sau lưng Asura -Không được!!!!-
Tên cao gầy đã bò dậy đã bò dậy từ lúc nào, hắn ta trợn trừng đôi mắt vằn kín tia máu đỏ ngầu, nhìn chằm chằm người trước mặt, tay cầm một tấm gương cực lớn hung hãn đập về phía Asura -Không ai được cản trở tao kiếm tiền!! Không một ai!!-
Asura híp mắt.
Anh khẽ giật ngón tay, lưỡi hái khổng lồ vươn ra trong tay anh, ánh sáng trắng như tuyết lóe lên trong gian phòng tối tăm. Ngay sau đó, tiếng gương vỡ vang lên, vô số mảnh vụn như những mảnh sao rơi xuống lả tả.
Tên cao gầy đứng tại chỗ thờ hồng hộc, gương mặt hắn ta méo mó, cặp mắt đỏ ngầu, bàn tay vẫn đang run rẩy.
Ngay sau đó, bóng dáng người thanh niên bắt đầu chao đảo.
-He he, he he he he...- Tên cao gầy cười điên dại.
-Vừa rồi còn rất đắc chí lắm mà, giờ thì xem xem ai mới là kẻ chiến thắng, cười đến cuối cùng?- Vẻ mặt hắn ta trở nên cuồng dại -Không ai, không ai có thể cản tao làm giàu!-
Chàng thanh niên ngã xuống giữa những "mảnh sao" vương đầy trên đất.
-Không!!!- Đồng tử Kevin co lại, gã tuyệt vọng gào lên.
Lúc này, tên cao gầy mới tỉnh lại sau cảm xúc mãnh liệt vừa trào dâng, hắn ta quay sang, nghi hoặc nhìn Kevin -Sao đấy? Cái gương này là đồ quan trọng hay gì?-
Kỳ quặc nhất là, kevin còn có vẻ hốt hoảng hơn hẳn trước đó, mặt mày gã ta cứng đờ và trắng bệch như sáp chảy, tròng mắt run rẩy không ngừng. Gã ta loạng choạng bò dậy từ dưới đất, nước miếng không ngừng ứa ra từ khóe miệng -Con mẹ mày, mày có biết mình đã làm gì không!-
Gã phóng hết tốc lực về phía cửa, như thể sau lưng là vực sâu địa ngục nào đó.
Tên cao gầy vẫn chưa hiểu chuyện gì -Sao vậy? Tên này cũng đã bất tỉnh rồi, anh sợ cái...-
Hắn ta còn chưa dứt lời, những chữ kế tiếp đã nghẹn lại trong họng.
Nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm xuống, chỉ trong nháy mắt, cái nóng oi bức của mùa hè đã bị cảm giác rét buốt của mùa đông tháng Chạp thay thế. Âm khí lạnh lẽo đáng sợ tràn ra từ thân thể của thanh niên, như có ý thức mà xâm chiếm toàn bộ không gian xung quanh, tàn ác mà cực kì đáng sợ, nó như một con thú dữ xổng chuồng, không hề kiêng dè phô bày sức mạnh khủng khiếp của mình.
Kevin đã chạy ra tới cửa, gã nắm chặt tay nắm xoay vặn liên hồi, phát ra âm thanh "lạch cạch".
Nhưng, tay nắm cửa không dịch chuyển chút nào.
...Giờ phút này, mọi chuyện đã không thể cứu vãn.
Gã tựa lưng vào cửa, mặt vàng như giấy nến, hai chân run rẩy, sau đó gã trượt ngồi xuống đất, miệng lẩm bẩm -Toi rồi, toi rồi, toi rồi, toi rồi...-
Tên cao gầy hoảng sợ nhìn người thanh niên đang bất tỉnh, cùng với cái bóng đáng sợ đang lớn dần sau lưng anh, run rẩy hỏi.
-Đây...đây là cái gì...-
Hắn ta sợ sệt quay sang nhìn Kevin, hỏi -Là...là do cái gương đó sao? Nó nhốt gì trong đó?-
Hắn ta lên tiếng giúp Kevin tỉnh táo lại, gã ngẩng đầu lên, hung tợn nhìn tên đàn ông cao gầy cách đó không xa, biểu cảm trên mặt trở nên đáng sợ vì tuyệt vọng và sợ hãi -Gương? Gương cái vẹo gì!-
Đó chỉ là một cái gương ma bình thường, nó có thể tạo ra thế giới mộng ảo đẹp đẽ nhất và kéo người ta vào trong, đẩy họ vào trạng thái suy yếu, mất cảnh giác.
Nhưng với Death thì không.
Hoàn toàn không phải.
Trong cả căn phòng này, chỉ có một con quái vật duy nhất.
Chính là người thanh niên đang chìm vào giấc ngủ sâu trước mặt họ kia.
Kevin giận dữ gầm lên, nước bọt văng tung tóe khắp nơi -Mày nghĩ tao chưa từng đối đầu với hắn sao! Mày nghĩ tao chưa từng thử dùng những thứ này để đối phó hắn à!!-
Bởi vì từng thử rồi, nên gã mới sợ hãi đến vậy.
Không ai biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì lại khiến Kein phải "rửa tay gác kiếm".
Thậm chí ngay khi tin đồn Death đã qua cửa và rời khỏi trò chơi lan rộng, gã vẫn không giở lại mánh cũ.
Bởi vì gã biết rõ, trong cơ thể tưởng chừng rất đỗi gầy gò của cậu thanh niên này, lại có một con quái vật kinh khủng đển cỡ nào.
Ai cũng nói thủ đoạn của Death vô cùng tàn nhẫn, năng lực mạnh mẽ, sức chiến đấu bất bại, không có gì anh không vượt qua được.
Nhưng chỉ có mình Kevin biết, so với lúc anh còn tỉnh táo, gã sợ phải đối mặt với một Death mất ý thức hơn cả.
Khi đó anh ta sẽ trở thành một con thú dữ chỉ biết đến bản năng săn bắt thuần túy nhất, chỉ có duy nhất thứ khao khát hủy diệt tàn bạo, thèm khát máu tươi, chết chóc, tàn sát và ăn thịt.
Kevin tuyệt vọng nhắm nghiền mắt.
Lần này, có lẽ gã phải bỏ mạng thật rồi.
Bỗng nhiên, một hơi thở xa lạ bất chợt xâm lược vào không gian vốn đã bị âm khí kinh khủng bao trùm.
Giống như thánh Moses chia tách đại dương, thân hình người đàn ông nọ đột ngột xuất hiện giữa căn phòng nhỏ hẹp, bước từng bước về phía họ.
-Ơ...!- Kevin khiếp sợ trợn tròn mắt, ngọn lửa hi vọng nhen nhóm trong mắt gã -Cứu với...-
Nhưng gã chưa kịp nói tròn câu, những gì gã định nói đã nghẹn lại trong cổ họng.
Người đàn ông trước mắt hoàn toàn không chú ý đến gã chút nào, dạ quang chăm chú nhìn người thanh niên nằm cách đó không xa.
...Nhưng nguyên nhân khiến Kevin nghẹn họng lại không phải chuyện này.
Mà vì gã chợt nhận ra, khi người đàn ông nọ tiến vào phạm vi tấn công của Death, thứ âm khí lạnh lẽo và đầy hiếu chiến đó lại chẳng có bất kì phản ứng nào trước sự xâm phạm của người đàn ông này, như thể nó đã quá quen thuộc với sự tồn tại của hắn.
Mà đáng sợ hơn là, bầu không khí xung quanh hai người lại hòa hợp một cách kì dị, thoạt trông còn có cảm giác hài hòa đến đáng sợ.
Trong phúc chốc, lưng Kevin rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, gã ngậm chặt miệng.
Lăn lộn nhiều năm như vậy, sở dĩ gã có thể sống sót được giữa vô vàn yêu ma quỷ quái mạnh mẽ trong hệ thống đều là nhờ con mắt tinh tường của mình.
...Chỉ có quái vật mới có thể hòa hợp với quái vật.
Varias chậm rãi đến gần, hắn khom người, nhẹ nhàng vác Asura lên vai.
-Ta dẫn người này đi. Ngươi.....Đi tự thú đi-
Hình bóng bỗng mờ dần đi như chưa từng có ai ở đó cả.........
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip