CHAP 14: Nguy hiểm không ngờ tới( p2)

...Đôi mình không thể chia tay được
Với hai ta, còn quá sớm để nói câu giã từ
Anh không thể bỏ em đi như vậy..
Biết bao điều anh vẫn còn chưa nói
Xin đừng bỏ rơi em nơi chốn này..

Em không thể sống tiếp như thế này
Anh là lẽ sống duy nhất của đời em
Xin đừng rời xa em..

Anh là tình yêu của em
Tình yêu mà em hằng mong ước
Anh là người đã từng yêu em
Giờ em không thể chạm vào anh..
Người em đã yêu trong cuồng say
( Hello - Huh Gak )

* * *

" Vẫn chưa thấy nó!!" 1 tên thông báo

" Bọn mày, chia ra, mỗi người một hướng, ở đây toàn rừng thôi nó không chạy xa được đâu, cố tìm đi nếu không chờ mà chịu phạt!" tên trưởng nhóm lên tiếng.

Bọn chúng, chia nhau ra, tìm khắp mọi nơi.

* * *

Trời cũng đã tờ mờ tối, toàn thân cậu đau ê ẩm. Từ từ mở mắt, cậu lổm ngổm ngồi dậy.

" Ai dà, cậu bé, cậu đang bị thương mà! Cứ nằm xuống!!" 1 người phụ nữ trạc tuổi 45 bước vào cửa,.đỡ cậu từ từ nằm xuống.

" Sao người cậu lại bị thương nhiều vậy? Người nhà cậu đâu? May qúa, sáng nay tôi lên rừng đốn củi, thấy cậu nằm ngất ở chỗ gần vực, tôi đã kéo cậu lên và đưa cậu về nhà tôi. Sao cậu lại ở trên đó, ở đây núi non hiểm trở, rất là nguy hiểm, ở tuổi cậu, cũng có 1 cậu bé lên rừng ngã lân xuống vực sâu, chết luôn ở đó rổi đấy, cậu phải cẩn thận!"

" Cảm ơn cô đã cứu Aki, sau này Aki sẽ trả ơn!"

" Cậu bé này, cứu người là chuyện nhỏ đối với tôi, cậu khách sáo quá, cứ ở nhà tôi vài hôm, khi nào khoẻ, tôi sẽ chỉ cho cậu đường về!"

" Cháu cảm ơn!"

" Bà nó ơi, bà nó..." 1 người đàn ông chạy vào mang theo con cá to" Nhà có khách à??"

" Cháu chào bác!"

" Đây là chồng của tôi! Còn đây là Aki, cậu ấy gặp tai nạn trên rừng nên tôi đưa về đây!"

" À ừm!" ông chồng nhìn ngắm từ trên xuống dưới Aki mải mê.

" Cũng tối rồi, ăn cơm thôi!!" Người đàn bà lay lay tay chồng mình đi làm cơm.

Vài phút sau, mùi cá nướng thơm phức sộc lên mũi Aki làm bụng cậu kêu ọc ọc không ngừng, chỉ tại là cả 2 ngày cậu chưa ăn gì nên đói quá.

" Nào, cậu bé, ta làm riêng cho cháu đây!" Người đàn bà bê thức ăn đặt lên bàn gần chỗ cậu rồi đỡ cậu dậy.

" Cháu cảm ơn!"

" Khách sáo gì, ăn đi cho nóng,bác ra ngoài ăn cơm đây!"

" Vâng, bác ăn cơm ngon miệng!" Cậu từ từ cầm dĩa thìa ăn.

Đêm đến, trong cái rét lạnh lẽo bên trong con tim cậu, bây giờ cậu chỉ muốn có Kama thôi. Cứ nghĩ đến mình xa kama mãi mãi cậu lại nấc lên khóc. Cậu không ngủ được, làm sao có thể ngủ được khi trái tim kia đang sắp nứt dần ra. Nước mắt nóng hổi thi nhau lăn xuống gò má trắng hồng.

Đau thật đấy, cảm giác đầu tiên khi một người đang sắp mất nửa kia của mình. Trái tim như ngàn vết dao đâm, khoét sâu trong tim vậy...
...Đôi mình không thể chia tay được
Với hai ta, còn quá sớm để nói câu giã từ
Anh không thể bỏ em đi như vậy..
Biết bao điều anh vẫn còn chưa nói
Xin đừng bỏ rơi em nơi chốn này..

Em không thể sống tiếp như thế này
Anh là lẽ sống duy nhất của đời em
Xin đừng rời xa em..

Anh là tình yêu của em
Tình yêu mà em hằng mong ước
Anh là người đã từng yêu em
Giờ em không thể chạm vào anh..
Người em đã yêu trong cuồng say
( Hello - Huh Gak )

...Sáng...

" Lục soát hết căn nhà này cho tao!!" tiếng nói vang vọng bên ngoài nhà làm Aki bừng tỉnh.

" Tôi xin các anh đấy, trong nhà chỉ có tôi và chồng thôi, không có ai tên Aki ở đây cả!!"

Nghe đến đó, cậu hốt hoảng, nếu bị bắt một lần nữa, có lẽ bọn chúng sẽ tra tấn cậu tới chết mất. Phải làm sao??

Căn phòng này nhỏ bé, chỉ có cái tủ quần áo là to. Làm gì có chuyện trui vào tủ quần áo ngồi rồi bọn nó không tìm ra như trong truyện chứ? Cậu chèo lên nóc tủ quần áo nằm xuống. Vừa lúc bọn chúng vào, lục tung cả chăn gối, gầm giường, nhà tắm và không quên cả tủ quần áo nữa. Chỉ có những thằng điên mới tìm trên nóc tủ vì cái nóc tủ cũng gần sát với trần nhà.

" Đi thôi, nó không chốn trong này!"

Khi bọn chúng đi khỏi, cậu mới thở phào.

"Aki, Aki à!!" người đàn bà vào phòng tìm cậu.

Lúc này, cậu mới chòi xuống.

" Ai vậy Aki?? Có phải người đã làm cháu như thế này không??"

" Ựm!" cậu gật đầu

" Bọn chúng ác thật, không thể tin được trên đời lại có người ác độc đến như vậy!"

Cậu mỉm cười" Không sao đâu bác, cháu quen rồi!"

Ba ngày ở đây, cậu cũng dần bình phục.

" Bác đi lên đồi kiếm củi, ở nhà có gì cứ nói với chồng bác nhé!!"

" Vâng!"

Cậu nằm trên giường .nhìn ánh sáng từ cánh cửa sổ.

Bác trai vào phòng, ngồi trên.ghế gần giường cậu.

" Cháu đỡ chưa?"

" Cũng ổn ạ!"

" Ừm!" người đàn ông lại ngắm nhìn toàn thân cậu" Chân có bị thương không??" ông đặt tay lên chân cậu xoa  xoa.

" Cũng tạm ổn!"

Người đàn ông tiến dần dần lên trên, dừng ở chỗ đùi cậu, rồi tiến lên nữa đến chỗ quần trong đó có tờ rim nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu.

" Chắc chỗ này không ổn đâu, để bác kiểm tra xem!"

" Bác làm gì vậy??" Cậu hất mạnh tay người đàn ông ấy ra, rồi đạp làm ông ta ngã. Cậu ra khỏi giường, chạy đi bị ông ta quàng tay giữ lại " Con mồi ngon, đi đâu vậy?"

" Thả ra!!" Cậu dẫy dụa.

" Dù có hét to đi chăng nữa cũng không có ai cứu đâu, ngoan ngoãn im lặng đi, làm xong ta sẽ cho đi!"

" Bỏ tôi ra, ông đừng có mơ!!" Aki huých khỷu tay vào ngực ông ta bao nhiêu phát mà ông ta không hề hấn gì mà còn ôm chặt cậu, 1 tay ông ta sọc vào quần cậu.

" Bỏ ra... A!!!!!" Cậu dẫy dụa mạnh.

" AAA!! Ông nó làm gì Aki vậy!!"

" Bác!!!!"

Đúng lúc bác gái về, ông ta dừng lại. Cậu huỵch mạnh vào người đàn ông rồi chạy ra khỏi ngôi nhà.

Aki cứ chạy, cậu đâm luôn vào người phiá trước ngã rúi.

Cậu liền ngước mặt lên nhìn, không hay rồi,  là tên thuộc hạ của Haro. Không xong rồi.

Tên đó nhấc bổng cậu lên nói to " Đã tìm thấy AKi!!"

Thế là cả đổng bọn của nó từ đâu kéo ùn ùn đến.

" Đưa nó về!"

" Vâng!!"

" Thả ta ra! Bỏ ra!!" cậu dẫy

....Pằng...Pằng...

Tiếng súng nổ vang chết 2 tên đồng bọn của Haro.

" Ai vậy??" Haro giật mình quay lại

         ~ Hết chap 14 ~

Mình stác lun 2 chap, còn chap 15 "Kama trở lại " thì chắc phải tuẩn sau nữa nữa nữa. Mình sắp phải thi giữa học kì II. Sr các bạn nké, à. Nhớ bình chọn cho mình nka <3. Tks you

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip