Chương 66-70
. Doanh Doanh từ trong resort bước ra cô đi mà lòng căm tức ! Miệng lẩm bẩm ..
. Được lắm Thùy Dương không phải làcô nhưng em cô cũng như vô thôi ! Tôi sẽ không cho cô cơ hội để đạt được những gì mình mong muốn ,cho dù người tìm cô là kỳ Anh ,cô sẽ thật đau với những gì mà em gái cô đã gây ra cho tôi ...
. Nói xong cô cầm điện thoại nhắn tin cho một ai đó...(bí mật lát sẽ biết )
. HKA
. Hôm nay nó đi làm rất sớm để xử lý những công việc quan trọng nhất !
. Ngồi trong thư phòng làm việc hướng mặt ra phía cửa sổ nó nhìn về một nơi nào đó thật xa ,bất giác nó nhớ đến những lời hoàng nói,kéo nhẹ hộc tủ lấy chiếc điện thoại của mình ,tay lướt nhẹ qua những tấm ảnh ,ánh mắt dừng lại nơi người con gái được nó ôm trong vòng tay ,sờ nhẹ lên gương mặt ấy nó cảm giác vừa xa lại vừa gần ..
. Quá khứ của tôi là em sao ? Tôi phải làm sao giữa quá khứ và hiện tại đây! Nếu tôi tìm em ,thì tôi biết cuộc sống của tôi sẽ rẻ sang một trang mới sẽ hoàn toàn thay đổi !
. Liệu em có chấp nhận để tôi tìm hiểu không ? Tôi không nhớ gì về em ,nhưng những lời em nói vào đêm hôm ấy làm tôi thấy mình là người có lỗi với em ....
. Nó mãi suy nghĩ cho đến khi điện thoại nó reo ..
. Là một dãy số lạ gửi đến nó là một đoạn clip ngắn nội dung là doanh doanh .
. Mở điện thoại nó nhìn vào màn hình là người con gái tay chân bị trói chặt ,tóc tai bù xù áo bị văn nút,khuôn mặt trắng hồng in nhiều vết đỏ .Xiết chặt điện thoại nó bấm ngay vào số đã gửi .
. Rất nhanh bên kia đã bắt máy ... ...alo ....thằng khốn mày muốn gì ? Mày đã làm gì cô ấy hả ! Nó dường như không giữ được bình tĩnh nữa ..Chút ...chút ...chút...tên đó chắc lưỡi ..
. Nào ...nào..có chuyện gì cứ bình tĩnh ,đừng nóng vội thế chứ ! Sẽ mất ngon nếu cậu không bình tĩnh đấy nhé...hắn trêu chọc .
. Mày muốn gì ! Kỳ Anh gắt gao hỏi .
. Được rồi ! Tao chỉ làm theo lệnh thôi ? Ngoài ra tao cũng muốn tiền ..1000vạn tệ không nhiều với cậu chứ Tổng Giám Đốc Hoàng ...
. Giọng bình tĩnh nó hỏi : Là ai đã sai khiến mày ?
. Hắn thở dài ! Haiz...Tao cũng không biết là ai ,hình như cô ta rất giàu có tên là Trần gì đây.....khoang..đã ...hình như là Trần Thùy Dương ...vâng đúng là cô ấy .! Còn về lí do gì thì tôi không biết ,cậu nên hỏi lại người yêu mình nhé ,còn bây giờ thì hãy mau chuẩn bị tiền đi..
. Nó nghe đến tên cô thì trong đầu lại ngổn nang suy nghĩ!
. Giọng nói gấp gáp: Địa điểm ở đâu nói nhanh đi ..
. Hắn cười lớn :Giám Đốc Hoàng tôi rất thích cậu ! Hợp tác với cậu tôi biết mình sẽ không lỗ phải không ?
. Mày im đi ! Bây giờ thì hãy nói ra ,tôi đây không có liên nhẫn đâu ! Nó cầm chiếc điện thoại trên tay xiết chặt ,cứ ngỡ văn ra từng mảnh vụn ..
Vẫn cách chế giễu ấy! Hãy thư giản đi cậu bé ,thời gian và địa điểm là l bãi đất trống ngoại thành chỗ xxsẽ có người đứng chờ sẵn ở đó ! Nếu nhận được tiền tôi sẽ nhanh thả cô ấy thôi ,nhớ cho kĩ không được giở trò biết không ?nếu không tôi không đảm bảo sự trinh tiết cho cô ấy đâu ! ..ha hà à hà
. Lũ khốn ,...alo ...alo ...chết tiệt thật ... Nó bấm gọi nhanh cho hoàng .Chuông đỗ từng hồi liên tiếp ,nó chờ đợi lòng như lữa đốt !..
. Cuối cùng người nghe đã bắt máy ... Không đợi hoàng lên tiếng nó liền nói : Hoàng doanh xảy ra chuyện rồi ,có người bắt cóc muốn tống tiền cô ấy ,cậu mau đến ngân hàng lấy 1000vạn tệ đến chỗ xx ,đừng báo cảnh sát, đến nơi sẽ có người đợi cậu để lấy tiền ,nhanh đi chúng ta không có thời gian...
. Sao ! Hoàng nghe như không tin vào tai mình...
. Đúng vậy! Đó là sự thật ,cậu mau đi ,tôi sẽ đi tìm cô ấy ...Được rồi ! Tôi sẽ đi ngay đây !
Cuộc nói chuyện diễn ra khá nhanh ...
. Nơi xa tại khu nhà hoang...
. Doanh Doanh sm thật cao tay ,vì một người con gái em yêu mà em như thế sao! Hắn nói ánh mắt nhìn cô.
. Dù sao cái người tên kỳ anh ấy đã mất trí nhớ,sẽ không nhớ lại những chuyện quá khứ ,em sợ cái gì chứ ! Làm vậy anh thấy thật tội cho cô gái tên Thùy Dương ...
. Cô liết hắn.... Hứt ! Môi nở nụ cười nhếch mép ! Chuyện của tôi không cần anh lo ,chẳng phải anh đang cần tiền hay sao ? 1000 vạn tệ không phải là ít ,có tiền rồi anh nên rời khỏi đây để tận hưởng cuộc sống của mình đi ! Tôi biết sớm muộn gì kỳ Anh cũng sẽ tìm cô ấy ,chi bằng ra tay trước để Anh ấy tìm cô ta sớm hơn ...
. Tôi nghĩ Anh ta tìm cô ấy chắc chắn là vì em chứ không phải vì tìm hiểu quá khứ : Hắn nhìn cô bằng ánh mắt xa xâm khó lường .
. Doanh Doanh tôi ở bên em lâu như thế thật sự tôi cũng rất sợ một ngày mình sẽ như cô thùy Dương ấy ! Là chết lúc nào không hay ....hắn vừa nói vừa bước gần cô hơn ...
. Cô nghe vậy liền nổi giận ! Anh châm chọc tôi sao ? Vậy thì anh hãy xem chừng đấy. .
. Hắn cười ! Tiến đến nâng cầm cô ,nhìn vào mắt cô ...
. Tôi bay vầ đây là vì em ! Tôi yêu em Doanh Doanh dù chêýt trong vòng tay em tôi cũng mãn nguyện .
. Nói xong hắn cuối người xuống hôn vào đôi môi cô một cách nhẹ nhàng !cô phản kháng nhưng vô hiệu ,tay đã bị hắn nắm giữ .
. Khẽ hở môi hắn nhìn cô : Chỉ một nụ hôn với em không sao chớ ! Thế là môi chạp môi ,hai đầu lưỡi hòa huyện vào nhau ,tạo cảm giác mơn trớn trong miệng khiến người ta không thể tách rời ..
. Sự kích thích bắt đầu trào dâng ,cơ thể ngày một nóng lên ,không dừng lại ở đó hắn cắn nhẹ vào vành tai cô duy chuyển từ cổ xuống ,sùng tay gỡ nhẹ từng gút áo trên người cô ! Từng nút ...từng nút được mở ra ,để lộ đôi nhũ hoa phần chân vú trắng nõn ,nhìn vào khó có thể cưỡng chế ! Xoay người cô lại hắn cắn nhẹ vào nút mở .Chiếc áo được tuột ra một cách dễ dàng ,ôm cô vào lòng xiết thật chặt ,áp mặt mình vào đêi nhũ hoa xinh hồng ấy ,tận hưởng cái âm ấm ,lành lạnh thật dễ chịu ,hở miệng hắn dùng môi ngậm lấy đầu vú cô say sưa nút một cách lão luyện ,Đánh qua ,đánh lại,rồi lại lạng lách xung quanh ....tay xoa bóp hai bên một cách nhẹ nhàng tạo cho cô cảm giác thoải mái ,...
. Mắt nhắm nghiền miệng phát ra tiếng ...ưm....ưmmm....cô choàng tay kéo đầu hắn vào bộ ngực mình,cảm giác trong cô thật đê mê như người lên cơn nghiện ,...
. Đôi môi tham lam càng ngày càng muốn tiến xa hơn hắn hôn đến đâu cô gợn sóng đến đó ,cảm thấy đến nơi thâm sâu tận cùng của cơ thể ,chợt cô mở mắt ...
. Tuấn anh ...đừng mà ...mang giọng nói khó chịu cô nhìn hắn ...
. Ngồi dậy hắn không trách cô ngược lại hôn vào môi cô ! Anh hiểu ..cảm ơn em nhưng lần sau anh muốn chúng ta hòa hợp hơn ,anh muốn em tình nguyện là người của anh hiểu không ! ...
. Anh yêu em Doanh Doanh nhưng không có nghĩa anh dâng em cho người khác vì vậy ,em yêu người em yêu hãy để một khoảng tống có anh trong đó ,nếu không anh không biết mình làm gì đâu ? ...hãy nhớ lời anh nói em yêu nhé ...
. Cùng lúc điện thoại hắn reo là cô biết anh đã nhận được tiền .
. Ôm cô lần cuối,không quên trói cô lại,sửa sang một chút quần áo trên người cô ..
. Nhìn cô hắn cười :anh đi nhé baby,chúc em may mắn với những gì mình sắp diễn đạt ....
. Bước đi ,hắn không quên điện thại cho nó ...
. Vài phút sau ...Nó bước vào một nơi hoang vắng không bóng người ,đapbtụng cánh cửa đập vào mắt nó là những hình ảnh mà yên khốn đó gửi .
. Nhìn thấy nó nước mắt cô trực tràn ,giọng tắt nghẹn : Kỳ Anh ...kỳ Anh...cứu em ..
. Nó chạy lại ôm cô vào lòng ! Không sao ...không sao rồi ,đã có anh ở đây em đừng sợ ..
. Kỳ Anh em sợ lắm ,bọn họ là ai ? Tại sao lại đối xử với em như thế ,tại sao lại bắt em ...
. Kỳ Anh em không làm gì cả ,cô nói trong nước mắt ..
. Em vô tình nghe cuộc nói chuyện giữa anh và hoàng nói về cô gái tên thùy Dương gì đó ,em yêu anh nên đến công ty tìm cô ta nhưng hôm đó em không gặp được cô ấy,em có nhờ em cô ta chuyển lời giúp em là em muốn gặp cô ấy để em tạo cơ hội cho hai người tìm hiểu ,em cô ấy cũng đồng ý và cũng biết được người anh yêu hiện tại là em ...
. Kỳ anh em chỉ muốn anh nhớ lại quá khứ ,em không muốn anh phải dày vò với bản thân mình,nhưng em không ngờ thùy Dương cô ấy lại sai người bắt em ...cô khóc nức nở thành tiếng ,nhìn những giọt nước mắt rơi từ cô nó thấy mình cần ảo vệ cô hơn..
. Doanh Doanh em hãy bình tĩnh ,anh sẽ điều tra rõ mọi chuyện ,em đừng kích động ngoan nhé .
. Làm sao có thể khi em đã bị hắn cướp đi sự trong trắng chứ ! Anh nói đi ,bây giờ em phải làm sao .em thật sự không xứng với anh nữa kỳ anh em xl ..em ..xl...
. Cô dường như bị rối loạn ,tay chân cuốn cuồn ,nó ôm chặt cô hơn giọng nghẹn ngào ! doanh doanh em đừng lo anh sẽ bảo vệ em ,anh sẽ che chắn co em ,đợi sau khi em hồi phục chúng ta sẽ kết hôn có được không !
. Cô nghe vui như mở hội ,nấc lên thành tiếng ! Có thật không kỳ anh ,em không nằm mơ chứ ,em xin anh đừng bỏ em vì ngoài anh ra không còn ai có thể yêu em .
. Cô nhìn nó ! Kỳ anh em cảm ơn anh nhưng em đã .....nó cướp lời ..
. Em không cần phải lo đối với anh chuyện đó không quan trọng quan trọng anh yêu em là đủ ...cô ôm chầm lấy nó ,phía sau nở nụ cười mãn nguyện không ngờ lại thành công đến thế ...
. Còn nó thì lại suy nghĩ : Thùy Dương tôi không ngờ cô lại là loại người như thế ! Những quá khứ trước kia tôi không cần phải nhớ đến ,cũng may tôi chưa tìm đến cô ,nhưng lần này tôi tìm cô chắc chắn cô sẽ đau khổ hơn cô ấy ,bề ngoài nhìn cô yếu đuối nhưng bên trong thật hiểm độc ,tôi sẽ bắt cô trả giá cho những gì hôm nay doanh doanh cô ấy đã chịu đựng ...
. Buông cô ra ! Doanh Doanh chúng ta đi ,anh đưa em về nhé .
. Ngồi trên xe cô mệt mỏi mà thiếp đi lúc nào không hay,chỉ vài cái lăng bánh xe đã đến nơi ,nó nhìn cô ngủ ngon không vội đánh thức ,
. Ngồi dậy ẳm cô trên tay từ ngoài bước vào , cảm giác mình được ẳm trong cô thật hạnh phúc ..
. Đến phòng nó đặt cô xuống giừơng ,cô cảm nhận được đều đó mi mắt mở ra nó nhìn cô .
. Anh làm em thức giấc sao?
. Cô nhẹ cười :không có ,cô nắm lấy bàn tay nó ,kỳ anh ở với em đêm nay được không ?
. Không nở từ chối nó gật đầu ! ngồi lại gần cô vuốt nhẹ mái tóc hôn vào làn môi cô,ngoan nhé ! Em nằm nghỉ đi anh đi pha sẵn nước cho em tắm sẽ thấy thoải mái hơn .
. Nói xong nó bước vào phòng tắm xả nước bước ra ,
. Em vào đi ,anh xuống làm cơm chúng ta cùng ăn nhé .
. Ôm lấy nó cô cười trong hạnh phúc ....
. Tắm xong cô bước ra với bộ đồ ngủ thướt tha phải nói nhìn vào là thấy tất cả ,xuống lầu hương thơm bay phản phất làm cô cảm thấy đói .lại gần bàn nhìn vào các món đồ ăn món nào cũng hấp đẫn ,không đợi được nữa !
. Kỳ Anh em có thể thử không !
. Nó quay sang ! Được chứ để anh gấp cho em ,cô há miệng nó cho vào một ít thịt nhìn cô đợi câu trả lời .
. Cô giơ cao ngón tay cái !kỳ Anh thật tuyệt ....
. Cứ thế buổi cơm giữa nó và cô diễn ra rất vui vẻ và hạnh phúc với sự diễn rất hoàn hảo từ cô
Sáng thức giấc nó tranh thủ dậy thật sớm tranh thủ để còn về
Cô quay sang sờ sờ kế bên không thấy thì mở mắt ,nhìn nó quần áo tươm tất cô hỏi khẽ : Kỳ anh hôm nay lảchu nhật anh về sớm vậy ? Ở lại với em chút nữa được không ?
. Nó tiến lại gần cô môi nở nụ cười ! Em còn mệt nằm nghỉ cho khỏe anh phải về vì công việc còn rất nhiều ,với lại qua nay điện thoại anh hết pin chắc hoàng cũng rất lo ,nếu không về cậu ấy sẽ đăng báo tìm anh mất .
. Nó bước ra khỏi phòng cũng là lúc trên môi cô nở nụ cười chiến thắng ! Trần thùy Dương xem cô làm gì được tôi ; Tôi sợ anh ta sẽ hận cô thấu xương tủy ...nghỉ như thế cô lại nằm xuống giừơng tiếp tục giấc ngủ của mình ..
. Trên đường về nó ngồi trên xe suy nghĩ với những gì vừa xảy ra hôm qua ,nó nghĩ về cô ,tại sao lại làm thế chẳng lẻ làm vậy để trả thù nó vì đêm hôm đó sao ! tại sao cô có thể xem thường trinh tiết của một người con gái như thế chứ ,tôi đã đánh giá sai về cô ! Trần Thùy Dương tôi sẽ không cho cô bất kỳ cơ hội nào ? ...
. Tiếng xe thắng gấp ,tiếng kèn vang in ỏi ting...ting...
. Quản gia lý ra mở cửa ! Cậu chủ đã về ,
. Vào đến nhà hoàng thấy nó liền hỏi !Đêm qua cậu ở đâu ? Chuyện doanh doanh là sao ? Đã có chuyện gì xảy ra !
. Nó mệt mỏi nhìn hoàng ! Cậu còn hỏi mình sao ? Sự thật mình không ngờ người cậu tin tưởng ,người cậu cho là vì mình đã chờ đợi ,đã đau khổ ,cô ấy lun tỏ ra yếu đuối ,để cậu thương hại đấy ,cậu biết không vây?
. Cái quái gì đang xảy ra với cậu thế kỳ anh ! Hoàng tức tối khi nghe nó nói thế...
Nói cho cậu biết thiên hoàng ! Doanh doanh vì tôi mà đến gặp thùy dương nhưg người gặp lại là em cô ấy ... Hoàng cải lại ! Như vậy thì đã sao liên quan gì đến thùy Dương kia chứ .
. Bây giờ cậu còn dám bên vực cô ta ah ! Chính cô ta đã sai người bắt cóc doanh doanh và người của cô ta còn làm những việc đồi trụy với cô ấy ,cậu nói đi mình chịu nỗi trước sự việc như vậy sao ?
. Cậu nói sao ? Làm sao có thể ,hoàng nhìn nó như chóng đối
. Kỳ Anh chuyện này nhất định là có vấn đề ! Mình tin Thùy Dương cô ấy không như thế ! Cậu nên tìm hiểu và gặp mặt Thùy Dương một lần nói chuyện cho ra lẽ .!
. Được thôi ! Mình nghĩ sẽ gặp cô ta sớm hơn dự định đấy ,để xem cô ấy giải thích với mình như thế nào ,nếu không mình sẽ không bỏ qua cho cô ấy đâu !
. Cậu định làm gì thùy Dương ! Kỳ Anh mình nghĩ cậu nên suy nghĩ cho kỹ trước khi hiểu lầm cang sâu sắc hơn ,thùy Dương vì cậu đã đau khổ lắm rồi ,cậu nỡ nìn cô ấy thế sao? Chẳng lẽ cậu vui khi nhìn những giọt nước rơi từ mi cô ấy àk ?
. Này ! Thiên Hoàng càng ngày tôi càng nghi ngờ cậu về cô gái đó đấy ! Nấu cậu yêu cô ta tại sao không đến với cô ấy đi ,hà tất gì bảo mình tìm lại quá khứ ,nếu mình nhớ lại chẳng phải cậu là ngời đau khổ sao ?
. Hoàng kỳ Anh cậu điên rồi sao ! Vì Doanh Doanh mà cậu trở nên như vậy ,cậu không còn là cậu nữa doanh đã nói gì với cậu mà cậu lại tin một phía như thế ?
Những gì doanh doan nói và những gì mình nghe là sự thật ! Cậu không cần phải nói gì thêm nữa
. Được lắm Hòng kỳ Anh ! Sau này cậu sẽ hối hận với những gì mình đã làm ! Tôi sẽ không xen vào chuyện của cậu nữa ! Hoàng nhìn nó mà lòng cang căm tức .
. Vâng! Cậu nói đúng ,chuyện của mình ,mình tự giải quyết ,không liên quan gì câu ! Àh ,nói cho cậu biết mình sẽ đảm cưới ới doanh phiền cậu nói với bama mình một tiếng để họ có thể về nước sớm hơn .cảm ơn cậu trước nhé Thiên Hoàng.
. Kỳ Anh ! Tôi không ngờ cậu lại quyết định sớm đến thế .những gì cậu nói tôi sẽ làm ! Rồi sẽ có ngày chính cậu sẽ là người đau khổ hơn ai hết !
. Nói xong hoàng bước đi ! Thì nó gọi lại !
. Thiên Hoàng cậu đi đâu ?
. Tôi đi tìm chứng cứ để làm rõ chuyện này ,kỳ anh tôi làm vậy không phải vì cậu ,mà là tôi không thể nhìn thùy dương cô ấy phải chịu thêm đau khổ nào nữa ......
. Hoàng đi mà trong lòng nó không thấy thật là khó chịu ,tại sao lúc nào cậu cũng bảo vệ cô ta ....
. Vì hôm nay là chủ nhật nên gia đình dương đều đông đủ !
. Nhờ có sự động viên từ mọi người nên Dương cũng đỡ hơn được phần nào ! mọi người đang ngồi ở phòng khách thì thủy nhìn Dương :
. Hai nè! lúc nảy trân có điện thoại nói tối nay chúng ta hội một bữa tại bar được không ,cũng lâu rồi cả nhóm chúng ta không gặp nhau ?
. Linh ngồi ôm thủy sinhlại như keo dán sắt ấy ; phải đó hai đi đi hai...
. Dương tuy đang buồn nhưng cố tỏ ra tươi cười ,em xem hai em kìa ,suốt ngày cứ dính lấy nhau thế àk ! Thặt không biết mắc cở gì hết àk ..
Nghe vậy Linh liền buông tay ra giọng phụn phịu nói : Hai này ! Người nhà cả mà với lại tụi em có làm gì quá đáng đầu nàk ! Linh nói mà mỏ nhọn nhọn .hihi
. Ông Trần trầm ngâm lên tiếng : Hai đứa khi nào tính đến chuyện có con đăy ?
. Câu nói của ông làm cả nhà im lặng !
. Thủy nhìn Linh nói nhỏ ! Vk yêu àh ! Chuyện này là của em bổn phận làm mẹ em nói với ba đi nhá ,linh nghe xong trợn tròn mắt véo mông thủy ...thủy la úi ...úi...vk ơi anh biết rồi . Biết lỗi rồi mà ...linh bắt thủy chạy vòng vòng nhà ..
. Bà trần lắc đầu : Hai đứa này đúng là một cặp ...
. Bà nhìn sang Dương : Thùy Dương hay con đi cùng em nó ra ngoài cho thư giản chút đi con ,suốt mấy ngày nay con ở nhà cũng rất buồn ...
. Dạ! Con không sao mẹ đừng lo ,con đã suy nghĩ kĩ ,con sẽ gặp em ấy nói chuyện đàng hoàn cho dù em ấy không nhớ con ,con sẽ chúc phúc cho em ấy !
Ánh Mắt cô đượm buồn, Cô nói là nói thế ,chứ ai biết được nước mắt cô đã chảy ngược vào tim mặn đắng .!
. Wastres
. Trước nhà Doanh Doanh ! Ting toong ....ting toong...
. Bên trong cô nghe tiếng chuông cứ ngỡ Kỳ Anh đã đến !
. Miệng cười tươi cô ra mở cửa chợt tắt khi người đó chính là hoàng ,người mà cô không thích gì mấy ... Kẻ đứng ngoài ! Người ở trong .hoàng lên tiếng .
. Chẳng lẻ khách đến nhà doanh doanh em không định mời tôi vào sao?
. Cô nhăn mặt ! Mở rộng cánh cửa mời vào ,cái tên này sao lại biết chỗ mình thế nhỉ ,k biết lại có chuyện gì đây ? ...
. Vừa ngồi xuống ghế ,giọng nói lạnh lùng vang lên ! Anh đến có việc gì ?
. Em thật biết nói chuyện đấy ! Vậy thì chúng ta vào vấn đề ?
. Tôi muốn hỏi chuyện cô bị bắt cóc là do cô dàn dựng đúng không ? tại sao cô làm vậy? Dùng ánh mắt khó hiểu hoàng nhìn cô
. Cô cười ! Này Thiên hoàng anh thật nực cười ,mắc gì tôi phải làm vậy ? Chẳng phải kỳ Anh đang yêu tôi sao ? Tôi không cần phải làm thế !
. Hoàng nhìn cô :cô nói thật chứ ,hay nói vậy để trấn an bản thân mình ! Vì cô sợ kỳ anh khôi phục trí nhớ người cậu ấy yêu lại là thùy dương ,nên bây giờ cô phải làm mọi cách để kỳ Anh xa lánh có cái nhìn không tốt về thùy Dương .đúng không?
. Anh lo cho người con gái kia tự bao giờ thế ? Tôi làm thì đã sao! Không thì đã sao ? Kỳ Anh sẽ tin anh chắc ,tôi biết anh và anh ấy đã nói chuyện với nhau ,anh vì thuyết phục anh ấy không được nên mới đến đây hỏi cho ra lẽ đúng không ?
. Thiên Hoàng anh bớt lo chuyện bao đồng đi ! Sẽ không tốt gì cho anh cả ,biết không ?
. Doanh Doanh nói vậy là chính cô làm tất cả sao ? Tôi thật không thể tin một người như cô có thể làm ra những chuyện như vậy ! Hoàng cảm thấy sợ khi đứng cùng người con gái này ...
. Bây giờ anh biết cũng không giúp được gì đâu ! Anh càng xen vào thì kỳ Anh càng hận cô ta thêm thôi ! ....
. Hoàng lắc đầu ! Doanh Doanh cô thật độc ác ! Cô ấy đã làm gì cô chứ ! Vốn dĩ hai người chưa bao giờ gặp mặt ,vậy mà cô lại làm những chuyện như thế ,uổng công tôi lun xem cô là bạn ,là em gái ....
. Tôi không cần những thứ anh cho tôi ! Cái tôi cần là Kỳ Anh ! Nếu không còn gì nữa anh về cho nếu không tôi sẽ gọi nói Kỳ Anh Rằng anh đến làm loạn nhà tôi đấy ,nói xong cô lại mở cánh cửa cho hoàng như đợi chờ tiễn khách ,
. Cô hỏi lắm ,Cao Doanh Doanh Tôi sẽ không cho cô tội nguyện đâu ,tốt nhất cô cùng đồng bọn của mình trốn cho kĩ nhé ! Nếu không đến lúc đó cả mặt cô kỳ anh cũng không thèm nhìn .chào cô ...
. Bao nhiêu sức lực cô điều dồn vào cánh cửa rầm....á á á á ...trần thùy Dương .. Tại sao ai cũng yêu cô ,ai cũng bảo vệ cho cô .....hưm...hưmm....cô là đồ chết tiệt tôi hận cô ...hãy chờ xem.... cô
.Tối đến như đã hẹn mọi người đều có mặt đông đủ tại bar DJ tất nhiên Dương cũng có mặt.. thủy:trân hôm nay có gì vui hẹn mọi người đông đủ vậy ? Có phải hai người có tin vui gì không ? Trân nhìn mọi người :thật ra cũng không có gì chỉ là hôm nay kỉ niệm ngày mình và an yêu nhau nên muốn mọi người cùng nhau vui vẻ .
. Trân nói nhìn về phía an nắm lấy bàn tay cô xiết chặt trong họ thật hạnh phúc.
. Thủy vui ra mặt ! Vậy tối nay có thể thả ga mà không cần lo rồi ...
. Linh ngồi kế bên nhéo vào mông thủy la úi..úi..gì vậy vk yêu...linh nói nhỏ vào tai thủy !
. Anh có cần vui thế không ? Linh nói quay sang nhìn chị mình ,cô biết ở đây ai cũng vui vẻ chỉ có chị là chôn giấu cảm xúc !
. Như hiểu được vấn đề thủy thôi giỡn mọi người nâng ly chúc mừng ,cô cũng vậy cũng ráng nở nụ cười gượng để không ai phải nghi ngờ...
. Nắm lấy tay Dương ! Hai mình ra nhảy đi ,linh đề nghị .
. Dương cười nhẹ xua tay từ chối ! Không ! Không được đâu ? Chị không biết nhảy ,các em ra đi chị ngồi đây cũng được mà !
. Nghe Dương nói vậy mọi người đi về phía trước nơi đông đông ,những cái lắc lư ,những cái xoay người theo nhịp điệu của từng khúc nhạc làm ai nấy cũng vui vẻ sản khoái ,chỉ có mình cô ngồi tại chỗ với những tâm sự buồn trong đầu !
. Ngồi được một lúc Dương cảm thấy hơi khó chịu trong người vì cô không quen những nơi ồn ào này ,tiếng nhạc xập xình , cô nghe đến đinh tai nhứt óc .Lấy điện thoại cô nhắn tin cho linh nói mình ra ngoài dạo một vòng rồi sẽ quay lại ngay ..
. Bước ra khỏi quán cô cảm thấy nhẹ nhàng và dễ chịu hơn ,đi docđ theo con đường quen thuộc nơi mà trước kia cô đã từng tìm nó ,những tiếng cười đùa vui nhộn ,những hàng cây ghế đá, đầy ấp người hàn uyên ,trước mắt cô là một đôi tình nhân tay trong tay rất hạnh phúc,người con trai ôm người con gái từ phía sau tay chỉ lên những ngôi sao sáng lấp lánh, miệng nở nụ cười hạnh phúc ,nhìn họ cũng giống y như lần cô được nó ôm vào lòng ,có lẽ đêm đó là đêm đối với cô hạnh phúc nhất !
. Lòng nặng trĩu cô suy nghĩ vầ nó ,cô cứ đi ,đi mãi không có điểm dừng chợt nghe tiếng điện thoại reo kéo c về thực tại ,
. Nhìn trên màn hình là Hoàng một dãy số quen thuộc..
. Alo ..dương nghe
. Thùy Dương cô đang ở đâu thế ! Hoàng hỏi
. Tôi đang công viên gần baz DJ đây ?
. Được rồi tôi sẽ đến ngày cô đúng đi đâu đó !biết không ?
. Tắt máy ! Cô có những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu ! Tại sao hoàng lại wan tâm lo lắng cho mình đến thế ?có khi nào hoàng yêu mình không ! Dương nghĩ là vậy nhưng đâu biết rằng hoàng làm thế là vì hoàng sợ cô một lần nữa bị nó làm tổn thương ...nhưng đã quá muộn khi trước mắt cô là 3_4tên đang tiến về phía mình...
. Nhanh chân định bước đi thì một tên trong nhóm cản cô lại .
. Cô em đi đâu mà vội vội vàng vàng thế ?
Nhìn bọn họ từ trên xuống là cô biết không tốt lành gì! Cố giữ bình tĩnh nhưng trong lòng càng thấp thỏm lo sợ ,giống như sắp có chuyện xảy ra với mình ..
. Tôi không biết các anh ,các anh là ai làm ơn cho tôi đi ...được không !
. Tên khác cười nói :cô em không biết tụi anh ,nhưng tụi anh biết cô em đấy ! Còn bây giờ ngoan ngoãn phục vụ tụi anh đi ....hắn nói nhìn cô như thèm thuồng chảy nước !
. Cô sợ hãi ! Lùi lại một bước thì bọn chúng tiến lên một bước .
. Ra sức khống chế ! Cô dãy dụa tay quơ loạn xạ ,các anh muốn gì đừng đụng vào người tôi ,đừng mà ,nước mắt lưng tròng cô nhìn bọn chúng người thì nắm giữ kẻ thì vuốt ve ...
. Tên cầm đầu lại bóp mạnh vào gương mặt cô hôn lên đôi môi ấy ,cái tay xiết chặc của hắn làm cô đau, những cái lắc đầu kháng cự đầy bất lực những giọt nước mắt in hằng lên má ,nghe vị tanh là vị của máu cảm thấy đau hắn buôn cô ra ...con khốn ...chát ..chát..hắn tát vào mặt cô hai cái đau điến .
. Không tha cho cô ở đó hắn như con thú lao vào xé rách từng mãnh vãi che thân trên người cô
. Cô gào thét trong tâm trí ! Cô nhớ đến nó thiên vy em ở đâu ,cứu cô ,cứu cô với ! Không còn sức lực để chóng chọi cô buông tay mặt cho số phận ...
. Sự kêu gọi từ cô làm nó nghe thấy,một giọng nói quen thuộc vang lên ...
. Đủ rồi ! Nó xuất hiện nhìn bọn chúng với tương mặt lạnh băng không một giọt máu . Tất cả ai cũng dừng tay. Giờ khắc này cô nhìn thấy nó cảm giác an toàn lại trào dâng ,lòng vui mừng khôn xiết thì một lần nữa chính nó lại là người đưa cô xuống địa ngục ...khi cuộc nói chuyện diễn ra ..
. Chào cậu ! Kỳ anh cậu đã đến ? Sự diễn đạt của chúng tôi không tệ chứ ,không làm cậu thất vọng phải không ,nhưng có điều tôi không hỉu ,một cô gái xinh đẹp như vậy cậu nỡ để cho chúng tôi chơi đùa như thế thật là uổng ,...
. Nó nhếch môi vì cô ta đáng như thế ! Tiền đây ! Các người có thể đi !
. Vẫn giữ chất vọng lạnh lùng nó nhìn cô !
. Sao hả ! Cảm giác thế nào ! Có vui không ?
. Cô nghe như sét đánh ngang tai,tay run run kéo từng mảnh vải che lấy thân ,cô có nghe nhầm không ? Những gì cô nhìn thấy là thật sao ? Cô hoàn toàn không biết gì ,ánh mắt cô nhìn nó sắc mặt tái nhợt trở nên biến sắc !Cô cảm thấy hô hấp cũng hết sức đau đớn .
. Là em sao ? Cô hỏi nó ."Phải là tôi! hoàng kỳ Anh ."
.Sao có thể ? Tại sao lại đối xử với tôi như thế ? Tại sao lại là em mà không phải là một ai khác ,nếu là một người thì tôi có lẽ sẽ đỡ hơn nhưng ngược lại người đó chính là em ! Ha ....a....a. Cô cười khổ ...tại sao .... Cô đau điếng kêu thành tiếng ,trong lòng giống như bị từng dao ,từng dao cắt xuống đau đớn không dứt ...
. Nó nhìn cô như chưa thõa mãn ! Vì cô đáng phải trả ..
. Cô nghĩ mình thanh cao lắm sao?giờ thì sao ? Như thế đối với cô là ít so với những gì cô gây ra cho người khác ..
. Những gì doanh doanh phải chịu còn hơn cô gấp trăm ngàn lần...
. Đúng rồi phải không ? Tại sao lại im lặng ,nói đi chứ cô dám làm mà không dám nhận sao ! nó nhìn cô bằng ánh mắt đầy lửa hận .
. Cô im lặng không thốt nên lời ,vì chính cô cũng không biết mình đã làm gì với ai ,nhìn nó mặt cho nước mắt rơi lòng câm nín nghẹn ngào suy nghĩ ,tại sao anh lại hận cô ,liên quan gì đến cô gái tên doanh doanh ...
. Cố gắng lên tiếng hơi thở khó nhọc ...Tôi đã làm gì để anh phải hận tôi ! Cho dù trước kia tôi là người làm anh đau khổ thì bây giờ anh trả sự đau khổ ấy cho tôi bằng cách này sao ? ....
. Nó cười lớn : Chính bản thân mình làm gì cô cũng không biết sao? Hay cô định diễn một vỡ kịch tỏ ra mình đáng thương trước mặt tôi ? cô hãy để dành những vở diễn đó cho những ai mềm yếu tin tưởng cô đi ,còn nữa đừng bao giờ rơi lệ trước mặt tôi nhìn những giọt nước mắt từ cô tôi thấy thật kinh tởm ...
. Cô ngã quỵ xuống đất ! có phải ông trời đang trêu đùa cô không ? cái giá cô phải trả là những gì nó ban cho ....
. Cùng lúc hoàng đến : Kỳ anh cậu đã làm gì cô ấy ,tại sao lại ra nông nỗi này,hoàng đến bên khoát chiếc áo cho cô vừa nhìn cũng đã biết chuyện gì vừa xảy ra ...Nhìn nó lòng đầy câm tức :cậu có còn là người không? Dáng vẽ ung dung ! Không chút thương xót !
. Sao! Chẳng phải cậu nói không xen vào chuyện của mình còn gì ? Những gì cô ấy nợ doanh doanh thì cô ấy trả là điều hiển nhiên ,mình đã ra tay rất nhẹ rồi đấy , nỗi đau doanh doanh phải chịu cô ấy hiểu sao?
. Xiết chặt cánh tay hoàng đấm mạnh vào mặt nó ....bụp...cậu là tên khốn hoàng kỳ anh ,cậu điên rồi cậu biết mình đã làm gì cô ấy không ?đây có lẽ sẽ là một nỗi đau không bao giờ xóa bỏ ,ngoài cậu ra không ai có thể đối xử với người mình yêu như thế ,mặt dù cậu k nhớ gì nhưng tính người cậu cũng không có sao ?
. Phải ...phải..thiên hoàng tôi đã không còn tính người vì vậy cậu cũng đừng nói gì thêm cho người con gái ấy ! Cô ta xứng đáng sao ? Tôi không yêu cô ta ,năm năm trước như thế nào tôi không cần biết và cũng không muốn biết,người tôi yêu hiện giờ là doanh doanh ,là doanh doanh cậu biết chưa ?
. Nấu cho cô ta hy vọng chi bằng tôi cho cô ấy tuyệt vọng ,tuần sau tôi sẽ kết hôn cùng với doanh doanh hy vọng hai người sẽ đến dự ...
. Kỳ anh cậu câm miệng lại cho tôi ? Có nghe không hả .....hả..tức điên người một lần nữa hoàng đánh nó lên gối xuống chỏ ...tại sao ? Tại sao lại làm tổn thương cho cô ấy như thế ! tại sao ...vừa đánh hoàng vừa thốt lên lời ...
. Nó ngụy cuống đất ôm lấy bụng mình từ từ đứng lên ...thiên hoàng cậu đánh nữa đi ,đánh nữa đi ,có đánh nữa cũng không thay đổi được gì ,có đánh nữa cũng không làm tôi yêu cô ấy ....cậu nghe rõ chưa ,nếu muốn cậu có thể yêu ,vừa cười nó vừa xoay lưng bước đi ,hoàng nhìn cô chôn chân tại chỗ ...
. Ngồi xuống ôm cô vào lòng ! Thùy Dương xin lỗi tôi đã đến trễ rồi ! Xin lỗi cô ....
. Im lặng cô tựa vào vai cậu người không còn gì gọi là sức lực ! Bây giờ cô cần nhất là một bờ vai để cô có thể dựa dẫm ... Miệng mặn đắng vì nước mắt ! Thiên hoàng tôi phải làm sao ,làm sao để trở về như lúc chưa bắt đầu !có phải những gì tôi nhận lấy điều xứng đáng không ?kết cục của sự chờ đợi là bị thương ...có phải không ?cô khóc nấc lên thành tiếng tiếp lời
. Tôi không còn sức lực nữa !Tim tôi đã chết . Tôi còn có thể chịu đựng được những gì tiếp theo. ...
. Đừng nói nữa thùy Dương,hoàng ôm cô xiết thật chặt ,trong anh có lẽ giờ đây không đơn giản là tình bạn bình thường nữa rồi ! Mà là một tình yêu đã tồn tại từ bao giờ chính anh cũng không hề biết ...
. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi ,đừng lo ,đừng suy nghĩ gì nữa ,rồi một ngày cậu ấy sẽ hiểu ra tất cả, đến lúc đó cậu ta sẽ là người hối hận .....
. Trong bar lúc này không thấy cô mọi người đều chia nhau ra tìm ,linh rất lo không biết chị mình đã đi đâu vừa đi vừa nghe loáng thoáng người đi đường nói
. Chị nè! Lúc nảy thật tội cho cô gái ấy xém chút nữa là bị cưỡng bức rồi ! Đàn ông bây jờ thật tàn nhẫn ....linh nghe vậy vội vàng hỏi .
. Chị ơi người chị vừa nói đang ở đâu ? Có thể cho tôi biết không?
. Àh! Cô ấy thật đáng thương ,hình như cùng với một người con trai đang ở phía trước công viên
. Dạ ! Cám chị . Theo như chỉ dẫn linh chạy đến nơi thì nhìn trươc mắt mình đúng là chị . ..
. Nhìn chị linh như không tin vào mắt mình !
. Hai ! Hai sao vậy ,sao lại như thế ? Hoàng cậu nói đi chuyện gì đã xảy ra ...
. Nhìn linh lo lắng Dương cố nở nụ cười gượng gạo ! Hai không sao em đừng lo ,chỉ là xảy ra chút sự cố ! cô nhìn hoàng như hiểu ý .
. Để tôi đưa cô về ! Linh ở lại đợi mọi người nhé ,chỗ này không nên ở lâu ..
. Vâng! Làm phiền hoàng đưa chị về trước vậy ,cẩn thận nhé .
. Ngồi trên xe không gian im lặng bao phủ ,hoàng nhìn sang dương thấy cô đã say giấc ,chắc có lẽ cô mệt mỏi với những gì vừa xảy ra ,nhìn cơ thể cô hoàng như nhớ ra điều gì ? Dừng xe trước một shop nhỏ cậu vào trong khi bước ra là một túi nhỏ ,
. Vào trong cũng là lúc dương tỉnh giấc ,nhìn xung quanh xa lạ :
. Đây là đâu ! Dương hỏi. Hoàng không nói gì giơ cho cô cái túi nho nhỏ ,cô nhận lấy xem bên trong là một chiếc váy ..
. Bước xuống xe đóng tất cả cửa kính lại cậu khom người xuống : Dương thay đi tôi mua cho Dương đấy nếu không muốn bama nghi ngờ nhé ! Anh bước đi khi cô chưa kịp nói lời cảm ơn.
. Sau vài phút cô lại gần bên anh ,cảm ơn nhé thiên hoàng ,tôi thấy mình nợ cậu rất nhiều cô nói mà đôi mắt đỏ hoe .
. Khờ quá ! Dương là bạn của tôi mà ,tôi không chịu nổi khi nhìn con gái khóc đâu ! Hoàng chọc cô muốn tạo cho cô sự vui vẻ .mọi chuyện sẽ qua chúng ta về thôi ...
. Chẳng bao lâu xe đã dừng trước một cánh cổng quen thuộc ! Một lần nữa cô lại cảm ơn hoàng !
. Hoàng về cẩn thận ! Cảm ơn về tất cả hoàng nhé ...cô cười tươi làm hoàng cảm thấy an tâm hơn
. Được rồi ! Dương vào nhà đi ! Tạm biệt...
. Đêm khya thanh tịnh cô mở cửa bước vào nhà ,tâm trạng đầy đau đớn ,nhè nhẹ lại gần tủ lấy một chai rựu bước lên phòng,đóng sầm cánh cửa lại là những giọt nước mắt tuôn rơi .
. Cô nên khóc cho số phận trớ trêu hay cô khóc vì điều mình chờ đợi là ngu ngốc ,chưa bao giờ cô cảm thấy bản thân mình tuyệt vọng đến thế ,mở nắp chai ra cô uống một ngụm ,hai ngụm cảm giác thật đắng ,thật cay uống vào như đốt cháy cả cơ thể ,đối với cô có rựu bây giờ là tốt nhất ,có thể say hơn ,có thể ngủ ngon hơn ,và có thể tạm quên đi tất cả ....
. Linh vừa về thì đã chạy lên phòng tìm chị mình !
. Hai ah! Hai mở cửa đi ,hai có nghe em nói không?
. Im lặng đến lạ thường ! Linh áp tai vào cửa thì nghe tiếng nấc của chị, lo lắng linh vặn cửa thì bên trong dương đã khóa ,chạy nhanh xuống nhà lục lọi ở tủ tìm chìa khóa cuối cùng cũng tìm ra
. Cánh cửa mở ra linh nhìn người trước mắt như không phải chị mình ,người thì nằm dưới sàn ,chị đã từng uống rựu bao giờ vậy mà bây giờ nhìn lại đã gần hết cả chai .
. Hai ! Hai tỉnh lại đi ,hai đừng như vậy ? Đừng hành hạ bản thân được không ?
. Hai không sao !em đừng lo , Chỉ là hai muốn say muốn quên đi tất cả ,muốn quên đi người xưa hai từng yêu...
. Linh àh ! Hai phải làm gì đây ? Khi chỉ vài ngày nữa là em ấy đã trở thành của người khác,hai có thể chịu đựng tất cả nhưng nhìn em ấy sánh vai cùng người khác hai không chịu đựng nỗi,cô lại ôm chại rựu lên uống cạn ..
. Đừng như vậy mà ,linh giựt chai rượu từ ta cô !
. Cho hai đi ! Chỉ đêm nay thôi ngày mai hai sẽ khác được không? ...
. Linh khóc nức nở !ngày mai sao ? Ngày mai hai sẽ như thế nào ? Sẽ đỡ hơn hay là tồi tàn hơn ,hai nói đi ....
. Hai không biết ,hai không biết ! Cô bịt chặc tay mình lại ,đừng hỏi nữa cũng đừng nói gì nữa hai không muốn nghe ...hai không muốn nghe...linh ôm chầm lấy cô vỗ về ! Không sao không sao ,không nói nữa ,em không nói nữa ! Tiếng thút thít trở nên yếu dần ,linh biết dương đã ngủ vì say rựu ...Đêm nay linh ngủ cùng chị mình vì sợ khi vô tỉnh lại làm điều gì khó tránh . Bên ngoài phòng ,3người cùng đứng lặng thinh nhìn những gì đang xảy ra bên trong ,bà trần rơi nước mắt khi nhìn đứa con gái của bà đau khổ như thế mà không giúp được gì ?Nhẹ vỗ vai bà ông trần an ủi , Về phòng thôi ! Mọi chuyện sẽ ổn mà ,bà đừng quá lo ,nếu để con nhìn thấy sẽ không tốt đâu ,đi thôi......
. Như thế đó ! Có lẽ đêm nay đối với cô sẽ là một đêm đáng nhớ nhất ,và cũng là đau khổ nhất ...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip