Chương 76-80
Thời gian trôi qua nhanh thật , mới đó ngày mới lại sắp bắt đầu !
. Hôm nay là ngày vui với tất cả mọi người , có lẽ vui nhất chính là cô doanh doanh ..
. Đứng trước tấm gương lớn bên trong là một thân ảnh nhỏ xinh xắn mang trên người bộ áo sarê trắng có đính kim cương với chất liệu vải mềm mại dễ chịu , đôi hoa tai nhỏ , sợi dây chuyền trắng sáng làm ai nấy nhìn vào cũng đều ganh tỵ với mình .
. Mim cười nhìn vào người đối diện cô không tin người đó lại là chính mình ! Thầm nói ...
. Kỳ Anh ! Cuối cùng ngày em chờ cũng đã đến , chỉ ít phút nữa thôi em sẽ cùng anh mãi mãi bên nhau ..
. Cóc ..cóc..bên ngoài có tiếng gõ cữa , bà cao mẹ cô !
. Doanh Doanh ! Con chuẩn bị xong chưa ? Kỳ Anh nói lát nữa sẽ cho người qua rước chúng ta đấy
. Bà vừa nói vừa bước vào phòng ..
. Nhìn con mình hôm nay như thế bà không khỏi trầm trồ khen ngợi .
. Cười hiền ! Con gái của mẹ thật đẹp ..
. Ôm bà vào lòng ! Mẹ con vẫn bình thường chỉ là trang điểm hơi khác với mọi ngày một tí thôi mà.. Dứt lời ! Cô buôn bà ra khi dưới lầu có tiếng xe chạy vào , hướng đến cửa sổ cô nhìn xuống !
. Mẹ ! Là xe của kỳ anh ! Cô vui mừng
. Được rồi ! Được rồi ! Con mau chuẩn bị chúng ta đi thôi ... Dạ !
. Bên kia !
. Tiếng cười , tiếng nói vui nhộn bên tai ..
. Không còn bao lâu nữa cái thời khắc quan trọng sẽ đến , dường như nó biết trước được mọi chuyện sẽ xảy đến ,..
. Buổi tiệc được diễn ra tại gia họ hoàng ! Khách mời cũng không đông lắm , vài đối tác kinh doanh làm ăn và gia đình hai bên ..nhưng không vì vậy mà làm ảnh hưởng không khí long trọng của buổi tiệc , hơn nữa cách bày trí , trưng bày nhìn rất bắt mắt và lãng mạng , khiến ai mỗi phụ nữ nhìn vào đều mơ ước một lần được trải qua như thế !
. Ánh đèn thủy tinh mờ ảo đầy màu sắc , mùi hoa hôngô thoang thoảng hương thơm tràn đầy ! Vũ đài trang nhã thức ăn thịnh soạn muôn màu ..
. Nó đang trong phòng trầm tư suy nghĩ thì có người đến .... !
. Thưa cậu ! Tiểu thư đã đến..
. Gương mặt lanho lùng không chút biểu cảm .
. Được rồi ! Đưa cô ấy lên phòng tôi .
. Chỉ sau vài bước cánh cửa bậc mở ..
kỳ Anh ! Cô ôm nó !
. Em rất nhớ anh ,em nhớ anh lắm.
. Nó cười ! Bé ngốc này chẳng phải anh đang ở đây đó sao ? Nó buôn vịn tay vào người cô nhìn vào ánh mắt ấy ,
. Em rất đẹp ! Thật sự rất đẹp ! Doanh Doanh .....
. Giọng nói vừa thốt ra từ nó làm cô cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất ,nhưng bên trong cô đâu hay người sắp đau khổ lại là cô ..
. Doanh Doanh hứa với anh ,hãy nhìn anh !
. Em không được gạt hay dấu anh bất cứ chuyện gì biết không ? Đôi mắt nó xoáy sâu vào ánh mắt cô như chờ đợi cô sẽ thành thật với nó dù nó biết cơ hội rất thấp .
.Ngỡ ngàng với câu nó vừa hỏi ?
. Cô nhìn nó thầm nghĩ trong lòng ,chẳng lẽ anh ấy đã biết gì rồi sao ? Không đâu ,không đâu...
. Giọng lấp bấp cô trả lời ..
. Kỳ Anh ! Anh hỏi vậy là sao? Em ...em...em không dấu anh hay gạt anh bất cứ đều gì cả ,em thật lòng yêu anh ,kỳ anh đừng rời xa em được không ?
. Nó ôm cô vào lòng đấu tranh với nội tâm ! Doanh Doanh tôi cho em cơ hội là do em không biết nắm bắt thì em đừng trách ai cả . Không đâu Doanh Doanh ! Sẽ không đâu ,em đừng lo anh sẽ bảo vệ em .. Cũng sắp đến giờ rồi anh ra trước tiếp đón khách khứa ,em ở đây nghỉ ngơi chút xíu nhé , Hạnh phúc với cô khi được nó quan tâm !
. Dạ ! Anh uống ít nhé .
. Nó vừa đi được vài phút thì bên ngoài lại nghe tiếng hô gọi ...
. Thưa cậu ! Cậu có trong đó không? Tiếng nói của người giúp việc .
. Cô mở cửa ! Àh ! Có chuyện gì không ? Kỳ Anh ,anh ấy vừa mới rời khỏi .
. Dạ ! Thưa cô có người gửi quà cho cậu ,nhưng tôi tìm mà không thấy người nên tôi đem lên đây giúp cậu
. Được rồi ! Cô đi làm việc đi tôi sẽ nói lại với anh ấy ..
. Nhìn vào chiếc hộp cũng khá sang trọng ,chao mày cô suy nghĩ ai là người gửi tại sao không danh tánh ..tò mò cô mở nó ra xem thì bên trong...
. Một sợi dây chuyền nó rất đẹp hình ngôi sao có viên đá nhỏ ở giữa !
. Cô cười tươi cứ nghĩ bạn nó tặng quà cưới nhân ngày hạnh phúc ! Nụ cười vẫn trên môi chợt tắt khi kế bên là lá thư nó đã gửi cho cô vào những năm trước ...
. Đôi môi mín chặt ,khuôn mặt tái xanh vì tức giận soẹt.....soẹt ..mảnh giấy chia làm đôi được nhào nát một cách nhàu nhè.
. Ánh mắt sắc bén trở nên đanh đá hơn ..
. Tại sao ? Tại sao đến lúc này cô vẫn không buôn tha cho anh ấy , cô làm vậy để anh ấy có thể nhớ lại sao! Sẽ không có ngày đó đâu cô đừng hòng ...ha..ha. Giọng cười lớn trở nên gian xảo hơn , cô để lại lá thư + sợi dây chuyền nhào nát vào hộp văng xuống soạt rác không thương tiếc ..
Chuyện gì đến cũng sẽ đến .
. Buổi tối giờ nhắc thăng hoa đã đến
Nó đứng trước vũ đài tỏa sáng chờ đợi tự bao giờ .
. Tiếng nhạc du dương tiếng vỗ tay trầm rồ ,tiếng chúc phúc nâng ly cạn kiệt .
. Nụ cười mãi trên môi khi cô khoát tay với ba mình Ông Cao bước lên vũ đài ..
. Kỳ Anh ta giao con gái mình cho con .
.Cô nhìn nó ,bốn mắt nhìn nhau cảm giác trong cô thật hạnh phúc !
MC cất tiếng ! Lúc này mọi ánh nhìn đều tập trung trên vũ đài !
. Hôm nay là ngày cực kì ,cực kì quan trọng đối với tất ca mọi người ,và đặc biệt hơn nữa đây là ngày vui ngày hạnh phúc với đôi vk ck trẻ trên đây ?
. Xin chúc mừng Tổng Giám Đốc HKA Hoàng Kỳ Anh và tiểu thư Cao Doanh Doanh ...
. Mọi người ai nấy đều vui vẻ nâng ly chỉ riêng bà tuyết lo âu mọi đều !
. Thấy sắc mặc bà không ổn ông Hoàng bước đến liền hỏi !
. Bà sao thế không khỏe sao !
. Ơ !ưmm. Không có gì ! Chỉ là tôi hơi choáng khi lúc nảy uống ít rựu thôi ,tôi không sao ,
. Ông ở lại tiếp khách ! Hay tôi về phòng nghĩ nhé ! Tôi sợ mình không chịu nỗi !
. Ông nhìn bà ! Vậy cũng được cẩn thận nhé !
. Bà bước đi vì bà không muôn đối diện với những gì tiếp theo ,nà muốn tránh mọi chuyện như không biết gì !
. Và bây giờ xin mời họ hôn và trao nhau nhẫn cưới . Nó khom người hôn vào đôi môi ấy ! Cô đón nhận như một cạm giác rất ngọt ngào của hương vị tình yêu ?
. Rời khỏi đôi môi ấy nó nghiêng người nhìn vào cô .. Doanh Doanh ! Xin lỗi em ..
. Cô cứ ngỡ lời xin lỗi nó nói ra để làm lòng cô mát đi trong nhưng ngày tháng cô chờ đợi ! Nhưng không ,không phải vậy .
. Kỳ Anh ! Em hiểu mà em không grách anh ..
. Doanh Doanh ! Không như em nghĩ ! Là tôi thời khắc này tôi mún chúng ta dừng lại ở đây ,tôi không mún kết hôn với em nữa ....em hiểu không?
. Cô có nghe nhầm không ? Đôi chân rung rẫy không đứng vững được nữa !
. Kỳ Anh ! Anh nói giỡn với em sao ,sao có thể ,anh đang làm gì vậy kỳ anh !
Nó không nói gì ! Đưa cho cô chiếc hộp có đôi nhẫn cưới ,...
. Doanh Doanh ! Xem như đây là quà tôi tặng em , em hãy giữ lấy nó đừng nói gì thêm nữa trước khi tôi nóng giận ...
. Nó quay đi trước sự bàng hoàn của mọi người !Vô khóc nức nở đuổi theo nó ..
. Tiếng xầm xì to nhỏ ,chuyện này là sao ,đã xảy ra chuyện gì ? Tại sao chủ rễ đang lúc quan trọng lại bỏ đi ......
. Hoàng Thiên Long Ông giải thích đi chuyện này là sao ? Dám bỏ con gái tôi làm mất mặt trước bao ánh nhìn ,ông nói đi ...ông cao ba doanh doanh tỏ vẻ rất tức giận không thể kiềm lòng được nữa .
. Anh Cao ...chuyện này .....chuyện này..tôi cũng không biết nó nghĩ gì lại làm thế ! Anh đừng lo để tôi làm rõ mọi chuyện sẽ cho anh câu trả lời ...
. Lời vừa dứt ông hoàng cũng bỏ vào trong ...
. Tại phòng ! Kỳ anh ! Làm ơn đi đừng đối xử với em như vậy được không ?nước mắt rơi lã chã .
. Nó tức giận nhìn cô ! Cô không biết mình đã làm gì sai sao? cô đã làm những gì với tôi ,mà tôi không thể biết ,lúc nảy ở phòng tôi đã cho em cơ hội để nói ra sự thật ,vậy tại sao em lại im lặng nói là không có gì ! Còn bao nhiêu chuyện em đang gạt tôi ....
. Kỳ Anh ! Không có em không có ! ..cô nói lắc đầu nguầy nguậy ...
. Không có vậy đây là cái gì ! Những tấm ảnh em sai người chụp cô ấy vào đêm tối đó là sao ,còn nữa người đàn ông cùng em trăng hoa là ai ,nó quăn một đoạn ghi âm của cuộc nói chuyện giữa cô và hắn vào ngày hôm đó ..
. Còn gì để nói sao ,những gì em nói tôi hoàng toàn không muốn nghe ! Cũng chẳng muốn tin ..
. Nó xoay đi cô ôm nó từ phía sau ! Kì Anh ,! Xin lỗi là lỗi của em ,..
. Kỳ anh ! Em làm vậy là vì em yêu anh ,em không muốn người khác chiếm mất anh ? Hãy tha lỗi cho em kỳ anh ..
. Buông tôi ra ! Giờ đây em khóc vì cái gì ? Em cảm nhận được sự đau đớn sao? không ai chiếm tôi khỏi tay em ,là chính em đã tự mình làm tôi rời xa em ,khi tôi không nhớ gì về cô ấy ,thậm chí tôi nghĩ sẽ không tìm về quá khứ để ở bên em ,..
. Doanh Doanh em làm tôi quá thất vọng ! Chúng ta nên kết thúc tại đây ? Từ bây giờ tôi không liên quan gì đến em nữa ! Nó gỡ bàn tay của cô ra làm cô chạy theo té xuống sàn ôm chặt bên chân của nó ...
. Kỳ anh ! Là em sai ,em sai rồi ,... Kỳ Anh ! Em cầu xin anh đừng rời xa em ,đừng bỏ em có được không ? em không thể sống thiếu anh ..
. Kỳ anh ! Đừng mà ..đừng mà ....
. Nó nhắm đôi mắt lại ! Nó đâu phải tượng đá gì ! Nhưng lòng đã quyết thì nó không nên do dự ..
. Vung đôi chân quật mạnh bước đi mặc cho cô nằm nó với gọi theo ! ...
Lòng đau đớn nhìn nó quay đi trái tim cô như tan nát ! nhìn lên bàn là nhứng sắp ảnh đoạn video ...là ai ...là ai ,tuấn anh có phải là anh không? ...tôi phải tìm anh ...tôi phải tìm anh ...cô nói trong hoang loạn nhất đi lúc nào không hay !
. Xuống lầu bây jờ khách khứa đã về hết ,gặp ngay quản gia lý giọng lạnh lùng : Tui không mún nhìn thấy cô ta ở trong phòng trước khi tôi quay về ,..
Dạ ! Thưa cậu .
Nó bước đi !cùng lúc ông Long ba nó lên tiếng !
. Con định đi đâu ! Gây ra bao nhiêu chuyện chưa đủ sao ? ...
. Bà tuyết cản ngăn ! Ông àh hãy để con nó làm những ì mình mún được không ? Đưng ngăn cấm hay làm gì nữa được không ông ! Tôi cảm thấy rất có lỗi với con ,năm xưa đã vậy ? Bây giờ tôi không muốn mình lại mất con .
. Ông nhìn vk mình ,lớn tiếng quát ..
. Bà im đi ...bà thì biết cái gì ! Tôi hỏi nó đến lượt bà quản sao ?
. Vừa khóc bà vừa nói ! Tại sao ông cứ cố chấp như thế ? là tôi một lần nữa không muốn mất con ông hiểu chưa ! Ông làm vậy là vì cái gì ,vì con hay vì lòng thõa mãn của ông ? Ông luôn sắp đặt mọi chuyện bắt người khác làm dù muốn hay không ông không cần biết ! Có bao giờ ông đặt mình vào hoàn cảnh của con không ?
. Nó là con ông đó ! Tôi tin con làm gì cũng có nguyên nhân ,ông không hỏi rõ ràng đã trách phạt con..hãy nghe con nó ciải thích được không ..
. Nó bước lại ôm mama mình vào lòng ,...
. Mẹ àh ! Con không sao? Con vẫn chịu đựng được mà ,mẹ đừng lo ..
. Bây giờ nó mới nhìn ông ! Ba muốn biết gì ! Muốn tại sao von làm vậy đúng không ? Nếu ba muốn biết .. Được ! Cô ấy ở trên lầu con sẽ dẫn cô ắy xuống đây để nói chuyện cho bama nghe vậy ? Không cần ! Giọng lạnh lùng phát ra từ ông . Ba chỉ muốn chính miệng con nói !
. Nó nhìn ông ! Ông thà tin người ngoài mà làm tổn thương nó ...
Nó cười lớn ! ba ah!
. Nếu như ba biết người con gái ba sắp cưới dùng mọi thủ đoạn để làm tổn thương người khác ! Để có cơ hội đến với người mình yêu và còn hơn thế nữa cô ta còn cùng tình nhân của mình cùng nhau để gạt con ...
. Và ba có biết không vì chính lời nói của ba mà con đã đối xử với thùy dương người con không nhớ gì một cách tàn nhẫn ! Giờ đây mọi chuyện đã sáng tỏ đến cả cơ hội con tìm cô ấy cũng không có ...ba nói đi ...tại sao hả bà ...một phần lỗi do ba ,do ba tất cả ..ba vừa lòng chưa ! ..
. Nó nói xong chạy nhanh ngay ra ngoài !
. Ông Long nghe xong ngồi phịch ngay xuống ghế ! thất thần ông nhìn bà ..
. Là thật sao bà !
. Bà tuyết gật đầu xác nhận .
. Tôi sai rồi ! Tôi sai rồi ,là tôi không đúng ...bà nắm lấy bàn tay ông ? Vẫn còn kịp mà chỉ cần tìm được thùy Dương tôi tin con nó sẽ tha thứ cho ông .... Ưm! Hy vọng là vậy !
. Ông lại mái điện thoại bấm gọi cho vài người tìm sự giúp đỡ ....
. Nó sau khi chạy ra khỏi nhà thì điện thoại ngay cho hoàng ....
. Tại bar ! Cậu thặt sự không biết Thùy Dương ở đâu sao ? Nó bừa uống vừa hỏi hoàng !
. Hoàng buồn bã ! Tôi cũng không biết cô ấy ở đâu ! Cô ấy đi không nói với người nhà bất cứ điều gì ? Mọi chuyện diễn ra đối với cô ấy là một cú sốc rất lớn ,cô ấy cố gắng lắm mới có thể vượt wa được tất cả ...vậy mà chính cậu lại là người làm cho cổ đến mức tuyệt vọng như thế ...
. Kỳ Anh ! Bây giờ cậu không nhớ gì về cô ấy ! Liệu cậu tìm được ,cổ có thể chấp nhận kỳ anh hiện tại hay luôn mong chờ thiên vy của quá khứ .....
. Đừng uống nữa kỳ Anh ! 10h hơn rồi tôi đưa cậu về ! Cậu như thế thì làm sao tìm được người chứ .! Chỉ sợ cô ấy không muốn gặp cậu ....
. Nó không nói gì ! Ngoan ngoãn theo hoàng về nhà ...
. Ngồi trên ánh mắt mơ màng ! Tuy không sau lắm nhưng nó biết phải làm gì đây ?
. Chỉ sau vài vòng lăng bánh nó đã về đến nhà ! Ngôi nhà im lặng đến lạ thường ! đến phòng nó không bật đèn ,dựa người vào một gốc trong bóng tối !
. Thùy Dương cô đang ở đâu ,cô có cho tôi cơ hội không? ..
. Á aaaaaa..nó la lên ,qươ đá đổ mọi thứ từ trên bàn cho đến dưới đất ,nó ôm đầu ...
. Có ánh sáng chiếu rọi vào mắt ! một vật phát sáng lấp lánh từ đâu rơi ra ,nó bò lại gần là một sợi dây chuyền nhỏ , ngồi dậy mở đèn lên nó phát hiện thêm lá thư đã bị ai đó nhào nát ! Ghép mảnh giấy đó lại ! Từng chữ ! Từng chữ ..hiện lên trong đầu nó ,nhìn sợi dây chuyền càng làm nó đau đầu hơn .....ôm lấy đầu cố nén cơn đau ,nhưng nó không sao nhớ ra nỗi cô là ai ! Nhưng hình ảnh cô đã dần xuất hiện trong kí ức rất mờ nhạt .. ..
" Thiên vy ! Tôi không biết mình có yêu em không ? Nhưng tôi cần em ..tôi cần em ...cần em ...em..!.." A. ....a.aaa..tại sao lại không thể nhớ ra tại sao .....
. Nó ngồi được một lúc thì điện thoại nó vang lên ..là một số lạ !
. Alo ...tôi kỳ anh nghe..
. Cậu kỳ anh ! Tôi được ông chủ nhờ người giúp cậu tìm cô thùy dương ...
. Hiện tại cô ấy đang ở nha trang ...số phòng 230...
. Cậu chủ chúc may mắn !
. Sau khi nghe điện xong ! Nó chợt tỉnh hẳn tay cầm theo sợi dây chuyền ....phóng như bay xuống nhà ! Rời khỏi nhà vào đêm khuya ! Nó đâu hay có hai ông bà đang dõi theo mỉm cười thầm chúc cố lên nhé con trai ....Trên đường trường ! Đêm khuya thanh vắng có một chiếc xe Bww đang vút veo ,,,vèo ...vèo ....trong màn đêm sương lạnh ,ngồi trong xe nó nôn nao ,lòng bồi hồi khi gặp cô không biết sẽ thế nào đây ? ...
. 2tiếng sau ..Vì là đêm khuya nó lại đặt phòng và sẵn tiện hỏi tên và xác minh phòng của cô có đúng như những gì mình vừa nghe không ?
. Dạ ! Đây là phòng của quý khách !
. Vâng ! Phòng 230 anh hỏi đích thực là cô gái tên anh vừa nói .
. Ah! Cảm ơn cô ...tôi xin phép ..
. Bước đi nhanh hơn nhưng lại chậm dần khi đến phòng cô ,nhìn tên bản số phòng 230 lòng nó run run tay đưa lên nhưng rồi lại để xuống !
(tác đây còn hồi hộp tim vì xúc động cũng rớt lun ra ngoài ) huhuhu
. Bên trong một con người đang nằm đó thao thức không sao ngủ được ! Lăng qua lộn lại ,một giọt nước mắt khẽ rơi ! Hết rồi thật sự đã hết ,thiên vy em không còn là của tôi nữa ,mà giờ chắc em hạnh phúc lắm đúng không ? (cô ơi ,mp đang ở bên ngoài kia kìa hichic)
. Ngồi dậy cô bật đèn ,ánh sáng lan tỏa khắp căn phòng ,..
. Bên ngoài nó thấy ánh đèn miếm chặt môi lấy can đảm ..
. Cóc cóc cóc ......(mở cửa nhanh đi trời ) Vẫn im lặng ..lần hai ..
. Cóc cóc cóc ... Cô sợ hãi không biết ai lại tìm giờ này ! Cô nhớ mjh không gọi nhân viên gì mà sao ? ... Thò tay vặn khóa cửa ! ...
. Không gian im lặng ! Nỗng chốc càng trở nên lặng im hơn ,đến mỗi chỉ nghe tiếng thở đều đều của đối phương . ...
. Ánh mắt cả hai chạm vào nhau ! Miệng không sao thốt nên lời !cô nhìn nó ..đôi mất không sao kiềm nén đã rưng rưng lệ ! Nhưng không vì thế mà cô yếu đuối ...
. Lời nói trở nên khó khăn khi cô mở miệng !
. Xin lỗi ! Anh tìm ai ! Phòng này ngoài tôi ra thì không còn ai để anh cần tìm ! Cô nói vội đóng cánh cửa nhưng không kịp ,đôi tay nó đã cảng và bị kẹt sau cái đóng vừa rồi ...
. A....nó nhăn nhóa...tỏ ra đau đớn ,cô vội buôn tay muốn nói gì đó nhưng thôi ,không quan tâm đến ... Ôm cánh tay nó nhìn cô ! Thùy Dương người tôi tìm là em ,thùy Dương hãy nghe tôi giải thích tôi ....
. Xin lỗi ! Anh tìm nhầm người rồi ,anh nên quay về thì hơn ,anh vừa mới kết hôn không nên ra ngoài như thế ! Tôi muốn ngủ xin anh tránh cho ..đừng làm tôi khó xử ...
. Nó gấp gáp ! Thùy Dương tôi không kết hôn với cô ấy ,mọi chuyện là do tôi hiểu lầm em ! Là lỗi do tôi ...
. Tôi không nên dùng người để hại em như thế ,xin em hãy cho tôi cơ hội giải thích được không ?
. Đến lúc này cô không sao kiềm lòng được nữa ,bịt chặt miệng cô bỏ chạy ra ngoài hướng về phía biển rộng lớn !
. Nó đuổi theo cô ! Đừng chạy nữa được không ! tại sao cô không đối mặt mà phải chạy trốn như vậy chứ ! Cô sợ điều gì ? Cô sơo mình phải biết sự thật sao ? ...
. Nước mắt hoàn giụa cô quay người nhìn nó ..
. Sự thật là gì ! Những gì anh ban cho tôi là chưa đủ hay sao? anh xin lỗi tôi về chuyện gì ? Chẳng phải tôi trong mắt anh là một người tồi tệ rẻ mạc hay sao ? Có nói gì cũng bằng không khí chính anh là người làm tôi như thế ! Anh là tôi sao ! Cho dù anh có hiểu nhưng cũng sẽ không đau bằng tôi ....anh hiểu không ...
. Thùy Dương xin lỗi em !tôi biết mònh có lỗi chỉ xin em tha thứ ...
. Liều một phen nó chạy lại ôm cô từ phía sau !
. Kỳ Anh ! Mời anh buông tay ,
. Cô giãy giụa khỏi tay nó nhưng đã bị nó giữ chặt . Cô khóc ,nước mắt rơi ngày một nhiều hơn .
. Giọng nghẹn ngào !thốt lên
. Thật ra anh muốn gì ở tôi ! Bấy nhiêu đó chưa đủ với anh sao,rõ ràng chính anh là người không muốn nhớ về quá khứ chỉ biết hiện tại cần cô ấy vậy hà tất gì anh tìm tôi cho khổ sở thế ,,,
. Cô nói mà trong lòng đau đớn !
. Kỳ Anh ! Anh không phải là muốn thấy tôi bị hành hạ sao ? Bây giờ anh đã thấy rồi đấy ! Anh vui chưa ? Rốt cuộc anh đợi điều gì ở tôi gì ở tôi...
. Kỳ Anh : Cô xoay người nhìn nó .!
. Anh đi đi ! Tôi sắp không chịu đựng nôi nữa rồi .
. Lời vừa nói cô bước đi ! Nó vội kéo tay cô lại ...
. Một lần thôi ! Hãy cho tôi cơ hội được gần em được không?...
. Cô không cự tuyệt vẫn vẻ mặt đẫm nước ,cố thể hiện khuôn mặt không chút biểu cảm ,giống như vừa rồi cô không nhìn thấy ,không nghe thấy và không biết chuyện gì đã xảy ra..
. Lòng nặng trĩu ,cô cố không nhìn về phía nó ,vì cô biết càng nhìn chỉ càng thêm đau ! Cô đã hứa sẽ sống tốt sẽ không khóc vì nó nữa, vậy tại sao giờ đây cô lại khóc vì nó ...
. Thùy Dương ! Xin lỗi ,tôi biết giờ đây tôi có nói thêm một nghìn lời xin lỗi cũng không làm em hết giận ....vừa nói nó vừa nắm lấy bàn tay cô..
. Tôi biết em hận tôi ! Tôi biết em không muốn nhìn thấy tôi ? Xem như tôi xin em ,hãy cho tôi cơ hộ được một lần bên em dù giờ tôi không nhớ gì về em ?
. Cô đau đớn ! Khổ sở ! Trong đầu hiện lên khuôn mặt của nó ( thiên vy) giọng nhỏ nhẹ vừa đủ nó nghe .
. Làm ơn hãy buôn tôi ra ! Người tôi yêu là Thiên Vy , Hoàng Kỳ Anh là ai tôi không hề quen biết...
. 5năm năm trước tôi là người nợ em ấy ,thì năm năm sau tôi không ngại gì trả lại những gì thuộc về em ấy !
Là tôi nợ em thùy Dương ! Hãy cho tôi thêm vơ hội được không ? Chúng ta sẽ tìm hiểu nhau ? Mình sẽ làm lại từ đầu ..
. Cô nhìn anh .. Giọng lạnh băng !
. Xin lỗi ! Tim tôi đã chết ! Không có bắt đầu thì cũng chẳng có kết thúc , anh về đi đừng tìm tôi nữa .... Thiên Vy ! Tôi yêu em ấy ngoài em ấy ra tôi không yêu một ai khác !...
. Được .!...em yêu thiên vy đúng không ?
Tôi sẽ tìm thiên vy cho em ! Tôi sẽ trả thiên vy lại cho em ...nó nói mà nước mắt lăng dài .
. Dứt lời ! Nó nhẹ buôn cô từ từ ra ,..
Cô nghĩ nó sẽ quay lưng đi nhưng không ngờ ...
. Một tiếng ... bụp....nó đến bên tảng đá đưa đầu mình vào đó ..
. Cô nghe tiếng động mạnh quay đầu lại thì ....máu từ trên trán nó chảy xuống !
. Cô như không tin chuyện vừa rồi !khóc cô lại khóc nữa rồi ...
kỳ Anh ! Anh làm cái gì thế ,anh điên rồi sao ? ...
. giọng nức nở cô hét lên .. cô chạy về phía nó nhưng !
. Đừng qua đây ...em đừng bước đến...
. Tại sao ! Tại sao ! Lòng cô rối như tơ vò ..
. Ánh mắt nhìn cô đầy tội lỗi ! Vì tôi muốn em thấy thiên vy xuất hiện ,tôi muốn bù đấp cho em ....thùy Dương .. .không ....không...đừng mà ..hãy dừng lại tôi xin anh đấy ....
. Một lần nữa máu nó chảy nhiều hơn ,màu máu pha lẫn màu nước mắt ,nó quỵ xuống ,cô chạy đến bên ôm nó vào lòng ! Cô khóc òa lên ..
. Nó nhìn cô ! Xin lỗi em Thùy Dương ! Thiên vy lại chưa xuất hiện rồi ,...
. Tại sao ! Tại sao anh lại muốn nhìn thấy tôi đau khổ như thế này ! Tại sao! Anh muốn chất sao?
. Phải ! Giọng nói yếu ớt nó thết lên !
. Là tôi muốn thế ,chỉ có người đó mới mang lại hạnh phúc cho em ,đó là điều duy nhất mà tôi có thể tự mình quyết định ,vì tôi nợ em một ân tình !
. Lấy tay lâu đi giọt nước mắt trên mi cô ! Nín đi em đừng khóc ,bằng mọ cách tôi sẽ làm em ấy trở lại ,em đừng khóc ! Nhìn em khóc dù là thiên vy trong quá khứ hay kỳ Anh ở hiện tại đều rất đau lòng ! Em ngoan nhé !
. Giọng thút thít ,cô nói trong uất nghẹn !
. Tôi không cần ! Tôi không cần gì nữa hết ,một lần tôi đã mất em ấy ,thì tôi không muốn lần nữa không nhìn thấy kỳ Anh của hiện tại ,tôi không mún ,..tôi không mún...tôi đau lắm có ai hiểu không? .....
. Nghe được những lời này nó biết cô đã tha thứ và cho nó thêm cơ hội ! Nó cười gượng vì thật sự giờ nó rất mệt
. Anh sẽ không như thế nữa ! Thùy Dương hãy đợi anh,đợi anh mau khỏe chúng ta sẽ cùng nhau tìm thiên vy ..có được không ..nó nhìn cô..
. Nước mắt rơi xuống gương mặt nó chảy ngay vào bờ môi ấy ,nó có thể cảm nhận vị mặn từ nước mắt .
. Cô gật đầu lia lịa ! Được ...được...tôi hứa với anh ,sẽ đợi anh khỏe lại ,đừng làm như thế nữa tôi rất sợ ... Nó cười ! Với tay vào túi lấy sợ dây chuyền nhìn cô....
. Có thể đở tôi ngồi dậy không ...tôi muốn đeo nó cho cô ...
. Được ! Trong thâm tâm cô thật sự rất vui ...
. Nó vòng tay qua người đẹp sợi dây ấy Xong ! nó ôm cô một cái ôm thật ấm ,nhưng
cô đâu biết chính cái ôm đó nó đã ngất đi trên vai cô ...
. Im lặng ! Kỳ anh ...kỳ anh ..anh sao thế ,anh tỉnh lại cho tôi ,anh có nghe không ,đừng làm tôi sợ mà ....cô khóc lớn hơn ...có ai không làm ơn giúp với ,,..sựt nhớ cô gọi nhân viên dưới phòng tiếp tân ,.... Alo ...lam ơn giúp tôi ! Chúng tôi đang ở bên ngoài cách nhà nghỉ không xa lắm ..
. Vâng ! Vâng ....Chỉ sau vài phút các nhân viên đến phụ cô đưa nó đến bệnh viện .
Sau khi đưa nó vào viện thì ....
Sáng hôm sau !
Cảm thấy đầu đau nhứt ! Nó mở mắt Là một màng trắng xóa xung quanh ,lờ mờ nó hướng ánh mắt dừng lại ở một người , nhìn bóng dáng ai quen thuộc là ..là mama nó .Ngạc nhiên nó hỏi ..
Mẹ ! Sao mẹ lại ở đây ! Rõ ràng con đang ở nha trang mà ,nó tìm xung quanh xem còn ai nữa không? Như hiểu ý bà tươi cười.
Con an tâm ,thùy Dương con bé mới rời khỏi ,trong suốt thời gian con hôn mê nó luôn ở bên con lo lắng quan tâm ,mẹ kêu thùy Dương về nghỉ ngơi chút nữa chắc con bé sẽ đến !
Nghe vậy nó cũng an tâm ,lại nhìn bà Mẹ ! Vậy tại sao mẹ lại ....
Àh! Là thùy Dương cho mẹ biết ,con bé sợ gia đình lo lắng nên sợ con có chuyện gì không an tâm nữa ! Nên con bé xin bệnh viện ở đó chuyển con về đây cho tiện chăm sóc..
Kỳ anh tuy con không nhớ ra con bé ,mẹ hy vọng con hãy đối xử tốt và yêu thương con bé như trước kia con từng yêu ,..bà nói ánh mắt nhìn nó an tâm như không còn chuyện gì xảy ra ..
Mẹ ! Mẹ đừng lo con sẽ cố gắng bù đấp cho cô ấy dù là quá khứ hay tương lai ...
Được rồi ! Nghe vậy mẹ cũng an tâm phần nào !
Cách cửa bậc mở ! Là cô ,cô đã đến . Cuối đầu ! Thưa bác cháu mới đến !
Mỉm cười chào mama nó mà không quên liết nhìn xem nó như thế nào !
Bà cười hiền ! Chào cháu thùy Dương,con đã khỏe hơn chưa ?
Dạ ! Con không sao ,con vẫn khỏe ..cô ngại ngùng nói chuyện khi có nó ở đây ?
Đang nói thì bà nhận ngay cuộc điện từ ông Hoàng !
Alo ..tôi nghe ... Con nó đã khỏe ! .... Vâng ! Tôi biết rồi tôi sẽ về ngay ..
Hi ! Ông đừng lo ,con bé đã đến tôi nghĩ kỳ anh nó có bệnh cũng trở nên hết bệnh ...hihi .,
Lời bà vừa nói làm hai người kia nhìn nhau mà đỏ hết cả mặt .
kết thúc cuộc nói chuyện ! Bà quay sang nhìn cô ,thùy Dương bác nhờ con chăm sóc kỳ Anh ,bác phải về có ít chuyện cần giải quyết ,con thông cảm cho bác nhé !
Dạ ! Con sẽ chăm sóc cho anh ấy bác về cẩn thận ! Dạ !
Đánh cửa được đóng lại ,nện trong một không gian im ấm đến lạ thường ,cả hai nhìn nhau mà chẳng biết nói gì ! im lặng một hồi lâu nó nhìn cô đứng xách bịt trái cây chiu không nỗi nó lên tiếng ! Em sao thế ! Ôm bịt trái cây trên tay không mỏi àh !
Nghe nó nói cô nhìn lại mới thấy tay mình đã đỏ tự bao giờ ,...
Khuôn mặt đỏ lựng ! Cô lúng túng .. Ơ! Ơ...tôi ..tôi quên,vội vàng cô xách lại phía tủ để lên ấy !
Không biết phải nói gì ! Cô hỏi .. Kỳ Anh ! Anh ăn gì chưa tôi xuống mua gì cho anh ăn sáng nhé..
Bước đi ngang nó ! Thì bàn tay đã bị nó nắm giữ ...
Thùy Dương ! Không cần đâu ,anh không ăn gì ! Anh chỉ cần em là được .
Quay mặt sang hướng khác ! Cảm giác trong cô là gì đây ! Tim đập nhanh ,..thình ..thịch...thình ...thịch ...bàn tay nóng lên khi bị nó níu giữ ..
Nhắm mắt ! Mày sao thế Thùy Dương ! Đó là kỳ Anh ,mày chỉ vừa mới cho anh ta cơ hội ,sao tim mày đập nhanh thế ,còn nữa nếu mày cho anh ta đến gần hơn chút liệu mày có còn giữ được tim không nữa ...lắc đầu với mớ suy nghĩ của mình ....
Nó gọi ! Thùy Dương ..Thùy Dương ...em có sao không ! nó lay nhẹ cánh tay cô..
A...không sao ! Tôi không sao ,để tôi gọt trái cây anh ăn nhé ...
Nó nhìn cô mất cỡ trông thật đáng yêu ! Tay chóng cầm ngồi trên giừơng nhìn cô ..
Cô đang gọt tầm mắt nhìn ngay nó ! Thấy vậy cô lên tiếng .
Sao thế ! Mặt tôi dính gì sao ?
Nó tươi cười ! Ưm .đúng rồi em gọt xong đi lại anh lấy cho ...cái này chỉ anh chùi mới ra thôi ...
Cô chao mài suy nghĩ ! Gì chứ ! Dính gì mà chính anh chùi mới ra ,rõ ràng lúc mình đi ,xem gương kĩ lắm mà, đâu thấy gì đâu ta ? ...
Thôi nghĩ ngợt cô đem đĩa trái cây gọt sẵn để trước mặt nó..
Giọng nói không đầu không đuôi !
Này ! Dùng đi ..sẽ rất tốt cho trí não đó ..
Cô nói nhìn nó như chờ đợi nó lấy nhưng ..
Ui Da ! Tay anh ,tay anh đau quá ,bây giờ cô mới để ý tay nó bị bầm một lằng dài vì đêm qua chắn ngang ở cửa ,
Mặt nhăn nhóa ! Thùy dương tay anh đau ...anh không cầm được ...anh ...như hiểu ý cô Cười bảo
Thế tay kia có làm sao không ?
cô nhìn nó xem phản ứng thế nào !
Giọng bùn bùn ! Ờ ! Tay kia không sao nhưng ...nhưng.. Chưa kịp nói hết câu cô đã lấy một trái nho để ngay trước miệng nó...
Này ! Ăn đi ....nó nhìn cô...
Nghiên người nhìn nó ! Cười mỉm chi.!
Không thích sao ! Vậy tôi ăn nha ...không ...nó chụp lấy tay cô đưa vào miệng mình ...
Nhai tỏn tẻn ! Trong miệng ,Thùy Dương ngon thật ! ...
Cô nghe gì cơ?
Àh không ! Ý anh nói nho ngon thật ...vừa nói nó vừa gãy đầu ...cô thì cười trong bụng..
Như nhớ ra chuyện gì cô hỏi ,anh thấy trong người thế nào ! Vết thương có đào lắm không?
Anh không sao ! Em đừng lo ..
Thùy dương. Chuyện hôm qua chúng ta nói em ,em ...
Cô ngồi bên nó ! Gật đầu ...kỳ Anh đợi anh khỏe lại chúng ta sẽ làm lại từ đầu dù quá khứ hay hiện tại tôi đều chấp nhận ,tôi yêu con người em ấy nên quá khứ hãy để nó qua đi ,hiện tại sẽ là kỳ anh ...được chứ ..! cô nói mà ánh mắt nhìn xuống tay cầm nĩa xôm xôm trái nho ...
Vui mừng khôn xiết ! Nó nắm lấy bàn tay cô xiết chặt ,
Thùy Dương ! Cảm ơn em ,vậy ...vậy.. em nên đổi cách xưng hô với anh đi ,xưng ..tôi..tôi.. không quen chút nào ! ...nó nói mà cười tươi rói ...
Cô cười bẽn lẽn ! Thì cũng phải từ từ chứ đã tôi ...nó nhìn cô nhăn nhóa ..àh ..em ...em...vậy được chưa hả ...thấy ghét hà ..
Nó vội ôm cô vào lòng ! Thùy Dương anh có thể không ? (ý nói nó xin phép ôm cô)
Cô không nói gì ! Nằm im trong vòng tay nó ,cảm giác rất quen thuộc thật ấm áp .....
Và cứ thế trong một căn phòng trắng có một đôi tình nhân trẻ vừa chóm nở tràn đầy hạnh phúc ! Nhưng về sau thì không biết sẽ ra sao khi doanh doanh còn là một trở ngại giữa hai người .
Cùng lúc đó tại một nơi khác .!
Bar DJ
Ninh Ninh ! Cậu hẹn mình ra đây có gì không ? Tâm Nhi hỏi.
Ninh Ninh thở dài ! Người hẹn cậu không phải là mình ,mà là một anh chàng điển trai!
Tâm Nhi khó hiểu ! Nè ! Cậu có lầm không ? Mình làm gì quen anh nào điển trai chứ ,mà có quen sao cậu biết được ha ....Nhi cười tươi khi nghe Ninh nói ..
Tâm Nhi Người đó nói Tình Một đêm với cậu ák ...
Cái gì ! Mắt mở to hết cỡ ,miệng há rộng đến nỗi nuốt được cả người ..
Giọng nói lấp ba ..lấp bấp....Tình...tình...một đêm ...
Ninh Ninh làm sao cậu biết ! Anh ta...
Tâm Nhi ! Anh ta nói không sai ,chỉ cần nói thế là cậu sẽ nhận ra ngay ! Mà nè có thật hai người đã tình một đêm không? ..ninh ninh hỏi giọng gian xảo hết sức !
Tâm Nhi bát bỏ ! Cái gì mà tình một đêm ,mình đâu biết anh ta là ai chứ ,..cô nói mà không nhìn ninh ninh..
Haiz.. Tâm Nhi ..thật là tiết ,nếu cậu không chịu vậy mình yêu anh ta nha ,mình cũng vừa quen anh ấy trên đường thôi ,vô tình anh ấy giúp mình bắt tên cướp giật túi xách ! Thế là anh ta nhận ra mình là bạn của cậu vào cái đâm ở bar ,vì trả ơn nên mình giúp anh ấy hẹn gặp cậu đấy ...
Xoay người ninh ninh ngồi sát bên cô ! Suy nghĩ kĩ nhe tình một đêm....hí..hí..
Cậu ...cậu...Tâm Nhi cứng họng với câu nói của cô bạn mình ....trong cô lại suy nghĩ , anh ấy đích thực là tìm mình , ưm cũng không tệ đó chứ .!
Cô thôi suy nghĩ ! Khi phía trước mặt là một người con trai anh tuấn ...
Xin chào mọi người ! Ninh Ninh xin chào
Anh nhìn cô ! Tâm Nhi chào em.
Ngỡ ngàng khi anh biết tên mình ! Cô im lặng không nói gì !
Cô bạn thân ninh ninh tìm đại một lý do gì đó để rời khỏi ...
Tâm Nhi ! Mình có chuyện bận , mình xin phép hai người đi trước nhé ! Nói xong Ninh Ninh đứng dậy để cô không kịp kéo tay mình...
Hoàng nhìn Tâm Nhi bây giờ mới để ý , cô rất đẹp , thật giống với An An . Do dự một lúc anh đề nghị ! Tâm Nhi ! Ưm chúng ta đi dạo nhé !
Nhẹ gật đầu! cô cùng anh bước ra khỏi quán ! Trên đường đi ! Không gian im lặng vẫn kéo dài cho đến khi hoàng chủ động lên tiếng .. Tâm Nhi ! Xin lỗi đêm đó anh ...cô cướp lời .
Không gì đâu ! Anh đừng lo , tôi không bắt anh chịu trách nhiệm . Tôi ....ưm ...ưm...hoàng nhẹ nhàng ôm lấy cô hôn lên đôi môi ấy !
Trong cô thời gian như ngưng động ! Cảm giác vừa thích nhưng lại vừa không , cô kháng cự tay đập mạnh phía sau lưng anh , hoàng ôm chặt nên cô không làm gì được !
Đôi môi vẫn chưa hé ! Cô cắn nhẹ vào môi anh ,cảm nhận được vị mặn mặn ,hơi rát nhưng không vì thế anh bỏ cuộc ,lợi dụng cái khe hở đó anh tiếng sâu hơn bên trong , áp đảo chiếm lấy đôi môi của cô ,tay cô bất lực níu lấy vai anh ,môi cũng bắt đầu hòa huyện vào nhau ,cảm giác thật ngọt ngào rất khác với đêm hôm ấy ! trao nhau nụ hôn ướt ác ! Hoàng buôn cô ra ....
Xin lỗi em Tâm Nhi ! Anh tìm em là vì anh muốn em chấp nhận cho anh cơ hội yêu em ? ...anh nhìn cô ..có được không ?
Cô vội ôm lấy anh ! Mặt nhăn nhóa , trời ơi anh ta tên gì thế nhỉ?
Ưm ! Như vậy có quá vội không anh ? Ngay khi cả tên anh em cũng không biết ...
Nghe xong câu nói của cô hoàng cười tươi ! Anh tên Chu Thiên Hoàng xem như nụ hôn vừa nảy chính thức dành cho Quách Tâm Nhi ......
Thiên Hoàng làm sao anh biết tên và họ em...hay cho người điều ra em sao?
Hi ! Không có! là tự anh biết thôi ! Với lại anh còn biết rất rõ gia đình em nữa ...
Thật ra anh muốn cho em sự bất ngờ khi gặp anh, nên đã nhờ bạn em giúp ,
Anh cũng là bạn của chị em An An vì vậy anh biết em là chuyện sớm muộn thôi mà !
Cô lên tiếng ! Nói vậy anh chưa nói với chị em chuyện gì đúng không ?
Haiz zz! Anh làm em hết cả hồn ,
Em không mún cho mọi người biết sao? chút nữa đưa em về anh sẽ nói chuyện với chị ấy ,sẽ chính thức theo đuổi em. đến lúc đó anh nghĩ cô ấy sẽ rất ngạc nhiên cho xem ..hihihi.
Dạ ! Vậy làm theo ý anh nhé !
Cũng khuya rồi anh đưa em về nhé ! vk tương lai anh ghé sát vào tai cô ...
Gì Cơ ! Ai là vk anh chứ ..chúng ta chỉ có tình một đêm ,với lại hai ta chỉ mới bắt đầu ! Em đồng ý bao giờ hả ..giọng cô nũng nịu ..
Vâng ! Vâng ...anh biết rồi cho dù bao lâu anh cũng sẽ chờ em bé con ?hoàng vừa nói vừa nắm lấy bàn cô dẫnTâm Nhi sau khi nhận lời Thiên Hoàng đưa về thì... Trước cổng nhà !
Hoàng xuống mở xe cho cô bước ra ,nhìn cô như muốn nói điều gì đó !Ưm ...Tâm Nhi chúc em ngon giấc ..
Môi nở nụ cười thật tươi ! Cô đáp
Dạ ! Thiên Hoàng anh cũng thế nhé ..
Anh vội nói có em cùng ngũ sẽ nhon hơn hí ..hí.giọng gian manh anh thốt ra bị cô đánh cho vài cái vào ngực.
Anh giỏi lắm Thiên Hoàng ! Đừng có mong mà em cho tình một đêm nữa nhé ,anh thật đáng ghét
Hi ! Hoàng cầm tay cô ,Anh giỡn thôi ..không còn sớm em vào nhà đi,...vừa nói hoàng vừa cười!
Cô giận dỗi ! Này ..anh đuổi em sao ?
Tỏ vẻ ngạc nhiên ! Hoàng xua tay không ...không phải thế ,là anh lo cho em nên kêu em vào sớm để nghỉ ngơi .Anh không có ý gì khác ,hoàng nói cầm tay cô để lên ngực ngay vào tim ,đấy tin chưa ..ánh mắt nhìn cô!
Cô nhìn Hoàng !Thiên Hoàng . Em hỏi anh một chuyện được không ?có phải anh quen em vì anh đã yêu một ai khác không yêu mình ...phải không ?
Câu hỏi như trúng vào tim Anh ! Làm sao anh có thể phủ nhận quen cô vì không mún nghỉ đến thùy Dương !
Phải ! Tâm Nhi thật sự anh đã thích một người con gái vừa tỏ tình thì cô ấy đã từ chối ,bây giờ tụi anh chỉ xem nhau như bạn không có chuyện gì xảy ra ,nhưng không vì thế mà anh gạt em ,chuyện xảy ra với em anh nghĩ là một duyên nợ ,nên anh muốn chúng ta tìm hiểu nhau để yêu nhau ,Tâm Nhi xin hãy tin anh những gì anh nói hoàn toàn là sự thật ! Anh không dối gạt em chuyện gì ..tin anh nha ..hoàng nắm tay cô cái nắm xiết thật chặt như sợ cô không chấp nhận ,khuôn mặt lo lắng hiện lên trong anh ...
Hiểu được sự lo lắng của anh ! Cô nhẹ giọng.
Thiên Hoàng em tin anh,không sao mà em hỏi anh vì em muốn biết sự thật ,là em không muốn anh dấu em chuyện gì ! Có thế chúng ta càng hiểu nhau hơn ...phải không ? Cô nhìn anh
Cảm ơn em Tâm Nhi ..Hoàng ôm cô. ...cảm ơn em ...
Ui ! Ngộp chết em rồi này !....anh định không cho em vào nhà sao ôm em mãi thế hi..hi.
Buôn cô ra Hoàng gãi đầu tỏ vẻ ái ngại ...hihi..em ngủ nhon nha ...
Không nói gì cô hôn vào má anh đi vội vào nhà vì mất cỡ ...
Hoàng ngồi vào trong xe lấy tay sờ lên má tỏ vẽ uyến luyến miệng cười tủm tỉm vì hạnh phúc ....
Tâm Nhi vào trong thì gặp ngay chị mình từ bậc thang bước xuống ! Nhìn cô em mình vui vẻ cô nghi ngoặc...
Tâm Nhi. ! Có chuyện gì em vui thế vó phải đang yêu không ? An nói mà cười cười nhìn em mình..
Hihi ...chị hai ! Sao chị lại nói thế ,em yêu bao giờ chớ ...đâu có đâu ..cô nói mà xấu diếm khuôn mặt đỏ lựng ..
An nhíu mày ! Vậy sao ? Đừng tưởng chị không biết nha , lúc nảy trên lầu chị thấy không lầm chính Hoàng đưa em vầ thì phải ...đúng hok nè !..
Nói trúng ngay tim , Tâm Nhi quên mất Hoàng là bạn của chị nên giả bộ cười he..he..
Chi hay ghê ! Không có gì có thể dấu được chị hết ! Mà chị nàk ...Thiên hoàng con người anh ấy tốt không ? cô hỏi làm mặt cún con với chị mình..
Vẻ mặt đăm chiêu An suy nghĩ ! Ưm ! Thiên Hoàng hả ,rất tốt ,rất biết lo lắng quan tâm, chăm sóc người khác ..nhưng chưa thấy thiên Hoàng yêu ai cả ...vậy em và cậu ấy ..có phải ...
Dạ ! chị ơi em lên phòng nha..
Lời vừa dứt Tâm Nhi đã bay thẳng lên phòng không đợi An nói thêm lời gì ,An chỉ biết nhìn theo lắc đầu với cô em gái .....
Cũng cùng thời điểm đó trời về khuya càng tối hơn. ! Tại một quán bar nhỏ
Sau khi Doanh Doanh bị nó từ chối thì cô mơ màng như một người không được tỉnh trí ! Ngồi trong góc khuất của một quán bar nhỏ cô nghĩ về đám cưới ngày hôm qua ,đôi mắt long lanh nước ...
Kỳ Anh ! Tại sao chứ ,tại sao không cho em cơ hội ,em yêu anh mà ...hu..hu..
Điện thoại cô rung reo liên tục ...nhìn vào màn hình là số của tuấn anh ...chuông đổ từng hồi ...từng hồi...cô không bắt máy !
Lại một cuộc gọi nữa ! Vẫn là số đó
...bấm nút....call...im lặng ... ..chỉ nghe tiếng thút thít từ cô ..
Bên kia hắn nghe cô khóc thì : Doanh Doanh em ở đâu ,nói cho anh biết đi doanh doanh ....đừng khóc được không ?
Được ! Ở đó đợi anh ,anh sẽ đến ngay đây ? .....
Chỉ sau cái tắt máy hắn lao nhanh ra ngoài để tìm cô ...
15' trôi qua ! Đến bar hắn nhìn thấy cô ,người con gái say mềm bên những chai rựu ,đầu gục xuống bàn ,chỉ một vài ngày không gặp mà cô trở thành như thế !
Hắn chạy đến bên cô đỡ cô ngồi dậy vin vào cô !
Doanh Doanh ! Em sao thế ! Sao lại ra nông nỗi này ! Chẳng phải em và kỳ anh đã kết hôn sao ? Chuyện báo chí nói em bị anh ta hủy hôn làm mất mặt như thế là thật sao ? hắn nhìn cô ..
Giọng nức nở ! Phải hôn lễ giữa tôi và anh ấy không thành anh vui chưa ,thõa mãn chưa...Vì anh , tại anh mà tôi ra nông nỗi này ..
Doanh Doanh ! Anh hiểu một phần là do anh ,nhưng anh thật sự yêu em ,nhìn em như thế anh đau lòng lắm biết không ?
Cô nhìn hắn nước mắt hoàn giụa ! Anh nói đi bây giờ tôi phải làm gì đây khi kỳ anh không còn đếm xỉa đến tôi nữa ,anh nói đi ,tôi thật sự rất yêu anh ấy ....nhìn cô như thế hắn không nỡ nói thêm gì vội ôm cô vào lòng vuốt ve mái tóc cô..
Doanh Doanh ! Em thật sự yêu anh ta đến thế sao ? vậy trong tim em anh là gì đây ? Chẳng lẽ giữa chúng ta chỉ có giao dịch thôi sao ? ...doanh doanh ..anh yêu em ,rất yêu em ...
Cô lặng thing trong lồng ngực hắn thút thít ! Xin lỗi tuấn anh ,xin lỗi ....
Hắn xiết chặt cô hơn ! Doanh Doanh em không có lỗi ,người có lỗi là anh ,là anh nợ em ...Doanh Doanh anh sẽ giúp em ,anh sẽ giúp em về với kỳ anh được không !
Cô nghe đến đây liền ngồi dậy nhìn hắn !
Tuấn Anh! Anh nói thật không ? Cô nhẹ cười ,nhưng ...nhưng bằng cách nào đây ! bây giờ anh ấy không còn tin em nữa ,người anh ấy cần nhất có lẽ là người khác không phải em ....Tuấn anh em phải làm sao ...ánh mắt cô nhìn hắn như mong chờ điều gì sẽ đến ..
Nắm lấy tay cô ! Doanh Doanh anh sẽ vì em ,vì em tất cả ! Chỉ cần người con gái bên anh ta không xuất hiện nữa thì mọi chuyện sẽ khác đúng không ? hắn nói mà nhìn cô ...
Tay run run ! Không được ...không được đâu tuấn anh ,nếu kỳ Anh biết sẽ hận em mất ,lúc đó đừng nói em ở bên anh ấy mà muốn gặp mặt càng khó hơn ....đừng mà em không ...không muốn thế ...đừng tuấn anh ..cô nhìn hắn ..
Doanh Doanh tin anh đi ! sẽ không ảnh hưởng gì đến em ,anh sẽ không để kỳ anh biết ! Mọi chuyện anh làm là vì em ....tin anh nhé !
Cô mềm lòng tin vào người như hắn ! Tuấn anh ,đừng làm gì tổn hại đến kỳ anh hứa với em được không ?
Doanh Doanh ! Em phải tin anh chứ ,hắn ngéo tay với cô ,lòng an tâm cô không nghĩ suy gì nữa nhưng cô đâu biết hắn đang nghĩ gì trong đầu!
Ánh mắt sắc bén ,hắn nhìn về phía xa xâm như muốn giết một ai đó ! Hắn nói trong thâm tâm ,kỳ anh ,là mày chính mày và người con gái kia đã làm cô ấy như thế ,thì đừng trách tao tại sao lại độc ác như thế ! Hãy cứ vui vẻ đi ,chỉ vài ngày nữa thôi chính tao sẽ tiễn hai chúng mày xuống địa ngục đến lúc đó doanh doanh sẽ mãi mãi chỉ có tao ....chỉ có tao...hắn cười nhếch môi ôm cô vào lòng như an ủi...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip