Lễ giáng sinh ngày càng đến gần. Cứ nghĩ đến đề nghị của Lee Joon, ngay cả bản thân Viêm Lương cũng không thể cho cô câu trả lời.
Ngày cô "thu lưới" cũng mỗi lúc một gần...
Càng là âm mưu dồn người khác vào chỗ chết, ẩn giấu càng sâu, bề ngoài càng tỉnh bơ như không. Về điểm này, Hyomin làm rất tốt.
Kang Joo Hyuk chọn ngày 1 tháng 11 làm ngày công bố sản phẩm mới. Phải là một người kiêu ngạo đến mức nào mới chọn ngày tháng có khí thế "số một"? Tất nhiên, ngoài thời gian tổ chức họp báo, Kang Joo Hyuk giấu nhẹm mọi thông tin khác, khiến sản phẩm mới của SK được che phủ bởi tấm màn thần bí.
Unique tổ chức họp báo ra mắt sản phẩm mới vào ngày 3 tháng 11. Hyomin cũng giữ bí mật về sản phẩm mới như SK. Hai công ty rõ ràng đang ngầm đọ sức. Cuộc đua này đương nhiên không thể thiếu giới truyền thông thích đổ thêm dầu vào lửa. Đám phóng viên cả ngày tụ tập bên ngoài công ty của Hyomin, hòng túm được cô.
Hyomin cố ý để bị túm nên cô ngang nhiên đi từ cổng chính ra ngoài. Đám phóng viên lập tức vây quanh: "Park tiểu thư, Unique họp báo vào ngày 3 tháng 11, SK trước các cô hai ngày, đây rõ ràng là hành động khiêu khích. Liệu cô có nghĩ đến chuyện rời buổi họp báo sớm hơn bọn họ?"
"Ngày 3 tháng 11 là ngày tháng có ý nghĩa quan trọng với Park* gia chúng tôi. Nhiều năm trước, Park* thị cũng chính thức được thành lập vào ngày này. Tôi tin vận may sẽ tiếp nối..."
"Lần này, cô hoàn toàn giữ bí mật về sản phẩm mới, liệu có phải để đề phòng..."
Hyomin không trả lời, chỉ mỉm cười với phóng viên. Lúc này, bảo vệ đã mở đường, đưa Hyomin ngồi vào xe ô tô chờ sẵn ở bên ngoài.
Tài xế nổ máy, ô tô nhanh chóng chuyển bánh, Viêm Lương quay sát đám phóng viên qua gương chiếu hậu. Cô xem thời gian trên máy di động, hôm nay là 21 tháng 10. Cô và Choi Hong Tae đạt thỏa thuận chung từ cách đây một tháng. Còn mười hôm nữa là tới ngày cô giành thắng lợi triệt để. Cô đã mong ngóng được chứng kiến bộ dạng thất bại thảm hại của Kang Joo Hyuk.
Park Sunyoung nhận sự trừng phạt sớm hơn Kang Joo Hyuk một bước. Phiên tòa chung thẩm xét xử vụ án của Park Sunyoung sẽ được mở vào ngày 26 tháng này như đã định.
Trước khi phiên tòa diễn ra, Halm Eunjung kinh ngạc khi nhìn thấy Hyomin ở bên ngoài tòa án. Anh lập tức dừng cuộc trò chuyện với luật sư, đi nhanh về phía cô: "Sao em lại đến đây?"
"Đến xem kết cục của kẻ xấu xa."
Ngữ khí của Hyomin đầy vẻ mỉa mai, Eunjung bị cô chọc giận, lập tức nhíu chặt lông mày. Người đàn ông này luôn bảo vệ Park Sunyoung bằng mọi giá, Hyomin đã quen với điều đó từ lâu, nên cô chẳng bận tâm đến nộ khí của anh. Châu Trình thở dài, đưa mắt về cửa ra vào số hai rồi quay sang Hyomin: "Em đừng vào trong đó thì hơn. Anh sợ nhìn thấy em, tâm trạng của cô ấy sẽ không ổn định."
Hyomin cười cười, đi thẳng vào tòa nhà.
Chưa đầy nửa tiếng sau, Park Sunyoung đi vào phòng xét xử. Thật ra không như Halm Eunjung lo lắng, Park Sunyoung luôn cúi thấp đầu, không hề phát hiện Hyomin ngồi bên dưới, lấy đâu ra tâm trạng không ổn định?
Hyomin cũng suýt không nhận ra Park Sunyoung ở vị trí bị cáo. Dung mạo của cô ta không thay đổi, nhưng vẻ sinh động và kiêu ngạo thường lệ đã biến mất hoàn toàn. Tâm trạng của Park Sunyoung tương đối ổn định, dù thần sắc của cô ta vô cùng tuyệt vọng.
Cho đến thời khắc tuyên án cuối cùng, Park Sunyoung mới ngẩng đầu. Lần này, cô ta bật khóc nức nở.
Hyomin vẫn ngồi yên một chỗ. Chứng kiến chị gái khóc rất thương tâm khi bị xử ngồi tù, lần đầu tiên trong đời cô thấy chị gái bất lực như vậy. Nhưng Hyomin không hề vui vẻ. Có điều, cô cũng không buồn bã.
Luật sư Song ngồi ở vị trí luật sư biện hộ, sắc mặt ông ta rất ủ rũ. Một lúc lâu sau, ông ta mới đi tới chỗ người dự phiên tòa, nói với Eunjung: "Tôi xin lỗi."
Halm Eunjung cắn môi đến mức gần bật máu, mới có thể rời ánh mắt khỏi Park Sunyoung đang bị đưa đi. Anh nói với luật sư Song: "Ông đừng nói vậy, ông đã tranh thủ giảm án xuống mức thấp nhất."
"Chúng ta thua trong vụ tố tụng này, bây giờ đành phải nghĩ cách khác, cố gắng để Park* tiểu thư được phép chữa bệnh ở bên ngoài."
"Cũng chỉ còn cách đó."
Lúc Eunjung nói câu này, một hình bóng đi qua người anh. Eunjung đờ ra trong giây lát, anh quay đầu, thấy Hyomin đi thẳng ra cửa mà không thèm chào hỏi anh một tiếng.
Người phụ nữ này đã trở thành kẻ bàng quan thật sự. Cô lạnh lùng chứng kiến Park Sunyoung bị xét xử, dùng bóng lưng tuyệt tình để thông báo với mọi người, cô sẽ từ biệt tất cả, bắt đầu cuộc sống thật sự thuộc về cô.
Hyomin chờ đợi buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của SK như chờ đợi cuộc đời mới.
Là hoạt động lớn nhất của SK trong hai năm trở lại đây, buổi họp báo thu hút sự chú ý đặc biệt của dư luận. Hyomin cầm tấm thiệp mời, đi cùng Lee Joon vào đại sảnh, liền bắt gặp CEO Park Jiyeon của SK đang bị đám phóng viên vây quanh phỏng vấn.
Cảm nhận bước chân của cô chậm lại, Lee Joon bất giác quay đầu nhìn. Trong không gian dường như có sóng điện lan tỏa, Park Jiyeon đột nhiên nhướng mắt, vượt qua đám phóng viên hướng ra bên ngoài.
Park Jiyeon chưa kịp thu hồi ánh mắt, các phóng viên có tính nhạy bén nghề nghiệp cao đã lập tức phát hiện mục tiêu mới. Phóng viên tất nhiên không bỏ qua cho cả hai bên. Dưới sự xô đẩy của vô số micro và ống kính camera, Hyomin và Lee Joon bị đưa đến chỗ Park Jiyeon đang trả lời phỏng vấn.
Có người gọi cô là Park phu nhân, có người gọi Hyomin tiểu thư, Hyomin chỉ lúng túng nửa giây rồi lập tức nở nụ cười rạng rỡ.
Vấn đề phóng viên tỏ ra hứng thú nhất lại không liên quan đến buổi họp báo: "Hyomin tiểu thư, trong danh sách khách mời của SK không có tên cô? Đây là cô..." Nói xong, người phóng viên nhìn Lee Joon bằng ánh mắt mang hàm ý sâu xa.
Tất cả mọi người đều đoán ra bảy tám phần, Hyomin tiểu thư tham dự bằng thiếp mời SK gửi cho tập đoàn LK?
Nụ cười trên môi Hyomin vẫn không thay đổi, cô từ tốn rời ánh mắt khỏi đám phóng viên, chuyển sang người đàn ông đứng bên cạnh: "Tuy chúng tôi đang làm thủ tục ly hôn nhưng vẫn là bạn bè. Tổng giám đốc Park Jiyeon, anh không đến nỗi không hoan nghênh tôi đấy chứ?"
Nhân viên PR của SK thấy tình hình căng thẳng vội đi đến xoa dịu, Park Jiyeon đi thẳng vào bên trong dưới sự hộ tống của bảo vệ. Hyomin dõi theo bóng lưng anh, cô nhếch miệng cười lạnh lùng.
Dường như đọc ra điều gì đó từ ánh mắt của Hyomin, Lee Joon nghiêng đầu, nói nhỏ bên tai cô bằng âm lượng chỉ đủ cô nghe thấy: "Thản nhiên như không mới là sự trả thù tàn nhẫn nhất. Em càng thách thức, ngược lại càng cho thấy em vẫn quan tâm đến anh ta."
Hyomin ngoảnh đầu nhìn Lee Joon. Bắt gặp vẻ chột dạ của cô, anh cất giọng kiên định, nhắc nhở cô đồng thời nhắc nhở bản thân: "Anh sẽ đợi đến ngày em hoàn toàn từ bỏ."
Đám nhà báo lượm được tin tức chấn động, liền đuổi theo Hyomin hỏi về vụ ly hôn. Nhưng đương sự nhanh chóng thoát khỏi sự bao vây của phóng viên, đi vào hội trường buổi họp báo.
LK là công ty duy nhất giúp đỡ Unique mà SK không dám trở mặt. Tại buổi họp báo, SK sắp xếp cho người của LK vị trí tốt nhất. Tuy nhiên không ai ngờ, Lee Joon lại đưa Hyomin đi cùng, đây rõ ràng là hành động thách thức trắng trợn. Những người khách có mặt tuy nể mặt LK, gặp Lee Joon và Hyomin vẫn tươi cười chào hỏi, nhưng trong mắt bọn họ ít nhiều bộc lộ tia kinh ngạc.
Hyomin chẳng hề bận tâm, cô thản nhiên ngồi vào vị trí, chờ đợi buổi họp báo bắt đầu.
Kang Joo Hyuk đi vào hội trường trong lời phát biểu của một lãnh đạo cao cấp, toàn hội trường vỗ tay nhiệt liệt. Sản phẩm mới của SK cuối cùng cũng vén tấm màn thần bí.
"Tiếp theo, xin giới thiệu với các vị khách quý, nhãn hiệu dược mỹ phẩm mới của tập đoàn SK "Sinh Cơ"".
Cùng với lời giới thiệu của người dẫn chương trình, CEO SK Park Jiyeon và chủ tịch hội đồng quản trị Kang Joo Hyuk đi lên sân khấu công bố sản phẩm mới.
Đây là đế quốc thuộc về SK, Park Jiyeon như một vị hoàng đế, đảo mắt một lượt quanh hội trường theo thói quen. Ánh mắt anh lướt qua người Hyomin, phảng phất không nhìn thấy cô.
"Sản phẩm này do phòng thí nghiệm dược phẩm hàng đầu Nhật Bản và tập đoàn SK cùng nghiên cứu sáng chế."
Câu nói của người dẫn chương trình khiến Hyomin muốn bật cười. Nhìn hai người đàn ông nghiêm trang trên khân khấu, Hyomin thầm nghĩ, bên ngoài chỉ thấy thành tựu mà họ đạt được, ngưỡng mộ quyền lực của bọn họ, chứ không ai để ý đến việc họ giẫm lên xương cốt của bao người mới có thể leo tới đỉnh kim tự tháp.
Buổi họp báo nhanh chóng tới tiết mục tổng giám sát sản phẩm giới thiệu triết lý sản phẩm. Hyomin đều có thể đọc thuộc làu mỗi câu nói của tổng giám sát sản phẩm. Đây đâu phải là triết lý, mà chỉ là sự sao chép mà thôi: "Toàn bộ sản phẩm "Sinh Cơ" đều sử dụng bao bì bảo vệ môi trường, trong triết lý thiết kế "trời tròn đất vuông"..."
Theo tiết lộ của Choi Hong Tae, quy mô đầu tư sản xuất của SK vào sản phẩm mới lần này lớn chưa từng có. Có thể thấy tham vọng của Kang Joo Hyuk lớn đến mức nào. Lúc này, tổng giám sát thị trường ở trên sân khấu cũng chứng thực nhận xét của Choi Hong Tae: "Trong lúc buổi họp báo đang diễn ra, "Sinh Cơ" đã được chuyển đến các trung tâm thương mại, nhà thuốc, cửa hàng độc quyền của SK, sân bay, cửa hàng miễn thuế ở các thành phố lớn. Tám giờ tối ngày hôm nay, sáu kênh truyền hình thuộc đài trung ương và đài truyền hình của năm tỉnh lớn sẽ cùng một lúc phát sóng quảng cáo "Sinh Cơ" đầu tiên. Các vị có mặt ở đây ngày hôm nay có thể xem trước đoạn quảng cáo này."
Màn ảnh lớn lập tức thay đổi hình ảnh. Chỉ mười giây ngắn ngủi nhưng quảng cáo được chế tác hoàn hảo, khiến cả hội trường xuýt xoa khen ngợi.
Ngoài thiên hậu của làng nhạc Suzy, người đại diện phát ngôn riêng của dòng sản phẩm hồi phục làn da chủ đạo của "Sinh cơ", SK còn mời rất nhiều người đại diện phát ngôn các sản phẩm thuộc độ tuổi khác nhau. Hôm nay, những người đại diện phát ngôn này ều xuất hiện ở chỗ trưng bày sản phẩm, có thể nói sao sáng chói mắt. Giờ nghỉ giữa buổi họp báo trở thành thời khắc các ngôi sao, giới truyền thông và doanh nhân tụ hội.
Kang Joo Hyuk không trò chuyện cùng bạn bè, mà lượn lờ đến trước mặt "kẻ thù không đội trời chung": "Hyomin tiểu thư, không ngờ cô vẫn tiếp tục ở lại nơi này, tôi vô cùng khâm phục cô."
"Tất cả đã ngã ngũ, cho dù bây giờ tôi bỏ về cũng chẳng thay đổi điều gì." Hyomin trả lời mập mờ nước đôi. Kang Joo Hyuk cười cười, ông ta ngó nghiêng rồi đột nhiên thu lại ý cười, ghé sát tai Hyomin nói nhỏ: "Cũng phải, ngày kia là buổi họp báo công bố sản phẩm của công ty cô. Tôi tin hàng của cô đã được rải khắp cả nước. Tôi rất muốn biết, tới lúc đó cô định thu dọn tàn cục thế nào?"
Hyomin đoán, có lẽ vẻ mặt của cô bây giờ được Kang Joo Hyuk lý giải thành thê thảm. Cô không bận tâm, thản nhiên dõi theo Kang Joo Hyuk cho đến khi ông ta khuất bóng.
Lee Joon vốn đang trò chuyện với một đối tác tình cờ gặp gỡ ở buổi họp báo, thấy Kang Joo Hyuk đi về phía Hyomin, sắc mặt anh lập tức thay đổi. Anh nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện. Lúc về bên Hyomin, Kang Joo hyuk đã đi mất. Lee Joon có thể đoán ra, Kang Joo Hyuk nói gì với Hyomin. Nhưng người phụ nữ ở bên cạnh anh không tỏ ra tức giận, mà giống như đang chờ đợi điều gì đó. Lee Joon nheo mắt nghi hoặc. Lúc này, Hyomin mới phát hiện ra Lộ Chinh, cô lập tức mỉm cười với anh. Lee Joon càng thấy khó hiểu: "Anh rất tò mò muốn biết đầu óc em đang suy tính điều gì?"
"Đến lúc đó anh sẽ biết ngay ấy mà."
Giờ nghỉ kết thúc, buổi họp báo lại tiếp tục. Tiếp theo là tiết mục các chuyên gia trang điểm dùng thử sản phẩm trên gương mặt người đại diện phát ngôn Quý Khả Vi và các người mẫu.
Người dẫn chương trình giải thích: "Tất cả sản phẩm "Sinh Cơ" được chắt lọc từ thảo dược và cây cỏ, có tác dụng đánh thức sức sống của làn da, mà không tăng thêm gánh nặng cho làn da. Chúng ta có thể thấy, sau khi sử dụng sản phẩm "Sinh Cơ", máy móc đo được làn da của Quý tiểu thư tăng thêm 30% hàm lượng nước. Tiếp theo, chúng ta sẽ chứng kiến hiệu quả của nó..."
Ở bên dưới sân khấu, Hyomin vẫn không hề tỏ ra lo lắng, Lee Joon bất giác mỉm cười: "Buổi họp báo của đối thủ thành công như vậy mà em vẫn hoàn toàn bình thản. Điều đó có nghĩa, anh có thể chờ đợi sự bất ngờ từ buổi họp báo của công ty em vào ngày kia?"
Hyomin nở nụ cười khiêm nhường: "Buổi họp báo của công ty em chắc chắn không hấp dẫn như SK."
Giới truyền thông tập trung mọi sự chú ý vào Suzy, ánh đèn chớp nháy không ngừng. Đúng lúc này, một người mẫu ở góc trong cùng dường như xảy ra vấn đề. Chuyên gia trang điểm phụ trách bôi thử sản phẩm cho người mẫu đó biến sắc mặt, nói nhỏ vào máy bộ đàm. Nhận được chỉ thị, có người nhân lúc không ai để ý đưa người mẫu đó rời khỏi sân khấu.
Hành động này đã thu hút sự chú ý của các phóng viên. Không biết nhà báo nào đó đột nhiên nói to: "Gương mặt của người mẫu kia hình như bị mẩn đỏ?"
"Có phải dùng sản phẩm mới của các anh nên..."
Người dẫn chương trình trên sân khấu bảo đảm: "Tuyệt đối không phải, mọi người đừng..."
Anh ta chưa dứt lời, một phóng viên bất chợt chỉ tay lên sân khấu hét lớn: "Trên mặt Suzy cũng xuất hiện nốt mẩn đỏ kia kìa."
Cả hội trường náo loạn.
Trên mặt tất cả những người mẫu dùng thử sản phẩm, bao gồm cả Suzy đều xuất hiện các nốt mẩn đỏ nặng nhẹ khác nhau. Xung quanh khu vực báo chí có bảo vệ giữ trật tự, nhưng vào lúc này, bảo vệ cũng không thể ngăn cản đám phóng viên như ong vỡ tổ. Bọn họ tràn lên sân khấu trong nháy mắt.
Lãnh đạo cao cấp của SK được bảo vệ mở đường, nhanh chóng rút về hậu trường. Ngôi sao và người mẫu trên sân khấu không may mắn như vậy, đều bị phóng viên bao vây.
Lúc này, hội trường vô cùng hỗn loạn, đến mức Hyomin đang bận xem trò vui không nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Do túi xách của cô chạm vào tay Lee Joon nên anh cảm nhận được chấn rung, anh nhắc nhở cô: "Hình như em có điện thoại."
Hyomin nghe máy, đối phương báo cáo: "Park Hyomin tổng, đoạn băng ghi âm đã được gửi cho các tờ báo lớn."
Hyomin cúp điện thoại mà không nói một lời. Cô cũng không còn hứng thú thưởng thức cảnh tượng hỗn loạn này nên ghé sát tai Lee Joon: "Chúng ta đi thôi!". Nói xong, Hyomin sải bước dài đi ra ngoài, bỏ lại sau lưng cảnh tượng hỗn độn.
Đến khi các phóng viên nhận được điện thoại từ tòa soạn: "Chẳng phải Hyomin cũng ở đó hay sao, mau chặn cô ta lại. Chúng tôi vừa nhận được cuộn băng ghi âm nặc danh, cho thấy sản phẩm mới của Lệ Bạc bị nghi ngờ sao chép Unique." Khi các phóng viên quay ra tìm kiếm, Hyomin đã biến mất từ bao giờ, để lại hai chiếc ghế trống mà SK dành cho LK.
Lúc này, Hyomin đã đi đến thang máy.
Ngoài cô và Lee Joon, còn có hai ba người khách cũng rời khỏi hiện trường. Khi Hyomin chuẩn bị vào thang máy, đằng sau bất chợt vang lên tiếng bước chân gấp gáp và giọng nói đầy tức giận của Suzy: "Nhất định phải bắt SK bồi thường đến cùng."
Hyomin quay đầu, thấy Suzy cùng người quản lý và trợ lý chạy trốn khỏi sự đeo bám của phóng viên.
"Bồi thường là lẽ đương nhiên, bây giờ chúng ta mau đi bệnh viện kiểm tra." Người quản lý vừa nói vừa che chắn để Suzy vào trong thang máy. Suzy nhận ra Hyomin và Lee Joon, cô ta miễn cưỡng mỉm cười gật đầu với bọn họ. Cửa thang máy từ từ khép lại, phần lớn người ở trong thang máy thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên thò vào khe cửa, thang máy lại mở ra. Tuy nhiên, người xuất hiện trước mặt bọn họ không phải là phóng viên mà là Park Jiyeon.
Anh đứng ở đó, ánh mắt dừng lại ở Hyomin. Hyomin chỉ hơi ngây ra rồi mỉm cười: "Park tiên sinh, hàng của SK đã được rải khắp cả nước. Tôi rất muốn biết, tới lúc đó anh định thu dọn tàn cục thế nào?"
Hyomin nhắc lại y hệt câu Kang Joo Hyuk nói với cô trước đó. Sai lầm duy nhất của người đàn ông này là không báo cho Kang Joo Hyuk vụ cô nắm được nội gián của ông ta. Anh đã đánh giá thấp đối thủ nên bây giờ chỉ có thể nhận lấy kết cục thảm hại.
Những người ở trong thang máy đều kinh ngạc. Tuy nhiên, Park Jiyeon không hề để ý đến một ai khác. Nếu có thể, anh nguyện cả đời này lặng lẽ nhìn cô như hiện tại, để ghi nhớ từng chi tiết trên gương mặt cô. Nhưng cuối cùng, anh vẫn phải kết thúc ở đây: "Tôi nghĩ sau này chúng ta sẽ không gặp lại, chúng ta chào từ biệt đi."
Park Jiyeon thu lại cánh tay đang chặn ở cửa thang máy, cánh cửa từ từ đóng lại. Ở giây tiếp theo, anh đột nhiên giơ tay kéo Hyomin ra ngoài. Trong lúc mọi người không kịp phản ứng, cửa thang máy âm thầm khép chặt, Park Jiyeon ép Hyomin vào bờ tường và cúi xuống hôn cô.
Không khí tràn ngập nỗi tuyệt vọng bao trùm Hyomin, khiến cô không thở nổi. Cô phảng phất quay về buổi tối say rượu ở quán bar, một người đàn ông hôn cô một cách tuyệt vọng như bây giờ.
Người đàn ông của buổi tối hôm đó...là anh?
Hyomin hoàn toàn đờ đẫn. Đây là một nụ hôn không có độ ấm, hoặc không được coi là nụ hôn. Mặc dù hai bờ ngực ép sát đến mức đau nhức, nhưng Hyomin lại cảm thấy có thứ gì đó rời bỏ cô mà đi.
Nước mắt của ai trào dâng từ dưới đáy lòng, nhưng không thể rơi khỏi viền mắt?
Sau đó, Park Jiyeon buông người cô.
"Tạm biệt." Đây là câu cuối cùng Park Jiyeon nói với Hyomin
----------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip