Chương 10

8h đúng, tất cả học sinh đều đã tập trung đầy đủ tại sân vận động, mọi người đầu tiên là xếp hàng theo lớp, đứng ngay ngắn nghe thầy hiệu trưởng nói đôi điều như thường lệ. Sau đó Hội trưởng Hội học sinh đứng lên phát biểu và thông báo thời gian từng hạng mục thi đấu của Hội thao diễn ra, theo đó bóng rổ sẽ bắt đầu thi đầu tiên lúc 8h30, sau đó 10h mới bắt đầu thi bắn cung. Ohm nghe vậy liền yên tâm, sau khi thi xong cậu sẽ sang cổ vũ cho Nanon rồi tiện đó làm hòa với cậu ấy luôn. Kế hoạch quá hoàn hảo.

Về phần Nanon, cậu phải chờ đến 10h mới đến giờ thi đấu, phần thi chạy của Chimon với Pluem thì tận 2h chiều mới bắt đầu thi. Vậy nên từ giờ đến 10h cậu có kha khá thời gian để nghỉ ngơi. Nhưng thật sự, Nanon rất muốn đi xem Ohm đấu bóng rổ. Đúng vậy, dù vẫn còn giận vì sự vô lý của Ohm, giận sự vô tâm của Ohm, nhưng Nanon vẫn không thể ngừng quan tâm, ngừng để ý đến cậu ta. Nanon cảm thấy bản thân còn đáng giận hơn thì đúng hơn. Cậu cố giữ vững lý trí để bản thân không chạy sang sân bóng rổ. Ngồi bên cạnh, Chimon và Pluem thấy Nanon thì thở dài ngao ngán, sao mà cứ phải gồng lên thế bạn. Vậy là hai người, mỗi người một bên, kẹp Nanon chạy thẳng đến sân bóng rổ, Nanon thấy vậy thì lúc đầu còn cự nự một chút, lúc sau thì ngoan ngoãn để hai thằng bạn kẹp đến xem thi đấu rồi. Chimon và Pluem thấy buồn cười không thôi vì sự bất nhất của thằng bạn mà.

Còn chưa vào đến sân, cả 3 đã nghe tiếng hò reo, cổ vũ rất to rồi, đặc biệt là tên thằng Ohm được gọi to nhất, đúng là hotboy mà, chẳng được tích sự ngoài việc ghẹo gái - Nanon thầm nghĩ. Ba người tìm một góc khuất ngồi xuống, thực tế là không phải họ muốn trốn tránh hay gì đâu, chỉ là cả khán đài vs xung quang sân đều chật cứng người rồi, thật khó khăn mới tìm được một góc để ngồi xem trận đấu đó. Ánh mắt Nanon bị hút chặt vào người Ohm, thật sự khi Ohm mặc bồ đồ thể thao và chăm chú chơi bóng thật là hấp hẫn, vô cùng đẹp trai. Bảo sao tụi con gái cứ mê nó như điếu đổ như vậy. Ngồi được một lúc, Chimon thấy khát nước nên kéo Pluem đi mua nước, để một mình Nanon ngồi đó xem crush của cậu chơi bóng. Nanon vừa xem vừa hồi hộp theo từng đường bóng của Ohm, vừa xem vừa hãnh diện vì thằng bạn thân của mình quá ngầu rồi đó. Trận đấu kết thúc bằng tỷ số lệch hẳn về phía khối Tự nhiên còn Ohm thì trờ thành MVP của trận đấu. 

Trên khán đài, Nanon thấy Ohm sau khi chào các bạn học trong đội bóng rổ thì đi về phía phòng thay đồ, cậu cũng nhanh chân chạy theo, cậu muốn xin lỗi Ohm về việc nổi nóng hôm trước, cậu cũng có ý định xin lỗi mấy lần, nhưng vì tự tôn nên đều thôi, nhưng nay nhìn Ohm chơi bóng, cậu mới phát giác ra cậu có chút nhớ nó rồi, muốn lại được đi học nó, muốn lại bị nó ngày ngày ghẹo gan, cuối cùng cũng đủ dũng khí để đi xin lỗi rồi. Nhưng từ khán đài chạy đến phòng thay đồ cũng khá xa, phải mất một lúc lâu Nanon mới chạy chậm đến được. Cậu ngó nghiêng một lượt cũng không nhìn thấy Ohm đâu, đang định gọi to xem nó ở đâu thì chợt nghe thấy có tiếng động ở bên góc bên cạnh của phòng thay đồ. Nanon tò mò đi về phía đó. Và cậu ước gì cậu không tò mò như vậy. Trước mắt cậu là hình ảnh cậu bạn thân - kiêm đối tượng yêu thầm của cậu đang ôm hôn cô bạn gái hoa khôi của cậu ta. Ha, chắc là họ đang ăn mừng chiến thắng theo cách đặc biệt của các cặp đôi rồi. Ha, cậu còn định đứng nhìn bao lâu nữa đây, muốn tỏa sáng như đèn đường chứng kiến sự ngọt ngào của họ sao...Nanon thẫn thờ bỏ ra ngoài. 

Lại nói Chimon và Pluem sau khi đi mua nước về không thấy Nanon ở chỗ ngồi, liền vội vàng chạy đi tìm, sợ thằng bạn đang ốm ngất xỉu ở xó nào không ai biết. Khi cả hai đang dáo dác ngó nghiêng tìm kiếm Nanon thì bỗng thấy Nanon đang ngồi một mình ở gần đó. Chimon vội chạy lại gọi cậu

- "Non, sao mày lại ngồi đây? Mày biết nãy tao với Pluem quay lại chỗ sân bóng không thấy mày đâu bọn tao lo lắm không? Tự nhiên chạy ra đây ngồi làm gì vậy? Sao sắc mặt mày bây giờ còn kém hơn lúc sáng nữa vậy?" - Chimon lo lắng.

- "Không có gì đâu Chimon, chỉ là trong sân bóng ồn ào ngột ngạt quá, tao hơi đau đầu, nên ra đây ngồi cho thoáng một chút." - Nanon nói dối

- "Thật không đó? Mày không được nói dối đâu đó. Nếu mày mệt quá hay để tao xin cho mày về nhé?"

- "Không cần đâu, cũng sắp đến giờ thi Bắn cung của tao rồi. Đợi thi xong rồi tao về nghỉ luôn cũng được mà. Không cần rắc rối vậy đâu." - Nanon cố gắng nói.

Rồi cả 3 dắt nhau về sân vận động của trường, nơi sẽ diễn ra phần thi Bắn cung trong nửa tiếng nữa. Nanon đi thay đồ, đeo đồ bảo hộ. Cậu thấy có chút choáng đầu rồi, tim cũng có vẻ đập nhanh hơn bình thường. Nanon cố gắng bình ổn nhịp thở, sau đó cậu đi ra sân thi. Lướt nhìn về phía khán đài, cậu thấy Chimon đang nhiệt tình vẫy cả hai tay với cậu. Pluem bên cạnh thì lắc đầu ngao ngán. Nhìn khán đài một vòng, Nanon thất vọng đưa mắt về lại mấy tấm bia đằng xa, người cậu hy vọng nhìn thấy nhất, người cậu muốn nhận được cổ vũ nhất không có mặt. Cũng đúng thôi, giờ cậu ta còn phải đi chúc mừng chiến thắng với bạn gái chứ, sao có thời gian rảnh mà đến xem cậu thi đấu.

"Pùm....."

Cuộc thi bắt đầu, Nanon cố gắng tập trung tấp cả tinh thần vào bài thi của mình, không suy nghĩ linh tinh nữa. Đôi lúc cậu thấy hoa mắt và chóng mặt, nhưng rất nhanh Nanon đã tập trung ổn định lại để hoàn thành bài thi. Cậu nghĩ chắc do trời nắng quá nên cậu mới bị hoa mắt vậy thôi. Và không phụ thời gian luyện tập vừa rồi của Nanon, cậu giành được số điểm cao nhất chung cuộc, giúp khối Xã hội giành đưuọc giải nhất hạng mục Bắn cung. Cậu thấy Chimon và Pluem đang vui mừng nhảy loi choi trên khán đài. Nanon lắc đầu cười tươi nhìn hai thằng bạn, sau đó ra hiệu cho Chimon rồi đi về phía phòng thay đồ. Cậu cần phải thay ngay bộ đồ này ra mới được, mặc nó làm cậu có chút khó thở.

Vừa vào đến phòng thay đồ, Nanon lại thấy chóng mặt vô cùng. Cậu lắc đầu mấy cái mà không thấy đỡ hơn. Rồi bỗng trước mắt tối sầm lại, Nanon ngã xuống đất ngất đi.

Ở trên khán đài, Chimon và Pluem đang vui mừng vì chiến thắng của bạn mình thì có người đến vỗ vai cậu. Người đến là Ohm, Ohm đến muộn một chút, chỉ kịp biết Nanon đã giành hạng nhất hạng mục này. Nhưng nhìn trên sân không thấy Nanon đâu, nên Ohm đành tiến đến hỏi Chimon.

- "Bạn học, bạn có thấy Nanon đâu không?" - Ohm hỏi

- " Ô hổ, hotboy khối Tự nhiên bắt chuyện với tôi nè trời, vinh dự quá đi. Không phải mày mới thi bóng rổ xong sao, sao không ở bên đó, sang đây kiếm thằng Non làm gì?" - Chimon đanh đá nói.

- "Tao cần tìm thằng Non có chút việc, mày có thấy nó đâu không? Tao nhìn nãy giờ mà không thấy nó." - Dù rất ghét thái độ của Chimon , nhưng giờ đang có chuyện cần hỏi nó nên Ohm cố nhã nhặn hết sức hỏi lại.

- "Tao không biết, mày có việc thì tự đi mà tìm, làm sao tao biết nó ở đâu. Tao cũng đâu có giấu nó trong túi của tao. Hừ." - Chimon vẫn không thay đổi thái độ.

Ohm cũng bực mình, cậu ta đã hết sức nhã nhặn hỏi han rồi, không nói thì thôi, cậu ta không biết tự đi tìm chắc. Hừ, tưởng ngon lắm không bằng. Nếu không phỉa vì hai thằng nhóc này là bạn thân của Nanon ở trong lớp thì còn lâu cậu ta mới thèm nói chuyện.

Nhìn Ohm quay đi, Chimon bĩu môi, hừ, làm như quan tâm Non của cậu ta lắm không bằng mà ở đó giả vờ hỏi han. Nghĩ vậy nhưng cậu nhóc cũng bắt đầu lo lắng, Nanon đã vào phòng thay đồ được một lúc lâu rồi mà vẫn chưa thấy ra. Chắc không có chuyện gì xảy ra đâu nhỉ? Dù nghĩ vậy nhưng Chimon vẫn kéo tay Pluem chạy về phía phòng thay đồ. Tự nhiên cậu thấy nóng ruột không thôi.

Nhưng cả ba người còn chưa kịp chạy đến chỗ phòng thay đồ thì đã thấy một người đàn ông đang vội vã cõng Nanon đang bất tỉnh chạy ra. Nhìn cảnh này, tim Ohm bỗng hẫng một nhịp. Cậu ta vội vàng chạy đến chỗ người đó, lo lắng gọi Nanon.

- "Nanon...Nanon....mày làm sao vậy?...Non....Mày nghe thấy tao nói gì không? Non...Non..."

Chimon và Pluem cũng lo lắng chạy lại. Ohm muốn đỡ lấy Nanon khỏi người người đàn ông kia, nhưng anh ta không đồng ý.

- "Các cậu là bạn của Nanon đúng không? Tôi thấy Nanon nằm ngất trong phòng thay đồ và thằng bé đang có vẻ rất khó chịu, tôi nghĩ chúng ta cần đưa thằng bé vào viện gấp. Xe tôi đang ở bên ngoài, ai trong các cậu có thể đi cùng tôi thì đi theo nhé." - Nói rồi người đó để kệ ba cậu nhóc lại, vội vã chạy ra xe. Vâng, người này không ai khác ngoài Pan - đàn anh của Nanon ở câu lạc bộ bắn cung.

Ohm không suy nghĩ gì nhiều, chạy nhanh theo chân người kia, giờ cậu đang rất lo cho Non, vừa chạy vừa cầu nguyện Nanon đừng làm sao. Ra đến cổng thì Ohm thấy một chiếc BMW đang đỗ sẵn gần đó, Pan mở cửa xe rồi nhẹ nhàng đặt Nanon nằm ở ghế sau, sau đó vòng lên ghế lái. Ohm cũng ngay lập tức ngồi lên ghế phụ, trước khi ngồi vào xe cậu ta quay lại nói với Chimon và Pluem đang đứng cạnh xe.

- "Tao đưa Nanon vào viện trước, nhờ hai đứa mày thông báo với thầy cô hộ nhé. Có gì tao sẽ gọi điện thông báo sau." - Nói rồi đóng cửa xe và chiếc xe phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể.

Pan chạy xe rất nhanh, chỉ tầm mười phút sau xe của anh đã dừng lại trước cửa bệnh viện, anh vội chạy xuống, vòng ra ghế sau và bế Nanon lên, gấp rút chạy vào bệnh viện. Động tác liền mạch , dứt khoát, và cũng không hề quan tâm người thứ ba trên xe là Ohm. Ohm nhìn những hành động đó mà ngơ ngác và có một sự ghen tị len lỏi trong tim.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #ohmnon