CHƯƠNG 26

Tôi biết bản thân không có tư cách để nói câu đấy, cho nên tôi đã không thể nói thầm trọn vẹn hết câu, chỉ biết dựa đầu vào thành cửa sổ, tay vịnh ban công rồi cầu phúc mong sao cho Hak được bình an vô sự. Rồi vội vàng đứng dậy, đi từ từ ra phía cửa chính để ra ngoài đi xem tình hình. Bất chợt, vừa mới đặt tay lên cánh cửa và định mở cửa ra thì tôi nghe thấy tiếng động lạ ở phía sau, nó khiến tôi giật mình. Tôi định quay lại xem thử đó là gì thì bỗng tôi lại nghe thấy tiếng bước chân và có vẻ như nó đang tiến gần tới tôi một cách chậm rãi. Thật kì lạ, tôi có thể cảm nhận mùi hương tỏa ra trên người đó rất quen thuộc, cả hơi ấm đang xà tới ở đằng sau tôi. Tất cả những thứ ấy khiến tôi hình dung tới một màu xanh của bầu trời khi về đêm, khi được ánh trăng soi sáng, một màu xanh đẹp huyền bí, màu tượng trưng của Hak. Và điều đó làm tôi vô cùng hoang mang, bối rối. Và ngay lập tức, khi tôi nhận ra người đó đang đứng sát gần mình, một khoảng cách mà tôi biết nếu tôi quay lại thì tôi sẽ chạm mặt hẳn với người đó. Nhưng tôi không dám, vì tôi sợ, nếu đó là Hak thì tôi không biết nên dùng biểu cảm gì nhìn huynh ấy. Tay tôi đang run rẫy vì sợ, tôi cố nắm lấy tay cầm của cánh cửa để kìm hảm sự sợ hãi này lại và rồi bất chợt người đó thì thầm vào tai tôi khiến tôi đơ người.

"Yona !" 

-------------------------------------

Ngay khi cuộc đối thoại giữa Soo-won, Yona kết thúc, tôi mới nhận ra rằng Yona đã biết được tất cả mọi sự thật. Tôi bắt đầu trở nên lo lắng về tương lai giữa tôi và Yona, bắt đầu lo lắng về cuộc sống sau này của hai chúng tôi. Bởi vì nếu như theo thực tại bây giờ, với tính cách của Yona thì rất có thể muội ấy đã có chủ ý của mình, rằng muội ấy sẽ thành thân Soo-won và lợi dụng việc đó để lật đổ Soo-won và cướp ngôi. Trái ngược lại chủ ý của tôi, bởi nếu như trước đây khi Yona không biết về thân phận của mình thì có lẽ bây giờ tôi sẽ cùng muội ấy bên nhau, cùng nhau thực hiện cuộc sống bình thường ở một nơi không tranh chấp, không đấu tranh. Và tất cả đã vỡ vụn, giờ đây, tôi không còn cách nào khác, từ bỏ mọi ý định của bản thân và quyết tâm theo di nguyện cuối cùng mà Mudok đã để lại cho tôi đó là bảo vệ Yona tới cùng. Đúng vậy, tôi sẽ theo Yona, trở thành vệ sĩ riêng của muội ấy...

Đột nhiên khi thấy Yona tựa đầu vào thành cửa sổ, tôi tưởng muội ấy biết tôi đang ở bên dưới nhưng không, nhìn đôi mắt có chút buồn bã và muốn khóc ấy, tôi đã đoán Yona đang rất mệt mỏi. Bất chợt khi nghe lời thầm thì của Yona thốt lên rồi tắt hẳn, tôi đã thẫn thờ rồi đứng chết lặng. Giây phút này khiến tôi nhận ra rằng tôi cũng như Yona, rằng tôi cũng muốn gặp muội ấy, tôi đã rất muốn chạy tới ôm chằm lấy muội ấy nhưng tôi không thể. Bởi vì tôi sợ, nếu như tôi làm thế, ý thức của tôi sẽ biến mất và có thể sẽ lại lần nữa, tôi có thể sẽ mất đi Yona. Nhưng rồi tôi đã không còn cách nào khác, ngay lúc này, dù thế nào cũng được, dù trời có sập xuống hay Yona từ chối tôi, tôi cũng quan tâm. Tôi muốn găp muội ấy và tôi muốn đưa muội ấy ra khỏi đây.

Bỏ qua mọi sự ràng buộc của những dây xích vô hình đang muốn trói buộc tôi lại, tôi cố vung vẫy để thực hiện điều phi tưởng này và tôi đã thành công. Tiếng dây xích kêu vang vảng bên tai tôi như đang bị đứt ra, tôi vừa mừng vừa hồi hộp, mừng vì cuối cùng tôi cũng đủ can đảm để gặp Yona, nhưng lại vô cùng hồi hộp vì không biết phải nhìn Yona như thế nào. Nhưng rồi, điều đó không còn quan trọng nữa, tôi chỉ muốn gặp lại muội ấy, chỉ muốn ôm lấy thân hình mảnh mai của muội ấy vào lòng mà thôi. Vội vã nhảy lên ban công cửa sổ, đặt chân vào căn phòng, đập vào mắt là hình dáng nhỏ bé đang mở cửa ra nhưng lại như là đang cố rời xa khỏi tôi. Không chần chừ, tôi từ từ đi tới gần rồi đặt tay lên bàn tay nhỏ nhắn đang run rẫy và cố nắm tay cầm của cánh cửa kia, thì thầm vào tai của người đó tên gọi thân thương.

-----------------------------------

Lòng ngực tôi đau nhói khi nghe thấy tiếng của Hak. Tự hỏi bản thân đã bao lâu chưa từng nghe lại giọng nói ấy, giọng nói vô cùng trầm nhưng lại rất ấm áp. Giờ đây, tôi muốn ngay lập tức quay lại và ôm chầm lấy người mà tôi muốn gặp nhất hơn bất kì ai, tôi muốn sà thẳng vào lòng huynh ấy, tôi muốn được khóc trong vòng tay của huynh ấy nhưng rồi tôi cũng chả thể làm được, người tôi run rẫy vì sợ hãi, vì tôi không biết mình còn có đủ tư cách để quay lại nhìn hay không hú chí là làm những việc đó. Chỉ biết lặng im nhìn bàn tay của Hak nắm lấy tay mình. Bỗng dưng, Hak cất tiếng.

- Yona ! Ta nhớ muội ! - Hak

Lời van xin tha thiết ấy là sao, tại sao Hak lại có thể nói như thế chứ ? Chưa bao giờ Hak lại nói câu ấy với tôi, thật là quá ngượng ngùng chết đi được. Nếu là khi xưa, chắc chắn tôi sẽ cười đến nghẹt thở mất. Nhưng bây giờ, chả hiểu sao chưa kịp cười là mắt tôi đã đỏ hoe rồi rơi lệ, tôi vội lấy tay lau nước mắt rồi bật cười đồng thời từ từ quay lại. Không dám ngước mặt lên mà chỉ ngượng gạo đáp.

- Haha ! Huynh nói câu đó không hợp chút nào ! - Yona

- Thế à ? - Hak

Chợt nhận ra mình đã đứng quá gần với lại Hak, tôi muốn tránh né nó nhưng đột nhiên, Hak bất ngờ ôm tôi khiến tôi không biết nói gì hơn, Hak nói.

- Có ta ở đây rồi ! Muội đừng sợ nữa ! - Hak

Lời nói vừa được thốt ra từ miệng Hak khiến tôi không biết bộc lộ cảm xúc gì, tất cả mọi cảm xúc trong tôi bị xáo trộn, nó khiến tôi không ngừng khóc. Hak cũng từ đó mà ôm chặt tôi hơn như đang cố xoa dịu nỗi đau trong tôi. Tôi cố nói trong run rẫy.

- Là lỗi của muội ! Ông chết là lỗi của muội ! Hak ! Muội xin lỗi ! Muội xin lỗi !!! - Yona

- Đó không phải là lỗi của muội ! Muội đừng nghĩ như thế ! - Hak

- Nh...nhưng mà..!! - Yona

- Yona ! Ông hi sinh vì muốn bảo vệ tương lai của muội ! Của ta ! Của cả Phong tộc ! Yona ! Bây giờ ta hỏi muội ! Tiếp theo đây muội muốn làm gì ? - Hak

Không biết trả lời câu hỏi của Hak ra sao, tôi biết rõ là ngay lúc này tất cả mọi quyết định của tôi sẽ làm ảnh hưởng tới rất nhiều người bao gồm cả Hak. Không thể đưa ra sự lựa chọn đúng đắn, tôi đã lắc đầu như ngụ ý muốn nói rằng tôi không biết. Và rồi, Hak đã nắm lấy tay tôi, an ủi tôi bằng câu nói đầy quyết tâm của huynh ấy.

- Dù cho muội có như thế nào ! Ta đều sẽ đi theo muội ! - Hak

Tôi giật mình nhưng cuối cùng cũng biết câu trả lời. Phải, điều tôi cần làm đó là lật đổ Yu Hon và xây dựng lại vương quốc Kouka này, và chỉ cần còn Hak bên cạnh, tôi nhất định sẽ làm được. Tất cả sẽ thành công và tôi sẽ sống một cuộc sống mà tôi hằng mơ ước cùng với Hak. Ánh mắt tôi lé lên tia hi vọng và rồi khi tôi nhìn Hak, chính huynh ấy cũng đã nhận ra ý chí đầy khát vọng này của mình, không chần chừ, tôi nói.

- Muội muốn rời khỏi đây ! Muội muốn lật đổ Yu Hon và xây dựng lại vương quốc Kouka ! Thực hiện di nguyện của Mudok ! Của phụ vương và của mẫu hậu ! Hak ! Liệu huynh có thể bên cạnh muội tới lúc đó không ? Liệu huynh có thể bảo vệ muội cho tới khi mọi chuyện kết thúc không ? - Yona

Hak nhìn tôi với vẻ mặt ngơ ngác, nhưng rồi huynh ấy đã cười, rồi hôn lên tay tôi, đáp lại.

- Tất cả mọi mệnh lệnh của muội ! Ta đều làm theo ! Yona ! Ta sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ muội ! - Hak

Nói rồi cả hai chúng tôi thoát ra ngoài bằng cửa sổ và cùng nhau chạy trốn ra khỏi cung điện. Vừa ra khỏi kinh thành thì tôi găp lại Han-dae, vui mừng khi nhìn thấy đệ ấy, tôi liền ôm chầm lấy đệ ấy rồi nói.

- Ta về rồi đây ! Han-dae ! - Yona

Han-dae ngơ ngác nhìn tôi như muốn khóc, tôi cố dỗ đệ ấy vì biết rõ nếu đệ ấy mà khóc thì có khi ngày mai còn chưa hết. Và rồi, Han-dae cười, đáp lại.

- Mừng tỉ đã về ! Yona ! - Han-dae

Tôi biết có khi không chỉ riêng Han-dae, có thể cả Tae-woo và mọi người trong Phong tộc đã biết thân phận thực sự của mình nhưng tôi không quan tâm, nếu có thể bảo vệ được mọi người thì dù cho có hi sinh cả tính mạng tôi đều không sợ. Vì giờ đây, tất cả những người mà tôi yêu thương đều chính là động lực để tôi tiếp tục đứng lên chiến đấu.

Xong, Hak leo lên ngựa trước rồi nói.

- Mau ! Lên ngựa đi ! Chúng ta sẽ tới Hỏa tộc ! - Hak

Tôi ngạc nhiên, tỏ ý không hiểu vì sao phải tới Hỏa tộc, vừa leo lên yên ngựa của Hak vừa suy nghĩ, nhận ra chủ ý của Hak, tôi liền đáp.

- Không lẽ huynh định mượn liên minh sao ? - Yona

Hak nhe răng cười khiến tôi có thể đoán được phần nào trong kế hoạch, và rồi tôi cũng nhận ra, hóa ra Hak và tất cả mọi người đã sớm biết chủ ý của tôi nên đã quyết định trước. Vì để có thể lật đổ được chế độ mà Yu Hon đang lãnh đạo thì việc duy nhất có thể làm đó là mượn liên minh. Theo những gì đã được học ở trường, thì vương quốc Kouka có tất cả là 5 bộ tộc và bộ tộc đang nắm giữ quyền cai trị là Thiên tộc, đồng thời đó cũng là bộ tộc chiếm số quân lính cao nhất trong tất cả các bộ tộc.  Vì vậy nếu tôi muốn mượn liên minh thì e là phải mượn quân của Hỏa tộc thì mới có thể ngang bằng sỉ số với Thiên tộc. Hơn nữa, chưa chắc gì Yu Hon chỉ lấy quân Thiên tộc, có thể hắn sẽ mượn quân của Thổ tộc nữa. Mà hơn hết, để đánh bại quân của Thổ tộc thì phải hợp nhất quân của Phong tộc và Thủy tộc lại thì mới chiến thắng. Phong tộc là quê hương mà tôi được nuôi lớn cùng với những huynh đệ coi như là máu mủ ruột thịt của mình nên tôi không còn lo lắng, Thủy tộc lại là nhà của tỉ muội bằng hữu của mình là Lily nên tôi đoán chắc cô ấy đã cùng Tae-woo đi tới Thủy tộc mượn liên minh. Cho nên, điều quan trọng bây giờ là phải mượn cho bằng được quân của Hỏa tộc, như thế mới may ra chiến thắng được Yu Hon. Không chần chừ, tôi cùng Hak và Han-dae nhanh chóng phi ngựa tới đó.

--------------------------------

Trong khi Yona, Hak và Han-dae cưỡi ngựa tới Hỏa tộc thì Soo-won đang trong cuộc họp khẩn cấp với các đại thần trong triều, trong đó có Geun-tae, trưởng Thổ tộc đồng thời là tướng quân trong triều cùng với Joo-doh. Sau  hơn ba canh giờ họp, cậu cùng tham mưu Kye-sook kiểm tra lại sổ sách thì nghe tin cấp báo rằng Yona đã trốn thoát. Soo-won nghe xong tức giận nhưng cũng lo sợ nếu Yu Hon biết sẽ nổi điên với cậu vì đã để mất một con tin. Xong, Soo-won ra lệnh cử đi tìm Yona. Các lính gác nghe xong cũng vội vội vàng vàng đi tìm với vẻ mặt ai nấy đều hoang mang. Soo-won nói xong liền ngồi vào bàn làm việc thở dài, cậu hỏi Kye-sook.

- Ngài Kye-sook ? - Soo-won

- Dạ thái tử điện hạ ! - Kye-sook

- Ngài nghĩ ta có hợp để nối dõi ngôi vua của phụ vương hay không ? - Soo-won

Lời nói ấy của Soo-won khiến Kye-sook có hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng giận dữ nói.

- Thái tử ! Nếu người không hợp trở thành vua thì ai có thể thay người được nữa đây ! Không lẽ người cho rằng con thối ấy mới hợp làm vua à ! - Kye-sook

- Hahaha ! Lần đầu ta nghe chính miệng ngài thốt lên từ ấy đấy ! Con thối ư ? - Soo-won

- Thái tử ! Người còn chần chừ gì nữa cơ chứ ? Bệ hạ sắp không thể trụ được nữa rồi ! Chỉ có một mình người mới có thể lãnh đạo được vương quốc này ! Không lẽ người định để cho tất cả mọi thứ bệ hạ làm đều đổ sông đổ biển sao ? - Kye-sook

- Sao ta có thể làm như thế được ? Ta muốn chứng minh cho phụ vương thấy rằng ta có tài hơn người rằng ta có thể làm tất cả ! - Soo-won

- Vậy thì người phải dẹp bỏ tất cả mọi thứ ở phía sau ! Thái tử ! Người chính người thừa kế duy nhất của bệ hạ ! Xin đừng vì tình cảm của mình mà quên đi nghĩa vụ của mình ! - Kye-sook

Nói rồi Soo-won thở dài, có lẽ bây giờ, Soo-won sau khi nghe Kye-sook nói thế, con người thật sự của Soo-won mới thực sự trổi dậy, phải, một con người không khác gì Yu Hon, đầy sát khí và đầy khát vọng chiến thắng, thẳng tay giết kẻ khác để leo lên đỉnh cao của chiến thắng. Và cứ thế, Soo-won đã bắt đầu hành động.

Kye-sook cũng từ đấy mà thành công một phần nào đó trong kế hoạch của mình, âm thầm ra ngoài rồi tới phòng của Yu Hon, nhìn vẻ mặt đang dần suy yếu ấy của Yu Hon, hắn giả vờ tuân theo mọi mệnh lệnh để lấy lòng Yu Hon và chờ thời cơ thích hợp sẽ ra tay. Hơn hết, sức khỏe dần đang suy yếu ấy của Yu Hon có vẻ cũng là một trong những kế hoạch chiếm ngôi của hắn, nhưng không ai có thể biết trước được điều gì, chỉ biết là bây giờ Kye-sook đã thành công được một nửa kế hoạch của hắn, và rồi, khi hắn ra khỏi phòng của Yu Hon, hắn đã cười một cách đầy man rợ, nói nhỏ.

- Cứ đợi đấy ! Ta sẽ tiêu diệt hết tất cả các ngươi ! - Kye-sook

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip