kiss on the cheek
Joshua mất ngủ.
Bây giờ là 3 giờ sáng. Joshua chợt tỉnh dậy với cái đầu đau nhức kinh khủng vì rượu và cổ họng đắng nghét, khô roong. Em cần uống nước gấp. Vậy nên Joshua loạng choạng đứng lên mở cửa phòng ngủ, dụi mắt cho tỉnh táo và bước ra ngoài.
Trên sàn là la liệt lũ thanh niên trai tráng nằm ngổn ngang. Mingyu rúc mặt vào nách của chính mình, trong khi Seungcheol co rúm vào bên cạnh Soonyoung. Vernon nằm thẳng như miếng đồ chơi lego còn Seokmin kê má vào cạnh ghế sofa bệt. Joshua phải cố gắng lắm mới không dẫm phải bạn bè của mình, nhón chân bước qua đống chiến trường sau trận chiến thật hay thách nồng nặc mùi cồn. Em đi thẳng xuống bếp, lơ mơ rót cho mình cốc nước rồi nhấp từng ngụm nhỏ đầy thư thái. Chợt, Joshua nghe có tiếng bước chân loạt xoạt.
"Joshua à?"
Joshua quay người lại, nhìn thấy Jeonghan lững thững đi về phía mình. Thật bất công khi ông trời ban cho Jeonghan vẻ đẹp bất diệt tới nỗi ngay cả khi tỉnh dậy giữa chừng thì trông Jeonghan vẫn tươm tất như thể người này chưa bao giờ ngủ. Joshua khẽ chặc lưỡi.
Đẹp một cách quá đáng.
"Ừ. Uống nước không?"
Joshua chỉ hỏi cho có lệ, nào ngờ Jeonghan không khách sáo gật đầu cái rụp rồi uống thẳng nước từ cốc của em. Mỗi lần nhìn thấy yết hầu của Jeonghan nảy lên, Joshua đều cảm tưởng dạ dày mình nhộn nhạo và hưng phấn một cách khó hiểu. Em ngại ra mặt, không dám nhìn thẳng. Jeonghan uống xong liền liếm môi, lông mày nhướn lên đầy gợi cảm tội lỗi. Phòng bếp nơi hai người đứng tối mờ, nhìn được chỉ nhờ ánh trăng hắt từ cửa kính ở ban công.
Không một ai để ý cái nhếch mép đầy chủ đích của Jeonghan.
"Jeonghan.. cậu đứng gần quá!"
Hai cánh tay thừa thãi của Jeonghan thay vì tự cầm cốc nước uống thì giờ đây chống lên bàn bếp, vây chặt Joshua trong lòng mình. Jeonghan tự cho mình cái quyền được ngưng đọng thời gian. Hắn lười nhác lê ánh nhìn thô lỗ khắp khuôn mặt nhỏ trước mắt, chậm tới mức khiến Joshua khẽ nhíu mày bực mình. Để đến lúc em khẽ bĩu môi theo thói quen, Jeonghan mới cười giòn tan rồi gục đầu lên vai em.
"Cười cái gì?"
Joshua khẽ nạt. Jeonghan tranh thủ hít căng lồng ngực hương xả vải đọng trên vai em, ngẩng đầu ra vẻ nũng nịu ngay được.
"Ai bảo lúc nãy cậu không nhìn tớ.."
Tay Jeonghan ép sát vào hai bên hông của Joshua, ngón trỏ khẽ mân mê vạt áo của em. Hắn nghiêng đầu, ánh mắt thăm thẳm như muốn lôi tuột linh hồn em xuống địa ngục. Tiếng cười của hắn lại ngược lại, lanh lảnh tựa tiếng chuông bạc nơi cổng thiên đường.
"Cậu từng bảo tớ đẹp mà! Nếu thế thì phải nhìn tớ đi chứ..!"
Lúc này, hơi thở của Jeonghan đúng là gần thật. Giọng nói của hắn sóng sánh như rượu, rót vào vành tai em nhẹ bẫng, khiến em cảm thấy mờ mịt cùng thổn thức đến lạ. Joshua lùi một bước định nới rộng khoảng cách với đối phương mà thành ra lại dựa sát người vào mặt bàn bếp. Thế là hết đường lui. Jeonghan nhân cơ hội này đuổi theo sát, trầm giọng chất vấn.
"Khi nãy Seungcheol hỏi, cậu chưa trả lời cũng không uống rượu."
"Joshua, người cậu thích là ai?"
Joshua chợt yên lặng. Em tự hỏi tại sao Jeonghan lại quan tâm đến vấn đề này nhiều thế, đến nỗi trò chơi đã kết thúc rồi mà vẫn ghìm em ở đây để hỏi han. Joshua khẽ dẩu môi ra vẻ suy nghĩ đăm chiêu rồi lắc đầu nhẹ tênh.
"Không có."
Đến đây là được rồi, nhưng Joshua cảm giác nếu em không giải thích gì thêm thì Jeonghan vẫn sẽ quấn lấy em hỏi tiếp. Vậy nên, em nói nốt.
"Tớ chưa thích ai cả."
Hệt như dự đoán của Joshua, Jeonghan nghe thấy vậy thì không ừ hử gì nữa. Đối phương dường như còn thở ra một hơi nhẹ nhõm khiến Joshua chỉ thấy cậu bạn này đôi lúc cứ cư xử như bị chập mạch vậy. Joshua ngẩn ngơ nghĩ mãi về lý do tại sao em lại chơi với người này lâu đến thế, cũng vẩn vơ lo lắng rằng liệu mình cũng trở nên hâm hâm như Jeonghan không.
Đến khi giọng của Jeonghan kéo em trở lại với thực tại, Joshua còn nghi ngờ không phải mạch suy nghĩ của mình chập cheng thì hẳn là tai mình có vấn đề rồi.
"Cậu nói gì cơ?"
"Thơm tớ đi."
Joshua ngỡ ngàng, chữ "không" chạy đến tận cổ họng rồi bị nuốt trở về khi em nhìn Jeonghan đứng trước mặt với vẻ chực chờ vỡ tan nếu như em có lỡ từ chối.
Joshua thở dài.
Em đổ lỗi cho hơi men chưa tan, đổ lỗi cho ánh trăng gợi tình, đổ lỗi cho không gian mờ mịt và tất cả yếu tố ngoại cảnh khiến em thấy mủi lòng. Joshua đổ lỗi cho tất cả mọi thứ mà chẳng chịu thừa nhận rằng có lẽ một cái thơm sẽ không to tát đến thế.
Làm bạn với Jeonghan 3 năm, Joshua biết đôi lúc Jeonghan sẽ vật lộn để vào giấc.
Hơn nữa, cũng không phải lần đầu Jeonghan bày trò kì quặc.
Vậy nên trong một thoáng, khi mọi điều mà Joshua đổ lỗi cho có nguy cơ vỡ nát, Joshua chợt giật mình thảng thốt khi nhận ra bản thân đang chờ đợi Jeonghan hôn mình. Hoặc Joshua hôn Jeonghan. Hoặc thứ gì đó đại loại thế.
Nói chung là một nụ hôn.
Jeonghan coi sự im lặng của em là nhượng bộ nên hắn liền chủ động thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Jeonghan thong thả mỉm cười trước đôi hàng mi run rẩy của Joshua. Mắt của Joshua lúc này ầng ậc như sắp khóc, giống như Jeonghan đã làm điều gì có lỗi với em lắm vậy. Vậy mà trong thoáng chốc, Jeonghan lại muốn em cứ ấm ức như này thật lâu, chẳng vì lý do gì cả, gây hấn vụng về tựa thằng nhóc mới lớn, ngang ngược và hâm dở đến thế là cùng.
Jeonghan nhoài người rúc mũi vào má của Joshua, hít em một hơi nhẹ tênh. Joshua đứng ngoan và xinh như một bé búp bê. Jeonghan nhìn thấy em nhắm chặt mắt như đang chờ đợi một điều gì đó khác thì đáy lòng rộn lên tiếng cười rúc rích hân hoan. Hắn ngay lập tức ghé lại gần, đặt một nụ hôn nhẹ lên gò má màu bánh mật mịn mướt của em.
Joshua nghe tiếng "chách" bé xíu.
Mặt chính thức hồng rực.
"Chúc cậu ngủ ngon."
"Mơ về tớ nhé."
Jeonghan lại lững thững đi vào phòng. Joshua đứng đờ người trong khu bếp.
[Jeonghan bẻ cong anh rồi à?]
Tin nhắn của Seungkwan được gửi đến đúng thời điểm đến lạ lùng, như thể thằng bé đã trốn dưới bồn rửa bát nãy giờ và chứng kiến cảnh mùi mẫn kia từ đầu tới cuối vậy.
[Vớ vẩn.]
Joshua phản bác. Nói có sách mách có chứng, Joshua nhanh nhảu nhắn lại một loạt tin thanh minh.
[nhìn này]
[#gay]
[#lesbian]
[#bisexual]
[thấy không, chúng đều tự động hiện thành màu bảy sắc cầu vồng]
[Còn đây nhé]
[#thơmmáthằngbạnvàchúcngủngon]
[đâu có hiện màu mè gì đâu?]
Joshua đang hí hửng với lập luận sắc bén của mình thì nhìn lại. Seungkwan vừa mới gửi một chuỗi dấu hỏi chấm và dấu chấm than.
Kèm theo một tin nhắn bật caps lock.
Joshua có thể nghe tiếng thằng bé hét vào mặt anh.
[ANH VỚI JEONGHAN HÔN NHAU Á?]
...
Bây giờ Joshua thu hồi tin nhắn thì còn kịp không?
13/06/2024
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip