Chapter 17: Don't

                             Đừng
Hermione ngáp trước khi từ từ nhắm mắt lại. Cô vô cùng mệt mỏi sau khi chỉ ngủ được khoảng hai tiếng. Cô đã thức dậy trước khi Ginny thức và nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu cô có được không khí trong lành trước khi một ngày học bận rộn bắt đầu lại. Hermione đêm đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần trong đầu cô, cố gắng tìm hiểu tại sao nó lại xảy ra và liệu có thông minh khi hành động theo hành động này của mình không. Họ sẽ tiến triển chứ? Hay họ tốt hơn nên là bạn bè? Cô biết rằng cô chưa bao giờ có cái cảm thấy như cô đã làm khi anh hôn cô. Cô cũng biết rằng mình phải nói chuyện với anh như thế nào. Cô không thể không tự hỏi rằng anh đang làm gì khi cô nghĩ lại. Và bây giờ, sau nụ hôn, cô tự hỏi liệu anh có còn chút cảm giác gì khi nghĩ về cô sau nụ hôn đầu tiên của họ trong đêm vũ hội như cô đã từng. Hermione mở mắt ra và thấy cô đã bỏ lỡ ánh bình minh. Cô thở dài và đứng dậy khỏi băng ghế trước khi quay trở lại lâu đài. Cô chầm chậm bước vào lâu đài.

Sau một ngày dài ở lớp, trong đó không có dấu hiệu của Draco, Hermione quyết định quay trở lại ký túc xá chung của họ, nơi cô đang hy vọng sẽ tìm thấy anh.
'Hermione!'
Hermione quay lại nhìn qua vai cô và thấy James bước đến gần cô.
'Chào James, cậu có khỏe không?'
'Tốt, tốt . Còn cô thì sao?'
'Khỏe cảm ơn.'
'Tôi đã tự hỏi cô có muốn viết một bài báo nhỏ cho  Hogwarts Insider .' James nói.
'Tôi phải viết về cái gì?'
'Bất cứ điều gì mà cô thích viết về. Có lẽ cô có thể tham gia với hai người khác của Bộ Ba Vàng '? Viết một cái gì đó cùng nhau trước khi mọi người nghỉ để dành kỳ nghỉ của họ với gia đình. ' James nói.
'Tôi vẫn không biết phải viết gì?' Hermione nói với anh ta.
'Có lẽ các chàng trai muốn viết một cái gì đó về suy đoán của họ cho mùa Quidditch có lẽ sẽ bắt đầu lại sau kỳ nghỉ lễ?'
'Ở đâu? Ở đây tại Hogwarts sao '
James gật đầu.
'Làm sao bạn biết?'
'Tôi nghe ai đó nói về nó. Rõ ràng Ginny Weasley đã đến McGonagall để hỏi liệu họ có thể mang nó trở lại không. Rõ ràng McGonagall đã có kế hoạch thực hiện điều đó bằng mọi cách. Hogwarts sẽ như thế nào nếu không có Quidditch? ' James nói.
Hermione mỉm cười.
'Thật hả.'
'Và có lẽ cô có thể viết một cái gì đó về các kế hoạch của cô trong phần còn lại của năm? Là một thủ lĩnh nữ sinh ý tôi là. ' James nói.
'Có lẽ tôi có thể sắp xếp một cái gì đó, vâng.' Hermione nói.
'Câụ biết không, tại sao cậu không hỏi Ginny nếu cô ấy muốn viết bài về các cuộc thi Quidditch? Tôi biết cô ấy sẽ rất hồi hộp, cô ấy yêu Quidditch. ' Hermione nói.
'Vâỵ sao? Đó thực sự là một ý tưởng tốt. Mặc dù tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ nắm lấy cơ hội, nhưng sau tất cả, cô ấy dường như ghét tôi. ' James nhún vai.
'Tôi có thể hỏi cô ấy nếu cô ấy sẵn sàng làm điều đó?'
'Cô sẽ làm điều đó hả? Nó sẽ là một bổ sung tuyệt vời cho Hogwarts Insider. ' James nói.
Hermione mỉm cười và gật đầu khi họ bước lên cầu thang.
'Chắc chắn rồi. Tôi sẽ hỏi cô ấy khi tôi gặp cô ấy. ' Hermione mỉm cười.
'Cảm ơn cô, tôi nợ cô.' James nhếch mép.
'Không đâu. Tôi biết điều này sẽ tốt cho cô ấy, tôi thậm chí có thể nợ cậu một lần. ' Hermione cười khúc khích.
'Tôi nghĩ tôi nên làm bài tập về nhà. Gặp cô vào bữa tối tôi đoán. ' James nói.
'Được rồi, chúc may mắn!'
'Cảm ơn.' James cười khi anh bước lên cầu thang trước khi rẽ trái.
Hermione lắc đầu khi rẽ phải và bước lên một bộ cầu thang khác. Vì vậy, cô ấy phải viết một bài báo về những gì sẽ được lên kế hoạch cho năm học này, điều đó sẽ ổn chứ?
Hermione dừng lại khi cô đến trước bức chân dung nơi Snape đang lười biếng ngồi trên ghế.
'Nhìn xem chúng ta có ai ở đây.' Snape nói bực mình.
' Poly juice.' Hermione nói.
'Trò đã ở đâu tối qua? . ' Snape nói không quan tâm.
' Poly juice.' Hermione nghiêm khắc nói.
Snape cho cô một nụ cười nhẹ trước khi anh mở bức chân dung cho cô. Hermione đảo mắt và đi vào phòng sinh hoạt chung nơi cô đang mong đợi Draco có ở đó, nhưng anh không ở trong vị trí thường thấy của mình trước ngọn lửa lò sưởi. Hermione thở dài và cô muốn đi đến phòng thì cánh cửa của phòng Draco mở ra và anh bước ra ngoài.
'Chào.' Hermione nói.
Draco dừng lại theo dõi và nhìn lên.
'Chào.' Draco nói ngạc nhiên khi thấy cô trước khi ai đó bước ra sau anh.
'Oh hey Hermione, rất vui được gặp cô.' Blaise cười.
'Ồ xin chào.' Hermione nói nhướng mày.
'Chúng tôi đang làm bài tiểu luận về thuốc.' Blaise nói khi anh ta chỉ sau lưng anh ta vào phòng.
' Chắc chắn rồi.' Hermione nói.
Blaise cười.
' Cơ hội của mày kìa nhớ nắm bắt nó đó.' Blaise nói vỗ nhẹ vào người bạn thân nhất của mình trên cánh tay trước khi đi bộ đến Hermione.
'Cổ vũ cậu ta nhé? Cậu ấy hơi suy sụp. ' Blaise thì thầm khi anh đi ngang qua cô.
'Tôi sẽ cố hết sức.'
Blaise mỉm cười và gật đầu trước khi anh đi về phía lối ra.
'Hẹn gặp mọi người vào bữa tối.' Blaise nói với họ.
'Tạm biệt.' Draco nói khi anh đi đến kệ sách và đặt một cuốn sách trở lại nơi anh đã lấy nó.
'Draco-'
'Hermione không.'
'Nhưng-'
'Tôi không có thời gian cho cô Hermione . Tôi phải đi ngay bây giờ.' Draco nói khi anh nhanh chóng vượt qua cô.
Hermione quấn ngón tay quanh cổ tay anh và khiến anh dừng bước.
'Sau đó, cậu sẽ  sắp xếp thời gian chứ.'
Draco nhìn cô trước khi quay lại đối mặt với lối ra khi anh gạt tay ra khỏi tay cô và bước đi. Hermione thở dài và muốn ngăn anh bước đi, nhưng có gì đó khiến cô không nói gì. Tại sao anh không muốn nói chuyện với cô? Tại sao anh lại cắt lời cô mỗi khi cô cố nói gì đó? Cô ấy đã suy nghĩ về những gì đã xảy ra không có gì? Có phải đó là một hành động tự phát của anh ta và nó có ý nghĩa hay cảm thấy như cô không có gì với anh ta? Khi những suy nghĩ cứ ùa về trong đầu, cô có thể cảm thấy trái tim mình tan vỡ. Cô quay lại và đi về phòng, nói với bản thân rằng tất cả chỉ là một giấc mơ tồi tệ.

Ba giờ sau Hermione thức dậy và phải mất vài phút trước khi cô nhận ra mình đã bỏ lỡ bữa tối. Cô rên rỉ khi ra khỏi giường trước khi đi vào phòng sinh hoạt chung. Có thực sự tất cả chỉ là một giấc mơ tồi tệ không? Hermione đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung và đi xuống cầu thang đến nơi mà cô biết mình sẽ có thể khiến đầu óc mình bình tĩnh lại. Cô mở cửa thư viện trước khi đi vào và đến các kệ sách, tìm một cuốn sách để đọc.
'Thực tế là Malfoy đang ăn tối và chị đang giành thời gian của mình ở đây  thay vì ăn tối.'
Hermione quay lại và thấy Ginny đứng đằng sau cô.
'Ồ xin chào.' Hermione nói.
'Chào.' Ginny cười.
'Oh Gin, trước khi chị quên. Em có muốn viết bài về Quidditch cho Hogwarts Insider không? ' Hermione hỏi.
Ginny nhướn mày.
'Tại sao chị lại hỏi như vậy?'
'Bởi vì chị cho rằng nó sẽ là một bổ sung tuyệt vời cho tờ báo của trường và em có thể thích làm điều đó. Sau tất cả, em rất yêu Quidditch mà. ' Hermione nói.
'Đúng, nhưng em không muốn làm việc cùng James Cliff.' Ginny giận dữ.
'Em sẽ không phải làm vậy đâu. Em sẽ chỉ viết phần của em và đưa nó cho anh ta. Đó là tất cả.' Hermione nhún vai.
'Hmm có thể vui trong trường hợp đó. Được rồi em sẽ làm điều đó, nhưng khoảnh khắc anh ấy sẽ cho em bất kỳ bình luận nào về cách viết phần của mình thì chắc chắn em sẽ không tham gia nữa. ' Ginny nói.
'Chị sẽ cho cậu ấy biết.' Hermione mỉm cười.
'Vậy chin đang làm gì ở đây? Chị đã nói chuyện với Malfoy chưa? '
'Không thực sự, cậu ấy dường như thậm chí không muốn nói chuyện với chị.' Hermione thở dài.
'Vì vậy, chị ngủ qua bữa tối và sau đó tìm ra nơi tốt nhất để thư giãn đầu óc là thư viện.' Hermione nhún vai.
'Nghe thật giống chị.' Ginny gật đầu.
'Em đang làm gì ở đây?'
'Em đoán chị sẽ ở đây. Sau khi thấy Malfoy ăn tối và không tìm thấy chị ở đâu, em đã hình dung ra điều gì đó đã xảy ra. ' Ginny thở dài.
'Em là một người bạn tuyệt vời Gin.' Hermione nói.
Ginny nở một nụ cười.
'Nhưng em đoán chị thích ở một mình?'
Hermione gật đầu.
'Chà, hãy tìm em nếu chị cần nhé.' Ginny nói.
'Cảm ơn Gin.' Hermione nói trước khi ôm cô thật nhanh và Ginny bước ra khỏi thư viện.
Hermione quay lại và đối mặt với giá sách một lần nữa.

Đó là hai phút trước mười hai giờ tối khi Hermione trở về Ký túc xá của các thủ lĩnh. Hermione lặng lẽ đi vào trong trước khi cô nhận thấy ngọn lửa vẫn đang bùng cháy và Draco ngồi trước nó. Hermione cau mày và khi cô muốn lên tiếng thì Draco quay mặt lại và nhìn cô.
'Tại sao cậu vẫn còn thức?'
Draco nhún vai.
'Cô đã đi khá lâu.' Draco nói.
'Tôi đã ở trong thư viện.' Hermione nói bước một bước về phía anh, nhưng khi cô rời khỏi chỗ ngồi.
'Tại sao cậu làm như vâỵ?' Hermione hỏi.
Draco không trả lời và làm cho mình bận rộn bằng cách chết ngọn lửa trong lò sưởi.
'Tại sao cậu cố đẩy tôi ra xa câụ chứ?' Hermione hỏi khi cô tiến thêm một bước nữa.
Draco đứng dậy sau khi ngọn lửa đã chết và nhìn cô một giây.
'Tôi hiểu ý của cô Hermione, cô không cần phải nói nữa.'
Hermione nhìn anh, đau đớn băng qua mặt cô khi anh đi qua phòng mình.
'Hiểu ý gì cơ chứ ?' Hermione hỏi, khiến anh dừng bước.
'Cô đã đi trước khi tôi thức dậy và toil không thể tìm thấy cô cả ngày.' anh nói khi quay lại đối mặt với cô.
Hermione lắc đầu.
'Không phải như thế.'
'Tôi biết đó là một bước đi táo bạo, nhưng ít nhất cũng có quyết định nói chuyện với tôi thay vì phớt lờ tôi.'
'Draco I-'
'Không, không sao. Cô không cảm thấy giống như tôi và điều đó không sao cả. Và tôi sẽ lắng nghe, tôi sẽ cho cômột chút không gian. '
'Và chính xác thì cậu cảm thấy thế nào?' Hermione yêu cầu làm cho anh ta ngừng di chuyển trên đôi chân của mình khi mắt anh ta dán vào cô.
'Lo lắng, lo lắng và buồn nôn.' Draco bắt đầu khi Hermione nhíu mày.
'Vui vẻ, thậm chí có thể hơi hạnh phúc, tôi cảm thấy mình như một thằng ngốc.' Draco nói.
'Và tại sao vậy?'
'Bởi vì tôi có thể đã yêu cô gái chỉ tôi xem điều đó là cô.'
'Và làm thế nào cậu chắc chắn ?'
Draco hơi thay đổi khi anh nhìn xuống cô.
'Bởi vì cô ấy luôn gọi tôi là bạn của cô ấy.'
'Ý tôi là sao cậu chắc chắn bạn đang yêu cô gái này?'
Draco nhìn cô, lo lắng mở ra nhiều như anh đã có. Lo lắng bị tổn thương.
'Bởi vì-' Draco thở dài 'bởi vì cô gái này khiến tôi mỉm cười vì những lý do ngớ ngẩn nhất, bởi vì cô ấy khiến tôi lo lắng mỗi khi ở gần, bởi vì cô ấy là cô gái xinh đẹp, thông minh nhất, ngọt ngào nhất, tôi từng có niềm vui gặp gỡ, bởi vì cô ấy khiến tất cả những con bướm này xuất hiện trong bụng tôi mỗi khi cô ấy nói chuyện với tôi, bởi vì cô ấy đã khiến tôi trở thành một người tốt hơn, cô ấy đã khiến tôi muốn thay đổi. '
Trái tim Hermione rung lên trước những lời nói của anh và khi cô tiến lên một bước, cô có thể nghe thấy não mình đang ổn định về tinh thần, tự hỏi liệu đây có phải là điều thông minh nhất để làm không, nhưng trước khi cô có thể xem xét lại hành động của mình, cô đặt tay lên cổ anh trước đó áp môi cô vào môi anh.
'Tôi chắc chắn nhưng hy vọng cậu đang nói về tôi.' Hermione thì thầm khi cô rời khỏi anh và nhìn lên.
Draco cười và lắc đầu.
'Nó không thể là ai khác.' Draco nhẹ nhàng nói với cô trước khi kéo cô lại một nụ hôn.

( Á chương này tình cảm qué đi chồi ơi. Cuối cùng thì điều gì cần nói cũng nói ra rồi😍😍😍)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip