Chapter 29: A scandal

                         Vụ bê bối
Ginny ngồi trong phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor, nhìn chằm chằm vào đống lửa khi Harry và Ron đang làm bài tiểu luận bên cạnh cô. Ginny thở dài khi mắt cô đi vòng quanh phòng sinh hoạt chung, nơi có một vài học sinh khác nằm rải rác trong phòng làm việc của riêng họ. Neville đi xuống từ ký túc xá của anh  trước khi anh ngồi xuống ghế bên cạnh chiếc ghế dài và rút bài tập về nhà ra làm. Anh liếc nhìn Ginny và nở một nụ cười nhỏ trước khi quay lại với cuốn sách và giấy da của mình.
'Nó không giống nhau.' Ginny nói.
Harry quay lại nhìn cô.
'Cái gì không giống?'
'Đây, phòng chung Gryffindor, chỉ là tất cả mọi thứ. Nó không giống nhau. '
'Chắc chắn.' Ron hờn dỗi.
'Ý em là gì?' Harry hỏi.
'Không có Hermione xung quanh.'
Harry quét mặt bạn gái trước khi gật đầu. 'Anh biết.'
'Em có cảm giác chúng ta đang mất chị ấy.' Ginny thừa nhận.
'Vì Malfoy?' Harry chu miệng.
Ginny chậm rãi gật đầu.
'Để làm gì?' Ron hỏi, không nhìn lên từ bài luận của mình.
'Trở thành một cô gái đứng đầu.'
'Mình sẽ không lo lắng quá nhiều về điều đó. Mình lo lắng nhiều hơn về phản ứng mà Malfoy có thể có đối với bồ ấy. ' Ron nói, bây giờ quay lại đối mặt với em gái và bạn thân của mình.
Ginny và Harry chia sẻ một cái nhìn trước khi chuyển sang Neville. 'Mọi thứ tốt hơn năm ngoái nhỉ.' Neville nói.
'Đúng vậy mọi thứ tốt hơn năm ngoái.' Ginny nói khẽ, gật đầu khi cô ấy nhìn xuống tay mình.
'Nó thật kinh khủng.' Harry thở dài.
' Ừ.' Neville gật đầu.
'Này Ginny.'
Ginny quay lại và thấy đó là James, người đã gọi cô. Ginny thở dài khi cô quay lại và làm cho mình thoải mái trở lại trên chiếc ghế dài.
'Câụ muốn gì?'
'Tôi đã tự hỏi cô đã viết xong bài viết của mình chưa?'
'Tất cả đã được làm xong.'
'Tuyệt quá. Vậy cô có thể đưa nó cho tôi vào ngày mai được chứ? '
'Chắc chắn rồi.'
Ron hơi quay lại nhìn em gái mình khi anh ta cười khẩy.
'Còn gì nữa không Cliff?'
'Không, chỉ vậy thôi.' James nói nhanh trước khi quay lại với bạn bè và ngồi xuống.
'Anh ấy thật phiền phức.' Ginny rên rỉ.
'Em thậm chí không cho anh ta một cơ hội.' Harry nói.
'Em không muốn cho anh ấy cơ hội.'
Ron cười và lắc đầu. 'Em thật bướng bỉnh.'
' Có lẽ là do dòng máu của gia đình mình , không phải vậy sao Ron?'
Harry cười khúc khích trước khi khôn ngoan quay lại bài tập về nhà.

Hermione trao một nụ hôn lên má Draco trước khi quay lại và bước đến lỗ chân dung.
'Em không thể ở lại lâu hơn một chút sao?' Draco gọi cô.
Hermione quay lại nhìn anh và nở một nụ cười. Nhìn thấy anh ta ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào cô, làm cho những con bướm xuất hiện trong bụng cô. Đôi mắt xanh, xám của anh tuyệt vọng tìm kiếm khuôn mặt cô khi cô quay lại với anh trước khi cô hôn lên môi anh.
'Em phải đi.' Cô thì thầm.
'Điều gì sẽ xảy ra nếu anh bị cúm dạ dày và vô tình truyền nó cho em? Chúng ta sẽ phải ở đây cả ngày, chết tiệt, cả tuần. ' Draco nháy mắt.
Hermione đảo mắt và lắc đầu nhìn anh. 'Anh đã bỏ lỡ quá nhiều lớp học kể từ ngày lễ, Malfoy, chúng ta sẽ đến lớp và em sẽ gặp anh ở đây tối nay.' Hermione nói với anh ta.
'Ahw đi nào.'
Hermione cười khúc khích khi cô lắc đầu một lần nữa.
'Nếu anh và em cùng ăn sáng thì sao?' Draco đề nghị.
Hermione nhìn anh, thảo luận về lựa chọn này trước khi cô chậm rãi gật đầu. 'Được chứ.'
'Được rồi.' Draco mỉm cười, hôn lên môi cô khi anh đứng dậy trước khi anh đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung.
Hermione làm cho mình thoải mái trên chiếc ghế, chờ đợi Draco trở lại với bữa sáng cho hai người họ. Anh ta chỉ mất mười phút trước khi quay lại phòng sinh hoạt chung, cầm hai cái ly
.'Đồ ăn đâu rồi?'
Pop
'Ôi chào cô.' Hermione mỉm cười khi nhìn thấy yêu tinh nhỏ mang một cái khay có hai cái đĩa trên đó.
'Xin chào cô Granger, Belle rất vui khi gặp cô Granger.' Nàng mỉm cười.
'Thật tốt khi gặp cô .'
' Ông Malfoy đã hỏi Belle rằng liệu Belle có thể làm đồ  ăn sáng cho ông Malfoy và cô Granger không. Belle nói rằng đó sẽ là niềm vui của Belle. '
'Thật tuyệt vời, cảm ơn cô.' Hermione mỉm cười.
Belle đặt cái khay lên bàn trước mặt Hermione trước khi lùi lại.
'Belle phải quay trở lại nhà bếp để làm bữa sáng cho các học sinh khác.' Belle nói.
'Cảm ơn đã giúp tôi với bữa ăn sáng Belle.' Draco nói.
Belle ngước nhìn Draco với đôi mắt mở to trước khi cô cúi đầu chào anh.
'Đó là niềm vui của Belle thưa ông Malfoy.'
'Ồ đừng-' Draco nói nhanh khi thấy cô cúi đầu trước mặt anh.
'Cảm ơn cô, thật tốt khi gặp cô.' Hermione mỉm cười.
'Thật tốt khi thấy cô Granger cũng vậy.' Belle nói với cô bằng giọng cao vút.
Hermione nói tạm biệt trước khi Belle quay trở lại nhà bếp một lần nữa.
'Cô ấy thật đáng yêu.' Hermione cười khúc khích khi Draco ngồi xuống cạnh cô, đưa cho cô một ly nước ép bí ngô.
'Cô ấy rất tốt.' Draco gật đầu, hôn nhanh lên má cô.
'Anh nghe nói em đã nói chuyện với Blaise một tuần trước.' Draco nói, lấy một trong những cái đĩa từ khay.
"Vâng, em đã làm." Hermione gật đầu.
'Anh có hợp nhau không?'
Hermione cười khúc khích.
' Cậu ấy là một trong những người tốt.'
' Đúng vậy.'
'Câụ ấy tuyệt vời như một người bạn cho anh.' Hermione nói, quay lại nhìn anh.
Draco đảo mắt.
'Nếu không phải vì sự thật thì Chris đã hỏi em rằng en sẽ đến gặp anh vào ngày hôm đó để nói chuyện.' Hermione nói.
'Tại sao en lại hẹn hò với anh chàng này?' Draco hỏi.
'Như em đã nói. Cậu ấy đã có một thời gian khó khăn và em hình dung cậu ấy cần ai đó để nói chuyện, để cười. Em nói với cậu ấy em chỉ muốn làm bạn và không có gì hơn thế. 'Draco gật đầu.
'Chỉ cần cẩn thận với những người tin tưởng em tin tưởng.'
Hermione cau mày khi cô nhai một quả dâu tây.
'Nếu anh lo lắng em sẽ-'
'Không, không, anh không. Anh hoàn toàn tin tưởng em. ' Draco nói nhanh.
Hermione nhìn anh trước khi gật đầu. 'Tốt.'
'Có tin gì từ Pansy không?' Hermione hỏi.
Draco lắc đầu.
'Anh không nghe thấy gì từ cô ấy vì cô ấy đã rút đũa phép ra và chỉ vào anh.'
Hermione thở dài.
'Cô ấy thật điên rồ.'
Draco cười khúc khích.
' Thật là vậy.' gật đầu.
'Cô ấy đã nhận hình phạt là nhiều tháng bị giam giữ.'
'Cô ấy xứng đáng với những điều tồi tệ hơn.'
'Anh không nghĩ giáo sư McGonagall tin tưởng cô ấy với bất cứ điều gì khác.'
'Có thể hiểu được.' Hermione gật đầu.
'Em rất vui khi được ngồi đây với anh. Em thà quên mọi thứ đã xảy ra. ' Hermione thở dài.
Draco nở một nụ cười nhỏ trước khi khẽ áp môi lên môi cô.
'Anh cũng vậy.' anh nói, choàng tay qua vai cô và ép cô sát vào anh.
'Thật kỳ lạ.' Hermione nói, dựa vào anh, tựa đầu lên vai anh.
'Cái gì kì lạ?'
'Đây, tất cả những thứ này. Em cảm thấy thoải mái như thế nào khi ở bên anh và mọi thứ diễn ra nhanh hơn bình thường. ' Hermione nói.
Draco đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu cô. 'Anh biết. Anh thích nó . '
Hermione ngước nhìn anh và mỉm cười. 'Em cũng vậy.'

Hermione đi qua hành lang về phía thư viện sau khi lớp học cuối cùng của cô kết thúc. Họ đã bỏ bữa sáng, nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ bỏ lỡ các lớp học trong ngày. Một trong những giáo sư bị sốt và phải vào bệnh viện để điều trị, làm cho ngày học của Hermione ngắn hơn một chút. Một nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt cô khi cô nghĩ lại vào buổi tối trước đó. Mặc dù đêm của họ bao gồm một cuộc tranh luận, Draco đã nói với cô điều gì đó mà cô nghĩ rằng cô không bao giờ nghe thấy từ anh ta. Cô tự hỏi liệu anh có từng nói điều gì đó như thế với ai đó không. Có bao giờ anh nói với mẹ rằng anh yêu mẹ? Có bao giờ anh thổ lộ tình yêu của mình với một cô gái khác? Ngoài ra, từ lúc anh còn chịu ảnh hưởng của lọ thuốc tình yêu. Khi Draco nói với cô rằng anh yêu cô, trái tim cô đã đập vài nhịp, không chắc chắn những gì để trả lời cho lời thú nhận này. Nhưng cô biết, khi anh nói điều đó, rằng cô cũng yêu anh. Cô lặng lẽ bắt đầu yêu anh, từ từ và nhẹ nhàng, giống như một chiếc tàu lượn đang được kéo lên cho đến khi nó ở trên đỉnh của đường đua, trước khi nó đi thẳng xuống, mang lại cho bạn cảm giác ngứa ran, những con bướm, trong bụng bạn . Yêu Draco đã từng như thế. Chậm rãi và nhẹ nhàng lúc đầu và sau đó cùng lúc có hàng trăm con bướm trong bụng cô, rung rinh mỗi khi cô nhìn thấy anh, nghe thấy tên anh hay giọng nói của anh, mỗi khi cô nghĩ về anh. Thật khó để nghĩ lại vào thời điểm khi Draco vẫn còn nhỏ và một là một kẻ bắt nạt. Cô không thể nhìn thấy Draco bằng bất cứ cách nào khác, anh chàng bây giờ. Chàng trai mà cô đã yêu. Cô cảm thấy má mình đỏ ửng khi cười khúc khích vì sự ngốc nghếch của chính mình. Làm thế nào mà cô ấy bị bệnh nặng như vậy? Cô nghe thấy một vài tiếng thì thầm bên cạnh và khi cô quay lại nhìn nơi những lời thì thầm phát ra, cô thấy một vài học sinh đang nhìn chằm chằm vào cô, ngay lập tức dừng cuộc trò chuyện của họ bằng giọng nói khàn khàn khi họ thấy cô đang nhìn họ. Hermione nhún vai và đi về phía thư viện.

Hermione đi vào Đại sảnh sau khi rời khỏi thư viện với một cảm giác kỳ lạ. Mọi người đã lẩm bẩm, nói chuyện bằng giọng nói im lặng và thì thầm với nhau quanh cô cả buổi chiều. Lúc đầu, cô nghĩ có gì đó trên mặt, nhưng sau khi kiểm tra trong gương, cô không thấy bất cứ điều gì có thể bắt đầu thì thầm. Có lẽ cô ấy chỉ đang tưởng tượng nó, gần đây cô ấy đã kiệt sức, đặc biệt là sau cuộc chiến từ tối qua, mặc dù tất cả đã kết thúc tốt đẹp, thậm chí tuyệt vời. Nhưng khi Hermione bước vào Đại sảnh, học sinh quay lại trước khi quay lại với người bên cạnh trước khi bắt đầu thì thầm.
'Chị ấy đây rồi.' cô ấy nghe.
'Mình không thể tin được.'
'Đó là một vụ bê bối.'
'Chào.' Hermione nói, ngồi xuống cạnh Ginny, người ngẩng đầu lên nhìn Hermione.
'Ồ xin chào.' Ginny cười.
'Em có ngủ không vậy?'
'Em đã có một đêm hoang dã .' Ginny nháy mắt.
Hermione cười khúc khích và lắc đầu.
' Có cái gì với tất cả và mọi ánh nhìn đều hướng vào chị?' Ginny nói nhìn xung quanh họ.
' Chị không biết nữa. Có cái gì trên khuôn mặt của chị à? '
Ginny quét mặt Hermione trước khi lắc đầu.
'Trên miệng?'
'Không.' Hermione nói với cô sau khi không nhìn thấy bất cứ thứ gì không nên có trên khuôn mặt.
'Kỳ dị thật.'
Hermione gật đầu.
'Chào.' Hermione mỉm cười khi thấy Harry và Ron nhanh chóng đi đến chỗ họ.
'Bồ đã xem Hogwarts Insider sáng nay chưa?' Harry hỏi.
'Em không đọc mẩu tin tào lao đó.' Ginny giận dữ.
'Bài viết của em có trong đó.' Hermione nói.
' Đó là điều duy nhất không phải là tào lao.'
'Bồ có thích Malfoy không?' Ron rít lên.
Hermione quay lại nhìn Ginny, người lắc đầu. 'Không phải em.'
'Potter!'
'Mình không nói với anh ấy! Tờ báo đã làm. ' Harry nói, đưa cho cô ấy  Hogwarts Insider.
Đôi mắt của Hermione mở to khi cô nhìn thấy dòng đầu.
"Một bí mật lãng mạn được tiết lộ"
'Cái quái gì đây.' Ginny thở hổn hển khi cô kéo cánh tay Hermione lại gần mình để cô cũng có thể đọc báo.

"Hermione Granger đã giữ cảm xúc của mình khỏi mọi người, cất chúng vào một cuốn sổ. Bây giờ cuốn sổ được tìm thấy bởi một nguồn bí mật,  Hogwarts Insider có một câu chuyện dành riêng cho bạn. Hermione Granger và" bạn cùng phòng "Draco Malfoy của cô đã Lén lút với nhau mà không ai biết. Hermione Granger viết "Thật kỳ lạ khi tôi bắt đầu cảm thấy mạnh mẽ như vậy đối với người mà tôi ghét rất nhiều chỉ hơn một năm trước. Draco đã mở mắt và khiến tôi cảm thấy như không ai khác có thể khiến tôi cảm thấy như vậy. "Câu hỏi thực sự là, đây có phải là một mối tình lãng mạn hay là cựu Tử thần thực tử có khả năng yêu một người khác mà không phải là mình và Chúa tể bóng tối ? "

'James đó ở đâu?' Hermione thì thầm.
'Bồ nói gì?' Harry hỏi, tìm kiếm khuôn mặt của cô cho bất kỳ loại cảm xúc.
'ĐÂY LÀ CÁI QUÁI GÌ VẬY ?' Cô nói to, tìm kiếm bàn Gryffindor.
Tất cả các học sinh ở Đại sảnh đều quay sang Hermione để xem những gì đang ồn ào.
'Câụ ta ở đâu?' Hermione nói lại, không thấy mặt James.
'Emnghĩ trong Tháp Gryffindor.' Ginny nói.
Hermione bước ra khỏi chỗ ngồi và nhanh chóng rời khỏi Đại sảnh. Cô xông lên cầu thang, Ginny, Harry và Ron nóng lên. Cô nói với Bà Béo mật khẩu trước khi xông vào phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor.
'CLIFF!' Hermione hét lên khi cô thấy cậu đang ngồi trên ghế với bạn bè.
' CẬU! THẬT LÀ MỘT TÊN KHỐN! CẬU CỐ GẮNG VIẾT VỀ NHỮNG BÍ MẬT  CỦA TÔI! ' Hermione hét lên với anh ta, dừng lại ngay trước mặt anh ta.
'Bình tĩnh nào, cô đang nói về cái gì.' James nói bình tĩnh đứng dậy khỏi chiếc ghế dài mà anh đang ngồi để đối mặt với Hermione.
'Câụ biết rất rõ những gì tôi đang nói mà!'
'Tôi không chắc là tôi làm.'
'Sổ ghi chép của tôi! Draco đã bắt gặp cậu lấy từ phòng sinh hoạt chung vài tháng trước, cuốn sổ mà cậu đã lấy trộm từ tôi để sử dụng cho tờ giấy báo ngu ngốc của cậu! ' Hermione nói với anh ta một cách giận dữ.
'Hãy từ bỏ đi Cliff, chúng tôi biết cậu có nó, trả lại cho cô ấy hoặc tôi sẽ khiến cậu rơi vào quên lãng, cậu là kẻ lừa đảo hắc dịch.' Ginny nghiêm khắc nói, mắt cô bắn dao găm vào anh.
'Tôi không biết liệu đây có phải là điều mà cậu có thể làm ở Durmstrang không, nhưng tôi biết một thực tế rằng đó không phải là thứ được chấp nhận ở Hogwarts.' Hermione nói với anh ta, cho anh ta một ánh mắt chết chóc.
Bạn bè của James đã im lặng và đang nhìn dữ dội vào cuộc chiến trước mặt họ, đủ thông minh để giữ im lặng.
'"Cái gì đó" mà cô đang nói đến là gì? Đưa tin tức cho học sinh? Bởi vì theo như tôi biết thì chúng ta sống ở một đất nước dân chủ và tất cả chúng ta đều có quyền tự do ngôn luận '.
'Đó không phải là điều thích hợp để làm. Cậu không lan truyền tin tức, bạn đang lan truyền tin đồn, tin đồn của cậu đằng sau lưng của ai đó. Đó không phải là tin tức. ' Hermione nói với anh ta.
'Nếu cậu từng muốn trở thành một nhà báo chuyên nghiệp, cậu nên nói thẳng sự thật chết tiệt của mình và đưa một số tin tức THẬT thay vì chuyện này.' Ginny nhổ.
'Tại sao cô lại nói chuyện ở đây?' James nhổ trở lại.
'Xin lỗi, cậu vừa nói gì?' Ginny nói, bước một bước lại gần James.
'Được rồi đó.' Harry nói, nắm lấy cánh tay của Ginny và kéo cô ấy lại.
'Tôi đã làm gì với cậu để xứng đáng với điều này?' Hermione nhẹ nhàng hỏi anh.
James nhìn cô, nét mặt anh dịu lại khi anh nhận lấy sự tổn thương hiện rõ trên khuôn mặt cô. Nhưng các đặc điểm của anh ta cứng lại nhanh chóng khi anh ta thẳng lưng.
'Họ chưa bao giờ tốt với tôi. Tôi sẽ không xin lỗi vì đã nói sự thật. '
'Ai nói cậu đang nói sự thật?' Ron nhổ nước bọt.
Hermione quay lại nhìn Ron, nhận được một cái gật đầu trấn an từ anh trước khi cô quay lại với James.
'Nó nằm trong sổ ghi chép của cô ấy!'
'Vì vậy, cậu có nó.' Hermione nói.
Harry rời khỏi Ginny trước khi anh ta đi qua mọi người và đi về phía ký túc xá của cậu.
'Tại sao cậu làm điều này?' Hermione hỏi, cảm thấy máu của mình được bơm qua tĩnh mạch.
'Các học sinh muốn có tin tức, tôi mang đến cho họ. Tôi nghĩ rằng điều này sẽ làm cho một trang đầu tuyệt vời. ' James nhếch mép.
Harry trở lại tầng dưới, cầm một cuốn sổ tay màu đen.
'Đây có phải là sổ ghi chép của cậu không ?' Harry hỏi.
'Ô! Tôi chưa làm xong việc đó. ' James nói, muốn giật cuốn sách ra khỏi tay Harry, nhưng Ginny lấy nó từ tay anh và giữ chặt nó trong tay cô.
'Câụ đã đi quá xa Cliff. Tôi đã nghĩ về cậu như một chàng trai tốt, như một người bạn, nhưng chết tiệt tôi đã sai. Làm thế nào cậu có thể sống với chính mình? ' Hermione nói, nhìn thẳng vào mắt anh.
'Giáo sư McGonagall sẽ được nghe về tất cả những điều này và tờ báo của cậu sẽ ra khỏi trường vào sáng mai. Vì vậy, hãy tận hưởng khoảnh khắc nổi tiếng nhỏ bé của cậu miễn là nó kéo dài, bởi vì đây sẽ là lần cuối cùng mọi người đọc tin đồn của cậu. ' Hermione nhổ nước bọt trước khi quay lại và đưa tay ra cho Ginny. Ginny đưa cho cô cuốn sổ trước khi Hermione rời James một bước trước khi đổi ý. Cô quay lại, làm một nắm tay trước khi cô đưa tay về phía mặt anh. James không có thời gian để tự bảo vệ mình hoặc bước đi, điều đó khiến cho các đốt ngón tay của Hermione va vào mũi anh ta, khiến cho nó phát ra tiếng kêu. James ngã xuống đất, nắm chặt mũi bằng tay, nó dính đầy máu ngay lập tức. Bạn bè của James thở hổn hển, nhưng không dám nói gì và cũng không đứng dậy để giúp James lên sàn. Hermione hờn dỗi trước khi cô rời khỏi anh, ngẩng cao đầu và lưng cô thẳng.
'Xem đi? Cậu ấy không xứng đáng có cơ hội. ' Ginny giận dữ, nhìn James ghê tởm.

( Thấy chị tui đánh James mấy bồ có liên tưởng được gì trong quá khứ hông nè🤔🤔🤔 À chương sau có cảnh heo chạy nhe , nhắc trước để mấy bồ chuẩn bị tâm lý á mà😏😏😏)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip