Chapter 36: Hogsmeade

Draco đi dọc theo con đường ra khỏi các cửa hàng nơi những học sinh khác của Hogwarts đang lang thang. Anh ta quay lại nhìn qua vai để xem anh ta có bị theo dõi không, có vẻ như không phải vậy. Anh ta đi xuống con đường khi anh ta liên tục kiểm tra bất kỳ người theo dõi anh ta. Draco bước nhanh và dừng lại khi đến đích cuối cùng. Anh ta nhìn phía sau anh ta một lần nữa trước khi biến mất trong rừng. Anh đi qua khu rừng nhỏ, cố gắng tìm thứ anh đang tìm. Sau đó, anh ta nhìn thấy nó và anh ta dừng bước, quay lại để kiểm tra phía sau anh ta một lần nữa trước khi đi qua cây với dải ruy băng. Draco dừng bước khi nghe thấy gì đó gần anh ta. Anh chầm chậm quấn những ngón tay của mình chặt hơn quanh cây đũa phép, sẵn sàng cho mọi cuộc đối đầu.
'Draco.' Anh nghe thấy phía sau anh bằng một giọng nói nhẹ nhàng.
Draco quay lại và gật đầu với người đó.
'Bố.'
28 giờ trước
Hermione nhìn lên khi những con cú bắt đầu bay vào Đại lễ đường, mang theo những lá thư và những món quà có thể cho các học sinh của Hogwarts. Cô ấy không mong đợi bất cứ điều gì, vì vậy cô ấy khá ngạc nhiên khi một trong những con cú rơi một lá thư trên đĩa của cô ấy. Hermione quay lại nhìn Ginny, người cũng đang nhìn xuống bức thư.
'Từ ai nhỉ?' Ginny hỏi.
'Chị không có ý kiến.' Hermione nhún vai, nhặt lá thư và nhìn chằm chằm vào chữ viết tay gọn gàng ở mặt trước của phong bì.
'Bố mẹ của chị có đọc Nhật báo tiên tri không?' Ginny hỏi.
Hermione lắc đầu. "Theo như chị biết, họ không biết."
'Họ có biết về Draco và chị không?'
'Chị đã viết cho mẹ một lá thư khoảng hai tuần trước và chị đã nhận được thư trả lời.' Hermione nói, xoay phong bì.
'Ngoài ra, chị không nghĩ rằng chị nhận ra chữ viết tay này.' Cô nói, mở phong bì và rút lá thư ra khỏi nó.
Hermione rên rỉ khi cô đánh rơi bức thư trên bàn sau khi đọc nó.
'Gì vậy?' Ginny hỏi, lấy lá thư từ tay Hermione và bắt đầu tự đọc lá thư.
"Gửi Hermione Granger,
Nhật báo tiên tri đã là một tờ báo rất thành công trong tất cả các năm. Chúng tôi ở đây để mang tin tức đến mọi người. Bây giờ tôi chắc chắn bạn đã đọc các bài viết trước đây của tôi và tôi tự hỏi liệu bạn có muốn chia sẻ khía cạnh câu chuyện của bạn không. Tôi đã được thông báo về mối quan hệ của bạn với Draco Malfoy và nghĩ rằng sẽ là một ý tưởng tốt để cho bạn cơ hội tự nói lên liệu đây có phải là thông tin thật hay không? Kèm theo trong phong bì là một số câu hỏi để bạn xen qua và trả lời. Tôi nghĩ rằng đây sẽ là cách tốt nhất để có một cuộc phỏng vấn, vì thực tế, Hiệu trưởng McGonagall không cho phép các phóng viên ở trường, vì vậy không có cách nào để tôi phỏng vấn bạn trực tiếp. Vui lòng gửi giấy da, kèm theo câu trả lời cho các câu hỏi tôi gửi cho bạn, gửi lại cho tôi.
Trân trọng,
Rita Skeeter "

'Lạy Merlin.' Ginny lẩm bẩm.
'Cô ấy chắc đã đánh vào đầu mình.'
'Chị chưa bao giờ thích cô ấy.' Hermione thở dài, nhận lấy lá thư từ Ginny và càu nhàu với một tờ giấy.
'Incendio.' Hermione lẩm bẩm, chỉ cây đũa phép của mình vào tờ giấy, làm cho nó cháy lên. Hermione nghe thấy một vài học sinh thở hổn hển, nhưng cô chọn cách phớt lờ điều này khi quay lại với Ginny.
'Trước tiên, họ xuất bản một câu chuyện về mối quan hệ của chị và sau đó cô ấy lại yêu cầu chị cho một cuộc phỏng vấn để xác nhận điều này. ' Ginny nói lắc đầu không tán thành.
'Cô ấy luôn là một người phụ nữ kỳ lạ.' Hermione nói, nhìn lên và thấy Draco đang nhìn xuống lá thư của mình. Cô thấy Blaise đang hỏi Draco một cái gì đó, nhưng anh ta quá chú ý đọc lá thư trên tay mà anh ta không để ý, cho đến khi Blaise huých vai anh ta, khiến Draco ngước lên khi anh ta nhanh chóng gấp lá thư lại và đặt nó vào phong bì. Cô có thể thấy Draco nói gì đó trước khi đứng dậy và nhanh chóng rời khỏi Đại sảnh. Hermione nhíu mày, nhìn chằm chằm vào lưng anh trước khi anh biến mất, trước khi quay lại với Ginny.
'Buổi sáng tốt lành.'
Hermione nhìn lên và thấy Chris dừng lại bên cạnh cô.
'Chào.' Hermione nói, nở một nụ cười. 'Đây, ngồi xuống.' Hermione nói,
'Này, tôi sẽ xem liệu tôi có thể tìm thấy Harry trước khi lớp học bắt đầu không, tôi đã phải dọn dẹp một số thứ trước khi tập luyện Quidditch vào chiều nay. Hãy chắc chắn có mặt đúng lúc Chris. ' Ginny nháy mắt.
'Tôi luôn luôn đúng giờ.' Chris cười toe toét.
Ginny mỉm cười và gật đầu trước khi bước đi.
' Cô khỏe không?' Chris hỏi, ngồi xuống.
'Tôi ổn, còn cậu thì sao?'
'Giống nhau, nhưng có gì sai?' anh hỏi, lo lắng lóe lên trên mặt, lấy một miếng bánh mì nướng từ cái đĩa ở giữa bàn và đặt nó lên đĩa của mình.
'Tôi chắc chắn cậu đã đọc Nhâtj báo tiên tri?' Hermione thở dài.
'Hừm?' Chris nhíu mày, ngước nhìn cô.
'Lucius Malfoy có bị phát hiện không?'
Hermione lắc đầu. 'Phần tin đồn?'
'Ồ không, tôi không đọc thứ vớ vẩn đó.' Chris nhún vai.
'Tôi thà nghe sự thật thay vì tất cả những lời dối trá mà người phụ nữ Rita lan truyền.' Chris nói, nở một nụ cười.
Hermione gật đầu.
'Cô ấy đã viết về Draco và tôi và làm thế nào tôi có thể không "sáng dạ" như họ tuyên bố tôi là vì tôi hẹn hò với một Tử thần Thực tử trước đây. Và bây giờ cô ấy gửi cho tôi một lá thư, yêu cầu tôi phỏng vấn để lấy thông tin từ nguồn. ' Hermione thở dài.
'Ồ wow, cô đang đùa đấy à.' Chris nói.
Hermione lắc đầu.
'Người phụ nữ đó không có dây thần kinh.' Chris nói, lắc đầu.
Hermione nhún vai.
'Tôi không thực sự quan tâm họ nghĩ gì về tôi, nhưng họ không nên coi Draco là một kẻ xấu, bởi vì anh ấy đã thay đổi rất nhiều để tốt hơn .Tôi không muốn anh ấy nản lòng hay bất cứ điều gì. '
Chris gật đầu hiểu ý. 'Tôi chắc rằng anh ấy ổn. Anh ấy đã phải đối phó với những điều này trong một thời gian dài, tôi chắc chắn một bài viết ít nhiều sẽ không tạo ra sự khác biệt. '
'Tôi biết, nhưng với điều mà cha anh ấy đang diễn ra ngay bây giờ, chỉ là - tôi có thể thấy anh ấy có một thời gian khó khăn với nó, mặc dù anh ấy đang cố gắng che giấu nó.' Hermione nói.
'Tại sao cô không nói chuyện với anh ta về nó?' Chris hỏi.
Hermione nhún vai. 'Tôi không biết.'
'Tôi nghĩ cô chỉ nên đi và nói chuyện với anh ta. Tôi chắc chắn rằng nó ổn, nhưng nó không đau để đảm bảo. ' Chris nói, tặng cô một nụ cười nhỏ.
'Cảm ơn Chris.' Hermione mỉm cười.
'Đó là những gì tôi ở đây.' Chris nói.
Hermione đi về phía cầu thang khi cô cố gắng sắp xếp những cuốn sách của mình khi cô va vào một ai đó.
'Hãy nhìn xem chúng ta đã có ai ở đây.'
Hermione ngước lên và thấy Goyle đang trừng mắt nhìn cô với nụ cười tinh nghịch trên khuôn mặt.
'Chào Gregory.' Hermione nói, ấn sách vào ngực, hai tay ôm lấy chúng. 'Tôi có thể giúp gì cho cậu?' Cô hỏi, nhướng mày nhìn anh.
'Bạn trai của cô thế nào rôi?' Goyle nhếch mép.
'Draco ổn.' Hermione nói.
'Còn gì nữa không?'
Goyle cười.
'Tôi không hiểu làm thế nào cô có thể cho nó cơ hội thứ hai, sau tất cả những gì nó đã làm, không chỉ với cô mà còn với tất cả mọi người.'
Hermione nheo mắt nhìn anh.
'Mọi người đã thay đổi Goyle, cậu nên thử nó.'
Goyle giận dữ khi anh đẩy mạnh lưng cô vào bức tường đá, đẩy không khí ra khỏi phổi cô. Anh vòng tay qua ngực cô, gần cổ cô, giữ cô ép chặt vào tường. Hermione quay đầu đi, cố gắng thoát khỏi hơi thở hôi thối của mình. 'Nghe đây Máu bùn, Draco Malfoy sẽ không bao giờ thay đổi, vì ai, chắc chắn không phải vì một máu bùn như mày. Hắn sẽ phá vỡ trái tim nhỏ bé buồn bã của mày và mày sẽ không còn gì ngoài sự tự ái. ' Goyle lẩm bẩm.
Hermione nhổ nước bọt, đẩy anh ra. 'Tôi không tự ái và tôi có khả năng tự lập, tôi không cần người khác bảo vệ mình, không giống như một số người khác ở đây Goyle. Và nếu tôi là cậu, tôi sẽ thay đổi thái độ chết tiệt của mình, bởi vì theo cách này, cậu sẽ không bao giờ có ai đó quan tâm đến cậu, là kẻ lừa đảo. ' Hermione hờn dỗi, nhặt những cuốn sách, cô đã đánh rơi, từ trên mặt đất và đứng thẳng lên một lần nữa, nhìn thẳng vào mắt Goyle. 'Tôi không hiểu làm thế nào cậu vẫn có thể sống trong thế giới này, đã đến lúc đánh thức Goyle, chiến tranh đã kết thúc, Voldemort đã biến mất và tất cả các Tử thần Thực tử đều ở sau song sắt hoặc bị những thần sáng săn đuổi . ' Hermione rít lên.
Cô chộp lấy trước khi quay lại và đi lên cầu thang. Cô đi tới bức chân dung và dừng lại trước nó.
'Cô Granger.' Snape nói với giọng chán nản. 'Có chuyện gì đã xảy ra với cô vậy?'
'Không có gì, đèn thần tiên.'
Snape nhún vai khi bức chân dung mở ra, ô cửa xuất hiện trong tầm nhìn. Hermione bước qua nó, vào phòng sinh hoạt chung nơi cô tìm thấy Draco, đang ngồi trên một trong những chiếc ghế. Lúc đầu, Hermione nghĩ rằng anh ta đang nhìn chằm chằm vào đống lửa của lò sưởi, nhưng khi cô đến gần, đôi mắt anh dường như mất tập trung và cô nhận ra mình đã bị cuốn vào suy nghĩ của mình quá nhiều để xử lý những gì xảy ra xung quanh. Hermione đi đến ghế của mình và dừng lại bên cạnh. 'Draco?'
Draco giữ im lặng, giữ nguyên vị trí. 'Draco?' Hermione nói lại, huých vào cánh tay anh. Draco chớp mắt vài lần và ngước nhìn cô.
'Chào.' Anh nói, nở nụ cười mơ hồ.
'Anh đang nghĩ gì vậy?' Hermione hỏi, quỳ xuống bên cạnh anh, đặt những cuốn sách bên cạnh cô xuống đất.
'Chuyện gì đã xảy ra?' Draco hỏi, chuyển sang chỗ ngồi của mình và đặt hai tay lên hai bên mặt.
'Gì?'
'Em có vẻ đỏ ửng, một chút - .' Draco nói, nghiêng đầu khi anh ta quét mặt. 'Em có ổn không?'
'Em ổn.' Hermione nói, vẫy nó đi, nở một nụ cười.
'Tôi vừa chạm mặt Goyle và anh ta đã nói những chuyện vô nghĩa.'
'Hắn có làm gì với em không?' anh hỏi, xem xét kỹ khuôn mặt cô.
'Không, mọi thứ đều ổn. Không có gì cả.' Cô trấn an anh.
Draco chậm rãi gật đầu, chưa hoàn toàn bị thuyết phục.
'Vậy, anh đã nghĩ gì?' Hermione hỏi, thay đổi chủ đề.
'Anh dường như ở một thế giới xa thế giới này.'
Draco nở một nụ cười nhỏ,
'Anh chỉ nghĩ về em.' anh ấy cười.
Hermione đẩy mình lên, chạm môi anh với chính mình.
' Em yêu anh.'
'Anh cũng yêu em.' Anh mỉm cười, kéo cô lên khỏi mặt đất và vòng tay quanh eo cô, kéo cô vào lòng anh. 'Rất nhiều.' anh nói, nhìn vào lá thư đang cháy trong lò sưởi.
Hermione khẽ siết tay Draco khi cô ngước nhìn anh. Draco nhìn xuống cô và nở một nụ cười nhỏ, buông tay và choàng tay qua vai cô.
'Anb có muốn đi uống bia bơ trước không? Hay anh có điều gì khác trong tâm trí? ' Hermione hỏi. Draco nhún vai.
'Bất cứ điều gì en muốn.' Anh nói, nhìn xung quanh anh.
'Này, anh ổn chứ? Anh có vẻ hơi mất tập trung kể từ bữa sáng ngày hôm qua. ' Hermione nói, ngước nhìn anh khi anh nhìn vào những cửa hàng họ đang đi qua ở Hogsmeade.
'Hừm? Anh ổn, thật đấy. ' Anh nói, hôn một nụ hôn mềm mại lên thái dương cô.
'Chúng ta sẽ gặp gỡ bạn bè của em ngày hôm nay hay họ vẫn ghét anh?'
'Họ không ghét anh, đồ ngốc.' Hermione cười khúc khích, huých vào hông anh bằng khuỷu tay.
'Họ cũng không hoàn toàn thích anh.' Draco nhún vai, tặng cô một nụ cười nhỏ. Hermione đứng dậy nhón chân lên và hôn lên má anh.
'Ginny thích anh mà.'
' Vẫn còn hai phần ba của Bộ ba vàng nổi tiếng.'
'Ít nhất anh đã có một phần ba.' Hermione nháy mắt.
Draco cười khúc khích.
'Và đó là tất cả những gì anh cần.'
Hermione mỉm cười với anh trước khi quay lại con đường trước mặt họ. Họ rẽ phải và đi vào Ba cây chổi, nơi cô thấy bạn bè của mình đã tập trung quanh một cái bàn ở phía sau.
'Anh có muốn ngồi với họ không?' Hermione hỏi.
'Chắc chắn rồi.' Draco mỉm cười.
'Bia bơ, phải không?' Draco hỏi.

'Chào.' Hermione mỉm cười, ngồi xuống cạnh Harry.
'Này, bạn trai của chị đâu rồi? Anh ấy không muốn ngồi với chúng ta à? ' Ginny chọc ghẹo.
'Anh ấy đang đi gọi đồ uống, anh ấy sẽ kết thúc trong nháy mắt.' Hermione thông báo cho cô khi cô cởi áo khoác và treo nó lên lưng ghế.
'Lavender ở đâu?' Hermione hỏi.
'Cô ấy phải lấy một cái gì đó trong thị trấn, cô ấy sẽ kết thúc sau một chút.' Ron nhún vai.
Hermione gật đầu.
'Mình nghe nói về bức thư Skeeter gửi cho bồ.' Harry nói. 'Cậu không sao chứ?'
'Vâng, mình ổn. Ý mình là mình không thực sự quan tâm đến những gì cô ấy viết về mình. Mình chỉ không muốn người khác bị tổn thương. '
Harry gật đầu hiểu ý, trước khi nhấp một ngụm đồ uống của riêng mình. 'Malfoy đối xử với bòi có ổn không?' Harry hỏi.
'Anh ấy rất tuyệt.' Hermione mỉm cười.
'Thật tuyệt khi nghe điều đó.' Harry gật đầu, nở một nụ cười. 'Anh ấy đã nói chuyện với bồ về bố mình chưa? Anh ấy có biết gì không? '
'Mình chưa có cơ hội, bồ có thể hỏi anh ấy nếu bồ muốn.' Hermione nhún vai.
'Hỏi ai cái gì?' Draco hỏi khi anh đặt hai cái cốc lên bàn và ngồi cạnh bạn gái.
'Oh tôi chỉ hỏi Hermione nếu cậu biết bất cứ điều gì về bố của cậu?' Harry hỏi.
Draco ngồi xuống và lắc đầu. 'Tôi biết nhiều .'
'Cậu đã nói chuyện với mẹ cậu?' Ron hỏi.
'Tôi gửi thư cho cô ấy, nhưng tôi chưa nhận được một lá thư nào. Họ theo dõi chặt chẽ thư của chúng tôi, có nghĩa là mất nhiều thời gian hơn bình thường để nhận được thư. ' Draco nhún vai.
'Không phải anh bận tâm rằng người khác sẽ gửi thư của anh hả?' Ginny hỏi.
Draco ngước nhìn cô và nhún vai.
'Đó là cách nó được. Tôi cảm thấy như thế này không đủ "hình phạt" cho tất cả những gì tôi đã làm trong quá khứ nếu cô hỏi tôi. ' Draco nói, khiến cho một sự im lặng khó chịu rơi xuống bàn khi Ginny và Harry chuyển sang chỗ ngồi không thoải mái. Ron hắng giọng và gật đầu.
'Nếu đó là cách cậu cảm nhận về nó-'
'Ronald.' Hermione rít lên, ném một ánh mắt chết chóc về phía mình.
'Không sao cả.' Draco nói, nhấp một ngụm từ bơ của mình.
'Anh phải đi ngay bây giờ, em sẽ ổn chứ?' Draco hỏi.
'Anh đi đâu? Chúng ta vừa đến đây.' Hermione hỏi,
'Anh chỉ cần xem họ có thứ gì anh cần trong hiệu sách không. Anh sẽ trở lại trước khi em biết điều đó. ' Anh mỉm cười, hôn lên má cô trước khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Draco rời khỏi bàn, bỏ lại Hermione cùng với những người bạn của mình.
'Cậu ấy đang tìm gì vậy?' Ron hỏi.
' Đó là việc riêng của anh ấy.' Hermione nhún vai, quay sang ly bia bơ.
'Nó không làm phiền bồ à?' Ron hỏi.
'Mình không cần phải biết mọi việc anh ấy sẽ làm trong một ngày Ron, giống như mình không phải biết bồ làm gì vào từng khoảnh khắc trong ngày.'
'Mình không tin tưởng nó.' Ron nhún vai.
'Ronald, mặc dù nghiêm túc nhưng để chuyện đó lắng xuống đi.' Ginny thở dài, áp tay lên trán.
'Hermione đang hạnh phúc,
Ron nhún vai, quay lại với bia bơ của mình.
'Ồ không, mình quên mình đã hẹn gặp Lavender tại Honeydukes!' Ron kêu lên, đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
' Hay đó Ron.' Harry cười khúc khích.
'Ôi im đi, nếu mình không quay lại sau ba mươi phút nữa, mình sẽ chết.' Ron nói, kéo áo khoác lên và tìm đường ra khỏi Ba cây chổi. Ron nhanh chóng xoay người và cố gắng nhìn qua đầu của những học sinh Hogwarts khác cho đến khi anh ta tìm thấy cái đầu mà anh ta đang tìm kiếm. Anh nhanh chóng đi xuống con đường, tránh xa Ba Cây chổi, đi theo Draco. Draco quay lại nhìn phía sau anh ta, nhưng Ron đủ nhanh để trốn đằng sau bức tường đá thấp. Phải mất một vài phút trước khi Draco dừng bước và nhìn qua vai anh trước khi anh biến mất trong khu rừng nhỏ . 'Đây không phải là nơi bán sách mà Malfoy.' Ron lẩm bẩm khi anh nhanh chóng, và im lặng hết mức có thể, đi theo Draco vào rừng. Anh ta không biết mình đang đi đâu, Draco cũng không thể làm gì trong rừng, nhưng anh ta biết có chuyện gì đó và anh ta phải tìm hiểu xem điều gì gây ra cảm giác kỳ lạ trong dạ dày của anh ta, nói với anh ta điều gì đó không đúng. Ron dừng lại sau một thân cây dày và nhìn xung quanh nó, chỉ thấy Draco đã dừng bước. Ron giữ bàn tay của mình trên miệng, giữ cho mọi người không nghe thấy tiếng thở hổn hển, bởi vì ngay khi Draco dừng lại, một người có mũ trùm đầu màu xanh lá cây, nhung, bước ra từ giữa những cây đối diện anh ta, bước vài bước lại gần Draco. Ron không thể tin vào mắt mình. Người mà anh ta nhớ không giống người chỉ cách anh ta vài bước chân. Cô gái tóc vàng dài, cắt thẳng, tóc đã mỏng và trông như đã không được gội đầu trong nhiều tháng. Khuôn mặt trông khỏe mạnh, có lẽ hơi nhợt nhạt,
'Draco.' Ron nghe thấy người đàn ông bên dưới mui xe nói với giọng nhỏ nhẹ.
Draco quay lại đối mặt với người đó và gật đầu với anh ta.
'Bố.'

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip