Chapter 43: First date
Các hành lang đang náo nhiệt với những người chuẩn bị lên đường đến Hogsmeade. Hermione đã kéo chiếc khăn Gryffindor của mình thật chặt quanh cổ để giữ hơi lạnh tránh vào cổ và cô kéo chiếc áo khoác mùa đông của mình chặt hơn khi cô bước ra ngoài. Cô nhìn thấy bạn bè khi cô đi về phía họ.
'Chào.'
'Sẵn sàng cho cuộc hẹn của chị chưa?' Ginny hỏi.
'Chị đoán là rồi.' Hermione nhún vai. 'Nó không giống như chúng ta không biết nhau.'
'Ồ không, chắc chắn là không. Chị biết nhau rất rõ, phải không? ' Ginny nháy mắt.
'Dừng lại đi Gin.' Hermione rít lên, huých vào bên cạnh bạn mình khi cô ấy nhìn xung quanh để xem có ai nghe thấy cô không, chỉ để bắt gặp ánh mắt của Harry.
'Này các cậu.' Chris nói, xuất hiện đằng sau Hermione. Hermione bỏ một bước sang một bên để cho Christopher một số phòng để tham gia nhóm.
'Cô đã sẵn sàng cho một ly bia bơ thơm ngon chưa?'
'Chị ấy không tham gia cùng chúng ta.' Ginny trả lời.
Christopher nhướn mày và hướng mắt về phía Hermione.
' Cô không đi sao?'
'Không, chị ấy có một cuộc hẹn.'
'Một ngày với?'
'Draco.' Hermione trả lời.
'Vì vậy, cô sẽ không tham gia với chúng tôi?'
'Tôi chắc chắn rằng tôi sẽ nghe Gin kể về chuyến đi sau.' Hermione nói với anh ta.
'Thật tuyệt khi nghe điều đó.' Chris mỉm cười.
Hermione trả lại nụ cười và quay lại khi cô nghe thấy một tiếng bước chân khác gần nhóm của họ, chỉ thấy Lavender bước đến gần họ, mắt cô quay sang lối ra của lâu đài và cô thấy Goyle và Pansy đi ra khỏi lâu đài cùng với ba người khác là học sinh của Slytherin. Pansy liếc nhìn cô trước khi nhanh chóng nhìn ra phía trước, cằm cô cao lên và vẻ mặt không biết gì. Mặt khác, Goyle nhìn chằm chằm vào cô, một nụ cười nhếch lên trên khuôn mặt anh, lông mày anh cúi xuống. Hermione rời mắt khỏi ánh mắt chăm chú và nhìn thẳng vào nhóm bạn của cô.
'Mọi người đã sẵn sàng để đi chưa?' Harry hỏi.
'Thế còn Neville?' Ron hỏi.
'Bồ ấy và Luna sẽ gặp chúng ta trong quán Ba cây chổi.' Harry nói với anh ta.
'Được rồi.' Ron gật đầu khi anh quay lại và bắt đầu bước đi, theo sau là Ginny và Harry. Chris cũng bắt đầu bước đi, chỉ dừng lại giữa chừng và anh quay lại.
' Cô không đi hẹn hò sao?'
'Ồ, vâng đúng.' Hermione gật đầu, nhanh chóng bước đến gần anh và tham gia nhóm.
'Người của cô ở đâu?' Chris hỏi.
'Tôi nhận được một thông báo rằng anh ấy sẽ gặp tôi ở Hogsmeade ở một nơi gần với Shackking Shack.' Hermione nhún vai, đẩy tay vào túi quần jean và cảm nhận được ghi chú mà cô đã tìm thấy trong túi áo choàng sáng nay khi cô đang gấp nó lại. Các ghi chú đã rơi xuống đất. Anh ta phải đặt nó ở đó đêm hôm trước. Anh đã ngủ say khi cô tìm thấy nó và cô không muốn đánh thức anh vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy, bên cạnh đó anh có thể dự đoán đó là một cử chỉ lãng mạn hay gì đó. Anh khó có thể đón cô ở nhà cô với một bó hoa hay thứ gì đó không kém phần sáo rỗng.
'Được rồi.' Chris mỉm cười trước khi thay đổi chủ đề và bắt đầu nói về một cuốn sách anh đã đọc mà Hermione đã giới thiệu cho anh một lúc trước.
Draco bước vào quán Ba cây chổi, nhìn xung quanh anh ta để tìm Hermione, chỉ để thấy những người bạn của cô đang ngồi ở góc xa quanh một cái bàn. Anh bước tới chỗ họ và dừng lại bên cạnh Ginny.
'Này, mọi người có biết Hermione đang ở đâu không?' Draco hỏi.
'Này, gì cơ? Tôi nghĩ chị ấy đã ở với anh? ' Ginny trả lời, ngước lên nhìn anh với một cái nhíu mày.
'Rõ ràng là không.' Draco nói cử chỉ xung quanh anh ta với một nụ cười nhỏ.
'Cô ấy đến nơi cậu bảo cô ấy đến.' Chris nói.
'Ý cậu là gì?' Draco bối rối hỏi.
'Trên ghi chú.' Chris nói.
'Ghi chú gì?'
'Cô ấy nói anh để lại cho cô ấy một ghi chú với một vị trí.'
'Tôi đã không?' Draco chậm rãi nói, nhíu mày.
'Đó là những gì cô ấy nói với tôi.' Chris nhún vai.
'Cậu có biết những gì trong ghi chú đó không?'
'Tôi chưa nhìn thấy nó, nhưng cô ấy nói rằng cậu sẽ gặp cô ấy ở đâu đó trong Hogsmeade - gần Shackking Shack?'
'Shackking Shack ?' Ron hỏi.
Chris quay lại nhìn anh và gật đầu. 'Đó là những gì cô ấy nói, ở đâu đó gần Shackking Shack.'
'Malfoy.' Ron rít lên với đôi mắt mở to.
'Draco?' Ginny chậm rãi hỏi, mặc kệ anh trai.
'Anh có chắc là anh đã không đưa cho chị ấy một ghi chú?'
'Tôi chắc chắn một trăm phần trăm.' Draco nói, lắc đầu.
'Nhưng nếu anh không đưa cho chị ấy lời nhắn thì ai đã làm?' Ginny lặng lẽ hỏi trước khi nhanh chóng nhìn anh với đôi mắt mở to.
'Draco.'
'Chết tiệt!' Draco rít lên, bật gót và chạy ra khỏi quán Ba cây chổi.
Hermione nhìn xung quanh cô khi cô đến gần nơi Harry ném quả cầu tuyết vào đầu Draco năm thứ ba. Một nụ cười nhỏ hiện trên khóe môi cô khi cô dừng lại và quay lại nhìn vào Shackking Shack, trong đó không còn tiếng hú của sói nữa. Nụ cười biến mất ngay lập tức. Lupin đã từng là một người đàn ông tuyệt vời và rất dũng cảm. Cô cảm thấy rất tiếc cho Teddy, người phải lớn lên mà không có cả bố mẹ . Cô biết Teddy đang sống với bà của mình và vào mùa hè thường được Harry đến thăm, bây giờ Harry không thể đến thăm , Ginny nói với cô rằng Teddy và Andromeda thỉnh thoảng được đến chơi ở gia đình Weasley. Cô rời mắt khỏi tòa nhà cũ và thở dài, nhìn xung quanh cô một lần nữa, nhưng không tìm thấy Draco. Mắt cô quay về phía những cái cây và thấy chuyển động phía sau chúng vài bước.
' Draco? ' Cô gọi, nhưng cô không nhận được câu trả lời và một lát sau, một con chim bay ra từ giữa những chiếc lá. Cô nhíu mày và suy ngẫm xem cô sẽ đợi bao lâu, vì ở đây khá lạnh. Một tiếng thở dài lăn trên môi cô khi cô quay lại đối mặt với Shackking Shack một lần nữa. Tòa nhà nổi bật với môi trường xung quanh mùa đông, một tòa nhà bạn thường thấy trong các bộ phim kinh dị và không chỉ bên ngoài. Hình ảnh bên trong ngôi nhà lại hiện lên khi cô nghĩ về "cuộc phiêu lưu" điên rồ mà cô đã trải qua với hai người bạn thân nhất của mình. Làm thế nào mà họ cảm thấy bị Lupin phản bội khi hóa ra anh ta đứng về phía Sirius, mặc dù Sirius được cho là đã chết vì Harry và sau đó Snape bước vào phòng, người sau đó đã bị Harry vô hiệu hóa và đánh bất tỉnh. Nó chắc chắn là một địa ngục . Cô nghe thấy một cành cây nứt dưới chân ai đó, nhưng khi cô muốn quay lại thì cô bị tóm từ phía sau và một miếng vải ướt áp vào miệng và mũi. Mùi mạnh và độc. Cô cố gắng tránh xa tấm vải và con người, nhưng cô càng cố gắng chống trả, cô càng cảm thấy buồn ngủ và chậm rãi nhưng chắc chắn cô bắt đầu bất tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip