Chapter 45: Dark and cold
Im lặng. Sự im lặng đè nặng lên cô khi cô từ từ mở mắt ra. Cô thu hẹp chúng khi cô không chắc mình đã thực sự mở chúng chưa. Bóng tối quá tối để cô không nhìn thấy gì. Nó đúng là màu đen. Cô từ từ ngồi dậy, đầu óc đau nhói. Cô cảm thấy xung quanh mình, nhưng khi cô di chuyển bàn tay, tiếng xiềng xích ầm ĩ kéo đến trên sàn đá lấp đầy căn phòng. Cô ngừng di chuyển bàn tay của mình và nâng bàn tay còn lại lên cổ tay cô, cảm nhận dải kim loại dày, lạnh, theo sợi xích gắn vào bức tường nơi nó bị kẹt. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng từ từ và chắc chắn hơi thở của cô bắt đầu gấp gáp và nhịp tim của cô tăng lên. Cô ấy đã ở trong tình huống tồi tệ nhất, phải không? Cô ấy thậm chí không biết mình đã tìm thấy tình huống nào trong thời gian này. Cô ấy chỉ muốn một năm không có rắc rối ở trường. Chỉ một năm, có quá nhiều để đòi hỏi không? Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại và cô phải mất vài phút để ngăn mình khỏi thở gấp. Cô ấy ở đâu? Và tại sao cô ấy ở trong một căn phòng tối và lạnh? Bị xích xuống như một con vật nguy hiểm. Cô duỗi hai chân ra trước mặt và nhận thấy cảm giác nặng nề của xiềng xích và xiềng xích trên mắt cá chân. Cô di chuyển bàn tay của mình đến túi đeo lưng, nhưng đũa phép đã biến mất. Làm thế nào mà cô ấy đến đây? Cô nhắm chặt mắt, cố lấy thông tin mình đã mất, nhưng dường như cô đã quên những gì đã xảy ra trước khi cô tỉnh dậy trong căn phòng này. Những câu hỏi dồn dập trong đầu cô, áp đảo cô với những gì cô biết. Tại sao cô ấy ở đây? Đây là đâu? Và ai đã đưa cô ấy đến đây? Hỏi thế có nhiều quá không?
Draco chạy qua hành lang và lên cầu thang đến Tháp Gryffindor, nơi Harry đang đợi anh.
'Câụ đây rồi.' Harry nói khi thấy Draco lại gần.
'Tôi xin lỗi, tôi đã bị giáo sư McGonagall chặn lại, cô ấy nói rằng chúng ta sẽ phải đến văn phòng của cô ấy trong một giờ để được hỏi về những gì chúng ta biết.' Draco thở.
'Có ai đó từ Bộ tới hả?' Harry hỏi sau khi nói với Bà Béo mật khẩu.
'Đúng.' gật đầu.
'Đó là khoảng thời gian. Một ngày đã trôi qua, chúng ta không thể để mất thêm thời gian nữa. ' Harry nói, bước về phía chiếc ghế dài nơi Ron, Ginny và Chris đã ngồi.
'Điều đó có hợp pháp không?' Chris hỏi.
'Nhưng gì là?' Harry hỏi.
'Đặt một điều cấm kỵ vào tên của Hermione.'
'Chúng tôi có thể hỏi Bộ?' Draco đề nghị.
Ginny nhướn mày.
'Ai đó từ Bộ sẽ đến trong một giờ để hỏi chúng ta.' Harry thông báo cho cô.
'Nghiêm túc? Điều đó khiến chúng ta mất khá nhiều thời gian . ' Cô ấy giận dữ.
Harry gật đầu đồng ý.
'Câụ có nghĩ rằng chúng ta nên ra ngoài và tìm thấy cô ấy không? Bộ không đặt vấn đề vội vàng. ' Draco nói.
'Và cậu đề nghị chúng ta bắt đầu tìm kiếm ở đâu, Malfoy?' Ron bang.
' Thái ấp Malfoy à?'
'Ronald.' Ginny cảnh báo.
'Đừng nghĩ về việc tiếp tục những gì anh đã bắt đầu.'
'Đó là những gì tôi sẽ nói với Bộ, trước tiên hãy đến đó.' Ron nói.
'Chỉ để đảm bảo cô ấy an toàn. Tất nhiên, họ không bị giam giữ như một tù nhân và con tin. '
'Tôi chắc chắn đó là những gì cậu có ý nghĩa.' Draco giận dữ.
'Hai người có thể dừng cãi nhau được không? Chúng ta đã có nhiều vấn đề cấp bách hơn trong tay chúng ta hơn là sự trả thù cá nhân của hai người với nhau. ' Chris nói với họ, lườm cả hai người.
Draco và Ron nhìn chằm chằm vào Chris trong sự ngạc nhiên trong giây lát, ngạc nhiên bởi thực tế là anh chàng khá im lặng để đặt họ vào vị trí của họ giống như họ là trẻ em. Ginny không thể không cười thầm trước cảnh tượng đang diễn ra trước mặt cô.
'Và? Cô ấy đã được tìm thấy chưa? ' Neville hỏi, xuất hiện đằng sau chiếc ghế dài, theo sau là Dean và Seamus.
Ginny lắc đầu, nụ cười lập tức biến mất khỏi khuôn mặt.
'Tôi có thể thổi bay thứ gì đó nếu điều đó có ích.' Seamus cung cấp.
'Tôi không thấy điều đó sẽ giúp chúng ta ngay bây giờ.' Harry nói.
'Nhưng cảm ơn cậu đã cung cấp.'
Seamus gật đầu.
'Nếu có bất cứ điều gì chúng ta có thể làm, chỉ cần cho chúng ta biết.' Neville nói.
Ginny gật đầu.
'Cảm ơn mọi người.'
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Hermione. Cô ấy đã mất cảm giác về thời gian và vì không có cửa sổ trong phòng nên cô ấy không có manh mối cho dù đó là buổi sáng, buổi chiều hay buổi tối. Nhiệt độ lạnh được khuếch đại bởi những viên đá lạnh bao quanh cô. Bóng tối đã bắt đầu khiến cô nghĩ rằng mình đã bị mù, nhưng điều đó không thể xảy ra, phải không? Cô ước gì sẽ có một loại dấu hiệu nào đó, chỉ để chắc chắn rằng cô vẫn có thể nhìn thấy. Bóng tối đang điên cuồng và cô không biết phải làm gì. Cô ấy đã cố bò xung quanh căn phòng mà cô ấy mắc kẹt, nhưng sợi xích dường như chỉ dài vài feet, khiến cô ấy không thể đến được phía bên kia của căn phòng. Cô dựa đầu vào những hòn đá và hít một hơi thật sâu. Cô phải sớm rời khỏi đây.
Ginny đi đi lại lại qua hành lang. Harry đang ở trong văn phòng của McGonagall và bị anh chàng từ Bộ thẩm vấn. Draco dựa vào bức tường gần lối vào văn phòng của giáo sư McGonagall và Ron ngồi trên mặt đất, dựa lưng vào bức tường ở phía bên kia lối vào. Chris đã đặt mình đối diện với họ, nhìn chằm chằm vào lối vào. Ginny thở dài và ngồi xuống cạnh anh trai mình.
'Đừng nói điều gì ngu ngốc, được chứ?'
'Em có ý gì với ngu ngốc?'
'Ý em là, đừng nhắm mục tiêu vào Draco.' Ginny rít lên.
Chris quay lại nhìn họ và nhướng mày.
'Anh ấy không làm gì cả, anh ấy ở bên chúng ta suốt và em chắc chắn thậm chí anh có thể thấy anh ấy yêu Hermione và anh ấy sẽ không làm bất cứ điều gì để làm tổn thương chị ấy. ' Ginny nói với anh bằng một giọng im lặng.
'Bình tĩnh, anh sẽ chỉ nói với họ những gì anh biết.' Ron nhún vai.
'Ronald.' Ginny cảnh báo.
'Anh nghiêm túc đấy Gin, anh ở đây để đưa Hermione trở lại. Anh sẽ nói với họ những gì anh biết và chỉ sự thật. Sẽ thật ngu ngốc khi đưa họ đi sai đường, bởi vì điều đó sẽ chỉ trì hoãn việc tìm kiếm Hermione của họ. ' Ron nói với cô ấy.
Ginny nhìn chằm chằm vào anh trai mình, trước khi chậm rãi gật đầu. 'Tốt.'
'Câụ có nghĩ rằng anh ta nghi ngờ một trong số chúng tôi?' Chris hỏi.
Ron quay lại nhìn Draco, người bắt gặp ánh mắt của anh ta và đảo mắt. 'Tôi không biết.' Ginny nhún vai.
'Tôi nghĩ rằng anh ấy ở đây để có được càng nhiều thông tin càng tốt.'
Cánh cửa đến văn phòng của giáo sư McGonagall mở ra và một Harry má đỏ bước ra khỏi văn phòng.
'Ronald Weasley.'
'Giữ cho đầu của bồ ổn định.' Harry nói với Ron bằng một giọng im lặng khi anh ta đi qua. Ron chậm rãi gật đầu và đứng dậy khỏi đi văng, bước vào văn phòng và đóng cánh cửa lại sau lưng anh.
'Anh có ổn không?' Ginny hỏi.
Harry ngồi xuống cạnh cô.
'Tôi ổn.'
'Anh ấy đã hỏi cậu những gì?' Chris hỏi.
'Những gì tôi biết về Hermione, cho dù tôi nghĩ rằng cô ấy có thể vừa mới bị bắt vì một số lý do, khi lần cuối cùng tôi nhìn thấy cô ấy, người mà tôi nghĩ có thể đứng sau vụ mất tích của cô ấy và cứ thế.' Harry thở dài, tháo kính ra và dụi mắt.
Ginny nhìn bạn trai và thở dài.
'Anh đã ở đó trong nửa tiếng.'
'Đó là tất cả hả? Cảm giác như hai tiếng vừa trôi qua. '
Ginny nhìn Harry lo lắng và hôn lên má anh.
'Tại sao anh không đi ngủ?'
'Anh sẽ ở lại cho đến khi mọi người đã ở đó.' Harry nói.
' Anh trông rất mệt mỏi, chỉ cần đi và nghỉ ngơi trong khi chúng ta đang bị thẩm vấn. Em sẽ đánh thức anh khi tụi em hoàn thành ở đây. '
Harry nhìn cô một lúc rồi chậm rãi gật đầu.
'Được rồi, nhưng em phải đến và đánh thức anh dậy khi em đã ở đó, được chứ?' Harry hỏi.
'Em hứa, bây giờ đi đi.' Ginny nói với anh ta.
Harry gật đầu và đẩy mình lên.
'Chỉ cần giữ bình tĩnh trong khi trả lời. Nó sẽ ổn thôi.' Harry nói với ba người họ.
Draco và Chris gật đầu và Harry quay lại và bỏ đi.
'Trông anh ta khá-' Draco bắt đầu.
'Bị đánh đập, nói về mặt tinh thần.' Chris kết thúc.
Draco gật đầu.
'Sẽ ổn thôi các anh. Chỉ cần trả lời các câu hỏi một cách trung thực. ' Ginny nói với họ.
'Câụ có nghĩ rằng chúng ta nên khiến James bị thẩm vấn không?' Draco hỏi.
' James ngu ngốc hả?' Ginny hỏi.
Draco gật đầu.
'Anh ta khá im lặng kể từ khi Hermione đấm vào mặt anh ta, làm gãy mũi anh ta.'
'Cô ấy đã làm gì?' Chris ngạc nhiên hỏi.
'Chị ấy đấm vào mặt James Cliff vì anh ta đã đánh cắp cuốn sổ của chị ấy và lan truyền tin đồn về chị.'
' Tuyệt.'
'Thực sự chết tiệt.' Ginny cười khúc khích.
'Cô ấy không sợ phải tự mình làm .'
'Cô ấy chắc chắn không.' Chris mỉm cười.
'Cô có nghĩ rằng cô ấy sợ không?' Draco hỏi.
Ginny và Chris quay lại nhìn anh.
'Tôi hy vọng chị ấy không.' Ginny nói.
'Tôi chỉ ước tôi biết rằng cô ấy.' Draco thở dài.
'Tất cả chúng ta . Chúng ta chỉ cần làm mọi thứ có thể để tìm thấy chị ấy. ' Ginny nói với anh ta. Draco gật đầu, nhìn xuống tay mình. Họ ngồi im lặng một lúc cho đến khi cánh cửa mở lại và Ron bước ra.
' Stanfield, xin mời vào. ' Anh chàng gọi từ bên trong.
Chris đứng dậy và bước vào văn phòng. Ron nhìn xuống em gái mình và lắc đầu.
'Điều đó không vui.' Ron nói
'Em có thể tưởng tượng điều đó.' Ginny gật đầu.
Cuối cùng Ron bước đi, tìm kiếm Lavender và hai mươi phút sau bước ra, má anh cũng ửng đỏ. Sau đó, đã đến lúc Ginny đứng dậy và bước vào. Cô hít một hơi thật sâu khi bước vào văn phòng và đóng cánh cửa lại sau lưng. Một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị đang cúi đầu trên một tờ giấy, viết một cái gì đó lên nó.
'Ngồi xuống đi.' Anh nói với cô mà không ngước lên. Nếp nhăn che trán và Ginny cho rằng anh ta khoảng năm mươi tuổi. Cô ngồi xuống ghế đối diện anh và trao cho giáo sư McGonagall một nụ cười, người ngồi phía sau anh một chút.
'Chào buổi chiều cô Weasley. Tôi ở đây để hỏi cok và bạn bè của cô để làm sáng tỏ sự mất tích của Hermione Granger. ' Chàng trai nói với cô.
'Làm sáng tỏ? Ông có nghĩ là có được thông tin để có cơ hội tốt hơn trong việc tìm thấy cô ấy, đúng chứ?' Ginny nói.
Anh chàng nhìn lên từ mảnh giấy của mình và nhướng mày.
'Chúng tôi đã tìm cho mình một người thích nói chuyện.'
'Trò Weasley, đây là ông Hemming. Anh ta làm việc cho Bộ và được gửi đến đây để thực sự lấy thông tin để giúp những thần sáng tìm thấy trò Granger. ' Giáo sư McGonagall nói với cô ấy. Ginny gật đầu và hướng ánh mắt về phía ông Hemming.
'Cô Weasley, tôi đã nhận được thông tin cô là bạn thân nhất của Hermione Granger, điều này có đúng không?' Ông Hemming hỏi.
'Đúng.'
'Cô là bạn gái của Harry Potter, điều này có đúng không?'
'Đúng.'
'Ronald Weasley đã có mối quan hệ với Hermione Granger, điều này có đúng không?'
'Đúng.'
'Nói cho tôi biết, họ đã chia tay như thế nào?'
Ginny nhướn mày và quay sang nhìn giáo sư McGonagall, người gật đầu khích lệ. 'Hermione đã chia tay với anh ấy sau vài tuần chúng tôi đã trở lại Hogwarts.'
'Tại sao cô ấy chia tay anh ta?'
'Bởi vì - uh- cô ấy đã bắt gặp anh ta lừa dối mình.'
'Cô có nghĩ Ronald Weasley có khả năng bắt cóc Hermione Granger không.'
'Không! Không, hoàn toàn không. ' Ginny nghiêm khắc nói.
Ông Hemming gật đầu và viết một cái gì đó xuống.
'Cô có nghĩ rằng một người bạn khác của Hermione Granger có khả năng bắt cóc cô ấy không?'
'Không.'
'Cô chắc chứ?'
'Đúng.'
'Ai đã bước vào cuộc sống của Hermione Granger và trở nên thân thiết với cô ấy trong vài tháng qua?'
'Draco Malfoy.'
'Draco Malfoy là một Tử thần Thực tử, điều này có đúng không?'
'Anh ấy đã phải ở bên cạnh Voldemort một cách miễn cưỡng, vì cha anh ấy.'
'Đó không phải là câu hỏi của tôi, Draco Malfoy là cựu Tử thần Thực tử, điều này có đúng không?'
'Ừ đúng.'
'Cô có nghĩ rằng anh ta không phải ở tù không?'
'Đúng.'
'Cô đã cảm thấy như vậy kể từ khi cô nhận được tin tức về bản án của phiên tòa của anh ấy chưa?'
Đôi mắt của Ginny hướng về giáo sư McGonagall, người gật đầu khích lệ. 'Chà, không-'
'Có thật là Draco Malfoy đã ở đó khi cựu Hiệu trưởng Dumbledore bị giết.'
'Tôi không biết, tôi đã không ở đó.'
'Có thật là Hermione Granger có mối quan hệ với Draco Malfoy? '
'Vâng đó là sự thật.' Ginny gật đầu.
'Có thật Draco Malfoy và Hermione Granger đã và đang yêu nhau?'
'Uh, họ đã được một thời gian.'
'Cô có nghĩ Draco Malfoy có khả năng bắt cóc Hermione Granger không?'
'Không, anh yêu cô ấy. Anh sẽ không làm gì để làm tổn thương cô ấy. '
'Làm thế nào cô có thể biết điều này chắc chắn?' Ông Hemming hỏi.
'Bởi vì anh ấy đã nói với bạn như vậy?'
'Bởi vì tôi có thể nhìn thấy nó trong mắt anh ấy.'
'Cô có thể thấy nó ở đôi mắt anh ấy.' Ông Hemming từ từ lặp lại một cách nghi ngờ.
'Ông không tin tưởng phán đoán của tôi?' Ginny hỏi.
Ông Hemming nhìn lên từ tờ giấy của mình.
'Tôi sẽ không biết mức độ thường xuyên của cô khi nói về những đánh giá .'
'Tôi biết Draco Malfoy sẽ không làm tổn thương Hermione. Nếu anh muốn làm tổn thương cô, anh đã làm điều đó từ lâu rồi. Họ sống cùng nhau, tại sao anh lại chờ đợi lâu như vậy để thoát khỏi cô và tại sao anh lại mạo hiểm vì điều đó? Nếu anh ta không muốn chia sẻ ký túc xá với cô ta, anh ta sẽ đến gặp Hiệu trưởng McGonagall để yêu cầu chuyển về ký túc xá Slytherin. '
'Cô có chắc chắn về điều đó không?'
'Vâng, tôi chắc chắn 100%.' Ginny nói với anh ta.
Ông Hemming viết một cái gì đó xuống một lần nữa và gật đầu.
'Nếu đó không phải là một trong những người bạn hay bạn trai của Hermione Granger, người từng là Tử thần Thực tử,vậy ai có thể bắt cóc cô ấy?'
'Tôi không biết.'
'Chắc chắn cô đã có ai đó trong đầu?'
'Có lẽ Lucius Malfoy. Ông ta đang chạy trốn khỏi chính quyền, nhưng mặt khác, tại sao ông ta lại dừng lại để bắt cóc Hermione thay vì rời khỏi đây càng nhanh càng tốt? '
"Đó là một câu hỏi hay, cô Weasley." Ông Hemming gật đầu, viết lại một cái gì đó.
'Lucius Malfoy là cha của Draco Malfoy, điều này có đúng không?'
'Đúng.'
'Cô có nghĩ Draco Malfoy sẽ giúp cha mình không?'
'Không.'
'Cô có biết Draco Malfoy có liên lạc với Lucius Malfoy sau khi trốn thoát không?'
Ginny nhìn anh một lúc, suy ngẫm liệu cô có nói cho anh biết sự thật có hay không.
'Đúng.' cuối cùng cô nói
'Vậy Lucius Malfoy đã liên lạc với Draco Malfoy?'
'Đúng.' Ginny gật đầu.
'Nhưng Draco bảo ông ta để anh ta yên và kể từ đó anh ta không còn nghe thấy gì nữa.'
'Cô có chắc về điều này?'
'Đúng.' Ginny trả lời. Ông Hemming viết một cái gì đó xuống một lần nữa trước khi chậm rãi gật đầu và nhìn lên cô ấy.
'Cô có thêm nghi phạm? Hay những người cô muốn hỏi? '
'Tôi thực sự có.' Ginny gật đầu.
'Và chúng ta nên gọi ai để hỏi?'
'James Cliff, Pansy Parkinson và Gregory Goyle.'
'Cảm ơn cô Weasley, cô có thể đi ngay bây giờ.' Ông Hemming nói, viết tên. Ginny gật đầu và đứng dậy, đi tới cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip