C54

Buổi tối thời tiết mát mẻ.

Jisoo tắm xong liền đi đến phòng Taehyung: 

"Em đi ngủ đây, có việc gì gọi em, chúc anh ngủ ngon." 

Sau một ngày một đêm liên tục căng thẳng, cả người cô không còn một chút sức lực.

Taehyung nằm dài trên giường xem phim tài liệu "Ký thực pháp trị" từ chiếc tivi tinh thể lỏng treo trên tường. Nghe Jisoo nói vậy anh quay đầu nhìn cô đồng thời cất giọng lãnh đạm: 

"Em đi đâu ngủ?"

Jisoo ngẩn người, mặt nóng ran, nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp: 

"Đương nhiên phòng em rồi."

Taehyung im lặng một hai giây, sau đó anh cầm điều khiển tivi, bấm nút tạm dừng. Anh nhìn cô bằng ánh mắt thâm trầm: 

"Nếu anh nhớ không nhầm, trước khi xảy ra vụ án, anh đã vừa hôn vừa vuốt ve thân thể em ba lần. Chỗ quan trọng tất nhiên cũng vượt qua con số đó. Để anh nhớ lại xem nào..." 

Đôi lông mày dài của Taehyung nhướng lên: 

"Tám lần thì phải."

Jisoo đỏ bừng mặt: 

"Stop! Rốt cuộc anh muốn nói gì chứ?"

Anh chàng này sao lại ghi nhớ con số đó?

Taehyung nhếch miệng: 

"Căn cứ vào sự lý giải của anh về tình yêu và dục vọng sinh lý nam nữ, điều đó có nghĩa là chúng ta đã xác lập mối quan hệ xác thịt vô cùng thân mật. Do đó, em ngủ cùng anh cũng là lẽ dĩ nhiên."

Jisoo hết nói nổi.

Có lẽ trên đời này việc khiến cô quẫn bách nhất là nghe Taehyung thảo luận và nhận xét về "sex", "dục vọng". Bởi vì anh luôn nói trực tiếp trắng trợn, mặc dù ngay bản thân anh cũng không ý thức ra điều đó, mà vẫn có thái độ cao ngạo tự ình là đúng như thường lệ.

Jisoo: 

"Lúc em ngủ thường xoay đi xoay lại, sẽ chạm vào vết thương của anh. Thời gian này sức khỏe của anh là quan trọng nhất. Vì vậy chúng ta nên ngủ riêng."

Cô vừa dứt lời, bốn mắt nhìn nhau.

Taehyung: 

"Đây chỉ là cái cớ mà thôi. Lần trước anh ôm em ngủ, em chẳng hề động đậy, chỉ có thể ở trong lòng anh."

Mặt Jisoo càng đỏ hơn: 

"Bây giờ là thời kỳ khẩn cấp, không sợ một vạn chỉ sợ vạn nhất. Anh đừng nói nữa, chúng ta cứ quyết định như vậy." 

("Một vạn" và "vạn nhất" là cách chơi chữ. "Vạn nhất" có nghĩa là "ngộ nhỡ")

Taehyung im lặng nhìn cô.

Jisoo: 

"... Không còn việc gì em đi đây. Chúc anh ngủ ngon." 

Kết quả vừa đi hai bước, cô liền nghe tiếng anh truyền tới: 

"Em thậm chí không hôn anh một lần." 

Ngữ khí của anh cao ngạo, bộc lộ sự bất mãn.

Jisoo mỉm cười quay người đi về phía anh.

Dưới ngọn đèn dìu dịu, gương mặt trắng trẻo của Taehyung nổi bật trên ga trải giường và trong bộ đồ ngủ màu đen. Đôi mắt anh đen nhánh sắc bén.

Jisoo cúi thấp người: 

"Anh nhắm mắt lại đi."

Taehyung từ từ khép mi mắt.

Bờ môi cô vừa đáp xuống, khóe miệng anh lặng lẽ nhếch lên. Jisoo mềm lòng trong giây lát.

Taehyung, em cũng rất vui. Bởi vì anh vui vẻ như vậy.

***

Buổi sáng ngày hôm sau. Bầu trời trong xanh, cả thành phố Seoul như được tắm ánh nắng ấm áp. Jimin đỗ chiếc xe Lexus của anh dưới khu chung cư, anh mở cửa phía sau, cười nói: 

"Đại tiểu thư, xin mời."

Ena mặc bộ váy dài màu xanh da trời, vai choàng khăn trắng, đi đôi giày cao gót xuống xe. Sắc mặt chị tương đối nặng nề: 

"Cậu đã tìm người chưa? Ai chăm sóc cậu ấy?"

Jimin giơ tay đỡ chị, đi đến cửa tòa nhà: 

"Không cần tìm người, có Jisoo chăm sóc cậu ấy. Bọn họ đang sống cùng nhau."

Thấy Ena sững sờ, Jimin mới chợt nhớ ra, anh còn chưa tiết lộ với chị gái đại nhân, rằng em trai của chị đã biến thành "cây thiên tuế nở hoa". Hơn nữa còn là loại "không nở thì thôi, một khi nở thật sự kinh hồn". Rõ ràng Taehyung có ngoại hình lạnh lùng ngạo mạn, nhưng nội tâm cuồng nhiệt lão luyện chẳng khác nào cao thủ tình trường, lừa con gái nhà người ta ngày đầu hôn nhau, ngày thứ hai sống chung, ngày thứ ba suýt lên giường... 

Chậc chậc, quả thực ngay cả anh cũng phải ngã mũ kính phục. 

(Cây thiên tuế rất hiếm khi nở hoa)

Lần trước Jimin từng thất thố phun nước ra khỏi miệng, do đó anh rất muốn xem Ena sẽ có phản ứng như thế nào? Thế là anh hàm hồ giải thích: 

"Chẳng phải Jisoo là trợ lý của Taehyung hay sao? Cô ấy tiện thể chăm sóc em trai chị."

Taehyung quả nhiên không làm Jimin thất vọng.

Để tiện đến thăm bệnh, Jimin cầm chìa khóa dự phòng của nhà Taehyung. Hôm qua, Taehyung còn đặc biệt nhấn mạnh: 

"Cậu đến thì tự mình mở cửa, đừng bắt Giản Dao làm chân chạy vặt."

Do đó khi Jimin rút chìa khóa mở cửa, anh lập tức nhìn thấy Taehyung đang tựa vào chiếc ghế nằm bên cửa sổ, nơi có ánh nắng chiếu vào. Jisoo ngồi bên cạnh, cô cầm bát và thìa đút cháo cho anh. Vào thời khắc này, Taehyung đang ngậm cái thìa trong miệng.

Đây là cảnh tượng chăm sóc bệnh nhân rất bình thường. Nhưng bắt gặp vẻ mặt thẹn thùng của Jisoo, ý cười trong khóe mắt Taehyung, Jimin liền nhạy cảm phát giác không khí ấu trĩ nhưng cũng ngọt ngào vô hạn giữa hai người.

Jimin bất giác mỉm cười.

Thấy anh đến, Jisoo liền trừng mắt với Taehyung, rút cái thìa ra khỏi miệng anh.

"Khụ..." 

Jimin ho khẽ một tiếng, nhường lối cho Ena: 

"Taehyung, chị gái cậu đến thăm cậu đây này."

Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, Ena ngây ra một lúc, chị chỉ mỉm cười mà không lên tiếng.

Taehyung ngoảnh mặt liếc qua hai người. Khi ánh mắt dừng lại ở Ena, anh gật đầu với chị, sau đó lại quay sang Jisoo: 

"Em đừng phân tâm, tiếp tục đút cho anh đi."

Jisoo rất xấu hổ, nhưng cô giả bộ trấn tĩnh, ấn bát cháo vào tay anh: 

"Tự anh ăn đi." 

Cô đứng dậy tươi cười chào hỏi Ena: 

"Chào chị. Mời chị ngồi, để em đi pha trà."

Ena âm thầm dò xét cô, mỉm cười: "

Cám ơn em." 

Sau đó, chị quay đầu về phía Taehyung, nghe anh nói với Jisoo: 

"Bọn họ có tay không biết tự pha trà hay sao? Ừm... em lại xấu hổ rồi. Thật ra em có thể coi bọn họ không tồn tại."

Jisoo cũng đỏ mặt, cô nghiến răng: 

"Anh im miệng đi!" 

Nói xong, cô ngẩng đầu nhìn Ena: 

"Chị đừng để ý, kể từ lúc bị thương anh ấy rất khó hầu hạ."

Đây vốn là câu nói hoàn toàn vô tư, theo thói quen của Jisoo. Bởi vì Taehyung luôn làm theo ý mình, chẳng cần biết đến ai, cô từng giải thích và xin lỗi nhiều người về thái độ của anh. Ví dụ đám cảnh sát khi bị chấn động bởi suy đoán của anh rồi cảm thấy bản thân thấp kém. Ví dụ gia đình nạn nhân muốn đến tận nhà anh cám ơn nhưng bị anh từ chối thẳng thừng. Ví dụ đứa bé bị anh "nói chuyện" trong buổi tối giao thừa bắn pháo hoa ở bờ sông...

Tuy nhiên, câu nói của Jisoo khiến Ena không mấy dễ chịu.

Chị luôn là một người phụ nữ rất lý trí. Sau khi bị tên biến thái giết người "hoa tươi" số hai cưỡng hôn ở khu nghỉ mát, chị nhận thức rõ điều nguy hiểm nhất đối với bản thân chị không phải kẻ giết người, mà vào thời khắc coi hắn là Taehyung, chị đã thật sự rung động bởi nụ hôn đó.

Vì vậy trong một thời gian dài, Ena không liên lạc với anh, cho đến ngày hôm nay nghe tin anh bị thương.

Theo tình hình hiện tại, chị là chị gái của Taehyung, còn Jisoo chỉ là trợ lý của anh. Cô thay anh xin lỗi chị.

Ena vẫn giữ nụ cười trên môi, chị nhìn Jimin bằng ánh mắt dò hỏi.

Jimin bày ra bộ mặt vô tội, lắc đầu với chị, rồi nhún vai bất lực. Ý của anh là: 

"Tôi cũng không rõ tại sao bọn họ lại thân mật đến vậy. Nhưng chị biết đấy, từ trước đến nay Taehyung vốn không hiểu đối nhân xử thế."

Ena cố đè nén nghi hoặc, ngồi xuống cạnh Taehyung. Bắt gặp gương mặt tiều tụy của anh và vải băng trắng thấp thoáng trong cổ áo, trong lòng chị rất xót xa.

"Sao cậu lại ra nông nổi này?" 

Ena chau mày.

Taehyung liếc Ena, không có ý trả lời câu hỏi vô vị của chị.

Trong lúc hai người nói chuyện, Jimin ung dung ngồi xuống ghế sofa, chờ đợi giây phút Ena phun nước như anh hôm nọ. Jisoo bê một ấm trà từ nhà bếp đi ra phòng khách, đặt lên bàn trà.

"Cậu quên lần trước cậu bị thương đến mức nào rồi?"

Ena cất giọng dịu dàng: 

"Bị tổn thương tới cốt tủy, tôi và Jimin lo lắng chết đi được. Cậu không thể để bản thân tiếp tục bị thương."

Lần này, Taehyung không tỏ thái độ lạnh nhạt. Anh trầm mặc vài giây rồi trả lời: 

"Sau này tôi sẽ chú ý."

Jimin nhìn hai người bằng ánh mắt ôn hòa. Jisoo im lặng đứng một bên.

***

Jisoo lại xuống bếp rửa hoa quả. Ba người ngồi ở phòng khách. Trò chuyện vài câu, Ena hỏi: 

"Hay là thời gian này cậu dọn đến ngôi biệt thự của tôi đi. Ở đó có người giúp việc lâu năm, cậu sinh hoạt sẽ thuận tiện hơn."

Jimin biết Ena đang thăm dò Taehyung. Anh liền cười tủm tỉm.

Taehyung quả nhiên trả lời dứt khoát: 

"Tôi không đi."

Ena nói tiếp: 

"Vậy thì nhờ Tử Ngộ tìm cho cậu một hộ lý chuyên nghiệp. Một mình Jisoo sao có thể chăm sóc cậu chu đáo? Hơn nữa bây giờ cậu nằm bẹp một chỗ. Cô ấy là phụ nữ, đâu tiện chăm sóc sát sườn cậu?"

Hai người đều nhìn Taehyung. Ngoài dự liệu của bọn họ, anh đột nhiên ngây ra.

"Hừm." 

Anh thở dài một tiếng.

Ena không hiểu: 

"Sao thế?"

Gương mặt Taehyung dần ẩn hiện ý cười sâu xa: 

"Chăm sóc sát sườn? Sao tôi không nghĩ ra điều này nhỉ? Đây mới là yếu tố tăng cường tình cảm lớn nhất. Cám ơn chị đã nhắc nhở."

Phòng khách trở nên yên tĩnh trong giây lát.

"Ha ha ha..." 

Jimin không nhịn được, bật cười khoái trá. Ena hoàn toàn sững sờ.

Vài giây sau, chị cũng mỉm cười: 

"Có phải tôi đã bỏ lỡ điều gì rồi?"

Taehyung chợt nhớ ra, Ena còn chưa biết mối quan hệ của anh và Jisoo. Khóe miệng anh nhếch lên: 

"Chẳng phải đã quá rõ ràng hay sao? Tôi đã rơi vào lưới tình."

Jimin ở bên cạnh lại sặc nước bọt. Thôi được, anh đã quen rồi.

Ena vẫn giữ nụ cười không thay đổi. Im lặng vài giây, chị quay sang Jimin: 

"Có thể để tôi nói chuyện riêng với Taehyung một lúc không?"

Jimin đứng dậy: 

"Đương nhiên."

Lúc này, Jisoo cầm đĩa hoa quả từ trong nhà bếp đi ra. Jimin cười cười: 

"Jisoo, cùng anh đi mua đồ ăn trưa đi." 

Jisoo liếc thấy hai chị em Taehyung tựa hồ có chuyện cần nói. Cô đương nhiên gật đầu đồng ý.

Hai người vừa ra cửa, Taehyung liền cất giọng xa cách: 

"Có chuyện gì? Công ty của chị lại xảy ra vụ án giết người?"

Ena: 

"Đương nhiên không phải." 

Chị mỉm cười nhìn anh: 

"Tôi chỉ cảm thấy bất ngờ, sao cậu lại yêu Jisoo?"

Taehyung nhếch miệng: 

"Có gì đáng bất ngờ? Tôi là người đàn ông khỏe mạnh bình thường."

Ena im lặng vài giây rồi lên tiếng: 

"Chúc mừng cậu."

"Cám ơn chị."

Ena mỉm cười:

 "Xin nói trước là tôi không có ý can thiệp vào chuyện riêng của cậu. Nhưng cậu không có kinh nghiệm yêu đương nên tôi phải hỏi cho rõ, cậu có xác định cô ấy là người phụ nữ cậu cần hay không?"

Taehyung nhướng mắt nhìn chị: 

"Tại sao chị hỏi vậy?"

"Xét một cách khách quan, các phương diện của cậu đều rất xuất sắc. Đương nhiên Jisoo cũng là cô gái tốt. Nhưng tôi có một điều thắc mắc..." 

Ena để lộ ánh mắt đầy quan tâm: 

"Nhiều năm qua, cậu chưa từng tiếp xúc gần gũi với con gái. Jisoo là nữ trợ lý đầu tiên của cậu. Hai người trai đơn gái chiếc ngày đêm bên nhau nên khó tránh khỏi nhất thời rung động. Nhưng cậu có chắc chắn đó là tình yêu? Không phải vì cô ấy vừa vặn ở bên cạnh cậu đấy chứ? Nếu đổi thành người phụ nữ khác, cũng dịu dàng qua tâm đến cậu, liệu cậu có nảy sinh cảm giác tương tự hay không?"

Taehyung ngẩn người.

Nhưng trái với dự đoán của Ena, anh gõ gõ ngón tay lên thành vịn của ghế nằm, trầm tư vài giây, anh nhìn chị bằng ánh mắt sáng ngời:

"Chị đã hoàn toàn chứng minh một điều, không phải yêu đương nhiều lần là có kinh nghiệm về tình yêu. Khả năng bẩm sinh rất quan trọng." 

Ngữ khí của anh có phần tự đắc: 

"Người có kinh nghiệm yêu đương phong phú như chị cũng không hiểu lý lẽ đơn giản này sao?"

Ena: 

"... Ý cậu là gì?"

Taehyung trả lời: 

"Câu vừa rồi của chị vốn dĩ là một mệnh đề mâu thuẫn. Chị không thử nghĩ xem, trên đời này phụ nữ nhiều như vậy, nhưng tôi luôn dùng trợ lý nam. Tại sao mãi tới khi gặp cô ấy, tôi mới thay đổi thói quen nhiều năm của mình?"

***

Ena và Jimin đến buổi chiều mới rời khỏi nhà Taehyung. Jimin nhàn nhã lái xe, nhếch miệng hỏi: 

"Có phải chị cũng không tin nổi? Taehyung đã có bạn gái, hơn nữa còn yêu say đắm. Tóm lại bây giờ mỗi khi bắt gặp ánh mắt của cậu ấy nhìn Soosoo, tôi đều cảm thấy bản thân như đang mộng du."

Ena dõi mắt ra ngoài cửa sổ: 

"Đúng vậy, tôi cũng thấy mừng thay cậu ấy."

***

Trong khi đó, được Ena "vô tình nhắc nhở", Taehyung giữ tâm trạng vui vẻ cho đến buổi tối. 

Ăn tối xong, Jisoo và anh ngồi ở ngoài ban công hít thở không khí trong lành. Cô ân cần hỏi: 

"Buổi tối anh muốn làm gì? Xem tivi hay đọc sách?"

Taehyung liếc cô một cái, khóe miệng nhếch lên: 

"Đã đến lúc em nên lau người cho anh."

Jisoo ngây ra, hai má ửng đỏ.

Anh bổ sung thêm: 

"Toàn thân."

Trước đây cô chỉ mới nhìn thấy nửa thân trên của anh. Taehyung hớn hở nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip