Chap 14 Đừng khóc
Sana vốn chỉ định sang chúc Tzuyu ngủ ngon nhưng khi thấy nó đã ngủ say , ngực phập phồng theo hơi thở mà lòng lại nổi cơn bệnh hoạn không dứt . Cô rón rén tiến lại gần , âm thầm cảm nhận hơi thể đều đặn rồi yên tậm lật người nó nằm ngửa lại .
Bàn tay khẽ kéo chiếc áo ngủ nó lên , để lộ một vùng bụng săn chắc . Sana cũng nhanh chóng luồn tay cởi áo và tụt luôn cái quần xuống dưới chân mình , sau đó leo lên người nó mà ma sát .
Cô đung đưa, cọ nơi hạ bộ vào vùng bụng phẳng lì , miệng thì cắn chặt cố không phát ra tiếng rên thống khoái .
Thật tình từ sau cái lần đầu tiên Sana đã nghiện cái cảm giác này rồi , mỗi ngày nếu cô không làm bản thân sẽ trở nên ngứa ngáy . Nhìn cái gì cũng trở nên chán ghét , bực mình .
Nhân cơ hội Tzuyu đang ngủ say , Sana liền tranh thủ làm liều để thỏa mãn , mà ngộ nhỡ Tzuyu có tỉnh dậy cũng chả sao . Đứa trẻ này nghe lời cô như vậy , chắc chắn sẽ để yên không dám chống đối .
-"HỪm......."
Hừ lạnh khi cảm giác không tên chạy dọc khắp miền , đôi chân dài như run lên khi đóa hoa của mình ở mức độ cực khoái . Sana cọ mạnh hơn nữa , cặp mông tròn cũng nhấc lên nhấc xuống mà đưa đẩy theo , khiến toàn thân vận động đến toát mồ hôi . Nhị hoa được một lúc thì càng ngày càng nhiều nước ,những giọt mật chạy dọc từ khe rồi rớt xuống bụng Tzuyu nóng hổi như giọt axit , khiến người bên dưới cũng có dấu hiệu lạ rồi mở mắt
-"Chị ?"
Giọng Tzuyu ngái ngủ vang lên nhưng nhanh chóng bị tay cô bịt lại không cho nói . Sana cầm tay nó đặt lên ngực mình rồi bắt đầu bóp bóp để hạt sen se cứng lại , cô ra sức ma sát mạnh hơn nữa , nhanh hơn nữa còn miệng thì không còn kiếm chế được phát ra những tiếng rên nhỏ khi mà cả trên cả dưới đều đang được thỏa mãn .
Cô cảm thấy bụng mình đang co thắt , giật lên từng đợt mà đầu óc như tê dại và điên cuồng . Cúi xuống hôn lên môi Tzuyu , Sana ngấu nghiến bờ môi nhỏ trong khi bên dưới vẫn cật lực chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng , khi mà từng dòng nước ấm nóng , chan hòa chạy xuống cái bụng ngăm đen đầy khỏe mạnh.
-"A..."
Tiếng rên nhỏ thoát ra giữa không gian im ắng rồi toàn thân buông rũ xuống phía dưới .Chị nằm đè lên nó , khiến nó cảm nhận được cái lạnh và sức nặng của bộ ngực đồ sộ ép chặt mình . Nó biết toàn thân chị đang run rẩy và cười chua chát khi cảm nhận được cái bụng nhớt nhát chất dịch mà chị thải ra lúc lẫy .
Đầu óc nó quay cuồng nhớ đến hồi chiều thằng Eunhyuk đã cố đi lên nó , còn giờ, chính chị lại là người thực hiện khiến trái tim nó đắng ngắt lại . Tzuyu thấy mình giống như một cái rẻ rách , một cái rẻ mà ai ai cũng có thể coi khinh mà chà đạp thoải mái . Nó nghe được hơi thở lạnh lẽo đều đặn của chị sau hồi lâu rồi lặng lẽ nhắm mắt lại khóc ,nó tủi thân khi nghĩ về mọi thứ, mọi điều mà từ khi được sinh ra đến bây giờ .
Tại sao ông trời lại biến nó thành đồ bỏ đi như thế? tại sao không một ai thực lòng yêu thương nó ? rốt cuộc bản thân nó là ai đây ? là người ....là ma.... hay là quỷ ???
-"tại sao lại khóc ?"
Chị bỗng dưng ngẩng mặt lên nhìn khiến nó chột dạ . Đôi mắt màu hổ phách bỗng phát quang như mặt trăng nổi bật trong màn đêm u tối . Trông chị lúc này vừa đẹp vừa đáng sợ , giống như một sinh vật lạc từ ngoài hành tinh đến viếng thăm nó , khiến nó ngây người , sợ hãi không biết phải trả lời ra sao .
Nói thật rằng nó đang tủi thân á ? Còn lâu nó mới làm được điều đó , hạn hữu chăng là có thể bộc lộ một chút giận hờn qua việc bặm môi không nói gì mà thôi .
-"Hỏi tại sao lại khóc !!!!"
Chị bực mình lại quát lên , bàn tay quay mặt nó đang hướng nơi khác đôi mặt với chị . Nhìn vào đôi mắt hổ phách ấy ,nó càng uất ức hơn khi bị quát , con ngươi đen láy nó đỏ dần lên , cũng bắt đầu phát sáng trong đêm tối , từng giọt nước mắt cũng nóng hổi rơi .Chị lại nhanh chóng liếm hết chúng , giọng còn run run phả hơi lạnh vào mặt nó .
-"Làm sao thế ? không thích chuyện vừa rồi à ?"
Chị giống như bị kích động khi nó khóc nên liền đổi giọng nhẹ nhàng Cũng phải ! 9 năm qua nó chưa hề khóc từ khi đặt chân vào nhà ,kể cả bị chị đánh nên chị hoảng cũng là điều đương nhiên.
Nhưng nó vẫn không nói , bờ môi quyết tâm cắn chặt nhau lại , dù cho chuyện gì cũng không hé ra. Điều này càng khiến chị càng điên tiết , đôi mắt hổ phách càng ngày càng sáng , hoang mang sờ xuống thân người nó .
-"hay là bị thương ở đâu ? nói gì đi chứ , rốt cuộc là bị thương ở đâu ?"
Đôi mắt đỏ bỗng tần ngần nhìn đôi mắt vàng phát sáng , nó nghĩ mình nghe nhầm khi lời chị nói hình như quan tâm đến nó .
Nhưng chị không ngừng lập đi lập lại , biểu cảm thì hoang mang ngồi hẳn dậy kiểm tra khiến nó xúc động lại rơi nước mắt . Từng giọt từng giọt cứ thi nhau lăn xuống gò mà hoàn mĩ khiến tâm ai kia như bị nung nóng lên .
-"đừng khóc , đã bảo đừng khóc nữa ....."-
Sana bất lực nói , cô cũng chẳng còn đủ sức để quát lên khi toàn thân run rẩy không ngừng . Trong người cô tự dưng lạ quá , nó như phản ứng với nước mắt của Tzuyu mà thấy quặn thắt từng đợt .
Không còn cách nào để khống chế , sica chỉ còn biết liếm hết đống nước mắt kia như bản năng , chúng ra đến đâu cô liếm đến đó , liếm không xuể thì dùng tay lau , trông vô cùng khổ sở .
Dỗ dành phải được một lúc Tzuyu mới thôi khóc , nó hướng đôi mắt đã trở lại bình thường nhìn chị đầy xa lạ . Đây có phải bà chị tàn bạo của nó không khi từng hành động , từng cử chỉ đều đem tâm nó làm ấm lại .
Chị ngồi đối diện nó , bàn tay không ngừng xoa dịu cái má bị thằng eunhyuk tát đến bỏng da chiều nay ,nó cảm động lắm , nhưng lại không biết nói ra bằng lời như thế nào.
Sana thở phào khi con bé đã ngừng khóc , cô đổ sập tấm thân trần chuồng xuống bên cạnh rồi ôm lấy Tzuyu . Vừa rồi nó dọa cô sợ phát khiếp với những giọt nước nhỏ bé mà vô cùng lợi hại ấy . Xoa xoa má phải của nó , cô nhẹ nhàng ghé tai nó nói nhỏ
-"lần sau sẽ không làm vậy nữa , Tzuyu đừng khóc nữa nhé !"
Cô không chắc vì sao Tzuyu lại khóc , nhưng cô vẫn muốn nó hứa từ nay không tái diễn cái trò này nữa , sợ lắm rồi ....
-"không phải vì chuyện vừa nãy ...."
Tzuyu từ lẫy im lặng cuối cùng cũng bị lời nói chị đánh động mà lên tiếng , nó không muốn chị vì chuyện đó mà rằn vặt bản thân nữa . Nó giờ cảm nhận được chị quan tâm tới nó rồi nên cái chuyện nhỏ nhặt kia hoàn toàn có thể vứt đi . Nhưng chị đâu có để yên cho nó , vừa nghe nó nói chị đã lại nhổm lên ngạc nhiên hỏi
-"Thế là vì cái gì ? "
-"chả vì gì ...tự dưng muốn khóc "
nó cười nhạt nói , đôi mắt hổ phách thôi không phát sáng mà sao vẫn nhìn thấy rõ qua màn đêm .
-"Tzuyu nói dối ! "
Cô giận dỗi lên án , bờ môi nhỏ mọng , khẽ chu lên vô thức như một đứa trẻ mới 5 tuổi
-" Còn không nói thật sẽ phải trả giá "
Nó dựng tóc gáy khi cảm nhận được móng tay của chị đang từ từ ấn vào da thịt mình . Vừa nãy còn hết sức tình cảm sụt sùi , nếu bây giờ đùng cái bị chị hành hình, thật không hay chút nào nên nó vội vàng lên tiếng.
-"tại lần đầu được chị quan tâm nên khóc !"
1 câu nói vu vơ vội vã cũng đủ làm thời gian trong phòng ngưng lại . Chị bần thần nhìn nó bằng ánh mắt ngây dại , khéo cũng phải hơn 15' mới chịu thôi mà nắm xuống ôm ghì lấy nó . Nó cảm nhận được thân thể của chị , thân nhiệt của chị và tất nhiên ...cả vài thứ khác nữa đang bám dính lấy mình .
-"đồ ngốc họ Minatozaki !"
Câu nói chị như thức tỉnh nó , chị vừa kêu họ nó giống với họ chị - một điều trước đây chưa từng xảy ra , khiến nó mừng quýnh .
Vậy là chị chấp nhận nó rồi sao ? chị đã chấp nhận đứa em không chung cha ,chung mẹ thậm chí cả giống loài này ? Nhưng nó còn lâu mới biết , câu nói của chị chứa vô cùng hàm ý .
Chị nói vậy , chính là để xác nhận chủ quyển của chị lên nó . Từ nay nó mang họ Minatozaki -họ của chị , thì có nghĩa nó cũng là người của chị , của mình chị thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip