Summary: Hắn chẳng ngờ bản thân đã lỡ say đắm kẻ hầu cận kia. Nhưng chao ôi, lúc hắn nhận ra thì người đã đi mất rồi... Author: Hakanai Shigure -Văn chương không tốt, nếu cảm thấy khó chịu vui lòng click back -Là sản phẩm trong lúc không tỉnh táo -Warning: OOC! Lệch nguyên tác... -Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Kaneshiro Muneyuki, nhưng ở đây câu chuyện của họ được viết bởi mình
Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Nhẹ nhàng, Ngọt văn, Hỗ công, Đô thị tình duyên. Độ dài: 118 chương + 3 phiên ngoại. Nhân vật chính: Giản Thanh, Lộc Ẩm Khê.Bản Edit thuộc về _Eirlys…
Đa số H, SM và hài Đau thương thì ít hường phấn thì nhiều ạ ❤️Đọc xuống phía dưới sẽ hay hơn, khúc đầu viết hơi nhảm 😂______________________________Làm ơn hãy là 1 người đọc có văn hoá📍Đừng mang con tôi đi sang 1 nơi khác📍Không sao chép, copy dưới mọi hình thức. 📍 Không chuyển ver📍 Không mượn ý tưởng🙂 Thích thì hoan nghênh còn không thì lượn dùm…
Các nhân vật trong truyện thuộc về Mặc Hương Đồng Khứu, không phải tôi.Viết theo sở thích vì cuồng bộ nàyCP chính trong truyện: Lam Vong Cơ aka Hàm Quang Quân x Ngụy Vô Tiện aka Di Lăng Lão TổVốn dĩ là định viết tất cả các couple trong Ma Đạo nhưng cuồng Vong Tiện quá nên sẽ viết về cặp này là chính, những cặp khác sẽ là phụ thôi nhé, nếu cảm thấy phiền các bạn cứ bỏ qua.Sau cùng, cám ơn vì đã đọc...^^======Thân======Art: @Minatuhttps://twitter.com/minahomine/status/1153699403137351682?s=19…
•Tên nguyên tác : Trọng sinh chi tức phụ nhi dưỡng thành kí•Tác giả : Người tới ta đi•Thể loại : Đam mĩ, hiện đại, trọng sinh, sủng, dưỡng thành, 1×1, HE•Editor : TuUinBản dịch phi thương mại, chỉ mang mục đích thuận tiện cho editor đọc, chưa được sự cho phép của tác giả. Mang đi nhớ ghi nguồn.Đây là bản dịch đầu tiên của mình, dịch tay 100% nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý nhiều thêm.Bản dịch chỉ đăng trên Wattpad!…
Tên truyện: Sau khi lưu lạc trên đảo hoang và được nàng tiên cá nhặt về (vì tên truyện dài quá Wattpad không cho để nên mình rút gọn lại nha)Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Yêu sâu sắc, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Điền văn, Hư cấu.Nhân vật chính: Vân Khê, Thương Nguyệt.Bản Edit thuộc về _Eirlys.…
Tên: May Mắn Gả Cho NgườiHán Việt: Phó y sinh, hữu hạnh giá cấp nhĩTác giả: Tiểu Bất Điểm Ái Cật NhụcTình trạng bản raw: Hoàn Thành Tình trạng edit: Hoàn thànhSố chương: 106Edit: SherryConvert: VespertineBookcover Edit by @chymcoganThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, H văn, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Tiền hôn hậu ái, Kiếp trước kiếp này, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Cường thủ hào đoạt, 1v1Trọng sinh ngọt sủng văn .Yêu diễm vô sỉ nữ minh tinh × Cố chấp cuồng bác sĩ. Chế phục dụ hoặc 1v1. Thịt nhiều thơm ngọt, hầm thịt là chủ yếu cốt truyện chỉ là phụ.Cân nhắc trước khi xem=====🍒🍒Lưu ý: 🍒Edit chưa có sự cho phép của tác giả nên đừng mang đi đâu xa. 🍒Edit dựa trên bản convert nên chỉ đúng 70%, xin mọi người đừng bắt bẻ. Nếu cảm thấy không chấp nhận được xin mời click back.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…