Chap 33

Đám cưới cậu khác biệt so với bao cặp vợ chồng khác rất nhiều. Thay vì cô dâu thướt tha trong bộ váy trắng, nắm tay chú rể cùng bộ vest lịch lãm tiến về tương lai. Cậu và anh xem đây chỉ đơn thuần là một buổi tiệc, tuy không rườm rà nhưng kỉ niệm là thứ cả hai người muốn. Taehyung thuê biệt thự ngoài biển làm địa điểm diễn ra hôn lễ, nhìn sơ qua, ai cũng lầm đây là bữa tiệc ngoài trời. Jungkook ăn mặc đơn giản và thoải mái như thể đang đi du lịch, anh cũng vậy. Khách khứa không khỏi bàn tán về điều cả hai đang làm, một đôi tình nhân đều là nam nhân tổ chức hôn lễ khác biệt. Cả hai không quan tâm mấy, vì đây là lễ cưới cả hai, không phải của họ.

"Em nghe mọi người bàn tán chứ?!"-Taehyung huých tay cậu

"Có chứ. Mặc kệ đi, đây là đám cưới chúng ta"-Jungkook tỏ vẻ không quan tâm

"Phải! Họ làm sao đoán được việc sẽ diễn ra đêm nay"-Taehyung cười đểu

Jungkook im lặng, vì cậu chẳng hiểu ý anh muốn nói là gì cả. Mặt trời lặn xuống phía sau căn biệt thự to lớn này, ánh đèn không chói loá mà mang lại cảm giác thơ mộng, nhẹ nhàng. Mọi người đột nhiên chuyển hướng chú ý sang vị trí cổng, không khỏi trầm trồ trước sự xuất hiện hoàn hảo của người đang tiến vào trong. Tiếng giày cao gót vang lên không quá to, bước chân của người đó như thể thống trị toàn bộ bữa tiệc này. Sang trọng và quyền lực

"Cô gái đó chẳng phải là người.."-Soyoung đang phụ bưng bê nước liền đơ ra

"Hirai Momo!"-Taehyung nhẹ đáp

"Sao cô ta lại tới đây nữa chứ?! Kết thúc rồi cơ mà"-Yoongi cộc cằn nói

"Là tôi mời"-Jungkook tiến tới chỗ mọi người

"Jungkook? Em làm sao đấy?! Hirai là kẻ luôn muốn cướp đi Taehyung"-Soyoung

"Dù gì mọi chuyện cũng chấm dứt, mời Hirai không có ý gì ngoài việc giữ tình cảm hai bên Kim gia và Won gia"-Jungkook

"Won? Cô ấy họ là Hirai cơ mà?"-Yoona

"Là Won tổng nhận nuôi cô ấy, thôi mọi người. Đừng tập trung quá nhiều về cô ấy nữa"-Soyoung

Cả đám nhìn nhau rồi dần tản ra, Hirai đảo mắt quanh buổi tiệc. Thấy Taehyung thoáng lướt nhìn mình, cô mỉm cười nhẹ. Không bu bám như những lần gặp trước, cô chỉ đứng đó, vẻ mặt lạnh lùng. Tuy xinh đẹp nhưng cô quên rằng đây là tiệc cưới ngoài biển mà mặc chiếc đầm đuôi cá màu trắng vướng víu. Những người đàn ông quanh đó trầm trồ về vóc dáng và gương mặt của cô, liền tiến lại mời cô ly rượu

"Chào em! Một ly nhé?!"

"Được, tôi đang có tâm trạng đây"-Hirai nhẹ nhàng nhận lấy

"Thế em có quan hệ gì với chủ nhân tiệc cưới hôm nay?"

"Bạn gái của chú rể, à không..là người đáng lý ra đang thế chỗ cho Jeon Jungkook"-Hirai vừa nói vừa liếc sang chỗ cậu

"Ôi trời, sao chú rể lại không nắm giữ em đây chứ. Một viên ngọc quý thế này cơ"

"Anh tiếc giùm sao?"-Hirai

"Phải!"

"Thế..anh có muốn giúp tôi để được nắm giữ viên ngọc quý là tôi đây không?"-Hirai nói, tay mân mê cổ áo anh ta

"Tất nhiên rồi. Anh đây là Jaeyong, còn em là.."

"Tôi. Hirai Momo, du học sinh người Nhật"-Hirai

Taehyung nãy giờ khá thoải mái khi Hirai không đeo bám anh như mấy lần trước, có lẽ cô ta chịu thua rồi, anh cười đắc ý. Jungkook khều vai anh

"Bây giờ sắp đến giờ rồi. Sao chưa thấy.."-Jungkook

"Tới rồi kìa"-Taehyung

Jungkook nhìn theo hướng anh đang nhìn, Chanyeol được tự do rồi. Anh đã quay về và nơi đầu tiên anh tới sau khi ra khỏi tù là đám cưới cả hai.

"Khoẻ chứ?!"-Taehyung đưa tay ra

"Tất nhiên"-Chanyeol cười nắm lấy

"Vào trong thôi, chúng tôi đợi cậu nãy giờ đấy"-Jungkook

"À mà Taehyung này. Khi tôi đi làm lại rồi, tôi sẽ trả lại số tiền anh dùng để giảm án cho tôi"-Chanyeol

"Tôi đây thích cho đi chứ không thích nhận lại. Cậu đưa lại tôi liền không lấy"-Taehyung

"Ngang ngược như hồi cấp ba"-Chanyeol

Chanyeol theo cả hai vào trong, thấy Soyoung đang bưng bê đồ uống, Mark thì trông con của cả hai, anh mỉm cười. Nhẹ nhàng cầm ly rượu nhâm nhi dưới ánh đèn

"Này, nhìn thấy cái chàng trai đằng kia không? Nhìn hút hồn thật"-Baekhyun kéo tay Sehun chỉ về phía anh

"À có, đúng là vậy nhưng chứ bằng Sehun này"-Sehun ưỡn ngực nói

"Còn lâu. Anh ta nhìn được hơn chú mày nhiều"-Baekhyun

Thấy cả hai cứ chỉ trỏ mình, Chanyeol nhìn qua. Baekhyun giật mình núp sau Sehun, anh cười vẫy tay chào cậu. Baekhyun sáng mắt, nhẹ nhàng vẫy tay lại anh.

"Hoseok!"-Jungkook kêu lên

"Địa chỉ không có thật à?! Anh mày lội từ nhà qua đây, đi đám cưới mà ngồi xe hết hai ngày, lạc đường đủ kiểu. Vừa lên khách sạn ngủ thì đến giờ, rồi lại đi lạc. Mệt thiệt!"-Hoseok than

"Thôi mà, vì em đi. Mà..tụi nhỏ đâu?!"-Jungkook

"Phụ huynh tụi này thiệt tình là nỡ lòng nào bỏ con lại cho anh, trên xe tụi nó hát suốt, chả ngủ nghê gì được"-Hoseok

"Tưởng phụ huynh không cho, ai dè tin tưởng anh tới vậy luôn"-Jungkook

"Ba mẹ đứa nào cũng làm quan chức, ngày đêm bận bịu. Có khi còn để tụi nhỏ lại anh trông mấy ngày liền luôn mà. Kìa, tụi nó vào kìa! May mà có mấy ông tài xế canh giúp"-Hoseok

"A...anh Jungkook nè!!"

"Em chào anh!"

"Chào mấy đứa, vào trong kia thay đồ đi nào. Tới giờ rồi!"-Jungkook

"Haizz..cho anh mày xin chỗ nào ngồi thở cái. Mệt quá.."-Hoseok

Hoseok đi về phía tảng đá to ngay biển ngồi nghỉ, ở đây yên tĩnh và trong lành hơn trong kia.

"Jungkook!"-Taehyung

"Vâng!"-Jungkook

Cả hai nhìn về hướng Hoseok đang ngồi mỉm cười.

"Yoongi hyung!"-Jungkook

"Sao vậy?"-Yoongi

"Anh Taehyung bảo là nếu anh cảm thấy ngộp với không khí đông đúc trong này thì ra ngoài tảnh đá kia ngồi cho đỡ. Ngoài đó yên tĩnh hơn đó"-Jungkook

"Cũng được. Anh đang mệt, trong đây đông quá"-Yoongi

Yoongi vì mệt nên cũng nghe lời cậu mà ra đó ngồi, không khí đông đúc khiến Yoongi không thoải mái mấy.

Tiếng nhạc phát lên, chỉ là riếng du dương nhẹ nhàng. Ánh đèn mộng mơ khi nãy giờ lại càng thêm thơ mộng, tô điểm bằng những đốm lửa đỏ. Đôi mắt cậu trong như gương, phản chiếu hình ảnh cậu thấy. Taehyung không còn đơn giản như lúc chiều nữa mà là sang trọng trong bộ vest đen. Tay cầm bó hoa hồng, gương mặt không ngước lên mà cúi xuống đi về phía cậu. Đến khi đối diện cậu, anh nhẹ nhàng ngước lên.

"Chào buổi tối, cô dâu của anh!"-Taehyung cười

Jungkook nhìn anh, đôi môi anh đào tự nhiên thành một đường vòng cung tuyệt hảo. Đúng là Kim Taehyung, anh còn không để cậu biết điều này.

"Chào buổi tối"-Jungkook

Khách mời tập trung bao quanh lấy hai người, anh nhẹ nhàng trao bó hoa cho cậu, nhích người ra đằng sau, lấy tay mình bịt mắt cậu lại.

"Đừng mở mắt!"-Taehyung

Jungkook ngoan ngoãn đứng yên theo lời anh, Taehyung buông tay ra khi chắc chắn cậu đã nhắm mắt. Cảm giác lạnh lạnh ở phía cổ mình nhưng hơi ấm bàn tay anh vẫn không hề rời đi một phút nào.

"Em mở mắt ra đi!"-Taehyung

Cậu nhẹ nhàng mở mắt ra, nhìn xuống phía dưới, những cây nến nhỏ bao quanh cả hai thành hình trái tim. Đưa tay lên cổ mình, có một sợi dây chuyền.

"1!!!!2!!!!!3!!!!!!!!!"

Tiếng đếm vang lên trong không khí. Khi nhịp số 3 vang lên, cũng là lúc tiếng pháo hoa bắn. Pháo hoa được bay lên cao rồi nổ, là cánh hoa bằng giấy. Hoa giấy rơi xuống khu vực biệt thự, Jungkook ngửa mặt lên ngắm cảnh quanh mình. Mấy đứa nhỏ thích thú cười đùa, nãy giờ là tụi nó cùng Taehyung bàn kế hoạch.
Tưởng chừng đã kết thúc nhưng không! Tấm màn trắng rất to ngay cổng biệt thự hạ xuống, đèn xung quanh tắt phụt đi chỉ còn lại ánh lửa của nến quanh cả hai. Taehyung nắm lấy tay cậu, hình ảnh được chiếu lên tấm màn đó, mọi người đều hướng về phía đó. Jungkook nhìn anh, Taehyung nhìn về hướng máy chiếu đang chiếu lên.

"Jungkook à! Hôm nay là ngày cưới của chúng ta đó. Có lẽ em cũng sẽ khó hiểu khi tại sao anh nói cả hai ta hãy ăn mặc như đây chỉ là một bữa tiệc bình thường. Thật ra...anh đối với em, không chỉ đơn thuần là yêu đâu nên anh không muốn đám cưới chúng ta quá đơn giản như bao người, anh muốn tạo một kỉ niệm tuyệt vời nhất của ngày trọng đại nhất đời anh. Anh đã chuẩn bị cái này, mong em sẽ thích.."

Hình ảnh Taehyung hiện ra, anh nhìn thẳng vào camera nói như thể trước mặt anh là cậu. Trước đêm kết hôn, anh đã quay nó lại, đây là những điều anh chưa bao giờ nói ra với Jungkook. Các hình ảnh trong video anh làm chứa đầy những kỉ niệm cả hai đã trải qua. Lần đầu tiên cả hai gặp nhau, đó không phải tình huống đẹp mấy, chỉ là những hình ảnh cả hai lướt ngang nhau, rồi những lúc anh chụp lén cậu ăn, cả hai đi dạo và cái lần anh và cậu đi chơi với nhau ở ngoài biển nữa chứ....Jungkook mỉm cười trước những đoạn cười đùa của cả hai mà anh quay lại. Video kết thúc, những dòng chữ từ từ hiện lên cũng là lúc anh quỳ xuống trước cậu

"Em đồng ý lấy anh làm chồng chứ?!"

Dòng chữ đó cũng là lời nói của anh lúc này, mọi người liền quay lại nhìn cả hai. Những tiếng vỗ tay vang lên không ngừng, tuy đây không phải lần đầu anh cầu hôn cậu, cũng không phải làn đầu cậu nói đồng ý nhưng mỗi làn thế, niềm vui luôn tràn về, chưa bao giờ ít đi

"Em đồn.."-Jungkook

Cậu vừa mở miệng ra trả lời anh thì tiếng hét của ai đó đang rất khó chịu chen vào

"Ai đã chuẩn bị thức ăn thế này?!!"

Taehyung khó chịu nhìn thử là ai đã phá hỏng không khí của cả hai. Chàng trai đó bước tới

"Jaeyong thiếu gia, chuyện gì vậy?"-Taehyung giữ bình tĩnh nói

"Kim tổng, tôi xin lỗi đã phá hỏng không khí cả hai nhưng trong thức ăn..có cái gì đó không ổn"-Jaeyong

"Thức ăn?"-Jungkook

"Đợi anh..GỌI TẤT CẢ ĐẦU BẾP RA ĐÂY CHO TÔI!!"-Taehyung tức giânn bỏ đi

Jungkook biết anh đang giận trước sự chuẩn bị không chu đáo cho khách khứa và làm gián đoạn đám cưới này. Vì không muốn phiền anh nên cậu nép ra phía gần bể bơi đứng để anh giải quyết trục trặc này.

"Các người kiểm tra không thức ăn có gì lạ không?"-Taehyung

Các đầu bếp run rẩy làm theo, tất cả là đầu bếp nhà hàng 5 sao. Nếu sai sót thì họ mất việc mất thôi

"Thưa Kim tổng..trong tô súp có mùi lạ, chúng tôi không xác định được nó là gì.."

"Các người làm ăn sao thế hả?! Nếu bây giờ ai ăn trúng thì biết có chuyện gì đây?! Cái mùi lạ đó là từ thứ gì tôi làm sao biết. Mau kiểm tra những món còn lại, bưng súp xuống mau lên!"-Taehyung

Taehyung tức giận bỏ đi về chỗ Jungkook, đúng là toàn chuyện xui. Nếu hôm qua gặp chuyện thì thôi rồi...khi về tới nơi, thấy Jungkook đang chật vật ngoi lên trong hồ bơi. Taehyung trợn mắt

"Jungkook!!!"-Taehyung

"Tae..cứu..ọc..cưu..em..ọc.."-Jungkook khó khăn nói

Chân cậu chuột rút, không thể bơi lên được. Khi đang đứng đợi, bỗng có ai đó xô cậu xuống bên dưới, do tiếng nhạc khá to nên không ai nghe tiếng cậu kêu cả. Hirai chạy ra cản Taehyung lại

"Anh không được đi! Cậu ta chết rồi thì hôm nay sẽ là đám cưới hai ta"-Hirai

*Chát!!*

"Cô cút đi trước khi tôi bóp chết cô!"-Taehyung nghiếng răng đẩy cô ra

Anh liền lao xuống đưa Jungkook lên trên bờ, cậu uống nước hơi nhiều nên liền ho rồi phun nước ra. Jungkook thở hồng hộc vì mệt và sợ hãi

"Em có sao không? Sao lại té xuống dưới?!!"-Taehyung

"Em không..biết..có ai đẩy em xuống..khi em đứng đây"-Jungkook

Anh nhìn về hướng Hirai, cô ta run rẩy lùi lại, lắc đầu nguầy nguậy

"Không phải..em.."-Hirai

Hirai chạy đi, định trốn thoát nhưng liền bị chặn lại.

"Muộn rồi!"-Hoseok/Yoongi

"Không, không!! Tôi không có mà..làm ơn tin tôi.."-Hirai

---------------------------------------------

Yoongi đi ra phía trước tảng đá hóng gió một chút, do trời tối và tảng đá to lớn nên cậu không thấy có ai khác ở đây. Hoseok bất ngờ khi có người xuất hiện, chợt thấy người này quen quen, anh đã gặp cậu ở đâu rồi..

"Xin chào!"-Hoseok nhướn lên nhìn

Người con trai đó giật mình, co người lại nhìn anh

"Ơ..anh.."-Yoongi liền nhận ra anh

"Cậu..Yoon..gi đúng không?"-Hoseok

"Là tôi đây. Lần trước cảm ơn anh nhiều lắm"-Yoongi

"Cậu cảm ơn rồi mà"-Hoseok

"May có anh, giờ cả hai người họ mới được về với nhau. Mà anh..quen biết Jungkook hay Taehyung sao?"-Yoongi

"Phải, lúc Jungkook bỏ đi. Tôi nhận nó vào làm giữ trẻ nên quen rồi giúp hai đứa nó hoà luôn"-Hoseok

"À..anh tên là.."-Yoongi

"Jung Hoseok!"-Hoseok

Yoongi nhìn anh ngơ ngác, đôi mắt trở nên long lanh. Bất giác nhào vào lòng anh khiến Hoseok giật mình

"Yoongi..cậu sao vậy?!!"-Hoseok vịn vai cậu

"Hoseok..là em, là Min Yoongi đây"-Yoongi ôm chặt lấy anh

"Cậu nói gì vậy?! Min Yoongi mất rồi, em ấy bị tai nạn, cậu biết em ấy sao?"-Hoseok

"Không..không..em chưa chết. Năm đó là hiểu lầm, cái xác đó, là lầm người. Khi em bị tai nạn, đứa bé đó đã bị chung nhưng em may mắn lại sống, đứa bé đó bị thương nát cả mặt nên không ai nhận ra, y tá treo nhầm bảng tên nên em thất lạc từ đó"-Yoongi

"Vậy là..Yoongi của anh, vẫn còn sống sao?"-Hoseok

"Phải, em còn sống"-Yoongi

Hoseok ôm lấy cậu, ôm lên mái tóc đen óng đó. Hơi ấm này, bao lâu anh chưa được cảm nhận?

"Anh yêu em..anh yêu em suốt mười mấy năm nay rồi, từ khi ta còn nhỏ"-Hoseok

"Em cũng yêu Hoseok, yêu Hoseok từ khi còn nhỏ"-Yoongi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip