chap 5
Hì hì, tui đã comeback lại với các tềnh êu đây. Chap này, có vẻ hơi căng à nha
---------------------------------------------------------
"Phục vụ! Rót rượu cho tôi"-Một tên khách say rượu la lên, gương mặt đầy nếp nhăn đỏ ửng hết lên
"Dạ vâng mời quý khách"-Jungkook tới rót rượu cho hắn ta
"Haha..chú em, tươi ngon thế!"-Hắn cười khà khà, lấy tay mơn làn da mịn màng của Jungkook, ánh mắt híp lại
"Dạ..mời quý khách dùng rượu, tôi đi trước"-Jungkook khá khó chịu rụt người lại
"Khoan..khoan! Sao vội thế? Một đêm với anh!"-Hắn ta níu tay Jungkook lại, ánh mắt "sờ soạng" người cậu
"Xin lỗi..tôi không đi khách!"-Jungkook kéo tay mình lại, cố gắng tránh xa hắn ra
"Chát"-Hắn điên tiết tát cậu một cái, trợn mắt nhìn cậu, Jungkook tay ôm bên má ửng đỏ lên của mình
"Đồ điếm! Đã vô đây còn làm thanh cao. Sợ ông không tiền bo mày à?"-Hắn gằn giọng nói lớn, đè người cậu xuống bàn, gạt hết mọi thứ trên bàn ra.
Jungkook vùng vẫy, cố gắng thoát ra khỏi mùi rượu và thuốc lá trên người tên khốn này. Hắn thì chẳng màn tới, tay sờ soạng cởi nút áo cậu
"Haha..tao biết mà! Thanh cao với tao sao? Nhìn cổ mày xem, dấu hôn còn vương lại vết đậm vết nhạt kìa."-Hắn cười lăng mạ cậu, cả quán ai cũng nhìn chằm chằm vào hắn với cậu, đám bạn xung quanh ngồi vắt chéo chân như xem được phim hay
"Đoàng!"-Tiếng súng nổ, Jungkook cảm nhận được mùi tanh của máu, bó đang dần ướt cái áo cậu, hắn té nhài xuống đất, mắt trợn tròng, mé bên phải đầu hắn nguyên một lỗ thủng
Cậu ngồi dậy, bụm miệng ngạc nhiên, ánh mắt vô cùng hoảng sợ. Cả quán nhìn theo hướng người vừa nổ súng, là Yoona. Jungkook ngẩn người lần hai, Yoona hiền lành mọi ngày nay giết người không ghê tay sao? Cô rút súng lại, bỏ vào túi quần, tiếng vỗ tay vang lên, mọi người hướng theo nó. Taehyung đứng vỗ tay trên lầu, ánh mắt vô cùng hài lòng.
"Bắn tốt lắm, Yoona!"-Taehyung vẫn không ngừng vỗ tay
"Chẳng phải nhờ Kim Tổng huấn luyện ngày tôi mới vào đây sao?"-Yoona cười nhếch môi, ánh mắt mang vẻ vô cùng tự hào
"Yoona hiền lành nay làm tôi bất ngờ thật, không uổng công tôi chút nào!"-Taehyung bình tĩnh cầm áo khoác đi xuống chỗ Jungkook
"Bình tĩnh, ổn rồi"-Taehyung nhỏ giọng, ánh mắt ân cần, dịu dàng với cậu
"Tôi..hắn ta.."-Jungkook giọng yếu ớt nói
"Rác thì không nên tồn tại, bẩn lắm nên cứ mặc kệ đi"-Taehyung nói, dìu cậu đứng dạy vào phòng anh nghỉ ngơi
"Bảo vệ, đem xác hắn đi thiêu đi, xong lấy cốt về đổ khắp nhà hắn cho tôi"-Yoona nói, ánh mắt lạnh khác hẳn bình thường
Cả đám nhân viên há hốc mồm ra. Thì ra đây là lí do mà tất cả các khách vào đây không ai dám đòi hỏi một đêm với cô, không ngờ cô lại là người do chính Kim Taehyung huấn luyện, không thế đùa được.
_______________________________________
Trong phòng Taehyung
"Em vẫn còn sợ à?"-Taehyung thấy Jungkook cứ ngẩn người ra nên lo lắng hỏi
"Không..tôi hơi bất ngờ thôi.."-Jungkook nói, giọng hơi khàn lại
"Vậy à? Lúc nãy tên kia làm gì em rồi?"-Taehyung hỏi, mặt hơi khó chịu
"Hắn chỉ nắm tay với cởi nút áo và tát tôi thôi, chưa làm gì cả"-Jungkook nói
"Có làm em đau không, bảo bối?"-Taehyung bực nhưng giữ bình tĩnh để nói chuyện với cậu
"Hơi đau ở tay và má, hắn dùng lực mạnh quá"-Jungkook được nước làm tới, đưa cánh tay ra, tay kia áp lên má như ý muốn Taehyung cưng chiều, hỏi han
"Tội bảo bối của anh"-Taehyung xoa lấy cánh tay nhỏ bé và bên má ửng đỏ của Jungkook, chu chu cái mỏ ra nũng nịu lại
Dù ý nghĩ trong đầu chả mấy dễ chịu như ngoài mặt
Anh thật sự ước gì mình có thể giết hắn thay Yoona
"Thôi em tắm đi, bộ quần áo này bẩn lắm, mai anh đưa thêm đồ,giờ anh lên công ti"-Taehyung vốn dĩ không muốn cái mùi máu của tên kia vương vấn lại trên người Jungkook tí nào
Anh đi ra ngoài lấy quần áo để trên giường cho cậu, rồi đi đến công ti.
---------------------------------------------------------
Taehyung đứng trước công ti hút thuốc, làn khói anh phả ra mờ mịt tạo thành khung cảnh huyền ảo, cái khuôn mặt hoàn hảo không góc chết, sóng mũi thẳng tắp.
"Taehyung! Là anh sao?"-một người con gái cất tiếng nói lên, giọng rất ấm, anh nghe thấy sự thân quen liền quay qua
"Soyoung?"-Taehyung nghiêng đầu một chút, khuôn mặt hơi co lại
"Anh..dạo này khoẻ..không?"-Soyoung nhỏ giọng, ánh mắt cụp xuống
"Hừ..đương nhiên khoẻ rồi! Khoẻ hơn cái ngày thấy cô hôn thằng khác đấy"-Taehyung lạnh nhạt, không thèm nhìn Soyoung vì anh sợ cái kí ức ngày đó ùa về lại
"Em..xin lỗi..anh đã hiểu lầm em rồi..Tae.."-Soyoung quặng lòng khi nghe anh nói vậy, nén nước mắt vào
"Im! Cô không đáng để gọi tên tôi! Đồ đàn bà lăng loàn"-Taehyung la lên, anh mất bình tĩnh rồi, anh không biết mình đã àm gì nữa. Taehyung bỏ đi vào trong công ti.
"Taehyung..Anh thật sự..hiểu lầm em..hic..anh thật sự tàn nhẫn..hic"-Soyoung gục mặt xuống khóc, thầm trách anh vô tình như vậy, từng chữ nghẹn trong cổ họng cô
Taehyung lao vào phòng làm việc, đập bể cái li thủy tinh trên bàn, la hét lên, tay vò đầu bứt tóc
"Tại sao? Tại sao chứ? Mày đã quên cô ta rồi mà Taehyung! Không!"-Taehyung ngồi bệt xuống, lấy bức tường lạnh lẽo kia làm chỗ dựa, anh rất mệt, thực sự rất mệt.
Soyoung về nhà, nước mắt vẫn còn đọng trên gương mặt cô, đôi mắt sưng lên, cô móc điện thoại ra nhắn tin cho ai đó
"Em còn thức không vậy Jungkook?"-Soyoung
"Dạ còn, có chuyện gì không Soyoung noona?"-Jungkook đang nghịch điện thoại, cậu hơi khó ngủ chút
"Chị muốn tâm sự một chút.."-Soyoung
"Dạ được, vậy video call cho dễ nói đi chị, chứ nhắn tin hơi khó"-Jungkook
"Uhm, được rồi"-Soyoung
Cô gọi cho cậu, từ lúc về hàn cô chỉ có mỗi cậu là quen biết, nơi trút bầu tâm sự
"Soyoung noona, chị khóc sao?"-Jungkook lo lắng hỏi khi thấy đôi mắt sưng đỏ của cô
"Jungkook à..lúc nãy..chị đã gặp người cũ.."-Soyoung rơi nước mắt, cô nhỏ giọng
"Anh ấy..không nghe chị giải thích..cứ sỉ nhục chị..anh ấy không yêu chị nữa rồi"-Soyoung nói, gương mặt uất ức, cam chịu
"Không hẵn là anh ấy không yêu chị đâu, có khi là còn giận chị thôi"-Jungkook dỗ dành bà chị mít ướt
"Suốt mấy năm du học, chị chưa một lần quên đi anh ấy. Chị không sợ anh ấy hết yêu chị, chỉ sợ anh ấy nghĩ chị về đây ăn bám danh tiếng, tiền tài của anh ấy"-Soyoung gạt nước mắt, ánh mắt đượm buồn
"Chị mãi không bao giờ như vậy, chị là người tốt cơ mà"-Jungkook khẳng định
"Mà giờ đây người ta là Kim Tổng tài rồi, bạn gái cũ quay về ít nhiều gì cũng bị dư luận bảo hết tiền về đeo bám thôi"-Soyoung cười khổ
"Anh ta thật sự giàu có vậy sao?"-Jungkook
"Phải! Khi nãy gặp, chị thấy cái công ti anh ta mà, rất đồ sộ, có thể nói hơn mấy cái công ti của chị mới bằng một phần đó"-Soyoung
"Nhưng dù thế nào em luôn bên chị, anh ta sẽ hiểu ra và quay về với chị thôi"-Jungkook cười lộ cái răng thỏ của mình ra
"Cảm ơn em, thôi em ngủ đi"-Soyoung cười
"Dạ"-Jungkook cúp máy, nụ cười tắt ngay tức khắc.
"Kim Tổng tài sao? Trùng họ à?"-Jungkook khó hiểu.
Gạt qua mọi suy nghĩ rồi đi ngủ, nhưng hôm nay thiếu vắng cái gì đó, Jungkook cứ trằn trọc mãi. Bình thường thì cậu ngủ buổi sáng hoặc đêm nào mệt quá mới ngủ nỗi và có Taehyung ngủ kế bên. Cậu đi đến công ti kiếm Taehyung
"Chị Yoona à, công ti Taehyung ở đâu vậy chị?"-Jungkook
"Ơ..giờ này còn đi đến đó làm gì? Khuya sao em ngủ đi?"-Yoona
"Em..khó ngủ quá"-Jungkook
"À.. Thiếu Kim Tổng chứ gì?"-Yoona chọc ghẹo cậu
"Chị này!"-Jungkook cười ngại ngùng
"Ở địa chỉ xxxx, em bắt xe đi, không đi bộ nổi đâu"-Yoona
"Dạ vâng, chào chị"-Jungkook nói rồi chạy một mạch ra tìm taxi
Chỉ tài xế đến địa chỉ Yoona đưa, đến nơi, cậu há hốc mồm về độ to lớn của cái công ti này, nó thực sự rất đồ sộ luôn ấy chứ, quả là Kim Taehyung, tài năng thật đáng gườm. Đi vào trong, hỏi nhân viên phòng của giám đốc, Jungkook đi theo lời cô tiếp tân, cậu gõ cửa, thấy không có động tĩnh, đành bước vào.
Trước mắt cậu là cảnh tượng Taehyung ngồi bệt dưới đất,tóc tai bù xù, trên sàn toàn mảnh thủy tinh. Jungkook đi vào, thấy Taehyung ngủ thiếp đi rồi,lấy tay vuốt lại mái tóc cho anh rồi dọn đống miển li kia, không may nó cứa vào tay cậu khá sâu
"Uizz.."-Cậu rên nhỏ một tiếng
Taehyung bị giật mình, mở mắt ra thấy Jungkook đang khuỵu xuống dọn dẹp nhưng tay cậu đang bị chảy máu. Anh liền chồm dậy
"Jungkook, em có sao không?"-Taehyung lo lắng
"Tôi không sao..đứt tay thôi"-Jungkook
"Sao lại đi dọn làm gì? Lại đây anh băng lại cho"-Taehyung
Jungkook ngồi lên ghế, đưa tay cho Taehyung băng lại. Cậu thích được anh chăm sóc nhất nên chẳng bao giờ thèm từ chối cả vì khi đó nó ấm áp lắm, cậu rất thích
"Sao giờ này em tới đây vậy?"-Taehyung hỏi
"Tại...không ngủ được.."-Jungkook
"Nhớ anh à?"-Taehyung
"Điên à? Mới gặp lúc nãy nhớ gì"-Jungkook phủ nhận
"Ừ..không nhớ! Không nhớ mà ngủ không được thì đi kiếm anh"-Taehyung quyết bắt cậu khai ra
"Ờ..thì cứ cho là vậy đi.."-Jungkook bĩu môi
"Biết lắm mà"-Taehyung cười
"Mà sao không về nhà ngủ hay vào phòng ngủ mà lại nằm ở đây?"-Jungkook
"Jungkook!"-Taehyung
"Sao?"-Jungkook
"Lại đây ôm anh"-Taehyung dang tay ra
Jungkook lại ôm anh, anh ôm chặt lại
"Bị sao vậy?"-Jungkook thắc mắc
"Lúc nãy..anh gặp lại người yêu cũ"-Taehyung thoáng buồn
"Kể đi, tôi nghe"-Jungkook ôm anh chặt hơn nữa, không biết lí do gì
"Là cô gái mấy năm trước phản bội anh, cô ấy quay về đây. Anh gặp ở trước công ti...cái hình ảnh năm ấy anh không quên được.."-Taehyung
"Đừng buồn, chuyện qua rồi"-Jungkook an ủi
Hai người cứ ôm nhau suốt buổi, khi cơn buồn ngủ ập tới mới buông nhau ra vào phòng ngủ.
---------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
Cậu khó khăn mở mắt vì ánh nắng hắt vào. Jungkook ngồi dậy thấy Taehyung ngồi trên ghế đọc tài liệu liền đứng đậy tới ngồi cạnh anh
"Chào buổi sáng"-Jungkook ngáp
"Chào em"-Taehyung cười
"Jungkook à!"-Taehyung
"Tôi nghe nè"-Jungkook
"Jungkook, chúng mình kết thúc đi"-Taehyung
"Nhưng tại sao?"-Jungkook rơi nước mắt, mới hôm qua còn âu yếm nhau sao bây giờ...
"Tôi nghĩ kĩ rồi, nếu cứ như vậy sẽ thiệt cho em"-Taehyung nói, ánh mắt nhìn thẳng cậu
"Là sao chứ? Tôi không hiểu?"-Jungkook giọng hơi rè đi
"Đêm qua, lúc tôi gặp lại cô ấy, tôi đã nghĩ rằng mình quên cô ấy lâu rồi nhưng..không hề, tôi còn yêu cô ấy"-Taehyung cúi đầu nói
"Vậy rốt cục tôi là gì?"-Jungkook
"Suốt thời gian qua, tình cảm tôi dành cho em là thật nhưng chỉ là quan tâm nhất thời. Tạm biệt! Em quên tôi đi"-Taehyung nói rồi đi ra ngoài bỏ lại Jungkook ngồi trên ghế,nước mắt đầy mặt
Mới thức dậy, thật sự nó rất sốc, cậu gào thét cầu xin anh quay lại nhưng anh cứ làm ngơ bỏ đi
"TAEHYUNG!!!!!"-Jungkook gào lên trong nước mắt uất giận
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip