Phần 26
Taehyung tỉnh giấc, có cái gì nhột nhột vùi vào trong ngực anh. Anh vòng tay ôm chặt lấy nó mỉm cười
"Còn sớm mà..ngủ đi bảo bối"-Taehyung
"Thì anh cứ ngủ đi, kệ em!"-Jungkook
"Nhưng em làm thế sao anh ngủ đây chứ?"-Taehyung
"Em tặng quà cho anh mà anh cũng không cho sao?"-Jungkook
"Quà? Nhưng vì sao?!"-Taehyung
"Tặng em cho anh này. Chúc mừng sinh nhật Tae Tae"-Jungkook
"À..anh quên mất luôn. Cảm ơn nhưng đó giờ em vẫn là của anh mà"-Taehyung
"Ai là của anh chứ?!"-Jungkook
"Em đấy, nhóc con"-Taehyung
Anh ôm chặt cậu mà ngủ, cậu thì tha hồ mà hít hà lấy mùi hương từ lồng ngực anh. Cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ lần nữa..
_______________________________________
Taehyung đứng trước gương chỉnh lại chiếc cà vạt và mặc chiếc áo vest khoác trên ghế vào, cởi hờ 2 nút áo sơ mi, làm lộ bờ ngực rắn chắc của anh. Jungkook từ nhà vệ sinh bước ra, mái tóc ướt rũ trước đôi mắt bồ câu của cậu. Cậu nhìn anh, tự nhủ rằng hình ảnh của anh khi ở nhà với cậu với khi đi làm như hai thế giới vậy
"Lau khô tóc đi, không bệnh đấy"-Taehyung lấy cái khăn đưa cậu
"Để cho mát"-Jungkook
"Lại đây nào!"-Taehyung níu tay cậu lại
Jungkook ngồi trên giường để anh lau khô tóc, tay bấm điện thoại cứ một ông hoàng.
"Em chỉ được cái to tướng chứ cứ như con nít vậy. Chẳng tự lập được chút nào, giờ thì ngồi bắn PUBG còn anh thì phải lau tóc cho em"-Taehyung cằn nhằn
"Ai nói? Trước khi gặp anh em vừa đi học vừa làm thêm kiếm tiền cho em gái ăn học rồi trả nợ cho cha. Đến lúc bọn người của anh đòi nợ, muốn bắt em gái em đi làm vũ công em phải đứng ra làm thay em gái em đấy"-Jungkook
"Kể ra hơi khó chịu vì hồi đó anh bắt em làm vũ công trước bọn biến thái đó, nếu không thiếu nợ thì em không có vết nhơ nhỏ trong đời rồi"-Taehyung
"Nếu không nợ thì sao anh gặp được em, em chẳng coi nó là vết nhơ mà là..cái duyên để anh và em yêu nhau. May mắn thật"-Jungkook
"Ừ..rất may mắn.."-Taehyung
Cả hai trò chuyện với nhau một lúc rồi cùng nhau lên xe đi làm
"Có một điều em hơi thắc mắc muốn hỏi anh"-Jungkook
"Em hỏi đi"-Taehyung
"Cái cô Momo..là gì của anh trước kia vậy?"-Jungkook
"Không là gì cả, là mẹ anh gán ghép cô ta cho anh. Cô ta chỉ là nữ sinh trường mẹ anh thôi nhưng lại lọt vào mắt xanh của mẹ nên phiền phức ập tới"-Taehyung
"Lần trước cứ nghĩ cô ấy cầm gạch phang em rồi chứ. Thái độ đó thật sự là nó ngang ngược lắm"-Jungkook
"Cô ta dám làm gì em, anh bóp chết cô ta"-Taehyung
"Em không yếu đuối vậy đâu. Dù gì em cũng là con trai, chỉ là chữ nhịn thôi"-Jungkook
"Anh biết mà..nếu em yếu đuối thì làm sao mà ngày nào cũng có thể rống họng thật to để chửi anh, rồi có khi phi chiếc dép vào ngay mặt luôn chứ. Mất hết hình tượng của anh"-Taehyung
"Giữ hình tượng cho cô nào xem?"-Jungkook
"Có cô nào đâu.."-Taehyung
---------------------------------------------------------
Anh bước vào công ty với những lời chúc từ các nhân viên bên trong. Taehyung nhẹ nhàng cúi đầu cảm ơn rồi đi tiếp vào thang máy chủ tịch bỗng nhiên một cô tiếp tân la lên nghe như có ai đang làm loạn trong công ty vậy. Anh đưa tay chặn cửa thang máy xem có chuyện gì
"Cô ơi, xin cô bước ra ngoài. Cô không có hẹn trước!"
"Tôi là vợ chủ tịch, đến gặp chồng tôi mà phải có hẹn trước sao?"
"Nhưng đây là luật, nếu cô là vợ ngài ấy thì mong cô gọi xác nhận nếu không chúng tôi sẽ gặp chuyện"
"Có tin tôi bảo chồng tôi đuổi hết các người không hả?!! Mau để tôi vào nếu muốn yên"
"Cô vừa bảo ai là chồng mình?!"-Taehyung đi lại phía đang hỗn loạn
"Taehyungie!! Là anh đó, anh là chồng Momo mà, anh hỏi thế là Momo buồn đó. Sinh nhật vui vẻ chồng yêu"
"Tránh ra! Cô bớt tự lạm nhận không chết đâu, không chừng chết vì ảo tưởng đấy"-Taehyung
Momo ôm chặt lấy tay anh thì bị anh đẩy ngã xuống sàn, tay anh đang nắm chặt lấy tay Jungkook. Cậu dương mắt nhìn anh đẩy ngã cô ta, Jungkook nhìn cô ta thương hại
"Cậu lườm ai thế hả? Có biết tôi được Kim phu nhân chọn là con dâu tương lai không, đừng tự kiêu thế"-Momo đẩy vai cậu
"Lườm? Xin lỗi nhưng tôi đâu rảnh đi lườm kẻ không cùng đẳng cấp, chỉ là nhìn..một cách thương hại. Con dâu mà không được tình cảm của con trai mình, cứ cho là bà ấy chọn đúng đi những với tôi thì..rất sai!"-Jungkook
"Cậu đừng có lên mặt với tôi, Taehyung giết chết cậu đấy"-Momo
"Thế á?! Tôi lại nghĩ đổi tôi và cô thì đúng hơn"-Jungkook
"Chát!!"
"Do cậu cả thôi. Tại cậu mà Taehyung không đến được với tôi, anh ấy yêu tôi. Đồ cản đường"-Momo
"MOMO!!"-Taehyung gầm lên
Cô ta đưa tay tát cậu một cái, Jungkook không thay đổi sắc thái chỉ là ánh mắt thêm lạnh lùng. Taehyung lập tức hét lên rồi bóp lấy cổ cô
"Tae..Tae..Hyung..buô..ng..em ra.."-Momo cố gỡ tay anh ra
Taehyung trợn mắt nhìn cô, tay tăng thêm lực. Đúng thật là anh đang rất muốn bóp chết cô
"Taehyung..buông cô ta ra đi!"-Jungkook đặt tay lên vai anh
Taehyung dần nới lỏng tay mình ra, cho cô ta một con đường sống. Momo ngã khụy xuống, ho sù sụ, khó khăn hớp từng đợt không khí. Anh lạnh lùng khoác vai cậu bỏ đi không chút thương xót, cô ta nhìn cả hai bằng con mắt uất ức.
"Jungkook..tôi với cậu chưa kết thúc đây. Taehyung mãi là của tôi, cậu nhớ kĩ đấy, anh ấy chỉ xem cậu là món đồ chơi thôi, chán rồi cũng lại về bên tôi"
Sáng giờ anh nhận được rất nhiều cuộc gọi chúc mừng sinh nhật từ các đối tác, bạn bè, người thân..anh bận rộn tổ chức buổi tiệc tối nay, vô số công việc chờ anh. Taehyung chẳng muốn tổ chức rườm rà như này vì thể nào Momo cũng tới nhưng vì đây là cơ hội để thắt chặt tình bạn với những đối tác anh tin tưởng.
"Tôi muốn đặt một phòng tiệc hạng vip, tối nay có một buổi tiệc sinh nhật. Đồ ăn chuẩn bị thật hoàn hảo, các khách của tôi là những người khó tính, nếu như có chút sai sót đừng trách"
"Làm liền cho tôi 400 chiếc thiệp sinh nhật, thiết kế cho sang trọng vào và chất liệu phải là chất liệu tốt. Thiếu một tấm hay hư hại thì coi như một xu tôi cũng không trả"
"May cho tôi hai bộ âu phục, phải sắc sảo và trang nghiêm. Tối nay phải có, dù bất cứ giá nào. Nếu như bộ đồ có chút không vừa ý xem như các người mất cả cái nhãn hiệu. Giá tiền thì hồi nhắn qua, tôi sẽ chuyển khoản, làm cho tốt vào"
.....
Nếu hỏi hôm nay tổ chức anh tốn tiền gì nhiều nhất cho buổi sinh nhật thì có lẽ là tiền điện thoại. Cả ngày bận rộn vụ sinh nhật, nhìn sang cái con người ngủ trên bàn kia, anh kìm chế không hoá điên. Mình thì ngồi chuẩn bị mệt gần chết còn cậu cứ thế mà ngủ thôi, cứ như sống để ngủ vậy (Truyền nhân Min Yoongi). Đã vậy còn nói mớ là hiểu ngủ say độ nào
"Cừu xiên nướng..sữa chuối..bánh socola..đừng giành của em mà Taehyung..toàn bộ là của em hết"
Taehyung thở dài, tính ham ăn không bao giờ bỏ. Bảo sao lúc nào đi ăn cũng mắc nghẹn cả, mười lần như một.. Nhẹ nhàng đứng lên chỉnh lại nhiệt độ máy lạnh cho cậu, vén những cọng tóc vươn trên khuôn mặt thanh tú đó
"Đêm nay là ngày rất quan trọng nhưng không phải là vì sinh nhật anh mà là.."
---------------------------------------------------------
8:00 CH tại nhà hàng 5 sao Black Building
Những chiếc xe sang trọng ngày một đông hơn, các quý ông, quý ông và công tử, tiểu thư bước vào, ai ai đều khoác hàng hiệu lên người, khí chất chuẩn con nhà giàu. Taehyung tay cầm ly rượu, đi chào hỏi đối tác của mình, mọi người đều chúc mừng để mong anh có ấn tượng để sau này chịu giúp họ đầu tư làm ăn, anh chỉ mỉm cười.
Hôm nay Momo cũng tới vì mẹ anh nói nếu anh không mời cô tới thì bà sẽ không nhìn mặt anh nữa nên bất đắc dĩ anh phải làm thế. Cô ta tưởng là anh tự nguyện nên mừng lắm, Momo ngồi trang điểm, chuẩn bị từ hồi chiều cho đến tối. Gương mặt Momo rất đẹp, các đường nét tự nhiên nên chỉ cần dậm phấn một chút là toả sáng cả vùng trời rồi. Nhưng vì gặp Taehyung nên cô ta chuẩn bị rất kĩ càng, tóc rối một chút thôi là cô làm loạn cả lên.
Mãi mới đến giờ, Momo chạy thật nhanh đến nhà hàng. Trong đầu tưởng tượng Taehyung đang đứng đợi cô rồi dìu cô vào trong, hỏi cô có mệt không..Momo mỉm cười.
Ai dè..khi cô vừa đến, chẳng ai đón cả, phải tự mình vào trong kiếm anh. Thấy Taehyung đang đứng cùng Jungkook tay anh đút đồ ăn cho Jungkook. Cô tức giận đi lại, hất tay Taehyung ra
"Cậu không có tay à? Sao lại làm phiền anh ấy"-Momo trợn mắt với cậu
"Xin lỗi nhưng cô mới là phiền đấy. Đồ điên!"-Taehyung đẩy vai cô
"Chính anh mời em tới mà, đừng vì sợ cậu ta buồn mà làm vậy. Anh muốn em tới lắm đúng không?"-Momo níu tay anh
"Là mẹ tôi. Mẹ tôi bắt tôi phải mời cô, tôi điên hay sao mà kêu cô tới"-Taehyung lạnh lùng gạt đi
"Anh ấy lừa cậu thôi, anh ấy nói thế để cậu vui đó. Thật lòng Taehyung muốn mời tôi"-Momo
"Nếu thật lòng thế thì đúng ra anh ấy phải ngóng cô tới chứ. Nãy giờ chỉ lo đi chào khách với nói chuyện với tôi. Tỉnh được rồi đấy"-Jungkook
Cả hai bỏ đi bỏ lại cô ta đứng đó, Momo cắn môi, ánh mắt căm ghét. Taehyung bảo Jungkook đi ăn tiếp đi, anh còn phải chào hỏi mấy vị khách mới tới. Lúc cậu đi, anh lấy ra trong túi một thứ gì đó. Là một chiếc hộp nhỏ màu đỏ, nhẹ nhàng mở nó ra. Chiếc nhẫn lấp lánh dòng chữ 'You are mine'. Anh đã chuẩn bị chiếc nhẫn này từ rất lâu, chỉ đợi mỗi dịp này để cầu hôn cậu chính thức. Anh mỉm cười nhẹ, mong sao 11h đêm nay trôi qua thật nhanh. Bỗng nhiên điện thoại anh có tin nhắn
"Ra ngoài sảnh nói chuyện với em một chút đi! Em sẽ ra đi..anh hãy vì em một lần này thôi"
Là tin nhắn từ Momo, anh nhíu mày. Nay cô ta ăn trúng cái gì à?! Mặc kệ nó, anh tắt điện thoại. Nhưng nghĩ lại lỡ như cô ta nói thật thì anh vứt được một thứ phiền phức, lúc đó thì có thể đến với Jungkook rồi. Taehyung ra chỗ cô ta nói, thấy anh ra, cô cười thật tươi. Tay chìa ly rượu ra
"Uống với em một ly chia tay"-Momo
Anh nhận lấy ly rượu, ánh mắt soi mói. Momo nhận ra và biết anh nghĩ gì
"Không có thuốc, uống đi!"-Momo
Taehyung đưa lên thử, đúng là không có mùi gì, màu sắc và vị không có gì bất thường. Momo cười
"Tại sao hôm nay cô chịu buông dễ dàng vậy?"-Taehyung
"Vì em nghĩ..chỉ cần anh hạnh phúc là đủ"-Momo
"Hôm nay tôi tiễn cô"-Taehyung
"Không cần đâu..em có đi đâu đâu"-Momo
"Ý cô là sao?"-Taehyung
"Em nghĩ..anh không cảnh giác được chuyện xảy ra rồi"-Momo
Bỗng nhiên anh thấy có chút chóng mắt, đôi mắt đang dần híp lại
"Cô..thuốc tôi"-Taehyung
"Anh lần này hơi bất cẩn rồi"-Momo
Cả cơ thể anh ngã xuống, Momo vê tay theo khuôn mặt thanh tú của anh.
"Anh là của em..mãi mãi"-Momo
Jungkook không thấy anh nãy giờ. Cậu bắt đầu tìm kiếm và gọi cho anh nhưng..chẳng thấy đâu. Anh mất tích rồi, có chút lo lắng..điện thoại cậu bỗng có tin nhắn
"Tôi nói rồi. Anh ấy yêu tôi, cậu xem! Taehyung để cậu lại rồi qua đây với tôi này. Buồn thật
(Ảnh cô ta trên giường với Taehyung, trên tay cô có đeo chiếc nhẫn. Taehyung ôm cô ngủ ngon lành trong tình trạng không mảnh vải che thân) "
Jungkook trợn mắt mình, zoom tấm ảnh lên để nhìn rõ xem đó có đúng là Taehyung không? Rồi cậu thất vọng..đó chính là Taehyung, là người cậu yêu. Không sai đâu!
Cậu rất mong hôm nay, vì một năm trước anh từng hứa rằng chính sinh nhật anh năm sau, anh sẽ cầu hôn cậu
"Sinh nhật năm tới, anh nhất định sẽ cầu hôn em. Chiếc nhẫn của chúng ta, em muốn có gì không?"
"Một dòng chữ ngắn nhưng ý nghĩ"
"You are mine nhé?! Để mọi người biết em và anh là của nhau"
"Vâng! Em thích nó, khi đó thì thách ai dám động vào anh đấy. Em xé xác nó"
"Anh cũng vậy"
Giờ thì sao?! Chiếc nhẫn đó, như anh nói nhưng nó lại là trên tay Momo, tay phải anh gác trên bụng và chiếc nhẫn đó đang nằm trên tay anh. Cậu cười khổ, họ động phòng luôn rồi..hạnh phúc quá rồi. Jungkook tắt điện thoại, nước mắt sớm đọng đầy khoé mắt..
"Trả tự do cho anh đó!"
_______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip