Con Cún đau răng。

5。

"Huening Kai bỏ tay ra để tớ ăn cơm" - Kang Taehyun dùng cán thìa chọc chọc vào bàn tay nhỏ xíu của chiếc Cánh Cụt đang bám lấy một bên ống tay áo mình, yêu cầu được giải thoát để bắt đầu thực hiện quá trình nạp năng lượng qua miệng với mục đích cao cả là duy trì sự sống và tăng trưởng.

Em bé Huening giơ tay lau vội nước mắt rồi lại túm áo bạn chặt hơn, sụt sịt ỉ ôi:


"Tê Hon ơi tớ đau găng quá huhu."

"Là Taehyun mà. Từ từ để tớ ăn cơm đã", Taehyun lắc lắc cánh tay bị nắm thử xem móng cún có rơi ra không, lắc liền vài cái tuy Kai vẫn bấu rịt ở đấy nhưng cậu bé lại thấy hay hay. Bỏ ngay thìa xúc cơm xuống bàn, Taehyun lúc lắc lúc lắc cánh tay, chỉ vào bảo:

"Cún ơi coi nè, giống quả lắc thôi miên không? Nhìn nè tớ lắc cho xem."

Kai thôi không khóc nữa, nhìn vào tay bạn, cố tưởng tượng ra mối liên hệ giữa nó với con lắc trong tiết mục thôi miên kì bí trên TV tối qua. Cún chăm chú nhìn thật kĩ xong mới xoa xoa cằm, hơi dịch mông một tí.

Taehyun chân thành nhìn cách bạn mình suy nghĩ bằng ánh mắt không hề thượng đẳng, cậu bé kéo tay Huening nhỏ ân cần bày cách:

"Cậu phải nhìn vào tay bấm bấm như mấy ông pháp sư ấy. Đây kiểu này này, rồi kiểu thiên cơ bất khả lộ, đọc thần chú các thứ các thứ thì mới thấy giống được."

Kai ngơ ngơ không hiểu lắm nhưng cũng nghe theo. Ngoan ngoãn cúi đầu nhìn năm ngón bụ bẫm của mình cố gắng nghiên cứu. Nhưng trong lúc ông cụ non nghiêm túc dồn toàn bộ sự tập trung vào lòng bàn tay, Kang khôn lỏi đã giật áo ra được từ bao giờ, ôm bát cơm chạy tót ra chỗ khác bỏ em bé Cánh Cụt ngây ngô ngồi một cục trầm tư suy ngẫm.

Lớp mẫu giờ này ồn ào như chợ vỡ, nào là tiếng trẻ con khóc, tiếng bát thìa va vào nhau leng keng, rồi tiếng cô giáo dỗ ăn học sinh từng miếng một. Nhưng nhà hiền triết 5 tuổi Huening Kai với đạo hạnh thâm sâu không hề bị ảnh hưởng, ngài im lặng nhìn vào lòng bàn tay tí nị của mình, bấm bấm đốt ngón bé chíu chiu tính toán thiên cơ, nghiền ngẫm thế sự. Bỗng dưng ngài sực tỉnh, không phải vì biết được tay Taehyun lắc giống con lắc thôi miên ở chỗ nào mà là ngài vừa mới phát hiện ra bạn đi đâu mất tiêu rồi.

Thế là ngài tủi thân. Ngài khóc.

Răng đau, tim cũng đau luôn nha. Trong thời gian ngài chuẩn bị vận nội công để khóc, thì Kang Taehyun đã tự ăn cơm xong lâu rồi, chú boi bô giai ngậm ống hút sữa trong miệng, quay lại trông thấy bạn mếu máo, tỉnh bơ hỏi:


"Cún ơi Cún lại đau răng hả?"

Kai túm ngay lấy áo Taehyun giật giật mấy cái ăn vạ, miệng ngoác ra khóc to hơn:
"Tê Hon lừa tớ à huhu? Sao cậu lại bỏ đi thế?"

"Là Taehyun mà. Nhưng đến giờ thì phải ăn cơm chứ. Cún cứ bấu vào tớ thì làm sao xúc trúng cơm. Với lại cậu còn chưa ăn gì kìa. Lêu lêu về tớ méc mẹ."

"Nhưng mà tớ đau găng", Kai chỉ một bên má sưng sưng, em bé thử dùng lưỡi đá vào chiếc răng rồi rùng mình toát mồ hôi. Đau quá.

"Đau thật à?", Taehyun tò mò hỏi, chú bé táy máy thò ngón trỏ tới, chọc hai cái vào chỗ sưng nhô hẳn lên, tận tình hỏi tiếp, "Thế này có đau không?"

"Có", Kai đau chảy nước mắt, ánh cụt ôm má, nghiêng đầu tránh ngón tay chỉ chực để chọc thêm mấy phát nữa kia, bĩu môi đáp:

"Tớ không chơi với Tê Hon nữa đâu. Tớ muốn về với mẹ cơ."

"Ừ về với mẹ đi, mẹ cho cậu đi nha sĩ", Kang dọa nạt chớp đôi mắt to đùng, uy tín trả lời: "Nhớ cái kìm nhổ đinh của bố tớ không? Bác sĩ sẽ dùng cái to như thế vặn răng cậu ra. Nhìn đây tớ ví dụ cho."

Nói rồi Taehyun còng lưng xuống mô phỏng lại động tác nhổ đinh bằng cả hai tay nhưng ở phiên bản bạo lực với ô dề hơn so với thực tế nên nhìn sợ lắm.

Nhà hiền triết 5 tuổi len lén đưa măng cụt lên lau mồ hôi lạnh.

Cháu Chè tự thấy kiến thức kì quái này tiếp thu thế là đủ rồi với cũng sợ quá giờ cơm bạn chưa ăn được đói bụng các thứ nên kéo tay Kai dắt ra chỗ cô giáo tận tình trình bày. Cô giáo ngớ người, giờ mới nhớ ban sáng mẹ Kai có báo nay bé đau răng mà cô bận quá quên béng mất.

Cô xuống nhà bếp nhờ hâm lại cháo mẹ đem đến từ sáng rồi quay trở về, dặn Taehyun chill chill tí với trông bạn ăn hộ cô nha, chứ Jong Seong vừa ị đùn cô phải đi thay quần hộ ngay đây.

Taehyun dắt tay Kai đứng nhìn Jong Seong bằng ánh mắt đã thấy và đã đánh giá khoảng chừng hai mươi mấy giây đầy phân chia đẳng cấp xong mới lại dắt Cún con về chỗ ngồi ăn cháo.

Răng em bé Huening vẫn đau thôi nhưng ăn cháo ấm thì đỡ hơn nhai cơm một tí. Vật vã với sự đàn áp từ đôi mắt to đùng mãi không chớp của Kang Sóc và cô giáo dỗ dành thì đến lúc cả lớp sắp ngủ trưa được tám giấc, bát cháo cũng hết sạch. Taehyun vắt tay lên trán vừa dắt bạn đi đưa bát cho cô cất vừa thở dài lẩm bẩm, "Mẹ nói đúng, nuôi trẻ con mệt kinh."

Kai lạch bạch cầm bát sắt đi theo phía sau không hiểu Tê Hon lầm bầm cái gì, chỉ cố đi cho kịp bạn chứ lúc lại thụt bước thế này khổ quá.


6。

"Cún ơi giấy nè.", Kang Taehyun tốt bụng đưa giấy ăn cho bạn Peng Peng ngồi bên cạnh lau nước mắt. Cuối cùng thì ngày này cũng tới, Huening Kai cũng phải đi nhổ răng muahahahaha.

Kai không thèm để ý, mếu máo nói với mẹ:


"Mẹ ơi, huhu, con không đi nhổ găng đâu huhuhuhuhu..."

Mẹ Huening ngồi ở ghế lái xe dở khóc dở cười, vừa đánh lái tránh chiếc xe đi ngược chiều vừa an ủi con trai:


"Không đau đâu con. Như kiến cắn thôi í. Có một tí thôi nhanh lắm. Nhổ xong mẹ đưa hai bạn đi công viên chơi nhé."

"Nhưng mà Tê Hon bảo bác sĩ có kìm to lắm. Không chịu đâu con muốn về nhà cơ. Mẹ đưa chị Lea đi í, chị có hai cái lung lay rồi cơ mà."

Taehyun nghe Cánh Cụt kể lể tự dưng rén ngang, quên cả việc phải sửa tên mình lại cho đúng. Cậu bé giả vờ nhìn ra ngoài cửa kính xe ô tô, coi như mình không liên quan đến vụ kìm nhổ đinh ô dề nào đó.

Mẹ Huening phì cười, xoay vô lăng chuẩn bị vào cổng phòng khám nha khoa, nhân tiện trêu em bé:


"Bác sĩ làm nhanh lắm. Tí Taehyun ở cạnh chớp mắt cho Kai xem cái là xong. Còn không nhổ đi thì con còn đau nữa. Đến lúc đấy không có mè nheo kêu ca với mẹ nhé. Kai đau răng mãi không khỏi thì còn lâu mới ăn được gà rán. Mẹ sẽ dẫn chị Lea, Taehyun với Hiyyih đi mua thật nhiều thật nhiều gà về ăn cho con xem. Lêu lêu con Cún sún răng."

Kai không cam tâm bị cho ra rìa, giận dỗi túm tay áo Sóc lên lau nước mắt nước mũi, phụng phịu đáp:


"Taehyun chớp mắt mà chưa xong thì con không chơi với mẹ nữa đâu."

Kang Chè nghe có gà ăn thì đầu tự biên tự diễn khung cảnh Huening Peng Peng má sưng to như cái bánh bao ngồi trong góc khóc tu tu còn mình được ăn một phát cả phần của bạn luôn thì thấy cũng giòn đấy. Cậu nhóc cẩn thận dùng giấy lau sạch má cho chủ tịch cánh cụt, chân thành nói:

"Đừng lo, nếu đau quá thì có tớ rồi."

Kai tưởng ý bạn iu là sẽ luôn ở cạnh mình thì đỡ lo hơn tí, dụi dụi mắt cảm động gật đầu. Nhưng vì hệ suy nghĩ của hai đứa không vuông góc với nhau theo định lý Pytago hay song song theo tiên đề Euclid nên bộ vi xử lý của Taehyun đảo hai vòng rồi dịch thành bạn đã gật đầu đồng ý cho mình nuốt gà của bạn rồi nên rất phối hợp thò tay xoa đầu Hyuka.

Mẹ Huening ngồi ghế trước nhìn các con yêu thương nhau thắm thiết cũng vui lây, định nhân tiện tí vào khám bảo bác sĩ vật cháu Kang ra kiểm tra với có gì nhổ luôn.

Kết quả là từ phòng khám đi ra hôm ấy, có hai em bé mỗi em một bên má sưng vù. Không, đừng hiểu lầm, cháu Chè không bị đè ra nhổ, cháu chỉ "hơi" thụt chân vập má vào góc bàn lúc làm trò cho bạn iu đỡ khóc thôi. Nhưng lực đập mạnh quá, da dẻ trẻ con lại vừa mềm vừa dễ đau nên má xước một mảng, thành ra nhìn cứ rộp rộp lên trông đau ơi là đau.

"Tyun không khóc nữa hả con? Đau thì cứ khóc đi cho đỡ con ạ. Để Cún ngồi cạnh lau mặt cho.", Mẹ Huening đặt các cục cưng vào xe an toàn xong chưa yên tâm lắm nên vuốt tóc mái Taehyun hỏi han, xoa xoa trán thằng bé an ủi. Rồi đặt hộp giấy ăn vào tay Hyuka dặn em bé chăm bạn.

Taehyun mắt ráo hoảnh, điếc không sợ súng vẫn còn thử đưa tay lên sờ sờ vào băng gạc trên má mình, dùng lưỡi đá đá từ má trong lúng búng đáp: "Sương sương thôi cô. Nãy con khóc chơi chơi thấy cũng đủ rồi."

Mẹ Huening nhìn sang con mình đau răng mấy hôm, hôm nào cũng nước mắt ngắn nước mắt dài đang ngồi ôm Molang vừa được phòng khám tặng ban nãy, mắt to tròn vẫn đỏ hoe, mũi hây hây hồng sụt sà sụt sịt.

Rồi lại nhìn sang cháu Kang mắt cũng tròn nhưng mà thao láo trông như không một vết xước, vua của Hà Lội.

Mẹ len lét gạt đi giọt hợp chất đau khổ lưng tròng, yên lặng quay về ghế lái, lái xe tạt qua nhà bà ngoại đón Hiyyih với Lea.

Mẹ bùng kèo đi công viên của hai bạn.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip