24
Dù đã có một ngày để dưỡng lại sự "mệt nhọc" đêm hôm nọ, nhưng bây giờ Jimin vẫn còn có chút mệt, không đến nỗi quá đuối nhưng vì có anh người yêu cưng chiều vô hạn nên Jimin cứ được đà mà làm nũng thôi. Thể như bây giờ cậu đang tựa vào người anh chờ chuyên cơ của anh đến đón. Tận đến lúc lên máy bay cậu vẫn còn lim dim ôm cánh tay anh, JungKook cưng chiều ôm cậu xoa lưng nhỏ, dỗ cậu vào giấc ngủ.
Jimin thức giấc, máy bay vẫn đang di chuyển, bên ngoài hình như trời đã tối, JungKook lại không thấy đâu Jimin ngơ ngác bước xuống khỏi giường chân trần đi tìm anh. Ra khỏi chỗ nghỉ nghơi liền thấy anh ngay, nhìn anh bận rộn bên xấy giấy tờ xếp cao khiến lòng Jimin cảm thấy vô cùng có lỗi.
Jimin nhấc chân muốn quay lại giường, để anh tập trung làm việc, cậu sẽ không quấy không nhõng nhẽo với anh nữa, phải ngoan ngoãn hơn nữa. Cậu thầm nhủ.
Nhưng cậu nào qua mắt được JungKook, nhìn thấy thân hình nhỏ nhắn chân lại không mang tất hay dép bông thì liền châu mày. Giọng gọi Jimin nhẹ nhàng êm ả.
" Jimin, sao em lại đi chân trần thế kia? "
" À, em quên mất "
JungKook tiến đến gần nhéo mũi Jimin cưng chiều, hai tay xốc nách cậu lên đưa đến ghế nhưng không ngồi vào ghế mà ngồi vào lòng anh.
" Sao mặt lại buồn thế, anh làm Jimin buồn sao? "
" Không có "
" Thế sao lại chu môi phồng má. Em có biết em như vậy trông cưng lắm hay không "
Jimin bẽn lẽn nhìn xuống tay mình, mặc kệ JungKook luyên thuyên hỏi han, môi vẫn cứ chu ra hai má phồng lên xẹp xuống trông nhũn tim muốn xĩu.
" Em làm anh bận rộn rồi, vì chạy theo em mà đến công việc cũng không thể làm hoàn tất "
" Anh muốn được như vậy "
JungKook nhìn gương mặt bất lực của Jimin mà phì cười, anh càng thương Jimin nhiều hơn vì ý tứ cậu đây là lo anh nhọc đây mà.
" Jimin đừng buồn, anh là ai chứ "
" Nhưng vẫn lo anh mệt "
" Vậy Jimin chăm anh đi "
JungKook cười như không cười nhìn quả dâu tây trước mặt thẹ thùng, Jimin ngẩn lên nhìn anh đầy khó hiểu.
" Thế......em phải chăm anh thế nào đây"
" Hôn anh một cái "
Jungkook chỉ được có vậy là nhanh, anh cứ dựa vào sự ngây ngô đáng yêu của cậu mà hết lần này đến lần khác lừa 'đáng yêu' mãi thôi. Jimin hôn vào má bên trái trông anh người yêu có vẻ không hài lòng cậu lại hôn bên còn lại, cái mặt ấy lại cứ đơ ra không động tĩnh.
" Không chịuuuuu "
" Sao Jimin lại không chịu "
" Em hôn sao anh lại bày vẻ mặt đó, không thích em hôn sao lại còn...."
" Do em hôn không đúng chỗ mà "
Cậu bé ngồi trong lòng JungKook đỏ mặt hôn vào môi người lớn, JungKook có khờ mới lại ngồi yên, vồ đến như hổ đói để nếm đầu lưỡi ngọt lịm một cách nâng niu nhất.
Sau đó là một người ngồi làm việc, một người nằm cạnh bên ngủ khì, Jimin sau khi hôn liền ngủ mất, JungKook hôn lâu thật đấy cậu hết hơi đến nỗi vừa dứt môi ra liền lim dim muốn ngủ, không biết là do buồn ngủ hay là ngất vì thiếu dưỡng khí đây. Còn nhớ có lần JungKook đòi hôn cậu những năm phút, đúng là điên thật mà.
Lần nữa Jimin thức giấc đã ở biệt thự của Jeon chủ tịch, không chào đón cậu là JungKook đẹp trai thì thôi đi mà lại là một tin giật mình vô cùng.
" Jeon Nari? Ông Joen ba cô ta đánh cổ phiếu JK hả "
" Dạ đúng "
Thử ký Ri toát mồ hôi với cậu, vốn dĩ JungKook đang bận xử lý ở công ty, cử cậu đến trông chừng yêu thương của mình, cũng chẳng căn dặn mình được phép nói hay không, nhưng với tính khí của Jimin chỉ có nói không được im lặng.
" Đưa tôi đến JK "
Ban chiều như mọi khi phòng kinh doanh sẽ lên theo dõi tình hình cổ phiếu của công ty, chỉ là hình thức vì với công ty như JK xảy ra chuyện làm ảnh hưởng đến cổ phiếu là không thể, nhưng hôm nay lại khác, cả phòng kinh doanh ở lại cùng giám đốc Kim Namjoon xử lý tình huống hiếm có này. Vì là chuyện hi hưu nên giám đốc cũng là lần đầu xuất hiện.
" Sao rồi "
JungKook nhìn thấy anh mình vào phòng liền cười cười hỏi ngay, trông anh caravat đã gỡ bỏ, hàng cúc mở một chiếc chứng tỏ chuyện này không ảnh hưởng gì nhiều đối với chủ tịch nhà ta.
" Ông ta chỉ hạ được một chút, cổ phiếu chúng ta quay về mức cũ rồi! "
" Quả là Kim Namjoon "
" Anh mày là ai chứ hả "
Anh trai quý giá nói vài câu liền ra về, Jin thân yêu đang chờ anh ở nhà cùng mâm cơm thịnh soạn rồi. Một chốc sau Jimin liền đến, nhìn thấy JungKook ngã đầu về sau lim dim muốn ngủ cậu nhỏ nhẹ rón rén lại gần ôm anh.
" Hửm, Jimin à em "
" Anh mệt sao? "
" Hừmmmm có một chút "
" Anh có muốn em xử lý giúp không "
JungKook để một tay ra sau đầu, một tay giữ cho Jimin khỏi ngã vì cả hai chỉ ngồi trên một chiếc ghế thôi. Anh phì cười nhìn Jimin, trông cái môi anh mỉm mỉm nhìn cậu ôn nhu quá thể.
" Sao anh lại cười em "
" Em định sẽ xử lý thế nào trong khi anh còn ở đây, anh còn đây mà em cần phải đích thân ra tay hay sao? "
" Thế anh cứ để ông ta như thế mãi sao "
" Anh chưa chơi đủ "
JungKook nựng cằm Jimin, hôn lên môi một cái. Anh còn muốn lợi dụng ả Nari chọc ghẹo cho Jimin ghen vài trận, ghen lần nào anh ăn sạch lần đó. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, phản tác dụng nhỡ đâu Jimin lại bỏ chạy như lần trước nữa thì anh lại đau lòng.
Nghĩ nghĩ vậy JungKook lại ôm chặt Jimin vào lòng tự hứa với lòng sẽ nhẹ tay trêu ghẹo em thôi. Jimin được ôm lại nghĩ anh tâm trạng không ổn vừa ôm vừa vỗ về anh, hai người hai suy nghĩ một cừu non thơ ngây một sói già giả làm kẻ hành khất ôm nhau cảm thông thật hết nói nổi.
" Thế khi nào anh chơi đủ bảo em với nhé "
" Sao thế "
" Để em cho cô ta biết động đến người của em sẽ như thế nào "
Jimin bày vẻ mặt đáng yêu vô bờ nhưng lời lẽ lại chẳng dịu ngoan như vẻ bề ngoài, JungKook cười khúc khích nhéo mũi nhỏ xinh xinh. 'mèo tam thể lộ nguyên hình rồi đấy'
Ông Jeon bên này cực kỳ khó chịu, thằng cháu ông cư nhiên dựt dậy trong vòng mười lăm phút trong khi ông đã cất công gần hai tháng mới có được mười lăm phút đó của anh. Không cam tâm chút nào.
" Nếu đối đầu minh bạch không được vậy thì............cho người theo sát người tình của nó đi "
" Vâng "
Cuộc chơi chỉ vừa mới bắt đầu thôi nhóc con.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip