Vong Tiện Ngoại Truyện 10

Một ngày mới bắt đầu, và cuộc sống của những cặp phu phu mới cưới lại trở thành một ký ức đẹp và cũng không kém phần tá hỏa khi những chuyện chẳng đáng đượ  nhắc đến. Nó cũng là thứ thật khó phai nhòa. Ngày đầu tiên sau khi bước chân vào Lam Gia, là phải biết lễ giáo kính trên nhường dưới. Mới sáng sớm mà cả Lam Trạm với Ngụy Anh, Lam Hi Thần với Nhiếp Hoài Tang. Bọn họ đều đã tụ tập ở trước Lan Thất để thỉnh an Lam Khải Nhân. Duy chỉ không thấy Tư Truy với Kim Lăng.

Cả đêm qua, hai người cũng là uống hơi quá chén, y phục vương đầy dưới sàn nhà. Những đệ tử không ngừng gõ cửa lớn tiếng bên ngoài :" Sư huynh, đến giờ thỉnh an buổi sáng Lam Lão Tiên sinh rồi. Sao huynh còn chưa dậy nữa, sư huynh."

Nghe thấy tiếng gọi của sư huynh đệ ngoài kia, Lam Tư Truy mới giật mình tỉnh giấc, quay ra nhìn Kim Lăng vẫn đang ngủ ngon lành không chút động tĩnh.

" Kim Lăng, Kim Lăng, huynh mau thức dây đi, mọi người đang chờ chúng ta đến thỉnh an Lam Lão Tiên sinh đó. Mau dậy đi thôi" Trong khi Tư Truy gấp gáp thu dọn hỷ phục, rồi chỉnh trang lại y phục gọn gàng, mạc ghạch cũng đã được đeo ngay ngắn trên trán. Lúc này Kim Lăng mới uể oải, đưa tay lên ôm đầu vuốt tóc.

" Kim Lăng, huynh mau xuống giường cho ta, các vị tiền bối đang ở trước Lan Thất chờ chúng ta đó."

Nghe đến đây, Kim Lăng mới giật mình ngó nhìn xung quanh, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Đã vào giờ Mão rồi, hai người họ là hậu bối mà lại chậm chạp như vậy. Ngày trước, Tư Truy sống khá quy củ nề nếp, nhưng không hiểu tại sao khi Kim Lăng ở bên thì mọi nếp sống quy củ đó đã không còn ở Tư Truy nữa.

Tại Lan Thất, mọi người đều đã bước vào thỉnh an, dâng trà bái lạy trưởng bối. Từ Lam Trạm đến Ngụy Anh, từ Lam Hi Thần đến Nhiếp Hoài Tang. Không thấy hai đứa trẻ, Lam Lão Tiên sinh lên tiếng :" Tư Truy với Kim Lăng sao vẫn chưa đến vậy? Mới ngày đầu bước vào Lam Gia đã không coi Cô Tô Lam Thị chúng ta ra gì hết sao?"

Ngụy Anh thấy hoảng liền bước ra quỳ xuống, mặc cho cái bụng đang lớn dần kia khẽ rung lên :" Lam Thúc phụ, không phải như người nghĩ đâu mà, hai đứa trẻ đó chắc là đang trên đường đến đây. Tối hôm qua tất cả mọi người đều uống say không biết gì hết, chắc hai đứa nó không có vấn đề gì đâu. Xin Lam thúc phụ đừng trách."

Lam Khải Nhân khẽ lắc đầu :" Ngụy Vô Tiện, con đừng tưởng bây giờ con là người Lam gia ta thì con có quyền xin này xin nọ. Tư Truy đâu phải mới đến Lam Gia ngày đầu tiên, gia quy Lam Thị đâu phải ngày đầu nó học. Ngày trước nó cũng ngoan ngoãn, so với Vong Cơ, thì nó cũng sống khá nghiêm khắc với bản thân. Vong Cơ dậy lúc nào, nó tuyệt không dám dậy muộn hơn. Vậy mà hôm nay, nó lại thật khiến cho ta quá thất vọng rồi."

" Thúc phụ, người đừng tức giận, Tư Truy đến thỉnh an người ngay thôi." Lam Trạm cũng quỳ xuống bên cạnh Ngụy Anh.

" Hai đứa các con đúng là làm người già như ta phải tức chết mà. Được rồi, nể tình Hài tử trong bụng của A Tiện, ta không trách móc hai đứa nữa. Còn về Tư Truy và Kim Lăng,phạt vẫn là phải phạt."

Đúng lúc cả hai đã bước đến cửa Lan Thất, nghe thấy Lam Khải Nhân nói một câu cũng khiến người phải run rẩy khó nói thành lời.

" Xong rồi, bị phạt thật rồi, Tư Truy, chúng ta nên làm gì đây?" Kim Lăng run rẩy nhìn Tư Truy.

" Thì lĩnh phạt thôi chứ sao" Biết trước sự tình sẽ là như vậy, Tư Truy không lấy làm lạ nhưng rồi cũng phải lên tiếng :" Kim Lăng, huynh yên tâm, lỗi ở ta một mình ta chịu, huynh mới đến Lam Thị, những điều gia quy huynh chưa hiểu hết. Mọi chuyện hãy cứ để người phu quân này lo cho huynh đi"

" Tư.....Tư Truy..." Kim Lăng chỉ biết đứng đó, mặt phụng phịu rồi cùng bước vào cửa phòng.

Lam Tư Truy bước đến trước mặt Lam Khải Nhân quỳ xuống với động tác dứt khoát, đầu gối đập mạnh xuống sàn gỗ. Ngụy Anh nhìn thấy dưới vạt áo đã nhuốm một màu đỏ tươi mới hốt hoảng :" Lam thúc phụ, xin người đừng trách phạt Tư Truy nữa, nó vẫn còn là một đứa trẻ không hiểu chuyện. Ai mà chẳng từng mắc lỗi này lỗi kia, với cả lần này không phải do Tư Truy cố ý đến trễ. Mong thúc phụ lượng thứ cho đồ đệ của con. "

Kim Lăng cũng bàng hoàng quỳ xuống xin tha :" Lam tiên sinh, tất cả lỗi của một mình Kim Lăng con, không liên quan gì đến Tư Truy hết. Là do con ham ngủ, không thiết giờ giấc. Tư Truy vốn đã dậy từ sớm, chỉ là huynh ấy đáng thức con nhưng con lại không quen dậy sớm cho nên mới đến thỉnh an trễ như vậy. Lam tiên sinh khẩn xin người tha thứ."

Lam Khải Nhân khẽ đưa tay lên ôm đầu rồi lắc qua lắc lại :" Haizzz, thật đúng là không chịu được nổi mà. Như vậy sau này làm sao ta có thể yên tâm giao toàn bộ gia nghiệp cho các người cơ chứ"

Lam Tư Truy khẽ cúi gằm mặt xuống dưới :" Tư Truy có tội, khẩn xin Lam tiên sinh trách phạt."

" Lam Tiên sinh, Kim Lăng nguyện cùng Tư Truy chịu phạt." Kim Lăng cũng cúi mặt xuống chấp nhận cùng Tư Truy chịu phạt.

Lam Khải Nhân đưa tay lên khẽ vuốt tròm râu dưới cằm một hồi, đưa mắt nhìn đám hậu bối đang quỳ dưới sàn. Lam Tiên sinh đối với Tư Truy đúng là có vài phần không nỡ phạt, thằng bé luôn là đệ tử ngoan ngoãn, rất ít khi mắc lỗi, lần này lại mắc một lỗi tưởng trừng như không bao giờ Tư Truy mắc phải.

Lam Khải Nhân nói :" Tư Truy, lần này con đã mắc phải tội gì, con có biết không hả? Ngẩng đầu lên trả lời ta...."

Lam Tư Truy ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt nghiêm nghị của Lam Khải Nhân, nhưng lại không một chút hoảng sợ cung kính đáp:" Thưa Lam tiên sinh, điều 3888 gia quy Lam Thị, coi thường trưởng bối, không đến thỉnh an mỗi sáng vào giờ Mão."

Kim Lăng nghe thấy cũng có phần nào sợ hãi, mới bước vào Lam Gia mà ngay ngày đầu tiên đã bị phạt như vậy, thật không đáng chút nào.

Lam Khải Nhân nghiêm nghị :" Nếu con đã biết sai, con cũng có thể tự đưa ra hình phạt thích đáng cho bản thân mình chứ hả?"

Tư Truy lúc này càng nghiêm khắc với bản thân mình hơn. Lặng đưa mắt nhìn Hàm Quang Quân với Sư phụ đang thấp thỏm lo lắng. Người ái đồ này lại càng thấy hổ thẹn với tiền bối nhiều hơn. Suy nghĩ một lúc mới lên tiếng :" Lam Tiên sinh, con nguyện tự  phạt quỳ trong Từ Đường 3 ngày 3 đêm, Kim Lăng để huynh ấy chép phạt bốn nghìn gia quy đó thành 3 tập trong vòng 7 ngày."

Kim Lăng không kịp hoàn hồn khi nghe hình thức phạt thách thức của Tư Truy :" Huynh chơi ta đó sao, Tư Truy? Dưa vào đâu mà huynh quỳ ta chép phạt chứ?"

Tư Truy quay ra thẳng thừng nói :" Nếu huynh không muốn, huynh cứ việc về tệ thất nghỉ ngơi, một mình ta sẽ làm hết thay huynh, thế nào?"

Kim Lăng cũng phải thấp thỏm :" Huynh chịu được không?"

Tư Truy đưa mắt nhìn Kim Lăng :" Đã là đệ tử Cô Tô Lam Thị, thân bất do kỷ, không có quyền lựa chọn. Hoặc là huynh cùng ta chịu phạt, hoặc là một mình ta gáng hết cho huynh. Huynh chọn đi."

" Chuyện này...."

Ngụy Anh lặng nhìn Tư Truy mà khẽ gật đầu, rồi nhếch môi lên cười :" Không hổ là ái đồ của Di Lăng Lão Tổ ta. Cũng không hổ là học trò giỏi của Hàm Quang Quân huynh."

Lam Trạm cũng quay ra đáp lại Ngụy Anh :" Tư Truy trải qua lần mắc lỗi này lại thêm phần khẳng định trong lòng ta rằng Tư Truy là lựa chọn tốt nhất."

Ngụy Anh thắc mắc hỏi nhỏ :" Lựa chọn gì chứ?....À..... không phải huynh định......"

" Đúng là ý này... suy nghĩ của ta cũng chỉ có Ngụy Anh hiểu ta. "

Lam Trạm đã chọn Tư Truy sau này làm người thay thế chức vị Tiên Đốc thế gia. Với bản tính lương thiện, luôn hòa đồng với mọi người.... tính cách này rất giống với sư phụ Ngụy Anh. Sống nề nếp, có tính kỷ luật nghiêm nghị với bản thân. Cái gì đúng cái gì sai, Tư Truy cũng có thể xử lý vẹn cả đôi mà không chút sai sót nào, về phần này thì không giống Hàm Quang Quân thì giống ai nữa.

Lam Khải Nhân lại vuốt vuốt chòm râu dưới cằm, vừa cười vừa nói :" Vong Cơ, Ngụy Anh, hai đứa dạy ra được một hảo đồ đệ đó."

Cả Lam Trạm và Ngụy Anh cùng cung kính :" Đạ tạ Thúc phụ..."

Lam Hi Thần cũng phải gật đầu lia lịa trước Tư Truy và cảm thấy bái phục đệ đệ và cả đệ phu của mình :" Ta thật không ngờ Tư Truy lại chính trực khẳng khái như vậy, ta đúng là đã nhìn nhận sai đứa trẻ này rồi...."

Kim Lăng lặng thing ngơ ngác trước những lời nói của những Tiền bối, duy chỉ Tư Truy là tiếp thu được những lời nói của tiên sinh, Hàm Quang Quân, sư phụ, và cả Trạch Vu Quân nữa. Nhưng sau cùng Tư Truy vẫn là khiêm tốn, không bộc lộ cảm xúc ra ngoài, mặc dù trong lòng đã rất vui sướng rồi....

Lam Khải Nhân gật đầu nói :" Tư Truy tư chất thông minh, hiểu lý lẽ, thật thà trung thực. Dám đứng ra nhận hết tội lỗi thay thê phu của mình, đức tính này của con trên dưới Lam Gia cũng chỉ có Vong Cơ đứng thứ nhất thì Tư Truy con là người đứng thứ hai. Ta già rồi, sống cũng chẳng được bao lâu, không sớm thì muộn ta cũng phải xuống dưới kia cùng tổ tiên Lam Gia. Trước khi đi ta còn được nhìn thấy tận mắt một đứa trẻ thật thà, có tinh thần trách nhiệm cao cả. Ta cũng không cần phải lo nghĩ gì về Lam Gia nữa rồi."

Lam Trạm bất ngờ lên tiếng hỏi :" Thúc phụ, người muốn đi đâu?"

" Trời đất rộng lớn, ắt sẽ có nơi cho ta nương thân.. Được rồi, Tư Truy ta có thể miễn tội, nhưng Kim Lăng tội không thể tha, con muốn quỳ, ta phạt con quỳ ở Từ Đường Lam Thị, 1 ngày 1 đêm. Nếu con nghiêm túc, ăn năn hối cải, có khi ta sẽ tha thứ cho con sớm hơn. Đã hiểu chưa hả, Kim Công tử ....." Lam Khải Nhân nghiêm nghị nhìn Kim Lăng rồi nói tiếp :" Tư Truy phụ trách canh trừng nó cho cẩn thận. Đừng để nó dở trò."

Lam Tư Truy cung kính vâng dạ :" Vâng, thưa tiên sinh..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip